Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nụ Cười Cho Anh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 8
C
ả tuần sau. Ái Vy không hề gặp Gia Tuấn nữa. Mà cũng đúng thôi. Ái Vy đã tìm được một công việc mới và chỗ ở mới. Vỹ Phong đã giới thiệu Vy vào đứng bán thuốc cho một cửa hiệu lớn. Vy cảm thấy thích công viểc này vì đây là công việc đúng chuyên nghành của mình. - Cô ơi! Bán cho tôi liều thuốc đau tim!
Đang loay hoay xếp thuốc, nghe tiếng kêu Ái Vy quay ra thấy Vy Phong, Ái Vy chu môi:
- Phong lại đùa với Vy nữa hả?
Phong mỉm cười, nụ cười thật cuốn hút người đối diện:
- Vy thấy làm việc ở đây thế nào hả? Có vui không vậy?
Ái Vy mỉm cười:
- Vui lắm! Mấy anh chị ở đây ai cũng vui cả.
Vỹ Phong pha trò:
- Nếu vui như Vy nói chắc Phong xin vào làm ở đây luôn quá!
Ái Vy liếc mắt:
- Vy sẽ nói với chị Bình là đừng nhận Phong.
Vỹ Phong trợn mắt:
- Sao vậy?
Ái Vy dẫu môi:
- Không nhận thì không nhận có gì đâu mà hỏi lý do.
Vỹ Phong mỉm cười thật tươi với lối nói chuyện dễ thương của Ái Vy.
Vỹ Phong nhìn quanh rồi nói:
- Mọi người đâu rồi Vy?
- Mấy anh chị nghỉ trưa hết rồi?
- Thế còn Vy?
Ái Vy mỉm cười:
- Vy muốn làm xong rồi mới nghỉ.
- Vy thật nhiệt tình với công việc.
- Vy rất thích công việc này.
- Vì sao vậy?
- Nó đúng với những gì Vy đã học.
Vỹ Phong chợt kêu lên:
- À! Tuần sau tụi mình vào học đấy Vy.
- Vậy à?
- Chúng ta chỉ còn một năm nữa thôi là sẽ ra trường, Vy có ý định gì cho tương lai chưa vậy?
Ái Vy chợt buồn:
- Lẽ ra tốt nghiệp xong, gia đình mình sẽ tổ chức lễ cưới cho mình và Gia Tuấn nhưng bây giờ thì tương lai đó đã quá xa vời với mình.
Ái Vy chỉ buồn trong lòng nhưng không nói ra. Cô nhìn Vỹ Phong rồi gượng cười:
- Nếu đậu tốt nghiệp thì mình trở thành bác sĩ thế thôi!
- Vy không tính thêm gì cho tương lai của mình à?
Ái Vy nhún vai:
- Đến đâu hay đến đó thôi.
- Vy không còn Vy của ngày xưa nữa.
Ái Vy tròn mắt:
- Sao Phong lại nói vậy?
- Đúng là như vậy mà!
- Phong thấy vậy à?
Ái Vy chợt buồn:
- Mà cũng đúng thôi, theo dòng đời xuôi ngược con người ta hay thay đổi lắm.
- Nhưng Phong không muốn Vy thay đổi chút nào. Phong muốn Vy luôn vô tư, vui vẻ và không nghĩ ngợi như ngày trước nữa.
- Vy thấy dù thay đổi thế nào đi nữa Vy vẫn là Vy thôi.
- Có lẽ Vy nói đứng.
Vỹ Phong thở nhẹ một cái rồi nói:
- Chúng ta đi ăn trưa nhé Vy?
Ái Vy gật đầu:
- Cũng được! Vy đang muốn mời Phong một bữa để tạ ơn đây.
- Vy khách sáo với Phong vậy à?
- Cuộc sống cần vậy mà!
- Vy đúng là đã khác nhiều hơn trước.
Cả hai cừng vui vẻ bứớc ra khỏi quầy thuốc tây.
Giờ tan học, Khả Nhi cứ mãi đi theo sau Ái Vy để biết bằng chỗ của Ái Vy đang ở. Ái Vy cũng hiểu bạn đang muốn gì nên nói:
- Mi muốn biết nhà ta phải không Nhi?
Khả Nhi vỗ vai bạn:
- Mi đúng là hiểu bạn bè.
- Ta sẽ nói nhưng ta có điều kiện.
- Điều kiện gì vậy?
- Mi không được nói với Gia Tuấn.
Khả Nhi ừ qua loa:
- Ta hứa mà!
- Vậy là Ái Vy chỉ đường cho Khả Nhi. Nghe xong Khả Nhi nhảy cẩng lên:
- Vậy mà mi không chịu nói sớm, làm ta và anh Gia Tuấn tìm mi muốn chết luôn.
Ái Vy nghiêm giọng:
- Mi mà nói cho Gia Tuấn biết ta sẽ tiếp tục đi nơi khác và sẽ không bao giờ mi tìm được đâu.
Khả Nhi hốt hoảng:
- Ta đâu có nói cho Gia Tuấn biết đâu, anh ấy có cho vàng ta cũng không nói.
- Vậy thì tốt.
Khả Nhi chợt nói:
- Nếu mi có khó khăn gì thì phải nói với ta đó. Không được im lặng một mình đâu nghen.
Ái Vy xúc động:
- Ta biết mà, ta cám ơn.
- Mi tập được lối khách sáo này ở đâu vậy?
- Cuộc sống.
Khả Nhi chở ái Vy đến một quán giải khát. Vừa ngồi xuống ghế Ái Vy như người mất hồn khi thấy Gia Tuấn và Ly Ly đang bước vào. Ly Ly còn ôm cánh tay của Gia Tuấn nữa chứ.
Ái Vy cười chua chát:
- Chuyện đời thường là vậy!
Khả Nhi bất bình thay bạn. Đợi Gia Tuấn và Ly Ly đi tời, Khả Nhi tuôn một hơi:
- Mới ngày nào còn cùng tôi tìm kiếm ai kia vậy mà hôm nay lại tay trong tay với một con nhỏ lả lơi chẳng ra làm sao cả.
Ly Ly nóng mũi:
- Con kia! Mày đang nói gì hả?
Khả Nhi cười lớn:
- Bộ chị tưởng tôi đang nói chị sao hả?
Ái Vy khều bạn:
- Thôi đi Nhi đừng làm phiền họ.
Gia Tuấn nắm lấy tay Ly Ly giọng anh cứng rắn:
- Ly Ly, chúng ta đi.
Ly Ly trừng mắt nhìn Khả Nhi:
- Con nhỏ kia, mày giỏi lắm!
Nói xong Ly Ly hất mặt rồi cùng Gia Tuấn bước ra khỏi quán.
Khả Nhi nhìn theo, cô hằn hộc:
- Ta thật không hiểu anh Tuấn đang nghĩ gì không biết. Tại sao anh ấy lại đáp qua con nhỏ đó nhanh vậy.
Ái Vy nghe tim mình nhói lên:
- Anh tàn nhẫn với em vậy sao Gia Tuấn? Anh không biết rằng em còn yêu anh lắm sao? Yêu anh tha thiết.
Ái Vy khóc lặng lẽ:
- Chúng ta về đi Nhi.
Khả Nhi nhìn bạn chua xót:
- Mi đừng vậy mà Vy, Mi phải cứng rắn lên.
Anh ấy đã xem thường tình yêu của mi thì cớ gì mi đau khổ như vậy.
Ái Vy quẹt nhanh nước mắt cô nói trong cay đắng:
- Mi nói đúng, ta không nên đau khổ, từ đây về sau hình ảnh của Gia Tuấn sẽ không còn tồn tại trong tim ta.
Khả Nhi nhìn bạn mà lòng càng buồn rười rượi:
- Sao mà mi khổ quá vậy Vỷ.
Ái Vy cười trong nước mắt:
- Chắc tại lúc trước ta quá hạnh phúc nên bây giờ ông trời cho ta khổ để bù lại.
Khả Nhi tự nhiên ra lệnh:
- Bắt đầu từ ngày hôm nay mi phải hứa với ta là không được buồn nữa nghe chưa?
Ái Vy mỉm cười nhìn hạn:
- Ta hứa!
- Vậy mới là Ái Vy của ta chứ.
Ái Vy chợt đề nghị:
- Chúng ta về nha Nhi. Ta còn phải đi làm nữa.
Đang vui Khả Nhi chợt buồn:
- Mi cực khổ quá Vy ơi!
Ái Vy nói để bạn an tâm:
- Ta chỉ đứng bán thuốc thôi. Ta thích việc đó lắm làm ở đó rất vui. Vỹ Phong đã xin cho ta vào đấy!
Khả Nhi ngạc nhiên:
- Vậy à?
- Thôi đi về ta trễ giờ mất.
Hai cô gái vui vẻ rời khỏi quán. Ái Vy vui là để cho Khả Nhi vui chứ tâm trạng rối như mớ bòng bong. Ái Vy luôn thắc mắc vì sao Gia Tuấn lại thay đổi nhanh như vậy.
Ngồi vào bàn làm việc, Gia Tuấn cứ nhớ mãi ánh mắt của Ái Vy nhìn mình như hờn trách. Gia Tuấn thoáng xúc động nhưng rồi anh cứng rắn lại.
- Ái Vy, sao em lại phản bội anh? Em có thể yêu tên Vỹ Phong đó sao Vy.
Gia Tuấn muốn phát điên lên khi nhớ lại cảnh Ái Vy và Vỹ Phong vui vẻ bên nhau trong quán nước. Anh thấy giận Vy ghê gớm.
- Chẳng lẽ em thay đổi nhanh chóng như vậy sao Vy? Em sa đọa vậy à? Em có thể ngồi với khách ở nhà hàng trước mặt anh. Em trừng phạt anh quá nặng rồi Vy ơi!
Ly Ly nhìn dáng đăm chiêu của Gia Tuấn cô cũng biết anh đang nghĩ gì.
Cảnh Ái Vy và Vỹ Phong cười nói là do chính tay Ly Ly chỉ. Cô thừa biết đó chỉ là quan hệ bình thường thôi nhưng muốn đốn ngã đối thủ Ly Ly đxã giậm mắm thêm muối vào làm Gia Tuấn hận Ái Vy đến tận xương tủy cô mới thấy hả dạ.
Nhìn Gia Tuấn, Ly Ly cười nửa miệng.
- Anh vẫn còn nhớ đến con Ái Vy đó à? Anh đừng quên hôm qua anh đã chấp nhận tôi là người yêu của anh.
Gia Tuấn nhíu mày:
- Những gì anh nói anh sẽ không bao giờ quên đâu. Em yên tâm đi!
Ly Ly trợn mắt nhìn Gia Tuấn:
- Anh bảo yên tâm à? Yên tâm ngồi nhìn anh nhớ đến con nhỏ đó hả?
Gia Tuấn lầm lì:
- Em đừng có nói chuyện với anh kiểu đó, nếu em không muốn anh chán em.
Ly Ly hằn hộc:
- Vậy anh bắt em phải chịu đựng đến bao giờ hả? Đến bao giờ em mới có được tâm hồn của anh.
- Em sẽ được tất cả nếu em bớt đay nghiến anh một chút.
Ly Ly giận dỗi:
- Anh đang trách em à?
- Anh thông cảm cho việc em buồn anh khi anh nghĩ đến Ái Vy nhưng anh nói cho em biết anh đã chấp nhận em rồi thì em đừng vậy nữa.
Ly Ly đành im lặng, cô quá hiểu tính của Gia Tuấn mà. Anh đã giận thì khó mà làm anh yêu mình được.
Buổi tối, cả nhà ông Gia Hào ngồi ở sa lon. Bà Xuân Hoa nhìn Gia Tuấn tươi cười:
- Lúc này mẹ rất hài lòng về con.
- Về chuyện gì vậy mẹ?
- Chuyện con Ly.
- Con quen với Ly Ly mẹ vui lắm hả?
Bà Xuân Hoa cười híp mắt:
- Dĩ nhiên rồi, bây giờ mẹ muốn bàn với con một việc.
Gia Tuấn nhìn bà Hoa như chờ đợi:
- Chuyện gì vậy mẹ.
Bà Xuân Hoa vui lộ ra nét mặt:
- Còn chuyện gì ngoài chuyện làm đám cưới cho con và con Ly nữa.
Gia Tuấn nhìn mẹ ngạc nhiên:
- Sao gấp vậy mẹ? Con mới tìm hiểu Ly Ly thôi mà!
ÔngGia Hào chen vào:
- Tôi không đồng ý chuyện này đâu.
Bà Xuân hoa nhìn ông Gia Hào chằm chằm:
- Tại sao ông lại phản đối?
- Tôi thấy chuyện này thật vô lý. Cả thằng Tuấn cũng vậy!
Gia Tuấn nhìn ba mình như chờ đợi lời dạy của ba mình.
- Thưa ba, ba chỉ dùm con chỗ sai để con sửa ạ!
Sửa lại cái khth cận của mình, ông Gia Hào nghiêm nghị:
- Con vô lý trong chuyện tình cảm ấy. Mỗi chuyện con làm ba đều rất tán thành nhưng chuyện này con làm ba thất vọng vô cùng.
Bà Xuân Hoa chen vào:
- Tôi thấy con nó làm vậy là đúng, ông chẳng viêc gì phải thất vọng cả.
- Chuyện này, cũng vì thẳng Tuấn nó nghe lời bà nên mới ra nông nỗi này đấy!
Bà Xuân Hoa có vẻ giận:
- Ông nói vậy là đổ lỗi cho tôi hả? Đến giây phút này ông có thấy chuyện xấu gì xảy ra chứ?
- Chỉ toàn là chuyện tốt.
- Chuyện tốt của bà là chia rẽ bọn nhỏ à?
Bà Hoa giận đỏ mặt:
- Ông gieo tiếng ác cho tôi hả?
- Tôi không gieo tiếng ác cho ai hết, tôi chỉ nói sự thật thôi. Nói sự thật thôi.
Bà Hoa làm dữ.
- Ông đang trách tôi đó hả? Tôi làm vậy là tôi vì ai đây? Tôi không muốn con mình phải lấy một con bé không nhà không cửa không nghề nghiệp lại có thêm một bà mẹ già đau bệnh liên miên về làm vợ.
Ông Gia Hào lắc đầu nhìn vợ:
- Bà thật sự xem trọng chuyện của cải lắm à! Nhân nghĩa còn hơn mấy thứ của cải đó nhiều, gia đình này còn thiếu thứ gì cho bà nữa chứ! Bà nói đi!
Bà Xuân Hoa giận sôi gan:
- Ông vì con nhỏ đó mà cãi với tôi à? Vậy thì ông hãy để thằng Tuấn lấy nó đi. Tôi sẽ đi khỏi cái nhà này để cho ông vui lòng.
Gia Tuấn can ngăn:
- Ba mẹ đừng vì con mà cãi nhau nữa.
- Chuyện này là chuyện riêng của con, con xin ba mẹ hãy để con quyết định.
Ông Gia Hào giọng kiên quyết:
- Nếu người không không phải là Ái Vy thì ngày hôn lễ của con không có mặt ba đâu.
Bà Xuân Hoa cũng nói:
- Mẹ không bao giờ chấp nhận con nhỏ đã từng làm tiếp viên nhà hàng đó về làm dâu đâu.
Gia Tuấn nhìn bà Hoa dò hỏi:
- Sao mẹ lại biết Ái Vy đã từng làm tiếp viên nhà hàng vậy?
- Nếu không có con Ly nói với mẹ chắc là con giấu mẹ luôn phải không Tuấn?
Ông Gia Hào nói một câu đầu ý nghĩa:
- Nếu là làm vì nuôi mẹ, lo thuốc thang cho mẹ thì có làm gì cũng là một nghĩa cử cao đẹp.
- Hạng gái đó ông chấp nhận được nhưng tôi thì không đâu.
Gia Tuấn khổ sở:
- Con xin phép ba mẹ con lên phòng đây.
Con muốn được yên tĩnh:
Nói xong Gia Tuấn lên lầu, anh ngã mình xuống chiếc nệm êm ấm trong đầu với bao suy nghĩ miên man:
- Có lẽ ba nói đúng, mình đã sai khi quyết định như vậy nhưng rõ ràng là Ái Vy đã thay đổi.
Gia Tuấn nhắm mắt anh cố xua đi bao ý nghĩ để nó đừng làm phiền anh nhưng không thể nào Gia Tuấn làm được.
Buổi trưa, Gia Tuấn quyết định đến trường gặp Ái Vy để nói chuyện cho rõ ràng Ái Vy và Khả Nhi cùng đi ra cổng trường, thấy Gia Tuấn, Khả Nhi làm mặt giận:
- Hôm nay anh không có chỗ con nhọn mỏ nhọn đó đi theo à?
Gia Tuấn gượng cười:
- Anh muốn nói chuyện với Ái Vy. Em có thể giúp anh không Nhi?
Khả Nhi kênh mặt:
- Mặc dù rất giận anh về chuyện hôm trước nhưng em cũng muốn anh nói chuyện rõ ràng với Ái Vy để nó không buồn nữa!
Gia Tuấn cười biết ơn:
- Anh cám ơn em.
Gia Tuấn tiến lại phía Ái Vy:
- Anh muốn nói chuyện với em!
Ái Vy lạnh lùng:
- Xin lỗi tôi và anh không còn gì để nói với nhau mà!
Gia Tuấn cố nói:
- Chỉ một lần này thôi rồi sẽ không bao giờ anh tìm em nữa.
Ái Vy dửng dưng:
- Anh đừng nhiều lời vô ích thôi. Tôi sẽ không đi cùng anh đâu.
Gia Tuấn nhìn Ái Vy đăm đăm. Cách nói chuyện của Ái Vy làm Tuấn thấy giận ghê gớm.
- Đừng cư xử như vậy Vy. Nếu em muốn chia tay thì cũng phải nói chuyện với nhau đấy?
Ái Vy nhún vai:
- Chúng ta chia tay nhau tại đây được mà. OK Vừa lúc đó Vỹ Phong ra đến. Ái Vy kêu Phong lại rồi nói với Gia Tuấn:
- Có lẽ giờ đây giữa hai chúng ta ai cũng có một nửa riêng của mình. Tôi rất trân trọng một nửa này của tôi và xin anh sau nay đừng làm phiền tôi nữa.
Gia Tuấn đứng lặng khi nghe những lời cay đắng của Ái Vy. Gia Tuấn mím môi nén cơn giận:
- Tôi sẽ tôn trọng ý kiến của cô. Chúc cô hạnh phúc.
Nói xong Gia Tuấn quay mặt bước đi. Vỹ Phong chở Ái Vy đến một nơi khá yên tĩnh.
Phong tự nhiên vỗ về Ái Vy:
- Vy đã cố gắng lắm rồi. Bây giờ Vy có thể khóc được rồi đó, và phải hứa vời Phong là chỉ được khóc một lần này thôi.
Phong vừa nói xong thì Ái Vy cũng vừa khóc lặng lẽ. Phong để mặc Ái Vy khóc.
Lát sau Ái Vy nhìn Phong với ánh mắt biết ơn:
- Vy xin lỗi vì đã đem Phong...
Vỹ Phong cắt ngang:
- Anh chấp nhận mà, anh không trách em đâu. Em cũng biết anh yêu em rất nhiều mà Vy.
Ái Vy nhìn đi nơi khác để tránh ánh mắt nồng nàn của Vỹ Phong. Ái Vy nói trong tiếng nấc.
- Vy xin lỗi Vy không thể!
Vy Phong xoay người Ái Vy lại đối diện với cô:
- Có phải Vy vẫn còn yêu Gia Tuấn? Vy phải nói thật đi!
Ái Vy gật đầu thành thật:
- Phải!
Vỹ Phong buông Ái Vy ra. Giọng anh có vẻ buồn:
- Tôi luôn là một kẻ thất bại.
- Phong đừng nói vậy!
- Vy có biết là tôi đã yêu Vy từ lần đầu gặp gỡ, cái gặp đầu tiên của sáu năm về trước.
- Phong!
Vỹ Phong đưa tay ngăn.
- Vy hãy để tôi nói hết nỗi lòng của mình trong ngày hôm nay.
- Phong có nhiều chuyện để nói lắm sao?
- Vy có chấp nhận nghe không?
- Vy sẵn lòng.
- Lần gặp hôm đó, tôi đã đoán biết mình sẽ bị ánh mắt này làm điên đảo con tim.
Sinh nhật của năm đầu tiên Vy học đại học. Vy có biết không, hôm đó tôi vui lắm, tôi chọn cho Vy một món quà thật đẹp. Nhưng hôm đó lại quá tàn nhẫn đối với tôi khi Vy giới thiệu bạn trai của mình là Gia Tuấn.
Tôi nghe cay xé cả con tim và chỉ còn biết lầm lũi ra về trong thầm lặng.
- Phong!
- Kể từ ngày đó, tôi quyết định bắt mình phải quên Vy nhưng trên đời này không phải cái gì mình muốnlà được đâu. Tôi muốn quên Vy thì lại càng nhớ Vy sâu sắc.
Vy đâu biết rằng những lần thấy Vy và Gia Tuấn bên nhau lòng tôi như có ai xát muối, con tim như rì máu.
- Phong đừng nói nữa. Vy xin Phong đấy. Phong càng nói Vy càng thấy mình như một tội nhân thiên cổ.
Vỹ Phong mim cười:
- Vy đừng nghĩ vậy! Vy không có lỗi gì cả chỉ tại tôi yêu đơn phương thôi.
- Nhưng dù sao Vy cũng có một phần tội lỗi.
- Vy hãy trả lời tôi câu này. Nếu cho thời gian ngược trở lại Vy sẽ chọn ai, Gia Tuấn hay Ái Vy nhìn Vỹ Phong e ngại:
- Vy vẫn chọn Gia Tuấn!
Vỹ Phong cười thành một tràn dài rồi nói:
- Vy hãy nhớ kỹ những lời tôi nói đây. Vy hãy trở lại với Gia Tuấn đi. Nếu không Vy sẽ hối hận.
Ái Vy chớp mắt nhìn Vỹ Phong. Hình như những lời Vỹ Phong nói khiến Ái Vy phải suy nghĩ lại.
Buổi chiều Ái Vy lang thang trên đường. Cô muốn nhờ cơn gió chiều xua đi bao nỗi ưu phiền trong lòng. Chợt có tiếng gọi:
- Ái Vy!
Ái Vy nghe giọng nói này quen thuộc lắm, tim cô đập loạn xạ. Ái Vy quay lại, trước mặt cô là Gia Tuấn. Tự nhiên Ái Vy lặng lẽ khóc. Gia Tuấn vội bước xuống xe tiến lại gần Ái Vy. Anh nắm lấy tay cô đi vào một băng đá.
Ái Vy đi theo một cách dễ dãi. Gia Tuấn nhìn Ái Vy khóc mà lòng dâng lên bao cảm xúc. Tự nhiên anh ôm chầm lấy Ái Vy, anh thì thầm:
- Em đừng trừng phạt anh bằng cách này mà Vy. Anh đau lắm.
Ái Vy chớp mắt, một cái gì nhói ở tim làm cô đau nhói. Ái Vy lại khóc lặng lẽ:
- Em ghét anh lắm!
Gia Tuấn cúi xuống hôn Ái Vy mãnh liệt. Giờ đây có nói gì cũng là vô nghĩa. Gia Tuấn thể hiện tình yêu của mình một cách cuồng nhiệt. Ái Vy cũng say sưa trong tay anh. Lát sau. Gia Tuấn buông Ái Vy ra, anh nhìn cô bằng ánh mắt thật ấm.
- Em hãy cho anh biết em nghĩ gì trong lúc này?
Ái Vy quẹt đi dòng nước mắt:
- Em rất ghét anh!
Gia Tuấn mỉm cười dịu dàng:
- Em ghét anh thật à?
Ái Vy gật đầu:
- Đúng vậy!
Gia Tuấn nhìn sâu vào mắt Ái Vy. Giọng anh nhẹ nhàng:
- Em vẫn còn yêu anh lắm phải không Vy?
Ái Vy đỏ mặt cô đấm thùm thụp vào ngực Gia Tuấn:
- Anh đáng ghét lắm chuyện vậy mà cũng hỏi được.
Gia Tuấn tinh quái:
- Ý em là sao anh chẳng hiểu?
Ái Vy lừ mắt:
- Em không nói!
- Nếu em khôngnói anh sẽ hôn em nữa đấy!
Ái Vy dẫu môi:
- Anh dám không?
- Em nói lại lần nữa xem!
- Anh thật ngang tàng.
Gia Tuấn chợt cười:
- Lúc nãy gặp anh sao em lại khóc vậy Vy.
Ái Vy lắc đầu:
- Em cũng không biết nữa.
- Có phải em rất nhớ anh phải không Vy?
- Vậy còn anh?
Gia Tuấn nồng nàn:
- Anh nhớ em đến điên lên được.
- Vậy còn Ly Ly?
Gia Tuấn nhìn Ái Vy nghiêm nghị:
- Anh đã nói rồi không ai có thể thay thế em trong lòng anh được.
Ái Vy chớp mắt:
- Vậy hôm đó trong quán nước em thấy anh và cô ấy rất tình tứ mà.
- Cũng vì em đó!
Ái Vy tròn mắt:
- Sao lại tại em hả anh?
Gia Tuấn từ từ giải thích:
- Anh giận em vì em vui vẻ với Vỹ Phong anh công nhận là anh rất ích kỷ nhưng anh tin là đàn ông ai cũng vậy cả.
- Thế là anh trừng phạt em?
- Anh rất ân hận về điều đó!
Ái Vy chớp mắt cảm động cô nhìn Gia Tuấn như dò xét:
- Bây giờ anh quay lại với em còn Ly Ly anh sẽ tính sao?
- Cô ấy biết anh không hề yêu cô ấy. Em cứ yên tâm anh sẽ giải quyết chuyện này được mà.
Ái Vy chợt hỏi:
- Sao bây giờ anh không ghen với Vỹ Phong nữa vậy?
Gia Tuấn nhún vai:
- Vỹ Phong đã đến tìm anh và nói tất cả những điều mà anh muốn biết.
Ái Vy trợn mắt:
- Hóa ra anh vì những lời nói của Vỹ Phong mới tin em. Vậy mà anh luôn trách em là không tin tưởng vào tình cảm của anh. Vậy còn anh, anh đã quá xem thường em!
Gia Tuấn cười nhẹ:
- Anh xin lỗi em! Bây giờ tất cả đã không còn quan trọng nữa, chúng ta sẽ làm lại từ đầu nhé Vy?
Ai Vy xúc động:
- Tùy anh quyết định.
Gia Tuấn thở nhẹ, hơi ấm của anh như lan nhẹ vào người Ái Vy.
- Em đáng yêu quá bé cưng ạ!
Ái Vy cũng vùi đầu vào ngực Gia Tuấn cô nghe hạnh phúc lại đang trở về với cô. Đã lâu lắm. rồi Ái Vy mới cảm nhận lại được cảm giác yêu thương hạnh phúc này.
Ngồi đối điện với Ly Ly trong một quán cà phê. Gia Tuấn cố dùng những lời lẽ nhẹ nhàng nhất để nói chuyện với Ly Ly:
- Chúng ta chia tay đi Ly!
Ly Ly đang vui vẻ hát theo một bài hát, cô dừng hẳn lại và nhìn thẳng vào mặt Gia Tuấn:
- Anh vừa nói gì vậy?
- Anh muốn chúng ta chia tay. Đã bao ngày qua bên nhau, em cũng đã thấy chúng ta không hợp nhau.
- Đây là lý do của anh à?
Gia Tuấn lắc đầu:
- Không phải! Đây chỉ là một lý do phụ thôi.
- Vậy còn lý do chính là gì?
- Anh đã huề với Ái Vy.
Ly Ly trưng mắt:
- Anh quay lại với Ái Vy à? Anh xem tôi là gì hả?
- Anh xin lỗi Ly Ly.
Ly Ly giận dữ:
- Anh không cần xin lỗi, anh cho tôi biết vì sao anh lại quay lại với nó?
Gia Tuấn nhún vai:
- Đơn giản là anh vẫn còn yêu Ái Vy.
- Thế còn nó?
- Ái Vy cũng còn yêu anh.
Ly Ly lắc đầu:
- Không thể nào, nó không thể làm như vậy được.
- Tại sao lại không thể khi Ái Vy vẫn còn yêu anh tha thiết?
Ly Ly gào lên:
- Nó nói dối, nó không giữ lời hứa, nó là một con hèn.
Gia Tuấn lớn tiếng:
- Em vừa nói gì vậy Ly Ly. Em hãy nói lại cho anh nghe.
Ly Ly biết mình đã lỡ lời nhưng bây giờ còn gì mà sợ nữa chứ. Ly Ly nói một cách hùng hỗn:
- Chính miệng nó hứa với tôi là sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa.
Gia Tuấn mím môi:
- Em đã làm gì để Ái Vy nói như vậy hả?
Ly Ly kênh mặt:
- Nếu anh muốn biết thì anh về mà hỏi bà mẹ già của anh đi!
Gia Tuấn nhíu mày:
- Sao lại có mẹ anh dính vào chuyện này.
Ly Ly hất hàm:
- Chính bà ấy đã chủ động đến gặp Ái Vy và buộc Ái Vy phải xa anh. Mẹ anh còn cho nó một số tiền.
Gia Tuấn giận dữ:
- Hai người thật là quá đáng.
Ly Ly cười mia mai:
- Anh nói sai rồi, người quá đáng là con Ái Vy. Nó nhận tiến rồi xài hết bây giờ nó lại quay về với anh. Chắc là nó định moi móc tiền đây!
Gia Tuấn nổi nóng:
- Cô im đi! Tôi cấm cô xúc phạm đến Ái Vy.
Ly Ly cười khan:
- Gái nhà hàng mà cũng cao vậy à?
Gia Tuấn lừ mắt nhìn Ly Ly nhưng anh không nói gì cả. Anh đứng lên và tiến thẳng ra ngoài.
Về đến nhà thấy bà Xuân Hoa, Gia Tuấn liền nói ngay:
- Có phải mẹ đã dùng tiền để buộc Ái Vy phải xa con không?
Ông Gia Hào nhìn bà như chờ đợi câu trả lời, bà Hoa vẫn nói cứng:
- Đúng vậy thì sao nào? Con định làm gì mẹ hả? Con nhỏ đó coi vậy mà cũng thường thôi đem chuyện này nói lại với con. Chắc là nó tiêu hết tiền rồi chứ gì?
- Mẹ đừng nghĩ vậy Ái Vy không hề nói gì với con cả mà chính là đồng minh của mẹ đã khai báo hết.
Bà Xuân Hoa giận dữ:
- Con định ăn tươi nuốt sống mẹ đấy à? Con nhỏ đó đối với con còn quan trọng hơn mẹ à?
Ông Gia Hào giận dữ, ông đập mạnh tay xuống bàn, nói lớn:
- Bà im đi! Bà đã sai hoàn toàn rồi mà còn ở đó làm dữ hả?
Bà Xuân Hoa giật thót mình khi thấy ông Gia Hào nổi giận nhưng bà vẫn cương quyết:
- Tôi làm vậy thì đã sao hả? Tôi đã nói là tôi không chấp nhận nó.
Ông Gia Hào tuyên bố:
- Gia Tuấn! Con cứ tiếp tục với Ái Vy đi, ba ủng hộ con.
Gia Tuấn mừng rỡ:
- Con cám ơn ba!
Bà Xuân Hoa cố nói:
- Nếu thằng Tuấn mà còn yêu con nhỏ đó thì đừng hòng đưa nó về cắn nhà này.
Ông Gia Hào dứt khoát:
- Nếu mẹ con không cho Ái Vy về đây, ba sẽ mua cho hai đứa một căn biệt thự khác.
Bà Xuân Hoa giận dữ:
- Vậy thì đừng xem ta là mẹ nữa!
Gia Tuấn khổ sở:
- Mẹ! Mẹ đừng làm khó mà. Mẹ nỡ nhìn con đau khổ sao mẹ?
Bà Xuân Hoa vẫn cố chấp:
- Con là con của mẹ nhưng con nhỏ đó thì không.
Nói xong và Xuân Hoa giận dỗi bỏ lên phòng. Gia Tuấn ôm đầu đau khổ:
- Ba ơi! Con khó xử quá, con phải làm gì đây bã ba?
Ông Gia Hào nhìn con trai đau xót.
- Con cứ làm theo ý của mình.
- Nhưng mà còn mẹ?
- Cứ để ba lo, bà ấy làm dữ vậy thôi chứ chẳng có chuyện gì đâu.
- Như vậy ổn không ba?
Ông Gia Hào trấn an Gia Tuấn:
- Con cứ yên tâm!
- Con cám ơn ba đã ủng hộ con.
Ông Gia Hào nhún vai:
- Vì lần này con làm đúng, ba nói rồi nếu con dâu của ba không phải là Ái Vy thì ngày cưới sẽ không có mặt ba.
- Nếu Ái Vy biết ba thương cô ấy như thế vậy chắc cô ấy vui lắm.
Ông Gia Hào chớp mắt:
- Ba thấy có lỗi với Thành Minh quá, từ ngày anh ấy qua đời, ba chẳng gìúp được gì cho mẹ con Ái Vy cả.
Gia Tuấn cảm thông cho suy nghĩ của ba mình. Anh cúi an ủi ông Gia Hào:
- Ba đừng buồn nữa, sau này ba còn nhiều thời gian để giúp họ mà. Đặc biệt là lần này, ba đã giúp Ái Vy và cả con nữa.
Ông Gia Hào thở dài:
- Ba mong mọi chuyện tốt lành sẽ đến với Ái Vy.
Gia Tuấn ngồi im như đang suy nghĩ. Anh ngồi như thế thật lâu, ông Gia Hào về phòng lúc nào mà anh cũng không hay.
- Mình phải làm gì để thuyết phục mẹ đây?
Gia Tuấn thở dài:
- Ông trời ơi! Có phải ông đang thử sức con không vậy?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nụ Cười Cho Anh
Hoàng Thu Dung
Nụ Cười Cho Anh - Hoàng Thu Dung
https://isach.info/story.php?story=nu_cuoi_cho_anh__hoang_thu_dung