Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Lâm Giang Tiên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 8
H
ình tượng thiếu phu nhân ở trong mắt Điềm Bạch cùng đám tiểu tỷ muội của nàng thật sự rất cao lớn, quả thật là đội trời đạp đất rồi!
"Chiêu của ta, các ngươi không học được, càng không thể học." Cố Lâm nhàn nhạt nói.
Điềm Bạch rất cơ trí, "Nô tỳ hiểu được, thiếu phu nhân chơi trò chơi giả mặt đen, chúng nô tỳ thì phải giả mặt trắng, có thể dịu dàng bao nhiêu thì phải dịu dàng bấy nhiêu!"
Cố Lâm cười cười, gật đầu một cái. Mắt lạnh nhìn mấy tiểu cô nương này, Điềm Bạch quả nhiên là một tướng soái tài giỏi. Hơi chỉ điểm một chút liền hiểu được, học rất nhanh. Là một người dẫn đầu, rất hữu ích.
"Nhưng thiếu phu nhân..." Điềm Bạch có chút nghi ngờ, "Ngài làm nghiêm như vậy... Cái này, phụ thân ta nói mọi việc phải biết căng chùng vừa phải, nếu cứ luôn nghiêm khắc như vậy..."
Phụ thân Điềm Bạch là một xa phu, lại còn đọc qua một ít. Nếu đã muốn thu làm đại soái tâm phúc, Cố Lâm cũng không quanh co lòng vòng, "Phu nhân tương lai trên tay nắm quyền, gia hay là nên phu nhân làm. Ta hiện tại nghiêm, tương lai đến phu nhân có vẻ khoan dung. Như vậy mới khiến mẹ chồng thích, hiểu không?"
Điềm Bạch cau mày suy nghĩ một chút, bừng tỉnh hiểu ra. Như vậy lòng người cũng sẽ không ở chỗ thiếu phu nhân, nhất định đảo hướng đến chỗ phu nhân khoan dung. Nàng bội phục nhìn thiếu phu nhân, vốn là nàng muốn lên cấp vào phòng phục vụ, tiền hàng tháng nhiều, cũng khiến cho cha mẹ thêm thể diện. Nhưng bây giờ nàng nghĩ đến càng thêm lợi chính là đi theo thiếu phu nhân hảo hảo học tập, tương lai có thể làm phu nhân quản sự cũng không chừng.
"Đem mấy tiểu tỷ muội dạy cho tốt, không kiêu ngạo không nóng nảy, ta sẽ không khiến các ngươi thiệt thòi." Cố Lâm nhàn nhạt, "Chớ học mấy đại nha hoàn ở các phòng khác, ta muốn chính là người để làm việc, nếu là nửa tiểu thư thì nên sớm về nhà chuẩn bị đồ cưới thôi."
Điềm Bạch liên tục vâng dạ, lại dâng lên một ly trà, thiếu phu nhân nói chuyện cả buổi sáng, hẳn rất khát.
Trà mới nhập miệng, một ma ma vội vàng hấp tấp chạy vào dập đầu, "Thiếu, thiếu phu nhân... Nhị gia, Nhị gia mất tích!"
Cố Lâm sặc một ngụm trà, ho đến đỏ cả mặt, thật vất vả mới thở được, lạnh lùng nói, "Phòng có đầy người, tại sao có thể để cho Nhị gia ất tích?!"
Đang loạn, Nhị gia đã bị gã sai vặt thân cận vác trở lại, mọi người mặt ủ mày ê. Không biết thiếu phu nhân có thể đem bọn họ từng người đá một cái ra cửa viện hay không...
Cố Lâm nhìn chằm chằm Nhị gia, Nhị gia tránh né ánh mắt bén nhọn của nàng, mặt nhăm nhó mồ hôi đầm đìa, ướt hết cả y phục.
Không có ai dám cùng Cố Lâm phản đối cùng kháng nghị, Cố Lâm ra lệnh ba gã sai vặt cận thân kia lập công chuộc tội, đem Nhị gia thoát sạch, hầu hạ hắn tắm nước nóng thật tốt.
Còn nàng vẫn mặt lạnh ngồi ở một bên uống trà nén giận, để Nhị gia hảo hảo hưởng thụ một chút tư vị được mọi người ân cần hầu hạ... Hoàn toàn không để ý đến tiếng kêu gào thảm thiết của hắn. ( mô phật, thật tội cho anh, trong sạch còn đâu TT^TT)
Chờ Nhị gia trở lại trên chiếc giường thơm mềm, mặt mày đã xám như tro tàn, chỉ kém nước che mặt mà khóc.
Nhị gia sau khi bị ngã hóa ngốc, cũng rất ghét người khác gần mình hầu hạ, nhất là tắm rửa. Cố Lâm mặc dù không thích, vẫn phải là vén tay áo lên tự thân tự lực. Người ngốc còn biết thích sạch sẽ, ngày ngày tắm rửa gội đầu, tắm rửa thì nàng cũng vui mừng nhẹ nhõm phục vụ, nhưng cũng phải biết búi tóc chứ? Nếu không phải nàng tự tay búi tóc, Nhị gia ngốc thà rằng ngày ngày tóc tai bù xù, còn không lại muốn cầm lấy cây kéo cắt tóc.
Không phải nàng nhìn chằm chằm, không biết đã gây ra bao nhiêu náo loạn rồi.
Rõ ràng đã nói cho hắn biết, sau sẽ rất bận, hắn phải ngoan ngoãn ngồi đợi, trên bàn bày một chồng lớn những tiểu thuyết diễm tình trước kia hắn thích xem nhất để hắn giết thời gian rồi, còn náo loạn mất tích cái gì?
"Đã làm gì?" Vẫy lui toàn bộ người hầu trong phòng, Cố Lâm từ trên cao nhìn xuống hỏi. Nhị gia nhìn đỉnh màn giả chết.
Trong lòng Cố Lâm lửa giận tăng vọt bay lên ba trượng. Người khác không biết, nàng sao không rõ ràng chứ. Nói sao, Nhị gia không phải không hiểu, những đối thoại bình thường có thể nghe rõ.
Nàng bực tức nắm lên tử đàn bản tử, đem những lời đã nói viết ngoáy lại một lần, cứng rắn giơ lên trước mắt hắn.
Nhị gia như đưa đám nhìn nàng một cái, viết còn ngoáy hơn, "Chạy bộ tập thể dục."
Cố Lâm nghẹn họng, có chút không biết nên khóc hay cười. Có tư tưởng như vậy cũng tốt... Nhưng Nhị gia cũng không chỉ là bị đánh vỡ đầu mà thôi, mà là toàn bộ thân thể bị đánh đến tê người. Cộng thêm thân thể hắn đã hao tổn quá nặng, dù là muốn tập thể dục cũng phải tiến hành theo tuần tự.
"Thân ngươi xương nhỏ không được." Cố Lâm lời ít mà ý nhiều viết một hàng.
Không nghĩ tới chọc phải tổ ong vò vẽ, Nhị gia vụt dậy, đoạt lấy mộc bản, viết ba chữ thật to cộng thêm hai dấu chấm than, "Ta rất được!!" Hơn nữa còn dùng giọng điệu mơ hồ không rõ ràng nhắc lại một lần.
Thẳng thắn mà nói, ngươi có được hay không ta thật sự không biết... Năm năm trước trong đêm động phòng hoa chúc, nàng muốn nhớ lại cũng rất khó khăn, huống chi lại không có nơi khác để so sánh, ai biết có được hay không.
Cố Lâm vuốt vuốt trán, lấy ra bản lĩnh dụ dỗ đệ muội của mình, mới khiến cho Nhị gia đang tức khí đầy ngực nguôi ngoai. Nói liên tục viết liên tiếp, cuối cùng cũng khai thông.
Nhị gia nằm đến buồn chán, nhưng đối với những tiểu thuyết diễm tình mà Cố Lâm tỉ mỉ chọn lựa rất bất mãn. Lập tức đập mộc bản, sai gã nô tài khiêng kiệu mềm đưa hắn đến thư phòng của Hạo Hãn hiên để tự mình lựa chọn. Kết quả Nhị gia nhìn chỗ sách trân quý được tàng trữ, sắc mặt càng mù mịt, mặt đỏ tới mang tai, Cố Lâm cũng có mấy phần lúng túng.
Thư phòng của Nhị gia không nhỏ, nhưng là nàng tuyệt đối sẽ không đi vào... Nếu không phải nàng sẵn sàng hy sinh tính mạng trước nguy hiểm muốn quản gia, nhắm mắt kêu thư đồng trông coi thư phòng đi vào cầm mấy cuốn Nhị gia thích nhất, thì nàng ngay cả cửa cũng không muốn đứng.
Chỉ có thể nói, Nhị gia là một tên háo sắc đến tận xương, thư phòng của hắn tràn đầy Xuân cung đồ không xuất bản nữa cùng với vô số tiểu thuyết diễm tình. Trước kia Cố Lâm không biết, ngộ vào lần đầu tiên, khiến một thiếu phụ bình tĩnh ung dung như nàng cũng phải che mặt chạy trối chết.
Tay Nhị gia nắm chặt thanh vịn ở kiệu mềm, cũng nổi lên gân xanh rồi, cắn răng nghiến lợi. Một lúc lâu mới miễn cưỡng lấy lại bình tĩnh, cầm mộc bản tới, hết sức lực viết hai chữ "Lịch sử".
Muốn xem sách sử? Cố Lâm kinh ngạc không ít. Nhị gia bất học vô thuật* đến kinh thế tuyệt diễm của bọn họ, hoàn toàn khinh miệt những người đọc sách nói tất cả kinh thư đều là nói dóc, chuyên tâm đi theo Bàng Môn Tả Đạo và hoàn khố chi đồ** của hắn.
(*) không học hành không nghề nghiệp
(**) chắc là sự nghiệp quần là áo lụa, sự nghiệp ăn chơi.
Trong thư phòng của cha chồng, tự nhiên là toàn sách sử. Nhưng Nhị gia gây ra tai họa lớn như vậy... Tạ Thượng Thư cả ngày nghiến răng hận không có chỗ trút giận, nếu không làm sao phải đem Nhị gia giấu ở nội viện, giao cho nàng nghiêm khắc trông chừng đây?
"Thư phòng của ta cũng có mấy quyển." Cố Lâm chần chờ một chút, không cam không nguyện viết một hàng.
Nhị gia mê hoặc nhìn nàng một lát, gật đầu một cái.
Cố Lâm phân phó mở ô. Trong nội viện này, kiệu mềm chính là đơn giản nhất, hai cây gậy trúc chỗ ngồi, không có mui che. Đã vào hạ rồi, Nhị gia nếu thân thể bị phơi hỏng, tất cả sẽ đều là lỗi của nàng.
Vốn là Nhị gia hăng hái rất cao, lại càng ngày càng không hiểu, càng ngày càng kỳ quái, liên tiếp nhìn theo Cố Lâm.
"Tại sao viện của ngươi cùng viện của ta lại cách xa như vậy?" Hắn quả thực là không khỏi kinh hãi. Nửa giờ rồi thì phải?
Nhìn chữ trên mộc bản, Cố Lâm cười gượng hai tiếng. Thật lâu sau mới miễn cưỡng chen lấn viết lên một câu, "Thiếp thân không cầu phu quân thích."
Mắt Nhị gia thẳng tắp nhìn nàng chằm chằm, nhìn đến mức khiến Cố Lâm không được tự nhiên, mãi cho đến khi tới thư phòng Ngô Đồng viện, vẫn nhìn chằm chằm chưa dừng.
Cố Lâm ho khan một cái, chỉ chỉ giá sách. Nhị gia mới hồi thần, nhìn những hàng sách sắp xếp chỉnh tề, từng hàng từng hàng lớn một. Xuống kiệu mềm, hắn tiện tay rút ra một quyển, hẳn là sách toán, nói về số học. Về phần sách sử, cũng được một hàng phong phú đầy đủ.
"Ngươi làm sao lại gả cho tên khốn này?" Nhị gia bật thốt lên.
Đáng thương cho hắn nói tiếng mẹ đẻ không ai hiểu được, Cố Lâm viết lên mộc bản viết một hàng, "Nhị gia nói gì?"
Hắn lắc đầu một cái, tâm tình đặc biệt sa sút.
"Nơi này đọc sách được không?" Cố Lâm thận trọng hỏi, cũng viết một hàng, sợ hắn không hiểu.
Hắn gật đầu một cái, ánh mắt rất phức tạp nhìn Cố Lâm đang cẩn thận dặn dò sau đó cáo lui.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Lâm Giang Tiên
Hồ Điệp Seba
Lâm Giang Tiên - Hồ Điệp Seba
https://isach.info/story.php?story=lam_giang_tien__ho_diep_seba