Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tuổi Mười Ba
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 8
C
u Khôi đang chơi trò dạy học với bọn trẻ con trai gái ở thềm nhà dây thép. Hải đứng xem. Lớp học ngoan ngoãn lắm. Hải chợt nhớ mấy năm trước, hồi bằng tuổi cu Khôi, nó đã "chơi dạy học" và "chơi vợ chồng" với Hà. Đám cưới linh đình ra phết. Hải làm chú rể, Hà làm cô dâu. Hai đứa vừa cưới nhau đã có hai đứa con gần bằng chúng nó. Phải cho kẹo bánh, dụ dỗ mọi cách mới có đứa nhận làm con và gọi Hải, Hà là bố mẹ giả vờ. Hải bỗng thấy nóng tai khi nhớ đến những trò chơi này. Xấu hổ ghê đi ấy. Nó chê cu Khôi:
- Thầy giáo gì mũi còn thò lò. Thò lò mũi xanh lấy con anh đánh giậm.
Cu Khôi gân cổ:
- Dạo trước anh cũng chơi thì sao? Còn chơi làm chồng chị Hà nữa!
Khôi bị chọc, cáu sườn lấy thước kẻ đánh một đứa học trò. Thằng học trò khóc ầm ĩ và chạy vào mách mẹ Khôi. Thế là lớp học tan. Khôi tức mình, mách mẹ luôn. Hải sợ bị mắng, vội chuồn mất.
Những ngày sợ hãi vì sự thay đổi thân thể đã qua đi. Hải bị cảm xoàng. Ông xếp nhà thương, bố của Hà, nói thế. Con bệnh không khai bệnh, ông xếp nhà thương biết sao nổi. Trước ngày Hà chưa về huyện lỵ, Hải nao nức gặp Hà, nao nức chơi với Hà, kể cả chuyện nó nhớ Hà nữa. Nhưng bây giờ, sau "biến cố" ở bờ ao đình, Hải thấy ngài ngại gặp Hà. Ngài ngại làm sao ấy. Tại sao lại ngài ngại? Hải chả biết nữa, tuy Hải nao nức gặp Hà hơn cả bao giờ.
Hải thẫn thờ đi trên con đường gạch sống trâu. Nắng xuân nhảy múa trước mắt nó. Gió thổi tung mái tóc Hải. Thằng bé cứ tung tăng bước. Nó mới biết vui, một nỗi vui không biết kể với ai, không muốn kể với ai. Hải đã rẽ vào con đường đất nhỏ. Nó bước nhanh hơn và rồi ngồi dựa lưng dưới gốc đa ở cổng chùa. Gốc đa này, Hải và Hà hay ngồi bên nhau mỗi lần mẹ Hải và mẹ Hà vào chùa cúng Phật. Rằm tháng giêng vừa qua, hai đứa vẫn đi theo mẹ lên chùa. Nhưng Hải không ngồi cạnh Hà nữa. Hai đứa đứng cách xa nhau nhìn những con sáo cãi cọ ầm ĩ trên cây gạo. Hà cứ thích đứng sát Hải, nắm lấy tay Hải, giật giật mà hỏi lung tung. Song Hải thấy... làm sao ấy, Hải phải gỡ tay Hà ra và nhích xa chỗ Hà. Thì Hà lại trách Hải. Hà hỏi: "Hải không thích chơi với Hà, hở?" Hải thích chơi với Hà lắm chứ. "Sao Hải cứ gỡ tay Hà ra". Hải không hiểu đâu.
"- Tại Hà bảo Hải là chó Hải hở, Hải?
- Không.
- Thế tại sao?
- Đã bảo Hải không hiểu mà.
- Hải nói dối.
- Hải nói thật.
- Năm ngoái Hải không gỡ tay Hà ra. Chơi đi trốn đi tìm, Hải ôm chặt Hà để bọn cu Khôi kiếm mãi chẳng thấy. Hải còn nhớ không?
- Nhớ.
- Chắc Hải giận Hà rồi. Hà xin lỗi Hải nhé!"
Ơ, Hà ưa bắt nạt Hải lắm. Tự nhiên, Hà bày đặt xin lỗi Hải. Hôm Hà còn ở quê nội, Hải đã định đứng ngoài giậu râm bụt xin lỗi Hà. Hải ngường ngượng, không muốn cầm cành hoa ngọc lan sang nhà Hà xin lỗi. Hải tưởng Hà giận Hải lâu hơn. Ai ngờ Hà quên giận Hải, cho Hải bánh chưng cầu Báng và còn xin lỗi Hải nữa.
Hải mỉm cười thích thú. Trong tâm hồn nó, cơn gió bâng khuâng lên dần. Cơn gió thổi vào lòng đứa bé không ai ngờ, không ai biết. Như một đêm hạ nồng nực sau cơn mưa về sáng, sớm mai gió hiu hiu lạnh. Và mùa thu tới. Mùa thu tới rón rén, thẹn thùng. Bước chân mùa thu lướt nhẹ trên muôn loài và êm êm luồn vào tâm tưởng con người. Nhưng ta đâu rõ mùa thu đến tự lúc nào. Cơn gió bâng khuâng lẩn quất trong tâm hồn Hải tự lúc nào nhỉ? Sau giấc mơ "đi trốn đi tìm" với Hà chăng? Không, sau hôm tắm ở ao đình với Bảo.
Cơn gió bâng khuâng làm Hải xa Hà để muốn nhích gần thêm. Ôi, cơn gió âu yếm, cơn gió vàng mười của tuổi ngọc. Hải lim dim đôi mắt. Bây giờ thằng bé mới biết nhớ kỷ niệm. Kỷ niệm chưa xa xôi gì mà nó tưởng kỷ niệm đã xa ghê lắm.
"- Hải không giận Hà thật, hở?
- Ừ.
- Nói dối thì sao?
- Thì chết.
- Đừng chết nhé, Hải nhé! Bị thầy phạt thôi. Hải chết, lấy ai chơi với Hà.
- Hà chơi với cu Khôi.
- Chả chịu đâu. Hà thích chơi với Hải cơ.
- Sao Hà thích chơi với Hải?
- Không biết nữa..."
Hải thấy Hà nguýt mình và quay đi. Cái con Hà nó vừa nguýt vừa mỉm cười, xinh xinh tệ. Ơ, lạ nhỉ, tại sao Hà thích chơi với Hải?
"- Nhỡ Hải không chơi với Hà thì sao?
- Hà buồn lắm.
- Buồn như gì?
- Buồn như mây bay trên trời ấy..."
Hải mở mắt nhìn lên trời. Nhiều cụm mây trắng đang lững lờ trôi trên nền trời xuân. Mây bay buồn thật. Hải không thấy hai cụm mây bay cạnh nhau.
"- Mây nó cũng biết buồn à?
- Ừ.
- Ai bảo Hà thế?
- Mẹ.
- Mẹ bảo sao?
- Mẹ Hà bảo mây nó không có nhà, nó cứ bay mãi, nó buồn. Lúc nào mây buồn quá nó khóc đấy. Mây nó khóc thành mưa.
- Chắc Hà buồn sẽ thành mây?
- Không. Hà sẽ khóc sưng mắt..."
Hải không muốn Hà khóc sưng mắt một tí nào. Hải sẽ không gỡ tay Hà ra mỗi lần Hà nắm tay Hải nữa. Hải sẽ ngồi sát bên Hà. Nhưng chắc rồi Hải chẳng dám đâu. Nó làm sao ấy.
"- Sao Hải cứ giật tay ra thế?
- À... à...
- À... à.. cái gì?
- Hải.. Hải... Hải có...
- Có gì?
- Hải có một mụn ghẻ! Chú cái ghẻ này bắt mãi không được. Hải sợ Hà... lây ghẻ.
- Đưa tay Hải cho Hà xem nào.
- Kinh lắm.
- Không kinh đâu. Về lấy kính hiển vi của cậu Hà coi, sẽ bắt được nó.
- Thôi.
- Hải sợ à?
- Không..."
Hải không dám đưa tay cho Hà xem vì Hải có mụn ghẻ nào đâu. Nó thọc cả hai tay vào túi quần tây khiến Hà ngạc nhiên. Hà thấy Hải "bướng" ghê. Mấy hôm trước, Hải có "bướng" đâu. Hải ngoan lắm. Hà bắt Hải làm gì là Hải phải chiều ngay.
"- Đúng rồi...
- Đúng sao?
- Hải không thích chơi với Hà nữa.
- Thích mà.
- Hải không đưa tay cho Hà xem. Hải tồi quá.
- Nhỡ Hà lây ghẻ thì sao?
- Hà bôi 'tanh tuya đi ốt', cái ghẻ sẽ chết cháy.
- Bôi thuốc đó xót lắm.
- Hà không sợ xót.
- Nhưng... tay Hải... bẩn".
Hà lặng thinh. Đôi mắt con bé cơ hồ đôi mắt con chim khuyên đậu một mình trên cành cây. Không, đôi mắt Hà như cụm mây trắng đang thẫn thờ trôi. Cụm mây trắng buồn. Và nó sắp khóc.
- "Đây này..."
Hải kéo bàn tay ra khỏi túi quần. Hà nắm lấy bàn tay của Hải. Con bé nâng bàn tay Hải ngang tầm mắt mình, ngắm nghía:
- "Đâu nào, mụn ghẻ đâu nào?"
Hà cứ lần những ngón tay trên tay Hải. Thằng bé cảm giác thật lạ lùng. Nó làm sao ấy. Ừ, nó làm sao ấy. Dường như nó tê tê như ngồi xếp chân chữ ngũ hàng giờ mới đứng dậy. Nhưng sự tê tê không khiến Hải nhăn nhó. Những lần Hà nắm tay Hải "ngày xưa" Hải chả cảm thấy gì. Hà nắm tay Hải cũng giống như con nhà Bảo nắm tay Hải thôi. Ngay cả trong giấc mơ, Hà nắm tay Hải, Hải còn chẳng biết tê tê nữa là. Hải muốn gỡ tay ra song lại thích được Hà cầm mãi.
Nó đứng thộn mặt ra. Tai nó tê tê. Mặt nó tê tê. Trái tim nó tê tê. Lạ thật! Hà nuôi kiến ở năm đầu ngón tay hay sao?
"- Hải nói dối.
- Ừ, Hải nói dối.
- Hải có tội. Nói dối tội nặng đó. Tại sao Hải nói dối Hà?
- Không biết nữa.
- Cái gì Hải cũng không biết..."
Hải không biết thật. Tự nhiên, nó không biết nhiều thứ quá. Nó đần độn đi trong ý nghĩ của Hà. Nó giống người vừa bị mất trí. Cơn gió bâng khuâng đã bắt tội Hải. Cơn gió bâng khuâng xui Hải đừng nói gì. Thành thử, Hải khó nói. Chứ nó chẳng mất trí đâu.
"- Chắc Hải vẫn giận Hà, hở?
- Không.
- Cái gì Hải cũng không.
- Hải không giận Hà đâu.
- Sao Hải cứ không biết, không biết?
- Tại Hải không biết.
- Ơ, sao Hải không xưng 'tớ' với Hà gì sốt cả.
- Hải sợ Hà giận.
- Hà không giận đâu. Hải xưng 'tớ' đi.
- Hải không thích xưng 'tớ' nữa.
- Sao thế?
- Không biết.
- Đấy, lại không biết nữa..."
Chiếc hoa gạo rơi cái bộp gần chỗ Hải ngồi. Thằng bé giật mình. Nó mở tròn mắt ngắm chiếc hoa nát cánh nhễ nhãi màu đỏ tươi. Tháng hai hoa gạo mới rụng. Sao năm nay hoa gạo rụng sớm thế nhỉ? Hải đứng dậy, lững thững ra về. Nó lại biết nghĩ về chuyện hoa gạo rụng sớm.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tuổi Mười Ba
Duyên Anh
Tuổi Mười Ba - Duyên Anh
https://isach.info/story.php?story=tuoi_muoi_ba__duyen_anh