Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Theo Dòng Tình Yêu
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 7: I Do
H
ọc xong cùng đi ăn cơm tối.
A Mạc và Xuân tử muốn giả bộ thục nữ, ngượng ngùng mở miệng làm thịt người, Tần Tang cũng là biết giá trị con người của Trần Ngộ Bạch, căn bản làm thịt người ta không đau, cô cũng không làm chuyện tốn công. Điều này nhanh chóng làm An Tiểu Ly thấp thỏm, các cậu là sói, giả bộ con cừu nhỏ ngoan ngoãn gì chứ, "Đến Thịnh Thế được hay không? Nghe nói món ăn chổ đó rất ngon!" Rốt cuộc cô cũng nhịn không được, xắn tay áo lên đề nghị.
Xuân tử cùng A Mạc ngồi ở hàng sau, nghe vậy cặp mắt lóe sáng, nhưng vẫn là rất dè dặt mà không có phát biểu ý kiến.
Trần Ngộ Bạch khẽ mỉm cười, "Ừ." Nói xong còn dịu dàng nhìn Tiểu Ly một cái, ánh mắt giống như đang nói..., cưng à, tất cả nghe theo em.
Tim của Tiểu Ly nhảy rầm rầm rầm, nhà hàng đắt tiền nhất thành phố, cô muốn gọi toàn bộ món ăn chiêu bài, sau đó mỗi một thứ nếm một miếng rồi bỏ đi......
Đến Thịnh Thế, Tần Tang và A Mạc cùng Xuân tử xuống xe trước, sau đó Trần Ngộ Bạch cùng Tiểu Ly đi đỗ xe.
"Chi phí tính tiền trừ vào tiền lương của em." Đến cửa, Trần Ngộ Bạch nhỏ giọng nói một câu ở bên tai cô, sau đó lập tức vịn cô.
Quả nhiên, An Tiểu Ly rất không có tiền đồ nhũn chân xuống.
Trần Ngộ Bạch ôm cô tiếp tục đi về phía trước, trong miệng dịu dàng trách cứ cô: "Bao lớn rồi, còn không biết nhìn đường!"
Quả thật A Mạc và Xuân tử hâm mộ muốn chết, len lén đưa tay ở trên cánh tay của Tiểu Ly bấm mạnh.
An Tiểu Ly đã đau lòng, tay còn đau hơn, mắt to rưng rưng, bị Trần Ngộ Bạch nửa kéo nửa ôm đi về phía trước.
Lúc gọi thức ăn thì Trần Ngộ Bạch kêu tên một dọc món ăn, Tiểu Ly liền run run một chút, thần tốc tìm được giá tiền đối ứng, đau lòng làm toán cộng.
"......Thêm món Bò viên Tứ Hỉ, Tiểu kiều lưu thủy, còn có...."
"...đủ rồi!" Tiểu Ly quả quyết cắt đứt Trần Ngộ Bạch, "Ha ha, à...... Chỉ có năm người, ăn không hết."
Xuân tử ngồi bên cạnh cô, vừa đưa tay xuống dưới bàn hung hăng véo bắp đùi cô, vừa hiền hậu gật đầu, giọng nhỏ nhẹ: "Đúng vậy, ăn không hết, quá lãng phí."
Vậy sao cậu còn véo ác thế! Gương mặt Tiểu Ly đau muốn rút gân.
Trần Ngộ Bạch lắc đầu một cái, ôn tồn nho nhã cười nói với Tiểu Ly: "Lần đầu tiên mời người ta ăn cơm, tại sao có thể keo kiệt như vậy? Hả?"
Hả cái đầu anh! Tiểu Ly ở trong lòng mắng to, cái tên biến thái này, tiêu mất đều là tiền của tôi, anh bày đặt làm chủ gì chứ! Diễn vai thái giám xấu xa, cũng không cần trang điểm, cứ để nguyên cái vẻ non nớt dễ nuốt......
"Còn nữa, chân giò lợn nướng, nếm thử một chút món đặc biệt của nhà hàng này." Anh cười với ba cô bạn kia, hết sức ân cần, "Thức uống phải là nước ép hoa quả."
Tiểu Ly trước mắt biến thành màu đen.
Một bữa cơm, A Mạc, Xuân tử cùng Trần Ngộ Bạch quả thật biến thành sinh tử chi giao. Tiểu Ly chỉ lo cúi đầu ăn mãnh liệt, tốn tiền dù sao cũng là chuyện chắc chắn, nhất định phải ăn nhiều một chút, ít thua thiệt một chút cũng tốt.
"Ăn từ từ." Trần Ngộ Bạch đưa tới một ly nước trái cây, tay ở phía sau lưng cô vỗ dịu dàng.
Tiểu Ly ngẩng đầu, ánh mắt hung dữ, mắc mớ gì tới anh!
Xuân Tử tiện tay đập một cái lên đầu cô, "Ánh mắt gì đây hả! Cẩn thận coi chừng giảm thọ!" Bạn trai khí khái đẹp trai, dịu dàng hào phóng, giàu có như vậy tìm ở đâu chứ, con nhóc này còn trừng người ta.
An Tiểu Ly khóc không ra nước mắt.
Sau khi tiệc tan, A Mạc và Xuân tử đi toilet, bọn họ đang đợi ở trong hành lang, Tần Tang đi tới bên cửa sổ gọi điện thoại, Trần Ngộ Bạch và Tiểu Ly ngồi ở trên ghế sa lon.
"Cho em." Trần Ngộ Bạch đưa cho Tiểu Ly hóa đơn.
An Tiểu Ly nhìn số tiền phía trên, đau lòng mà nhắm mắt, "Anh sẽ không chết được tử tế." Cô nhỏ tiếng nguyền rủa.
"Tam thiếu gia, Ngũ thiếu gia ở trên lầu, cậu ấy nói lập tức đến ngay, xin ngài chờ cậu ấy xuống." Một người quản lý bước tới cung kính nói với Trần Ngộ Bạch.
Trần Ngộ Bạch gật đầu một cái.
Sau khi Quản lý đi, An Tiểu Ly kinh ngạc hỏi: "Anh ta gọi anh là gì? Tam thiếu gia?"
Trần Ngộ Bạch gật đầu một cái, một tay khoác lên trên ghế sa lon, một tay nghịch tóc cô.
Tiểu Ly đánh bốp vào tay của anh, "Anh là ông chủ ở đây?"
"Một trong." Trần Ngộ Bạch thật thà.
An Tiểu Ly nhảy dựng lên, "Vậy tại sao không giảm giá?!"
Trần Ngộ Bạch kéo cô xuống, tiếp tục nghịch tóc của cô, trả lời không nhanh không chậm: "Bởi vì... không có thu tiền."
"Cái này là cái gì?!" Tiểu Ly tức giận vẫy hóa đơn, lại thở phào nhẹ nhõm, hù dọa cô giật mình, còn tưởng rằng hơn mấy tháng tiền lương cứ như vậy bay mất.
"... À... tôi không cần trả tiền là việc của tôi, nhưng em phải trả tiền cho tôi."
"Tại sao?!" An Tiểu Ly vừa giận vừa sợ.
"Em đi tính tiền anh ta có thể không thu tiền em sao? "
Tiểu Ly gật đầu.
"Ăn cơm trả tiền, chuyện rất bình thường, phải hay không?"
Tiểu Ly gật đầu một cái.
"Tối nay là mời bạn học ăn cơm, có đúng hay không?"
Tiểu Ly lại gật đầu một cái.
"Nói hay lắm là em mời khách, là như thế này chứ?"
Tiểu Ly rối rắm một chút, nhưng vẫn gật đầu.
"Vậy không phải tốt sao, tiền nên trả thì em phải trả. Tôi chỉ là tính tiền thay em, về phần anh ta có thu tiền tôi hay không, không liên quan với em." Trần Ngộ Bạch tự nhận đã giải thích rõ.
An Tiểu Ly tức sùi bọt mép, nhưng anh ta nói cũng đúng.
Tần Tang cúp điện thoại rồi đi tới, nhìn bộ dạng Tiểu Ly có vẻ muốn ăn thịt người, Trần Ngộ Bạch cười cực kỳ hài lòng, cũng biết hai người này lại đang chán ngán rồi.
"Gọi điện thoại thúc giục A Mạc đi..., đi nhà vệ sinh cũng lâu như vậy." An Tiểu Ly cáo mượn oai hùm mà bắt nạt.
"Gấp cái gì chứ, chờ Vi Nhiên xuống chào hỏi đã." Trần Ngộ Bạch xoa xoa đầu cô, bị cô né tránh, cánh tay dài dứt khóat kéo cô qua, hoàn toàn vò rối mái tóc dài của cô mới dừng tay.
Tim của Tần Tang chợt nhảy lên, sắc mặt không thay đổi, mỉm cười vẫn là độ cong đó, "Bọn A Mạc chậm quá, các người đợi họ là được rồi, tôi còn có chuyện, đi trước."
Tiểu Ly không chịu thả người, "Nói hay lắm,tối nay trở về túc xá ngủ, chợt cậu có chuyện gì chứ?"
Tần Tang không muốn nán lại một giây nào nữa, Tiểu Ly cố tình nín một bụng uất ức, không chịu buông cho cô đi. Cứ như vậy lôi lôi kéo kéo, cửa thang máy vừa mở ra, một đám người đi ra ngoài, người đàn ông trẻ tuổi mặt mũi rõ ràng bước ra trước, vóc dáng cao ráo đẹp trai, Tần Tang âm thầm than thở, vẫn là tránh không thoát.
Lý Vi Nhiên làm sinh nhật cho em họ ở trên lầu, nghe nói Trần Ngộ Bạch đưa mấy cô bé tới dùng cơm, liền hỏi thăm xem dáng vẻ ra sao, nghe quản lý nói có một cô da trắng, vóc người cực đẹp, tóc xoăn dài, anh lập tức liền đoán được là Tần Tang, vội vàng bảo người giữ bọn họ lại.
Cô bé anh kéo trong tay, Tần Tang nhìn kỹ, chính là lúc cô bị mất điện thoại ở quảng trường đã nhìn thấy, hôm nay mặc cao quý hơn, dựa vào Lý Vi Nhiên, trai đẹp gái đẹp, vô cùng xứng đôi.
Cô bé theo xuống kia nhìn quanh nhìn quẩn, thấy Tần Tang liền ghé bên tai Lý Vi Nhiên nhỏ giọng hỏi: "Là cô gái này đúng không?" Lý Vi Nhiên dở khóc dở cười, đương nhiên nghe được đối thoại của anh và quản lý, chắc chắn là anh xuống gặp người đẹp tóc xoăn dài kia, nhất định phải cùng xuống xem một chút.
Tần Tang thấy dáng vẻ bọn họ thân mật, lễ độ dời đi ánh mắt. Trái tim Lý Vi Nhiên hoảng hốt, hắng giọng, "Em họ tôi, Lý Di Nhiên."
Trần Ngộ Bạch nhìn Lý Vi Nhiên một cái như có điều suy nghĩ, anh biết Lý Di Nhiên, vậy, lão ngũ đang giới thiệu cho người khác nghe sao? Anh hiểu ý nhìn về phía phía Tần Tang.
Tần Tang rất khó chịu. Lúc Lý Vi Nhiên nói đó là em họ của anh, thì rất rõ ràng cô cảm thấy lòng của mình cũng thả lõng.
Lõng cái gì? Mày nghĩ gì thế? Cô âm thầm hỏi lòng của mình, Tang Tang, mày đang làm gì đó? Không nên như vậy, không thể như vậy, Tang Tang, phải yêu bản thân mình.
"Tần Tang." Lý Vi Nhiên mỉm cười gọi cô.
Tần Tang gật đầu một cái, coi là chào hỏi.
Lý Di Nhiên vòng qua, đi tới trước mặt Tần Tang vươn tay, "Xin chào, thật hân hạnh gặp chị."
Tần Tang nhẹ nhàng cầm lại, "Tôi cũng thế."
Lý Di Nhiên ánh mắt sáng lên, "Thật ư?"
Tần Tang sửng sốt, "Dĩ nhiên."
"Vậy...hôm nay là sinh nhật em, có thể nể mặt đến tham gia party sinh nhật của em hay không? Em cảm thấy đối với chị giống như lần đầu gặp đã quen nhau!" Dáng dấp của Lý Di Nhiên giống như búp bê, rất xinh đẹp, làm nũng lại cực kỳ đáng yêu.
"Sinh nhật vui vẻ, Di Nhiên, chỉ là hôm nay tôi ——"
"—— có việc gì thế? Không phải chị cũng tìm cớ từ chối khéo chứ hả?" Trong đôi mắt to của Lý Di Nhiên tràn đầy uất ức. Tần Tang lúng túng cười cười, ánh mắt ám hiệu Tiểu Ly cứu mạng, An Tiểu Ly lại đang đắm chìm trong trong thế giới bi thảm của mình, căn bản không để ý xung quang. Lý Di Nhiên nắm cô chặt hơn, bộ dáng nhỏ bé điềm đạm đáng yêu nhìn Tần Tang mong chờ.
Lý Vi Nhiên gạt tay cô bé khỏi Tần Tang, "Nó vừa uống rượu nên như thế, xin lỗi."
Giọng nói rất cưng chìu, Tần Tang có chút hâm mộ, đáy lòng như một dây cung bị kích thích, dư âm run run lượn lờ.
Lý Di Nhiên bị anh gạt ra như vậy, lập tức hiểu ngầm trong lòng, mượn rượu làm càng, dựa nửa người vào Tần Tang, "Mặc kệ, mặc kệ —— hôm nay nếu chị không cùng dự sinh nhật với em, em liền......" Hình như cô lớn tiếng khóc lên.
Trong đại sảnh ồn ào như vậy thật sự là rất không thích hợp, Trần Ngộ Bạch nâng mắt kiếng, "Tần Tang, dự một chút đi, chút bảo Vi Nhiên đưa cô về." Lý Vi Nhiên gật đầu một cái, Tần Tang không thể làm gì khác hơn là nhỏ giọng mà dụ dỗ Lý Di Nhiên, "Được rồi được rồi, chị đi lên dự sinh nhật em, có được hay không?"
Lý Di Nhiên hưng phấn gật đầu, xoay người nháy mắt với anh họ một cái. Lý Vi Nhiên đỡ cô, cười với Tần Tang.
Trần Ngộ Bạch đưa bọn Tiểu Ly trở về trường học, Tần Tang thì theo anh em Lý gia lên lầu. Trong phòng bao tất cả đều lộn xộn, toàn những đứa choai choai tuổi cỡ Lý Di Nhiên, nhìn thấy anh em họ vào còn mang theo một cô gái xinh đẹp, toàn thể ai cũng hoan hô. Lý Di Nhiên vừa tới cửa thì tự nhiên chui vào trong đám nhóc điên khùng, Tần Tang cũng không biết ai, không thể làm gì khác hơn là đi theo Lý Vi Nhiên tìm một góc vắng vẻ ngồi xuống.
Lý Vi Nhiên mở thức uống ra, đưa cho Tần Tang, "Ngồi một lát, thừa dịp Di Nhiên không chú ý thì tôi đưa cô về." Cả đám người cười đùa gào thét, tiếng nhạc vang lớn hơn, Lý Vi Nhiên nói phải lớn tiếng ở bên tai cô thì mới có thể nghe rõ. Trên người anh có mùi vị êm ái nhè nhẹ, tựa như tấm chăn được phơi trong ngày mùa đông man mát.
Vành tai xinh xắn trắng nõn của cô đang ở bên môi, bụng dưới của Lý Vi Nhiên cương cứng, kể từ khi cô xuất hiện, anh đã tự mình an tĩnh, đã lâu không có gần gũi với phụ nữ.
Ánh mắt anh di chuyển mấy lần, trong lòng nhất thời hơi hiểu ra.
Mấy cái Microphone đưa tới nhét vào trước mặt hai người, bộ mặt Lý Di Nhiên đỏ ửng, cùng mọi người ồn ào lên, "Hợp ca! Hợp ca! Hợp ca! Hợp ca! Hợp ca!"
Lý Vi Nhiên nhíu mày cười một tiếng, thong dong đứng dậy, nhận lấy một cái Microphone, tay phải đưa ra như một quý ông, " May I?"
Đám người càng hưng phấn hơn, cùng kêu lên hô to, "I do! I do! I do!"
Cảnh tượng nhất thời thay đổi giống như kiểu cầu hôn.
Sao có thể để một đám trẻ con chế giễu, Tần Tang cũng không phải là người luống cuống, thoải mái giao tay cho anh, đứng lên.
Lý Vi Nhiên kéo cô đến trước màn ảnh lớn đứng ngay ngắn, xoay người nói mấy câu ở bên tai 1 cậu con trai, cậu con trai kia cười hì hì nhìn Tần Tang một chút rồi lại nhìn anh một chút, chui vào chọn máy ca trước mặt.
Ánh đèn sặc sỡ, mọi người nhiệt liệt hoan hô không ngừng.
"Anh và em, nam và nữ, cũng không thể chạy thoát tình yêu. Ai dũng cảm đồng ý liều lĩnh trao ra thật lòng. "
Giọng nói của anh trầm thấp dễ nghe, chăm chú nhìn Tần Tang, hát từng câu từng câu nghiêm túc, làm mọi người trầm trồ khen ngợi. Tay Tần Tang được anh nắm, hơi thở nóng bỏng quấn quanh, cô cảm thấy hơi không chân thật, ổn định hơi thở run rẩy lại, chuyên tâm nhìn lời ca ở trên màn ảnh lớn, "Anh nói không chỉ anh, mà còn có cả tôi, có nên tiếp tục hay không, có nên nhớ nhung hay không, để cho tình yêu từng bước từng bước đến gần. "
"Anh đối với em có chút xúc động, lại sợ nhìn vào ánh mắt em. Có chút xúc động, có chút do dự, không thể tin được anh không thể kìm lòng.
Chút xúc động em có với anh không biết sẽ là gánh nặng hay là vui mừng. Chút xúc động này, chút chần chờ này, sợ rằng yêu rồi sau này lại mất đi thì rất khó chịu được.
Oh... con người sợ nhất chính là động tình. Mặc dù không muốn, không nhìn cũng không nghe nhưng vẫn lâm vào tình yêu."
*Đây là bài hát: Một chút động lòng – Trương Tín Thiết & Lưu Gia Linh (有一点动心/张信哲;刘嘉玲)
Lý Di Nhiên đang dần dần yên tĩnh say mê cảm khái trong đám người, thì ra một vài người đang sống sờ sờ như vậy bị cô kéo lại với nhau.
Quả là một công đức lớn lao nha! Cô cũng say mê rồi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Theo Dòng Tình Yêu
Sói Xám Mọc Cánh
Theo Dòng Tình Yêu - Sói Xám Mọc Cánh
https://isach.info/story.php?story=theo_dong_tinh_yeu__soi_xam_moc_canh