Chương 8
iền lúc đó, Vũ Trụ cho phi thuyền đáp xuống một vùng đất lạ. Cửa phi thuyền mở rộng...
Sĩ Nhân đứng yên không dám động đậy. Sĩ Nhân bị sự im lặng lạ thường xâm chiếm tâm hồn, một sự im lặng mênh mông đang chế ngự một hành tinh lạ có người ở.
Một nhóm người da đỏ như đồng, tiến đến phi thuyền. Nhóm người này không có vẻ gì dữ tợn cả.
Vũ Trụ nói:
- Em có thể cởi bỏ áo phi hành và đi ra ngoài. Em sẽ hít thở dễ dàng như ở ngôi vườn nhà em dưới địa cầu vì không khí ở đây giống hệt không khí địa cầu.
- Hành tinh này là gì?
- Tại em cứ muốn đặt tên cho các vật em thấy, em cứ gọi hành tinh này là hành tinh Kỳ Ảo cũng được. Những người sống trên hành tinh này hiền lành lắm, họ sống giữa các loài hoa muôn màu, không bao giờ cãi vã nhau cả.
- Ba em chưa bao giờ cho em biết có hành tinh này ở trên trời.
- Vì ba em không biết có hành tinh này! Hành tinh này là hành tinh nhỏ nhất, ở thật xa tận cùng trong bầu trời thăm thẳm. Nhưng ở đây, tôi sẽ chỉ cho em thấy nhiều vì tinh tú nhất nhờ các dụng cụ thiên văn tối tân tôi mang theo.
Trong khi Vũ Trụ sửa soạn dụng cụ, nhiều người khác ở hành tinh Kỳ Ảo đến quan sát Sĩ Nhân. Những người này nằm dài trên bãi cát và nói với nhau bằng một thứ ngôn ngữ giống hệt địa cầu. Một người hỏi Sĩ Nhân:
- Anh ở đâu đến?
- Ở địa cầu!
- Chúng tôi rất nghi ngờ những gì ở địa cầu đến! Vũ Trụ đã đến đó nhiều lần và cho chúng tôi biết ở đó đánh nhau luôn. Ở đó mọi người bóc lột nhau, kẻ giàu sống trên xương máu của kẻ nghèo... À! Anh là người xứ nào trên địa cầu?
- Tôi là người Việt Nam!
- Chúng tôi biết rồi! Nước Việt Nam hình cong chữ S đó phải không? Dân tộc Việt Nam hàng nghìn năm văn hiến, bất khuất, dũng mãnh... Thế thì chúng tôi hết nghi anh! Chúng tôi biết rõ dân tộc Việt Nam là một dân tộc nhỏ bé ở địa cầu đã dám vùng lên tiêu diệt xâm lăng, phá tan và xây dựng lại mọi cơ cấu phi nhân trên khắp địa cầu. Như thế dân tộc Việt Nam đã đóng góp rất nhiều cho công cuộc xây dựng tình người trong vũ trụ... Nhưng nói chung, loài người các anh thích chiến tranh lắm!
- Không! Ở địa cầu không có ai thích chiến tranh cả! Chỉ trừ bọn buôn vũ khí mà thôi!
- Phải, chúng tôi biết! Các anh không thích chiến tranh nhưng các anh muốn biết ở đây có gì để đến lấy... Các anh đã chế tạo những dụng cụ kinh khủng... Năm ngoái, chúng tôi đã thấy một hỏa tiễn của các anh bay qua dọ thám vùng trời của chúng tôi, làm vùng trời chúng tôi muốn vỡ tan ra. Chúng tôi không được an lòng... Tuy thế, chúng tôi yêu mến dân tộc Việt Nam lắm! Cầu chúc anh được mọi sự vui vẻ ở đây. Anh là khách quí của chúng tôi!
Những người ở hành tinh Kỳ Ảo ngồi im lặng hiền hòa trên cỏ và nhìn xa xôi các dụng cụ mà họ chưa biết bao giờ
Vũ Trụ nói:
- Xong rồi!
Vũ Trụ đã dựng lên một loại viễn vọng kính ngắn hơn các loại viễn vọng kính ở địa cầu, nhưng lại được bao quanh bởi những lăng kính thủy tinh và một tấm bảng mang nhiều nút bấm.
Con chó Ki Ki không chú ý gì đến dụng cụ của Vũ Trụ cả, nó đi lang thang giữa những người hành tinh Kỳ Ảo. Những người này có vẻ thương yêu loài vật nên chào đón Ki Ki rất niềm nở.
Trời thật đẹp. Ngôi vườn bên cạnh tỏa hương thơm nồng nặc.
Sĩ Nhân tiến đến gần viễn vọng kính:
- Em có thể xem các vì sao nhảy múa?
Sĩ Nhân đặt một mắt vào viễn vọng kính. Sĩ Nhân chả thấy gì, cậu bé nói có vẻ thất vọng:
- Đen kịt! Chả thấy gì cả!
- Em đứng yên chỗ đó. Tôi muốn em nhìn thấy một lúc tất cả như ở rạp hát lúc tấm màn nhung được kéo lên.
Lúc đó Vũ Trụ bỗng bấm một nút. Sĩ Nhân la to kinh ngạc!
Cậu bé thấy gì? Hằng tỉ hằng tỉ thế giới ánh sáng lung linh rực rỡ tuyệt vời. Những vì sao bé nhất gần sát nhau như những hạt lúa trên một cánh đồng. Những vì sao lớn hơn nằm rải rác trong bầu trời thăm thẳm và những vì sao khổng lồ giống như những mặt trời vĩ đại. Có những vì sao có ánh sáng trắng, ánh sáng xanh hoặc vàng, cũng có những vì sao có ánh sáng đỏ hoặc màu da cam... Và tất cả các vì sao phóng ra những tia lửa theo những nhịp đập dịu dàng giống như ánh sáng đang thở điều hòa! Ngoài ra, có những loại băng sáng dường như bị căng thẳng và dính những điểm sáng, đó là những dải ngân hà, những chòm sao, những tinh vân như những nhà bác học đã đặt tên. Tất cả những gì Sĩ Nhân thấy được không nằm trên một mặt phẳng. Cái máy kỳ diệu của Vũ Trụ lướt khắp bầu trời và khám phá những thế giới tinh tú đến tận những bề sâu vô tận.
Nhưng tất cả dường như bất động giống một dàn nhạc đang chờ chiếc đũa thần của nhạc trưởng.
Sĩ Nhân nhận xét:
- Không có gì lay động cả! Còn vũ khúc của các vì sao đâu! Chừng nào em thấy các vì sao nhảy múa?
Vũ Trụ nói có vẻ rất hãnh diện:
- Nếu không nhờ cái viễn vọng kính của tôi, không ai có thể thấy các vì sao và các thiên thể vũ cả vì chuyển động vũ của chúng hết sức chậm không thể nào thấy được. Nhưng tôi có thể phóng đại chuyển động đó cho em thấy được, lẽ dĩ nhiên nhờ cái viễn vọng kính của tôi. Ở địa cầu em cũng thấy nhiều trường hợp như vậy, chẳng hạn như phim ảnh cho em thấy những hình ảnh chậm lại hoặc nhanh hơn.
- Phải! Em đã thấy những con ngựa đua chạy thật chậm, coi thật ngộ. Nhưng em rất thích nhất là màn ảnh cho em thấy cảnh hoa nở thật nhanh. Em thấy hoa lớn lên, kết nụ và nở chỉ mất vài giây.
- Nào! Em mở to mắt ra xem: các tinh tú đã để hằng ngày, hằng tháng, hằng năm để hoàn thành một điệu vũ. Trong chốc lát, em sẽ thấy các điệu vũ này.
Vũ Trụ bấm một nút khác.
- A! - Sĩ Nhân chỉ la được tiếng đó rồi sũng sờ không nói thêm được gì nữa.
Sĩ Nhân thấy các vì sao quay tròn những điệu vũ ánh sáng đồng thời di chuyển trên những con đường rộng bao la. Các hành tinh cũng quay tròn và di chuyển chung quanh các vì tinh tú. Tất cả thế giới thần tiên dường như lướt nhẹ theo một điệu nhạc tuyệt vời. Ai đã chỉ huy các vì sao nhảy múa?
Đây không phải là những điệu vũ tầm thường dưới địa cầu mà là những điệu vũ thần tiên, những vũ khúc tuyệt vời do các thiên thể biểu diễn.
Những vũ khúc êm ái của vũ trụ, mát như dòng suối ngọt ngào, êm như gió thoảng mù sương làm Sĩ Nhân mê mẩn tâm hồn.
- Có dàn nhạc nào hướng dẫn các vì sao nhảy múa không?
- Thế giới thiên thể không cần phải có dàn nhạc, vì chính các vì sao đã hát khi quay tròn, các hành tinh và vệ tinh của chúng cũng hát như các vì sao. Lỗ tai tầm thường của chúng ta không thể nào thu nhận được các bài hát đó. Nhưng nhờ máy này, tôi sẽ làm cho em nghe được các bài hát đó.
Vũ Trụ liền bấm một nút mới và thình lình một điệu nhạc thiên thể hòa với các chuyển động ngàn sao. Nhiều điệu nhạc liên tục, êm dịu hơn các điệu nhạc phát xuất từ các ống sáo và các cây đàn vĩ cầm. Có những điệu nhạc thì thầm... Có những điệu nhạc cao vút dâng cao chế ngự toàn thể. Sĩ Nhân mê say thưởng thức những vũ khúc thiên thần đầy nhạc và ánh sáng.
Sĩ Nhân thắc mắc:
- Tại sao hàng tỉ hàng tỉ thiên thể như thế mà không khi nào bị chạm nhau cả? Hơn nữa, cũng không có chuyển động nào sai lầm cả?
Vũ Trụ trả lời:
- Đó là do kỷ luật! Mỗi thiên thể đều biết rõ con đường đi của mình và tuyệt đối theo con đường đó.
- Có thiên thể nào không bao giờ đi theo con đương của mình không?
- Có chứ! Nhưng ít lắm... Vì những thiên thể đi trái đường sẽ bị trừng phạt nặng nề. Nếu chúng tách rời khỏi quỹ đạo của chúng, chúng sẽ bị hút vào một thế giới khác và bị nổ tan tành.
Sĩ Nhân tuyên bố:
- Em thích làm con người hơn là làm một thiên thể. Đời sống bó buộc của các thiên thể tuy có vẻ thật đẹp, nhưng không thích hợp với em.
Sĩ Nhân thích đời sống tự do, muốn làm gì thì làm nên mới nói thế.
Vũ Trụ giải thích:
- Lúc đầu, các vì tinh tú họp lại vì thích nhau. Dần dần, các vì tinh tú họp thành những chòm sao, những thái dương hệ và ở vĩnh viễn bên nhau. Các vì tinh tú là những nhà hiền triết.
Tuy nhiên, cũng có những thiên thể sống tự do trong bầu trời, không chịu lệ thuộc gì hết, đó là những sao chổi lang thang. Các sao chổi không bao giờ đi theo một con đường nhất định. Ở dưới địa cầu, các nhà thiên văn nhiều khi chỉ gặp các sao chổi đi qua có một lần mà thôi và các sao chổi đó đi qua không bao giờ trở lại.
- Các sao chổi đó đi đâu mà không trở lại?
- Chúng muốn đến gần những gì lôi cuốn chúng, một vì sao hoặc một hành tinh để rồi... bị nổ tan tành!
- Như thế thì uổng quá! Các sao chổi đẹp làm sao bởi cái đuôi ánh sáng kéo theo sau giống như những cái lông mịn màng của một con chim thiên thần! Em đã được ba em cho em xem nhiều sao chổi.
- Em đừng buồn! Các sao chổi đều chết thật đẹp và các mảnh vỡ của nó rơi xuống sáng ngời, đó là những sao băng mà em thấy dưới địa cầu vào những đêm mùa hạ.
Thình lình, hiện tượng chấm dứt, Vũ Trụ bấm một nút, các vì tinh tú trở lại bất động như cũ, chỉ còn giữ lại những tia sáng nhấp nháy nhẹ nhàng trong bầu trời thăm thẳm âm u.
- Cho em xem nữa đi! - Sĩ Nhân khẩn khoản.
Sĩ Nhân đã được biết những vũ khúc và tiếng hát tuyệt vời của các vì sao. Sĩ Nhân còn muốn xem nữa... Nhưng Vũ Trụ đã xếp dụng cụ của ông ta lại rồi...
Vũ Khúc Tuyệt Vời Vũ Khúc Tuyệt Vời - Hoàng Đăng Cấp Vũ Khúc Tuyệt Vời