Chương 6
hi buổi lễ đăng quang bắt đầu, trong nhà thờ đã chật kín người. Một dàn nhạc và một đội hợp xướng đang đàn hát trong khi đám rước hoàng gia đi xuống dọc lối chính giữa. Vị giám mục dẫn đầu, tiếp sau là Elsa, lộng lẫy và uy nghiêm. Theo sau cùng là Anna, nàng đang giữ đuôi áo của Elsa.
Liếc trộm qua vai, Anna trông thấy Hoàng tử Hans đẹp trai. Chàng ngồi đó, dáng thẳng và cao ráo. Chàng liền vẫy tay với Anna đang cười khúc khích.
Vị giám mục đặt vương miệng lên đầu Elsa. Sau đó, ông quay lại lấy vương trượng và quả cầu hoàng gia, trao cho Nữ hoàng. Elsa với tay định cầm lấy các đồ vật hoàng gia, nhưng vị giám mục đã hắng giọng. “E hèm, thưa Nữ hoàng, găng tay của Người.”
Elsa hít một hơi thật mạnh. Nếu nàng bỏ găng ra, nàng có thể vô tình để lộ phép thuật băng giá của mình. Nàng ngập ngừng, tái nhợt vì lo lắng.
Anna không hề để ý chút nào, vì lúc này nàng còn đang mê mải ngắm nhìn Hans và mỉm cười với anh chàng. Nàng không thể chờ tới lúc khiêu vũ mới được nói chuyện với chàng.
Elsa chậm rãi tháo bỏ đôi găng và đặt chúng lên chiếc gối sa-tanh. Hít thật sâu, nàng đón lấy quả cầu và quyền trượng bằng cả hai tay, rồi quay mặt về phía dân chúng.
“Không còn nghi ngờ gì nữa, Nữ hoàng, người nắm quyền thống trị.” Vị giám mục lớn tiếng. “Người bảo vệ truyền thống và quyền lực, kể từ giờ phút này, tôi xin tuyên bố, Nữ hoàng...”
Elsa tròn mắt nhìn vương trượng và quả cầu bắt đầu đóng băng. Nàng cố gắng hết sức để kiểm soát cảm xúc của mình. Elsa chỉ là quá lo lắng!
“…Elsa của Arendelle!” Vị giám mục hoàn thành tuyên bố.
Toàn bộ dân chúng trong nhà thờ đều đứng dậy. Họ hô vang “Nữ hoàng Elsa của Arendelle!”
Elsa lập tức đặt quả cầu và vương trượng trở lại khay bạc rồi vội đeo lại đôi găng tay. Thở hắt nhẹ nhõm, nàng nhận ra rằng không ai nhìn thấy băng trên hai đồ vật hoàng gia cả. Nàng mỉm cười với đám đông đang hò reo. Nàng đã vượt qua được buổi lễ.
Sau đó, tại vũ hội chào mừng lễ đăng quang, Elsa và Anna đứng cạnh nhau trong một hàng dài đang chờ đến lượt được khiêu vũ ở cửa Đại Sảnh. Elsa cảm thấy thoải mái, mọi việc đều ổn cả, phần khó khăn nhất của buổi lễ đã vượt qua. Trong tiếng nhạc rộn ràng, khách khứa ai nấy đều đang khiêu vũ say sưa trong căn phòng vũ hội được trang trí lộng lẫy.
“Em thật xinh đẹp.” Elsa nói với Anna.
“Cảm ơn chị.” Anna ngạc nhiên đáp. Một nụ cười nở trên môi. Chị của nàng đang nói chuyện với nàng! “Chị mới xinh.” Anna tiếp lời. Sau đó, nàng nhận ra rằng như thế này nghe thật buồn cười và hẳn là cần một lời giải thích. “Ý em là chị thật xinh đẹp.”
Elsa cười tươi, “Cảm ơn em!” Rồi nàng nhìn về hướng phòng vũ hội đông đúc. “Một bữa tiệc thì như vậy ư?”
Anna gật đầu, “Đông vui hơn em tưởng.”
“Tất cả mọi người, chị đoán thế.” Elsa trả lời. “Ồ, mùi gì hấp dẫn thế nhỉ?”
Cả hai đều ngửi thấy hương thơm ngọt ngào lan tỏa khắp căn phòng. “Sô-cô-la!” Họ cùng kêu lên. Sau đó, hai chị em quay sang nhìn nhau và cùng cười.
Anna không thể tin được rằng Elsa đang trò chuyện với mình. Nàng định nói thêm vài điều, nhưng ngay sau đó, có một vị khách bước lên trình diện Nữ hoàng mới và Công chúa. “Công tước Duke xứ Weaseltown.” Người hầu thông báo.
“Weselton!” Ngài Duke chỉnh lại. Sau đó, ông cúi đầu. “Như là đối tác thương mại tin cậy nhất của vương quốc, có vẻ như thần là người phù hợp nhất để được mời Nữ hoàng điệu nhảy đầu tiên.”
Elsa cứng đờ người lại, nàng siết chặt hai bàn tay đeo găng với nhau. “Cảm ơn Ngài.” Nàng nói. “Nhưng ta không khiêu vũ.”
Công tước có vẻ bị xúc phạm, vì vậy Elsa vội vã đẩy Anna về phía trước. “Nhưng em gái ta khiêu vũ tuyệt vời.”
Anna có chút giật mình, nhưng nàng cho phép Duke dẫn nàng ra sàn khiêu vũ.
Thật không may, Ngài Duke nhảy dở khủng khiếp. Bước nào của ông ấy cũng giẫm phải chân của Anna. Rồi khi ông ấy nhảy, mái tóc giả trên đầu cũng lại hất lên hất xuống, và Công tước xứ Weselton ấy còn nói không ngừng.
“Bưm bờ bum ba! Hãy nhìn thần này!” Ông kêu to. “Điều này chắc chắn lý giải được cho mười hai năm không có lý do. Công chúa biết lý do chứ?” Ông hỏi Anna. “Không à? Ồ, nhìn này: giống như một con gà với khuôn mặt của một con khỉ, thần bay đây!”
Anna co rúm khi ngài Duke nhảy xung quanh nàng như một con công bị mắc nghẹn. Bất chợt, nàng trông thấy Elsa đang nhìn mình từ phía bên kia căn phòng, và gần như không thể ngừng cười. Anna hướng ánh nhìn cầu cứu về phía chị gái, nhưng vô ích. Nàng buộc phải kết thúc điệu nhảy, quá lâu, thay cho Elsa.
Sau khi khiêu vũ, Anna khập khiễng trở lại với Elsa. “Ồ, ông ấy thật hoạt bát.” Elsa mỉm cười nói.
“Một người đàn ông rất đặc biệt trên đôi giày cao gót!”Anna đáp. Và cả hai chị em cười khúc khích.
“Em ổn chứ?” Elsa hỏi đầy dịu dàng.
Anna mỉm cười. “Em chưa bao giờ thấy vui như thế này.” Nàng trả lời, và nhìn vào mắt Elsa. “Điều này thật tuyệt. Và em ước chúng ta cứ mãi thế.”
“Chị cũng vậy.” Elsa buồn bã nói. Rồi nàng chợt nhớ về bản thân và sững lại. “Nhưng không thể.”
“Tại sao không?” Anna hỏi, ngạc nhiên với sự thay đổi thái độ của Elsa.
Elsa căng thẳng. “Bởi vì điều đó là không thể.” Nàng nói giọng kiên quyết.
Anna cảm thấy dường như tất cả sự thất vọng trước đây lại ùa về. “Xin lỗi chị!” Nàng nói. Và rồi, Elsa buồn bã nhìn Anna bước đi.
Nữ Hoàng Băng Giá Nữ Hoàng Băng Giá - Nhiều Tác Giả Nữ Hoàng Băng Giá