Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sủng Ngươi Đến Tận Trời
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 8
Ôn Hà Phi lần đầu tiên nhìn thấy chủ tịch V.J, cô vốn tưởng rằng làm chủ tịch đều là mấy ông già béo phục béo phịch, nhưng là đến khi gặp người thật lại dọa cô nhảy dựng người. Nguyên bản tưởng tượng của cô so với anh ta quả thật là quá nhiều lắm. Hơn nữa bộ dáng so với trong ấn tượng của cô hoàn toàn là ngược lại.
Đó là một người đàn ông mặc quần áo thường ngày, gương mặt hơi vuông tầm hơn ba mươi tuổi. Anh ta xem ra không có anh tuấn của Lương Chấn Y, nhưng lại có một cỗ khí chất ung dung tôn quý.
Phòng làm việc của anh phi thường lớn, xếp cả đống đầy tạp chí lá cải, trên mặt đất tán loạn đĩa trò chơi, ở cửa sổ tràn ngập cây vạn niên thanh leo lên toàn bộ bệ cửa sổ. Ánh mặt trời từng vạt lớn tràn xuống sàn nhà bằng gỗ.
Vừa thấy Lương Chấn Y, anh ta ngay tức khắc chào đón. “Hai người tới rồi!” Thanh âm của anh nhẹ nhàng.
Hà Phi không dám lên tiếng, giống như phạm nhân chờ hình phạt, ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh Lương Chấn Y, trong lòng bất an không yên.
Chủ tịch vỗ vỗ vai Chấn Y, cúi đầu nhìn lại Hà Phi, liếc nhìn cô một cái, ngẩng đầu nhìn lại Lương Chấn Y, ánh mắt lóe ra, nhíu mày, chỉ hỏi anh một câu: “Chính là cô ấy?”
Hà Phi nghe Lương Chấn Y thuần hậu thanh âm trả lời: “Phải.”
Theo sau là một trận trầm tĩnh.
Hà Phi đầu cúi thấp hơn, cảm giác trên đỉnh có hai đôi mắt đang hung hăng đánh giá cô. Mím chặt môi, muốn mắng ta sao? Cũng tốt, mau mau mau, sớm chết sớm siêu sinh.
“Ôn Hà Phi!” Chủ tịch bỗng nhiên hô lớn tên cô, Hà Phi chấn động, nháy mắt cả người đã bị bắt lấy. Cô kinh hãi nghẹn họng nhìn trân trối, sao...... sao lại thế này? Chủ tịch nghiêm nghị quan sát cô, cô ánh mắt hoang mang, bị nhìn đến mồ hôi lạnh ứa ra.
“Chúc mừng nhé ——” Anh ta bỗng nhiên lớn tiếng nói với cô. “Chúng tôi quyết định tuyển cô làm thiết kế viên chính, cô được thăng chức!” Ra sức vỗ vỗ vai cô.
Cái gì?! Hà Phi miệng há hốc, choáng váng. Anh ta...... Anh ta nói cái gì? Anh ta không mắng cô, ngược lại lại cho cô thăng chức? Cô biểu tình dại ra, mở to hai mắt, thiết kế viên? Cô được thăng lên thiết kế viên?
“Trời ạ......” Cô hít một mồm to, không thể tin được.
Thấy cô vẻ mặt đần thối, chủ tịch Phương Tuấn Mẫn bật cười, dùng sức lay lay cô, liên mồm hỏi: “Cao hứng chứ? Chấn Y ra sức đề cử cô đấy, Lucky lady! Hi vọng cô đáng giá.” Hướng về phía cô đang ngây người, cao giọng cổ vũ. “Thể hiện cho tốt a!”
Cái gì? Lương Chấn Y đề cử?! Hà Phi còn không có hoàn hồn, một cái cốc thủy tinh tinh xảo đã nhét vào trong tay cô, chủ tịch có chút tính trẻ con hét lên: “Nào, chúng ta cụng ly!” Trung khí mười phần, hăng hái ngàn vạn.
Anh giúp cô đổ đầy nước rượu màu hổ phách, cũng lấy một ly đưa Lương Chấn Y, hưng phấn mà nâng chén tuyên bố.
“Chúc mừng đại sư quảng cáo tương lai. Cụng ly!” Cốc chạm vào cốc rượu của Hà Phi, phát ra thanh thúy tiếng vang, Hà Phi thế này mới chân chính tỉnh lại.
Không phải là mơ!
Rượu trong chén sóng sánh, cô biển lòng xao động cuồn cuộn. Đây là thiên chân vạn xác, cô đột ngột ngẩng đầu, chạm phải một đôi hắc đồng thâm thúy, trong mắt tia sáng ấm áp làm tim cô đập nhanh. Lương Chấn Y đối diện cô mỉm cười.
Ánh mắt anh như nùng mực, thẳng hắt vào trái tim cô. Anh đưa ly chạm nhẹ ly của cô, keng một tiếng, cúi đầu ngắm nhìn cô vẻ mặt khờ ngốc đáng yêu, dịu dàng nói: “Chúc mừng, Hà Phi......” Kêu tên cô, âm thanh trầm thấp giống như kêu tên con mèo mà anh cưng chiều. Anh ôn nhu ngữ khí giống như khẽ vuốt trên má cô, Hà Phi một chút thất thần, tim đập chậm nửa nhịp.
Chủ tịch nhìn lại Chấn Y, nhìn ra được anh đặc biệt thiên vị Ôn Hà Phi. Phương Tuấn Mẫn kéo kéo cánh tay Chấn Y hô lớn: “Cụng ly!” Ngẩng đầu hào sảng uống cạn, đáy lòng cười thầm, Lương Chấn Y lãnh huyết giờ không nhận ra nha.
Lương Chấn Y cũng một ngụm uống cạn rượu trong ly, lại không biết Phương Tuấn Mẫn xem được tâm sự của anh nhất thanh nhị sở.
Đây-đều-là-thực! Hà Phi nở nụ cười, mắt lấp lánh. Chân chính hết khổ! Vui mừng lan ra, trời ạ, cô vô cùng cao hứng. Ngửa đầu hướng tới hai chàng trai cao lớn, quên mất thân phận cuar chính mình, hào sảng nâng chén kêu.
“Chúc V.J kiếm được nhiều tiền, chúc tôi một bước lên mây!” Cô vui đến chết mất, cũng bắt chước bọn họ một ngụm uống cạn rượu trong ly.
“Nói đúng lắm, nói đúng lắm!” Chủ tịch ôm vai bọn họ cười ha ha, giống cái đại đứa nhỏ.
Rượu cay nồng rót vào dạ dày, Hà Phi cười toe toét, thần kinh căng thẳng rốt cục thả lỏng.
Cô thở ra một hơi, thẳng tanh nói: “Thật sự là, vừa rồi làm tôi sợ muốn chết, còn tưởng rằng bị mắng đâu!”
Cô cúi đầu cười, đuôi tóc vô ý phất qua ngực Lương Chấn Y. Anh một trận tâm ngứa, thiếu chút nữa nhịn không được ôm cô vào lòng.
Tiếng cười sang sảng của chủ tịch quanh quẩn bên lỗ tai Hà Phi, mùi nước hoa trên người Lương Chấn Y thoang thoảng qua mũi cô. Có thể cảm giác được nhiệt độ trên người anh, giống như một cái ấm lô sưởi ấm cô thân mình gầy yếu, ý, hình như cũng không còn lạnh nữa rồi.
Sau khi được chủ tịch nhiệt tình ân cần cổ vũ xử lý xong một bình rượu, cô cùng Chấn Y sóng vai rời đi.
Hà Phi bộ pháp lảo đảo. Phù, rượu kia thực mạnh, cả dạ dày như bị thiêu đốt, thân mình nóng quá.
Tiến vào thang máy, Hà Phi vui muốn chết, vẫn lộ vẻ tươi cười rạng rỡ.
Lương Chấn Y lén nhìn trộm cô khuôn mặt nhỏ nanh đỏ bừng, mắt khẽ cong cong cười. Thang máy khởi động, Hà Phi loạng choạng không vững, anh đúng lúc đưa tay đỡ lấy cô.
“Cẩn thận.” Anh nhíu mày, lo lắng cô ngã bị thương.
Cô quay sang, xấu hổ hướng anh cười, vỗ vỗ cái trán, khẽ nhíu lại cái mũi nhỏ xinh.
“Tiêu rồi, tôi có chút say, rượu thật mạnh nha.” Rút về cánh tay bị anh bắt lấy, lui về phía sau dựa vào vách thang máy. Có chút chóng mặt choáng váng, là rượu gì? Mạnh như vậy?!
Chủ tịch Phương chuồn ra văn phòng theo sau bọn họ, thấy bốn bề vắng lặng, ngay tức khắc tiến vào thang máy, mở ra nắp điện báo, đem nút khẩn cấp đè xuống, đắc ý cười nhếch miệng.
Hừ hừ hừ, đừng nói tôi không giúp cậu a, Chấn Y, dù là ai đều nhìn ra được cậu thích Ôn Hà Phi.
Thang máy đột nhiên ngừng!
“A!” Hà Phi kinh hô, thiếu chút nữa ngã sấp xuống.
Lương Chấn Y duỗi ra bàn tay to, lập tức kéo lại cô, tình thế cấp bách liền kéo cô tiến trong lòng. Cô đột nhiên va phải một bức tường rắn chắc ấm áp, Hà Phi mở to mắt, thoáng chốc trái tim kịch liệt đập, dựa vào trước ngực anh.
Mùi hương của anh chui vào trong chóp mũi, hơi thở ấm áp của anh phả trên gáy làm cô một trận tê dại run rẩy. Hà Phi hoảng hốt, đôi tay nhỏ đặt trước ngực anh nắm chặt, sao lại thế này? Tim cô chưa từng đập nhanh như vậy, chưa từng hô hấp dồn dập như vậy, chưa từng ngay cả lông tơ đều run rẩy như vậy, giống một luồng điện chạy vào trong cơ thể, chấn động tâm can.
Lương Chấn Y cũng không nói gì, luyến tiếc buông tay, ôm chặt eo cô, mặc cô mềm mại dán vào trong ngực, đuôi tóc đụng vào thân mình.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sủng Ngươi Đến Tận Trời
Đan Phi Tuyết
Sủng Ngươi Đến Tận Trời - Đan Phi Tuyết
https://isach.info/story.php?story=sung_nguoi_den_tan_troi__dan_phi_tuyet