Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nắng Hạ Vàng Áo Ai
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 8
Đ
ể mặc cho người làm dọn dẹp chiếc xe của mình, Fred mở cửa bước vào nhà bếp.
- Amy có ở nhà không, Angela?
Nghe ông chủ hỏi, đang phụ làm bữa ăn tối, bà quản gia trả lời sau thoáng do dự.
- Dạ… Amy đi vắng thưa ông…
- Nó đi đâu?
- Dạ… Hồi sáng này Amy lái xe đưa cậu Quân trở lại trường ở Oklahoma City…
Hừ tiếng nhỏ Fred lầm bầm. Tuy ông ta lầm bầm song mấy người làm trong bếp đều nghe rõ.
- Damn cái thằng… Tại sao con Amy phải đưa nó đi… Bộ nó hổng có chân có cẳng à… Từ đây tới trường chỉ có 50 dặm…
Angela liếc Jim, tài xế riêng của gia đình khi nghe ông chủ buông một câu cộc cằn và thô lỗ.
- Dạ… Amy nói cậu Quân còn đau chân đi không được…
- Đi không được thì bò…
Angela liếc Jim và thấy anh ta mỉm cười rồi ứng tiếng xen vào.
- Dạ tôi có nói với Amy để tôi đưa cậu Quân trở lại trường song cô ấy không chịu. Cô ấy muốn chính cô lái xe đưa đi…
- Damn cái thằng…
Lần thứ nhì Fred lại buông tiếp câu rủa. Tuy ông ta không nói hết câu song người làm trong bếp đều biết ông ta muốn rủa ai.
- Amy có nói chừng nào về nhà không Angela?
- Dạ tôi không biết… Cô ấy chỉ nói đợi cậu Quân mạnh chút chút rồi mới về nhà… Tôi đoán chắc phải thứ hai tuần tới…
- Damn cái thằng…
Lầm bầm câu nói dở, Fred bước lên cầu thang về phòng riêng của mình. Nghe điện thoại reo trong phòng, ông ta bước nhanh để kịp bốc điện thoại.
- Hi Daddy…
Fred cảm thấy sự phiền giận đang đầy ứ trong lòng được dịu bớt xuống khi nghe giọng nói của con gái. Nó giống hệt như giọng của vợ ông. Sophia mất đã lâu nhưng hình bóng của người vợ hiền vẫn trụ lại xuyên qua Amy. Giống mẹ về hình dáng, Amy còn giống tính tình nữa. Nết na, hiền lành, nhân hậu đã đành mà đứa con gái của ông còn có nhiều đức tính đặc thù khác hơn như bướng bỉnh, cương quyết và lãng mạn; thứ lãng mạn của một cô gái trưởng thành từ vùng đồng ruộng mênh mông thêm sông núi hữu tình. Có lúc Amy mềm yếu như thân cây hướng dương lã ngọn trước cơn lốc đồng hung hãn. Có lúc Amy hiên ngang và kiên định tựa ngọn núi Wichita sừng sửng thách đố thời gian và những cơn lốc cuồng nộ. Amy lãng mạn cho nên mới đâm đầu đi thương yêu một thằng Việt Nam xấu xí, nghèo mạt của cái xứ sở nói ra ai chẳng ai ưa, ai thích.
- Nó thế nào?
Fred hỏi trỗng và cộc lốc. Hiểu ba muốn ám chỉ ai song Amy lại vặn.
- Dạ… Ba hỏi ai vậy thưa ba?
Ngần ngừ giây lát Fred mới trả lời.
- Bạn của con…
- Ảnh tên Quân, thưa ba… Please…
Fred mím môi; nhưng sau cùng ông cũng phải nhường nhịn đứa con gái bướng bỉnh.
- Ừ… Quân ra sao?
- Dạ bớt nhiều rồi thưa ba… Anh Quân nói cám ơn ba nhiều lắm…
- Ba có làm gì đâu mà cám ơn…
Fred nghe có tiếng cười nhỏ của con gái.
- Dạ… Ảnh cám ơn ba vì ba đã cho phép con mang ảnh về nhà mình rồi còn gọi bác sĩ tới nhà chẩn bịnh và săn sóc ảnh. Nhờ vậy ảnh mau bình phục và có thể trở lại trường sớm hơn…
Amy nghe ba hừ tiếng nhỏ.
- Chừng nào con trở về nhà?
- Dạ con tính chờ khi anh Quân lành hẵn, nhưng anh Quân khuyên con nên về nhà sớm hơn vì không muốn ba buồn phiền…
- Thế à…
- Dạ… Ba đi câu với cậu Bill có được nhiều cá hông ba?
- Cũng được vài con cá bass… Phải có con đi theo chắc vui hơn…
- Dạ… Vậy hôm nào con rũ anh Quân đi câu với con và ba nghen. Ba chịu không ba?
Hỏi xong Amy chờ khá lâu mới nghe câu trả lời của ba vang nhỏ.
- Cũng được… Chuyện đó tính sau… Con nói với Quân là ba gởi lời thăm và chúc nó mau bình phục…
- Dạ… Con và anh Quân cám ơn ba… Chiều nay con sẽ trở về nhà… Bye Daddy…
Đặt điện thoại về lại chỗ cũ, Fred buông mình xuống chiếc ghế da rộng nhìn ra cửa sổ. Cánh đồng vàng trải dài mút mắt dưới ánh nắng chiều chói chang của mùa hè thành một màu vàng hừng hực lấn át cả màu xanh của cỏ hoang. Ông cảm thấy buồn phiền, lẻ loi và ước mong nghe được tiếng nói của Sophia. Chỉ có người vợ quá cố mới mang lại cho ông cảm giác bình yên. Chỉ có bàn tay mềm ấm của nàng chải nhẹ trên mái tóc rối làm cho ông quên hết mọi nhọc mệt và phiền toái. Từ khi Sophia mất đi, dù sống trên nhung lụa đầy đủ vật chất, ông vẫn cảm thấy có cái gì thiếu thốn và mất mát. Ngồi đây ông mới cảm thấy cần sự có mặt của Sophia. Chỉ có nàng mới giúp ông giải quyết được những rắc rối với con gái. Ông thương con. Điều mà ông buồn chính là ông biết mình sẽ mất đứa con mà mình thương yêu, mất đi hình bóng của người vợ. Có một người đã xen vào cuộc sống vốn yên bình của ông và con gái. Thằng Việt Nam xấu xí đã chen vào tình cảm cha con vốn mặn mà thắm thiết giữa ông và Amy.
- Damn cái thằng…
Fred buột miệng vỗ mạnh tay xuống mặt bàn. Mỗi lần nghĩ tới Quân, ông lại lên cơn phiền giận. Ông không thù hằn Quân. Ông không ghét Quân. Ông chỉ tức giận vì sự có mặt của Quân. Đúng ra ông giận vì biết con gái thương yêu Quân. Ông không muốn con gái mình chia xẻ tình thương của nó cho một người khác màu da, chủng tộc và có thể khác luôn cả tôn giáo nữa. Ông cũng biết điều đó không đúng cũng như ích kỹ và nhỏ nhen; nhưng thương yêu ghét giận thuộc phạm trù tình cảm cho nên không thể biện giải bằng lý lẽ được. Mình phải làm cách gì để cho con Amy ngừng yêu cái thằng Việt Nam xấu xí? Làm thế nào để cho hai đứa ghét nhau rồi rời xa nhau? Những câu hỏi đó lởn vởn trong trí của Fred, một người vốn sinh trưởng trong một gia tộc giàu sang và ít khi bị người khác chống đối lại quyền uy của ông ta. Điều bất ngờ và cũng khó khăn là kẻ chống đối lại chính là đứa con gái cứng đầu, ngang bướng của ông.
Fred trở nên vui vẻ và đối xử thân thiện với mọi người khi đứa con gái cưng của ông ta trở về nhà. Nhân viên của Sophia Ranch cảm thấy dễ thở hơn vì không có sự xáo trộn nào tạo ra bởi người lạ mặt. Dấu kín niềm thương nhớ của mình, Amy làm hòa với ba bằng cách đi cắm trại, câu cá, cỡi ngựa đi dạo và làm việc hăng hái để kiếm tiền tiêu xài riêng cho mình. Fred hầu như giao khoán việc điều hành và chỉ huy mọi hoạt động trong trại cho con gái và Amy vui vẻ vâng lời cha. Chỉ có một người biết rõ tâm tình của Amy là bà quản gia Angela. Nhìn cái hóa đơn điện thoại có '' long distance collect call '' dài sọc, bà ta biết cô chủ nhỏ đã chuyện trò nhiều lần với người yêu vào giờ giấc nào và dài bao lâu. Tuy nhiên bà cũng tế nhị không trình lại với ông chủ. Vả lại, dù không tán thành chuyện Amy yêu Quân song bà cũng không cản trở mà còn tìm cách che chở cho cô. Cũng như mọi người, bà không muốn làm mất cảm tình với cô chủ nhỏ mà trong tương lai gần sẽ chính thức trở thành cô chủ lớn. Hơn nữa bà đâu có móc tiền túi để trả tiền điện thoại đâu mà đi méc với ông chủ. Là người đã góp phần nuôi dưỡng Amy lúc nhỏ và gần gũi khi lớn, bà biết cái tính ngang bướng và cương quyết của cô. Amy là loại người sẽ tranh đấu tới giọt máu cuối cùng để thực hiện điều gì mà cô tin tưởng. Chính ông chủ của bà còn phải nhiều lần nhường nhịn con gái cưng của ông ta.
- Cậu Quân lúc này khỏe không cô Amy?
Đặt tách cà phê nóng trước mặt, Angela vui vẻ hỏi cô chủ đang ngồi đọc báo.
- Cám ơn Angela. Quân khỏe rồi… Đi đứng được rồi chỉ có chạy nhảy thì chưa… Lễ Độc Lập năm nay nhằm vào ngày cuối tuần nên tôi sẽ lên trường đón ảnh về đây chơi. Tôi nhờ Angela bảo Linda dọn cho Quân một phòng…
- Cô muốn cậu Quân ở phòng nào?
Ngẫm nghĩ giây lát, Amy cười thốt.
- Guest room thì chắc ba tôi sẽ phật lòng. Mình còn một cái phòng trống cách phòng tôi một căn, Linda dọn phòng đó cũng được. Phòng đó nhỏ nhưng Quân chỉ ở có hai ngày thôi nên ảnh không phiền đâu…
- Cô có nói cho ông chủ biết chưa?
Uống cạn tách cà phê xong bắt đầu ăn sáng, Amy cười nhìn bà quản gia.
- Chưa… Tôi đợi khi nào ổng vui vui tôi mới mở miệng xin… Hỏi nhằm lúc ổng sùng ổng lại la toáng lên…
Liếc không thấy có ai ở trong phòng ăn, Angela thì thầm.
- Tôi đoán ông chủ mới quen bà nào đó…
Đang nhai, Amy há miệng ra thật lớn, còn mắt thì nhìn Angela đăm đăm vì kinh ngạc.
- Thật hả? Ai vậy?
- Tôi nghe ông chủ sai thằng Brett sửa soạn dụng cụ cho ổng đi cắm trại… Còn Jim thứ sáu này sẽ lấy Cadillac của ông chủ ra Oklahoma City đón bà bạn của ổng về đây ở một đêm rồi thứ bảy hai người sẽ đi cắm trại…
Amy mỉm cười nhìn bà quản gia.
- Tôi thật vô ý quá. Ba tôi có bạn mà tôi lại không biết… Cám ơn Angela cho tôi biết…
- Không có chi cô Amy… Cô đừng có nói cho ai biết nghen… Ông chủ mà biết tôi lẻo mép ổng chửi tắt bếp…
Cười hăng hắc, Amy đưa hai ngón tay lên như có ý '' zip '' cái môi của mình lại. Bật cười vui vẻ Angela bước vào nhà bếp để Amy vừa ăn sáng vừa suy nghĩ.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nắng Hạ Vàng Áo Ai
Chu Sa Lan
Nắng Hạ Vàng Áo Ai - Chu Sa Lan
https://isach.info/story.php?story=nang_ha_vang_ao_ai__chu_sa_lan