Tám - Sừng Chó Sói
hung cảnh huyền hoặc của vách đá nhọn lểu mệnh danh là “Sừng Chó Sói” làm Tidou ngẩn ngơ như bị mất hồn. Hắn ngồi bệt xuống giường moi phong bì đựng 24 tấm ảnh ra. Hắn bắt đầu điểm danh từng tấm hình chụp ngôi mộ ca sĩ Edith Piaf, chụp một con hẻm vô danh, chụp một tấm áp phích...
Không phải ngẫu nhiên mà tên đồng bọn Tojo của Albin cũng có trong tay các tấm ảnh đó. Tidou bóp trán:
- Chắc chắn những tấm hình phải ẩn chứa thông điệp gì dây?
Hắn săm soi cuộn phim âm bản mong tìm ra thông điệp mở cửa bí mật. Suốt một tiếng đồng hồ, hắn đã phát minh ra đủ kiểu cách nhìn mật mã, nhưng cuối cùng cũng hoài công vô ích.
Bạn bè vẫn ngủ say như chết, Tidou chán nản mò xuống cầu thang trinh sát dưới nhà. Coi, hắn vừa đặt chân xuống tầng trệt là lại bắt gặp tia sáng quen thuộc hắt ra hành lang tối om. Lại là tia sáng của căn phòng từng có tiếng Hubert tối qua. Khỉ ạ, không lý giờ này ông ta vẫn chưa chịu ngủ. Tidou nép vào một góc khuất đúng lúc cánh cửa bật mở. Hắn suýt la lên nhưng chặn họng kịp bởi gã đàn ông vừa bước ra khỏi phòng đâu phải là Hubert. Gã còn trẻ tuổi và không hề xa lạ với Lục Thám Tử trong bữa tiệc thuốc mê buổi chiều trong quán. Gã chính là người hầu bàn, phụ việc cho mụ Simone chủ quán.
Tidou chỉ chờ gã bốc hơi trong bóng tối là lủi như lươn vô cánh cửa khép hờ. Vật đầu tiên mà hắn bắt gặp trên mặt bàn giấy là một quyển sách cũ kỹ. Một quyển sách chỉ nhìn sơ cái gáy cũng biết xuất phát từ thư viện gia đình Bellechaume ở biệt thự Cây Thông Tuyết.
Tidou lẩm bẩm:
- Đúng đây là cuốn sách bị mất trên kệ của Albin mà bà quản gia Stephanie đã nói cho mình biết.
Hắn nhanh chóng nhận ra hình vẽ con chó ngoài bìa sách. Con chó giống Zoutsou như tạc, như là ảnh chụp Zoutsou vậy. Hèn chi bà Stephanie khoe cũng phải.
Trang trong cuốn sách có tựa đề “NHỮNG BÍ ẨN CỦA TUYẾT LUÂN HỒI”, ở giữa lại là hình con chó và phía dưới có một dòng tít nhỏ: “Sách nói về sự hóa kiếp của linh hồn con người vào thể xác loài vật”.
Tidou lật tiếp trang thứ hai. Trang này vẫn lù lù hình chó Zoutsou nhưng bên trên là một dòng chữ lớn: “NỮ THẦN TAI DÀI”. Ái chà, té ra “Nữ thần Tai Dài” chính là con chó cái. Tidou đọc lẩm nhẩm:
- “Sấm truyền đã phán rằng, trong tương lai một con chó có những đốm đen trắng kỳ lạ như con chó này sẽ mang linh hồn của Nữ thần Ai Cập Athys. Ai có Nữ thần Tai Dài trong tay, linh hồn sẽ bất tử nếu hiến sinh con chó theo đúng nghi lễ...”
Tới từ “hiến sinh”, tim Tidou chợt se thắt lại. Không còn nghi ngờ gì nữa, nếu Zoutsou bị bắt đi, tức là để “được” hiến sinh. May nói cách khác: Bị giết!
Hắn nín thở đọc tiếp phần “hiến tế” trong cuốn sách ma quái, bỗng trong phòng ăn tối om có tiếng động vang lên. Thực kinh khủng, ai dè ngã hầu bàn mò vô nhà bếp pha cà phê đen để chống cơn buồn ngủ.
Tidou gấp sách lại và lẻn ra ngoài. Hắn rón rén băng ngang một gara rộng và sững sờ khi tái ngộ chiếc Mercedes cà rịch cà tàng của ba anh em nhà Bellechaume. Nhưng nào đã hết, không xa chiếc Mercedes là hai chiếc xe xích mà người ta dùng để trèo lên những dốc núi ngập tuyết.
Tidou cảm giác sau gáy mình nóng ran. Hắn hồi hộp quay đầu từ từ và chới với phát hiện cái bóng cao lớn của gã bồi bàn quán Lục Lâm đang tiến vô cửa ga ra.
- Trời đất, phải chăng gã đã phát hiện ra mình.
Khoảng cách giữa hai người mỗi lúc một gần, Tidou bủn rủn. Hắn bò gấp tới một trong hai chiếc xe xích rồi bặm môi chui tọt vô trong. Chỉ sau hai giây, hắn đã nằm lọt thỏm dưới gầm ghế buồng lái.
Hắn không thể ngờ tới một diều: gã bồi cũng lại... leo tuốt lên chiếc xe xích đó. Phần nửa thân thể gã nặng trịch đến nỗi ghế lún xuống ấn đầu Tidou gần sát mé sàn. Hắn toát mồ hôi hột trước cái ống quần Jeans bốc mùi dầu mỡ trước mũi chỉ chừng hai mươi centimét, sau đó thì tưởng vỡ đầu bởi tiếng động cơ ầm ĩ của chiếc xe xích rền vang.
Chiếc xe thổ tả rục rịch trườn khỏi nhà gara và khởi sự một cuộc du lịch “địa ngục” chưa từng thấy. Trong tư thế nằm co quắp dưới sàn ghế, toàn thân Tidou tưởng như đang quay lộn trong máy giặt bởi sự ma sát man rợ, để lại trên da thịt hắn vô số vết tím bầm.
Rồi chiếc xe xích cũng dừng lại trên một nền đất giá băng. Cơn gió lạnh buốt làm Tidou tỉnh táo. Hắn cuộn mình như một đống giẻ rách chờ gã thanh niên bước khỏi xe.
Nào, bây giờ chỉ còn hắn với những luồng gió thốc. Coi, cách chiếc xe cỡ hai mươi mét, Tidou cắn răng gắng gượng chồm lên quan sát gã bồi đang bắt tay một người đàn ông trung niên và hai người biến mất tựa phép màu sau cánh cửa tự động của một nhà nghỉ mát cực kỳ hiện đại với vô số cửa sổ sáng rực ánh đèn.
- Nhà nghỉ. “Sừng Chó Sói”!
Tidou lẩm bẩm. Rõ ràng trên tấm bảng bằng gỗ quý khắc đúng ba chữ này. Phù, ai mà ngờ được trên đỉnh núi heo hút này lại có thể xây dựng được một nhà nghỉ mát tối tân đến thế.
Ánh đèn ở các cửa sổ bỗng đồng loạt tắt phụt. Tidou nhảy ra khỏi xe xích. Hắn đã quyết định: Phải đột nhập vào trong.
Cửa ra vào không khóa. Tidou thận trọng lách vào. Lúc đầu hắn rất cẩn thận: chần chừ, nghe ngóng, nín thở, dán tai vào các ổ khóa trước khi đẩy cửa. Sau rồi mỗi lúc một táo bạo hơn: hắn chạy qua hành lang, xông vào bếp, phòng ăn, phòng khách. Cuối cùng hắn lao lên gác. Phòng nào cũng vắng tanh. Không có ai! Sao các cửa sổ lúc nãy lại sáng đèn? Hai người đàn ông lúc nãy đâu rồi!
Giữa lúc hắn hoang mang thì từ khoảng trống mờ ảo nơi cửa sổ, tiếng rền rĩ của động cơ xe xích vọng vào.
Tidou lao tới cửa sổ. Ê, làm gì có gã bồi ở đó. Chiếc xe xích đầu tiên vẫn đậu chình ình, kế bên nó là chiếc xe xích thứ hai mà hắn từng thấy ở gara nhà trọ Lục Lâm vừa tắt máy.
Người lái xe phóng xuống. Tidou nhận ra ngay: đó là Tojo.
Tidou núp vào đằng sau một cái tủ khổng lồ. Kia kìa, Tojo đã lừ đừ nện gót giày tới. Tidou chỉ núp cách gã chừng ba mét nên chiếu tướng rất rõ bộ râu xồm của gã đang động đậy. Trời ạ gã đã quay lưng về phía Tidou trong khi ánh mắt nhìn trừng trừng vào tấm gương lớn trên tường đá. Bộ gã tính săm soi áo quần, đầu tóc chăng?
Tidou khỏi cần chờ đợi lâu. Tojo moi trong túi quần ra một xấp ảnh. Chắc chắn là 24 tấm ảnh mà Tidou cũng đang có. Hắn ngó Tojo xòe 24 tấm ảnh tựa xòe 24 quân bài. Lập tức Tidou cũng giở tập ảnh của mình theo. Bước chân gã nhích lại sát “tấm gương” hơn và từ miệng gã một loạt tiếng ê a phát ra:
- “Wagra - épi - boulan - parki - dubon - piga - tabac - restau - opé - olyn - dali - sortie”
Ngay lập tức tấm gương bắt đầu trượt không một tiếng động theo chiều dài vách ngăn, mở ra một lối đi sâu hun hút không thể ngờ tới, Tojo lẹ làng bước qua không chút chần chừ. Tấm gương lại trượt trở về vị trí cũ y chang ma thuật.
Tidou thở phào:
- Té ra mật mã được tạo nên từ hai âm tiết đầu của mỗi tên ghi địa danh được chụp trong ảnh, theo thứ tự chụp lần lượt.
Thông điệp “tàng hình” đã bị bật mí. Tidou bước ra khỏi chỗ nấp và cũng lại đứng trước gương, đọc lên những âm tiết theo thứ tự các tấm ảnh mà hắn đã thuộc lòng. Nhưng trước khi bước xuống các bậc thang tối om, hắn cẩn thận chèn con dao nhíp giữa tấm gương trượt và khung cửa bí mật, không cho nó đóng lại hoàn toàn.
Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 3 - Sừng Chó Sói Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 3 - Sừng Chó Sói - Paul Jacques Bonzon Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 3 - Sừng Chó Sói