Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Người Tình Tuyệt Vời
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 8 -
S
au những ngày "cố gắng" không gặp nhau, cố gắng quên nhau để chăm chỉ học hành, kỳ thi của Ngạc và Vy đã trôi qua êm đềm. Ngạc ra cử nhân Kinh Tế, Vy đỗ lên năm thứ nhì.
Ðối với Vy những ngày đó thật là nhạt nhẽo, cực hình. Sách vở nàng viết đầy tên Ngạc, đêm đêm ngồi học 1 mình, tên chàng ở đầu trang sách như 1 niềm an ủi vô biên, đôi khi nàng khóc, trước mắt nàng khung cửa sổ mở rộng, chàng gần gũi và đẹp như bầu trời, chỉ có đêm hiểu rằng chàng cũng đang ngồi học và ví nàng như vậy mà thôi
Hôm nghe tin Vy thi đậu, bố nói:
- Sang năm Vy làm cho bố cái chứng chỉ nữa nhé
Vy cười:
- Hết đi Mỹ rồi hả bố ?
- Ừ, cho Vy ở nhà với mẹ
Hôm nghe tin Vy thi đậu, Ngạc bế nàng xoay tròn trong vườn, tiếng cười của 2
người đan vào nhau, quyến luyến. Khi ngừng lại, chàng hôn trên môi nàng, ghì sát nàng vào lòng, cả 2 khuỵu đầu và ngã lăn xuống cỏ, tiếng cười lại vang lên, thật dễ thương. Vy chưa từng sung sướng như thế, Ngạc cũng vậy, chàng phục nàng sát đất sự cố gắng thi đậu chứng tỏ Vy yêu chàng mãnh liệt. Ngạc cột lại tóc cho Vy, chàng hôn gáy nàng 1 cách cảm động.
Nhưng hôm nay thì lại khác, họ ngồi trước mặt nhau trong 1 góc của hiệu kem Prince mà chẳng nói lời nào, Ngạc hút thuốc liên miên còn Vy chăm chú đọc 1 truyện ngắn của D.H. Laurence tựa đề “Chàng và Nàng”.
Rất lâu như thế, Ngạc gắt:
- Ðừng im lặng nữa
Vy nghe lời Ngạc, nàng bỏ quyển sách xuống mỉm cười, không hỏi tại sao chàng lại có thái độ như vậy. Ngạc vẫn không thay đổi nét mặt, chàng dụi điếu thuốc vào cái gạt tàn, mắt nhíu lại đăm chiêu. Vy cảm thấy khó chịu nàng lại cầm quyển sách lên đọc tiếp, nhưng Ngạc đưa tay ngăn lại, chàng nói:
- Như thế đủ rồi
Vy mở to mắt, hỏi lại:
- Cái gì đủ ? Ngạc muốn ám chỉ cái gì ?
- Câu chuyện giữa anh và em
Nàng bướng bỉnh:
- Chuyện gì ?
- Em đừng hỏi lại, em sỉ nhục tôi vừa vừa chứ
Vy cảm thấy đau điếng, nàng xô ghế đứng dậy nhưng rồi Vy lại ngồi xuống mặt đỏ bừng. Nàng chẳng hiểu chuyện gì đã xảy ra ? Mới cách đây 2 ngày Ngạc còn phone hẹn Vy thứ 7 tới đi bơi ở Thủ Ðức mà hôm nay tình cờ gặp nhau trên phố, Ngạc kéo Vy vào đây để rồi chỉ nói những lời nặng nề, Vy cảm tưởng chàng nổi cơn điên vì nàng chẳng làm gì khiến chàng phải ghen cả, đừng nói chi đến chuyện dám sỉ nhục chàng. Nghĩ thế, Vy bình tỉnh trở lại, nàng nhỏ nhẹ nói:
- Ðừng ác với em như thế, đừng xưng tôi
Ngạc hơi luống cuống vì sự quá đáng của mình, chàng nắm tay lại, cố gắng dịu dàng với nàng:
- Xin lỗi em, nhưng … tối qua em làm gì ?
Vy mỉm cười, nàng muốn trêu chàng, chàng ghen quá đổi, nàng cầm lấy tay chàng, xoa nhẹ:
- Em đi với Toàn
Ngạc để yên tay mình, nét mặt khinh khỉnh:
- Nó là gì của em ?
- Toàn là anh của Thảo
- Em mê nó ?
Vy giận điên người, nàng mỉm cười “khinh bỉ” đáp cộc lốc:
- Ừ
- Em chán anh ?
- Nếu anh cứ như thế này
Ngạc rút tay lại:
- Em đi chơi với nó mà em cấm anh không được nói gì hả ? Hả ?!
Vy cũng “hả” lại 1 tiếng rồi đáp:
- Không cấm nhưng anh nên nói kiểu khác
Ngạc cười nhạt:
- Kiểu như thằng Toàn phải không ? Tôi không thích bắt chước
Vy gắt:
- Ðừng cười nhạt như thế
- Tôi có cấm được em không đi chơi không ?
- Có. Nhưng đừng xưng tôi, đừng hắt hủi em chứ
- Thôi được, em về đi
- Anh nhất định ghen à ?
- Nếu anh không định lấy em thì anh không ghen
- Nếu anh định lấy em thì không nên đối với em như vậy
- Ðể em tha hồ phải không ?
Vy không trả lời, nàng gật đầu mỉm cười, Ngạc nói:
- Về đi, bao giờ em hết mê Toàn thì gọi cho anh
- Em chán cái lối nói của anh
- Anh biết nhưng đừng hòng anh thay đổi
- Tội nghiệp anh
- Em im đi cái lối em nói nghe cũng chướng lắm
- Ờ, tôi đi chơi với Toàn còn sung sướng hơn
- Xưng tôi luôn đi
Vy ngã người ra sau ghế:
- May là hiệu kem không có ai nên anh mới bắt nạt được tôi
Ngạc hơi lên giọng:
- Em đừng có giả bộ lờ đi
- Lờ cái gì ?
- “Toàn”, em đi chơi với nó
- Anh tưởng rằng em muốn đi chơi với Toàn là được à ?
- Em thèm đi chơi ?
Vy cười:
- Rất thèm, nhất là đi với anh
Chàng không nhịn Vy, hướng đôi mắt ra ngoài đường:
- Ði với nó cũng đỡ ghiền
Vy vuốt tay chàng:
- Ðủ rồi, đừng gọi “nó” là “nó” nữa, nghe bần tiện lắm
- Không sao
- Không sao cái gì ?
- Em mắng anh nữa đi
Vy áp tay chàng lên má nàng gắt khẽ:
- Ðừng nhìn ra đường
Chàng quay lại mỉm cười, chỉ 1 ngón tay lên trán nàng:
- Ở ngoài kia có mấy thằng Toàn mà em sợ ?
Nàng cười:
- Làm gì, nếu có em đã chạy ra
- Xưng tôi nữa đi
- “Tôi” là bao giờ cãi nhau cơ chứ
- Ghê nhỉ, cãi nhau thì xưng “tôi” mốt đấy chứ
- Xưng “em” nghe không kịch liệt
- Ðấm đá nữa thì hay
- Sức mấy
Ngạc để ngón tay chạy xuống môi nàng:
- Vy học Luật cũng phải, láu quá
- Em biết tại sao mình cãi nhau
Chàng mỉm cười, châm 1 điếu thuốc:
- Tại sao ?
- Tại ở đây anh không hôn được em, nên anh cáu
Ngạc bĩu môi:
- Tại em hư hỏng, từ lúc thấy em đi với thằng Toàn là anh không thèm hôn em nữa
Vy mắc cỡ, nàng đưa tay lên môi, Ngạc lạnh lùng bảo:
- Bỏ tay xuống đi
Nàng nghe lời chàng, nhưng nàng lại cắn môi. Chàng nói:
- Ðừng cắn, hỏng môi đó
Nước mắt nàng ứa ra xúc động, Vy biết chàng vẫn còn ghen nên mới nói bâng quơ như thế. Ngạc yêu nàng Vy cũng vậy, nhưng nàng không thích chàng quá ghen đối với nàng, chàng phải là 1 kẻ oai phong lẫm liệt. Thấy Vy khóc, Ngạc hối hận, cúi xuống nói khẽ:
- Ðừng khóc, Vy
- Cái gì cũng đừng, anh không phải là “ba” của em.
- Em nói đúng, anh không bắt nạt em nữa nhưng anh ghen với Toàn
- Anh đã thấy mặt Toàn ?
- Chưa, chỉ thấy sau lưng
Vy mỉm cười, nàng gõ đầu chàng:
- Anh không đuổi nổi nó khỏi cái đầu này sao ? Anh đi ghen với 1 người không biết mặt
- Em im đi, tại sao em đi với nó ? Nếu anh biết mặt nó anh sẽ giết nó
- Ðáng nhẽ anh phải nói: Tại sao nó đi với em ?
- Ừ, cũng được, tại sao ?
- Toàn đưa em về, hôm qua nhà Thảo có tiệc
- Tại sao em không dặn bác tài đón
- Khuya quá, bác tài về ngủ rồi
- Em biết đi như vậy nó sẽ tán em, em thích như vậy phải không ?
- Ừ, anh ghen nữa đi. Xưa quá
- Nhưng có phải nó tán em không ?
Vy cười, nàng nghĩ đến Toàn, chang là anh của Thảo, Toàn hơn Ngạc 6 tuổi, chàng đã ra Bác sĩ Quân Y từ lâu và hiện làm việc ở Bịnh Viện Cộng Hòa. Toàn đẹp trai, đứng đắn, tính tình rất tốt, chàng vẫn còn độc thân. Trong số bạn Thảo, Toàn để ý đến Vy nhiều nhất, nhưng với Vy nàng không biết hay hay cố tình không muốn biết cái tình cảm đó. Nàng chỉ coi Toàn như 1 người anh đáng quý vậy thôi. Nhưng khi Ngạc hỏi như vậy thì Vy trả lời:
- Không
Rồi mỉm cười, nàng nói tiếp:
- Em định tán “nó” thì có
Chữ “nó” nàng cố tình nói 1 cách khó khăn. Ngạc đứng dậy, nói nhỏ vào tai Vy:
- Nên lắm tại sao không
Vy cười:
- Về hả ?
Ngạc gật đầu, chàng để tiền lại bàn rồi kéo Vy ra cửa, Vy hỏi:
- Mình đi đâu
- Về nhà Ty Vy hay nhà anh ?
- Về nhà chúng mình
Chàng cười, ôm sát vai nàng:
- Vy ngoan lắm
2 nguời vòng sang Nguyễn Huệ, nắng đã lên vào vàng rực Tòa Ðô Chánh, những cột nước lung linh phun lên cao những bụi kim cương li ti. Thành phố 1 ngày nắng sớm nghe vô cùng cảm động. Ngạc hỏi:
- Ty Vy đi đâu sớm thế ?
- Lâu lâu em vẫn khùng như vậy: dậy sớm đi chơi 1 mình, thú không thể tả, vào mấy hiệu kem ly chén bàn ghế còn sạch boong
- Khùng thật, sáng sớm đã đi ăn kem
- Còn anh bộ không thế à ?
Ngạc cười:
- Anh tập sự gần đây
- Học kinh tế mà tập sự Luật Sư ?
- Hình như không hợp anh định bỏ
Vy xúi:
- Bỏ đi, em thù cái nghề đó
- Anh cũng vậy
- Anh có định ghi cao học không ?
- Hình như có nhưng hình như anh bị đi lính
- Cái gì cũng hình như
- Ờ, đời anh lơ mơ quá
Dừng trước 1 hàng hoa, Vy ríu rít:
- Hoa đẹp quá, Ngạc nhỉ ?
- Em mua đi, em có thích hoa cúc trắng không ?
- Thích chứ, hoa nào em cũng mê
- Mua đi, mua hết đi
- Ngạc đủ tiền không
- Yên chí, anh mới lãnh lương
Vy cúi xuống lựa hoa hồng và cúc. Nàng hỏi:
- Anh còn làm ở Tòa Ðô Chánh không ?
- Còn
- Chương trình gì nhỉ ?
- Phát triển cộng đồng
Vy cười:
- Anh ráng dẹp rác Saigon cho sạch nhé
Chàng mỉm cười gật đầu châm thuốc hút, Vy lại hỏi:
- Nếu đi lính, bao giờ đi ?
- 2, 3 tháng nữa
- Buồn nhỉ ?
- Ðúng rồi, con người sinh ra không phải để đi lính
Vy đưa bó hoa cúc lên môi, nàng nghiêng đầu cười, xúi dại:
- Trốn đi
Chàng cười thật trẻ con:
- Trốn chứ, nếu mọi người đều trốn, còn họ đi mình cũng nên đi
- Em tưởng Ngạc ghi cao học thì được ở nhà
- Ðúng lý như vậy nhưng anh trễ tuổi
- À !
Mua xong, Vy ôm đóa hoa đi bên cạnh chàng, nàng cảm tưởng mình như 1 cô dâu, 2 vạt áo dài vướng díu 1 cách nũng nịu. Vy biết Ngạc cũng nghĩ như thế, chàng nhìn nàng mỉm cười, bỗng dưng chàng nói:
- Em bằng lòng đám cưới mình trong năm nay không ?
Vy gật đầu, nàng không trả lời, bước nhẹ như trong 1 cơn mơ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Người Tình Tuyệt Vời
Nguyễn Thảo Uyên Ly
Người Tình Tuyệt Vời - Nguyễn Thảo Uyên Ly
https://isach.info/story.php?story=nguoi_tinh_tuyet_voi__nguyen_thao_uyen_ly