Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Ngọc Báu Ngai Vàng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 8 - Chiếc Máy Ghi Âm
C
húng tôi vừa xuống xe trước cổng biệt thự Huỳnh Lan Anh đã thấy bác tài Phối đang thẫn thờ đưa bàn tay cầm nùi giẻ lau chùi chiếc xe hơi bóng loáng. Bảo là thẫn thờ, thực ra chỉ là vẻ mặt bác tài xế chứ còn bàn tay bác cầm miếng da nai to, mềm, quả tình không thẩn thờ chút nào hết. Nó nhẹ nhàng, cẩn thận, đưa đi đưa lại trên tấm kính chắn gió và những khung nẹp bằng bạc đã sáng loáng như gương soi.
Quay lại, chợt thấy chúng tôi, bác Phối vui mừng la khẽ:
- À! Chào hai chú em! Chú Chiêm, chú Trí!
Tôi để ý thì nghe giọng bác có điều buồn rầu mệt mỏi. Tụi tôi chưa kịp nói gì đã nghe bác tài hiền lành thở ra một hơi dài:
- Trời! Xe “chiến” thế này mà tôi còn bị thu mất bằng lái thì hai chú nghĩ thử coi…
Tiếng Trí đột ngột:
- Bác Phối! Cứ yên trí đi bác. Tôi đoán chắc rằng bác sẽ lại được mó tay vào bánh lái của nó trước chủ nhật này.
Đôi mắt bác Phối sáng lên:
- Thật không đó? Chú Trí?
- Tất cả hoạt động của hãng tôi đều đang nhằm gỡ rối cho bác, bác Phối.
Bác tài ngây người, ngạc nhiên thực sự, chưa kịp thốt tiếng nào thì “sếp” tôi đã liếng thoắng, giọng như thắt, như buộc:
- Bác chỉ cần nói cho anh em tôi biết một điều thôi!
Bác Phối đâm quýnh:
- A, ủa … xin lỗi… nhé! Mà chú nói “hãng” là hãng gì vậy?
Trí đưa bác coi một tấm danh thiếp; bác tài cầm lấy, rồi chăm chú đọc, nét mặt lộ vẻ kính phục rõ rệt:
- Ái chà! Vậy thì hai chú thiệt là giỏi quá há? À, mà hình như tôi đã được nghe nhiều người nói đến thành tích sáng chói của hai chú lắm thì phải.
Giọng nói của “sếp” vẫn nhã nhặn, khiêm nhường:
- Hãng chúng tôi hoạt động trong những điều kiện khó khăn, phương tiện nghèo nàn, eo hẹp lắm bác Phối à. - giọng nói anh hạ thấp dịu dàng thêm chút nữa. Cũng may là năm ngoái lại khám phá ra vụ “Đồng tiền giả” đấy bác.
Trong khi anh nói, tôi im lặng ngó “sếp” thật nhanh như ngầm bảo: “sếp” khoe khéo lắm! Nhưng Trí cứ lờ đi, rồi đổi giọng nghiêm nghị:
- Và mục đích duy nhất của hãng tôi, nhằm tới là công lý phải được tôn trọng. Do đó, chúng tôi có thể nói ngay để bác Phối biết là bác đã bị một tụi giam âm mưu hãm hại.
- Tôi bị một gian đảng âm mưu hãm hại?
Đôi mắt bác ngó Trí trừng trừng, trong khi “sếp” từ từ buông từng tiếng một:
- Phải! Một tên gian đã giả tạo dựng lên một cái tai nạn xe hơi nhằm hại bác đấy!
Bác tài xế hiểu ra, gật đầu nhè nhẹ:
- Vậy thì tôi hiểu rồi. Nhưng tôi đâu có làm gì mà tụi chúng lại thù ghét thế nhỉ?
- Ấy! Tất cả bí mật là ở chỗ đó. Khám phá được điều bí mật ấy tất nhiên sẽ lộ ra một điều bí mật khác quan trọng gấp vạn lần.
Tôi chợt nhớ đến một vài ý kiến riêng định nói ra thì Trí đã lại thao thao:
- Vậy thì, sao, bác Phối? Bác có muốn hãng tôi giúp bác điều tra vụ này không?
Bác Phối vội vàng:
- Muốn quá đi chứ, hau chú em! Tôi rất sung sướng được hai chú em giúp đỡ.
- Thôi được rồi. Cám ơn bác đã đặt hết lòng tin cậy nới hãng tôi. Vậy thì, như tôi đã nói, bác Phối, muốn cho cuộc điều tra của chúng tôi có kết quả mau chóng, xin bác cho biết ngay là khi vụ tai nạn do chiếc xe Rolls Royce xảy ra thì bác ở đâu, đang làm công việc gì?
Tôi cho biết thêm:
- Theo tin tức loan trong nhật báo Chuông Vàng thì Cảnh sát đã ghi rõ ngày giờ xảy ra tai nạn là hồi 15 giờ 18 phút ngày chủ nhật mồng 8 tháng 7 dương lịch!
Có tiếng khen của “sếp”:
- Khá lắm! CT3! Đó, bây giờ bác Phối cho biết: chiều chủ nhật đó, từ khoảng 15 giờ cho tới lúc ông Cảnh sát Khánh tới tìm thì bác làm những việc gì?
Bác tài xế cau cặp chân mày đăm chiêu suy nghĩ. Đột nhiên, nét mặt rạng rỡ, vui vẻ khác hẳn, và bác reo lên:
- Chà! Tuyệt quá! Vậy mà tại sao tôi lại quên khuấy đi không khai với Cảnh sát nhỉ? Có lẽ tôi quýnh lên, bối rối chẳng nhớ được gì cả. Ừ, giản dị, dễ quá mà! Lúc đó tôi đang mở máy ghi âm thu nhạc!
Trí và tôi liếc nhanh mắt cho nhau. Đến lượt chúng tôi ngạc nhiên sửng sốt!
Tiếng bác Phối vẫn tiếp tục vui vẻ:
- Bà chủ vốn thích nghe nhạc sĩ trứ danh Bích Thu Vân, người Đức, độc tấu dương cầm. Và buổi trình tấu của ông được trực tiếp truyền thanh đúng vào chiều chủ nhật. Nhưng đúng ngày giờ đó, bà chủ lại mắc bận đi họp không ở nhà để thưởng thức được nên mới bảo tôi nghe và thu vào băng cho bà. Và tôi đã thi hành lệnh của chủ.
Trí:
- À, à, vậy thì bác Phối đã mở máy ghi âm thâu bản trình tấu của vị nhạc sĩ trứ danh đó, đúng giờ ấn định qua máy truyền thanh?
- Đúng như vậy!
- Nhưng cũng có thể mở ghi âm thâu nhạc từ ra-đi-ô vào băng mà không cần người phải hiện diện tại chỗ được mà. Đây tôi muốn nói rằng: hiện nay có những máy điện tử khiến ta có thể vặn trước số phút mà ta muốn rồi nó sẽ tự động chạy và tự động hãm được mà. Do đó tôi cho rằng bác Phối cũng có thể làm thế nghĩa là cứ việc lái xe ra phố gây tai nạn trong khi đó ở nhà máy ghi âm vẫn quay đều đều thâu cho đầy băng nhạc.
Bác Phối cười buồn:
- Đã lâu lắm tôi chỉ mong được dùng cái bộ phận điện tử tự động đó cho nhàn nhã một chút. Nhưng rất tiếc là cái máy ghi âm của bà chủ không được trang bị bộ phận đó.
- Vậy tức là bác Phối cứ bắt buộc phải ở gần bên máy ghi âm trong suốt thời gian thâu.
- Đúng như vậy đó, chú Trí!
Rõ ràng là chúng tôi đã tìm cách gỡ tội cho bác Phối. Vậy, bác chỉ việc xuất trình cho Cảnh sát cái băng thâu nhạc đó. Nó là chứng cớ hiển nhiên cho sự không có mặt của bác tại nơi xẩy ra tai nạn.
Tôi hăm hở:
- Thế cuộn băng đó bác vẫn giữ chứ?
- Đúng! Tôi vẫn giữ mà, chú Chiêm?
- Vậy thì dễ quá rồi. Chúng ta chỉ việc đem mở cho Phó thẩm sát viên Minh Khánh nghe và…
Trí giơ tay ngăn lại:
- Khoan đã! Đi đâu mà vội thế! Vẫn biết là màn trình tấu nhạc của nhạc sĩ trứ danh danh Bích Thu Vân ít khi được trực tiếp truyền thanh lắm, tuy nhiên một đôi lần cũng có. Vậy, đặt giả thuyết bác Phối đã thâu được bản hạc đó từ lâu rồi thì sao. Do đó, nếu không chứng minh được là mới thâu băng ngày hôm qua, thì cái băng nhạc đó cũng sẽ bị coi là vô giá trị.
Tia mắt bác Phối sáng lên:
-Ấy, ấy! Chứng minh được chứ sao lại không, chú Trí!... Khi cho băng chạy thâu nhạc tôi có thói quen hay nói mấy câu báo trước đặng bà chủ để ý nghe. Thêm nữa, tôi lại cẩn thận bao giờ cũng ghi ngày giờ cuộc trình tấu lên mặt nhựa cùng ban nhạc đứng ra tổ chức màn trình diễn đó nữa mà.
Trí cười vui ra mặt:
- Trời! Vậy thì tuyệt quá rồi! Tuyệt quá rồi! Bác Phối mở băng cho tụi tui nghe đi, rồi bác sẽ lại được lái xe ngay buổi chiều bữa nay.
Trí và tôi theo chân bác Phối vào phòng khách. Bác tiến tới một cái kệ bằng gỗ cẩm lai, lấy xuống một hộp plastic đựng cuốn băng.
- Đây, hai chú em coi này!
Trên miếng giấy nhãn bé tí dán giữa dây băng, tôi đọc rõ hàng chữ:
Giàn nhạc Phấn Thông vàng
Saigon ngày 8 tháng 7
Màn độc tấu dương cầm do Bích Thu Vân
Bác Phối giọng thật vui:
- Bây giờ cho chạy các chú nghe, nhé. Các chú sẽ nhận ra giọng mở đầu của tôi cho coi.
Bác tài đặt cuốn băng lên máy, ấn mấy cái nút kêu lách cách. Cuốn băng bắt đầu quay. Chúng tôi nghiêng tai để nghe cho rõ.
Quái, chẳng nghe tiếng gì cả.
Dĩa băng chạy thật ngon, mấy cái suốt nhỏ cũng quay đều đặn… mà sao lại chỉ ngghe mỗi một thứ tiếng sè sè của máy.
Da mặt bác Phối thoáng tái đi. Đôi chân mày cau lại, bác đưa tay xoay cái nút tăng âm lượng. Vẫn chỉ có tiếng sè sè.
Nguy quá!
Cuốn băng đã bị “xoá” sạch trơn.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Ngọc Báu Ngai Vàng
Nam Quân
Ngọc Báu Ngai Vàng - Nam Quân
https://isach.info/story.php?story=ngoc_bau_ngai_vang__nam_quan