Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Hoa Cườm Thảo
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương 8
N
ghĩa vất tàn thuốc ra xa, nhìn Hoạt:
- Ði uống café mày.
Hoạt gật. Ở đây lạnh, thèm 1 ly café nóng có khói thuốc. Ðôi bạn vào quán tìm 1 góc vắng. Hoạt đốt thật nhiều thuốc, mỗi người đeo đuổi 1 ý nghĩ riêng tư.
Hoạt nhớ Ðiềm Chi. Ðiềm Chi hay Bảo Anh cũng thế. Hoạt nhớ những lá thư gửi mà mình đã xé đi không bao giờ đọc. Hoạt sợ - Chàng sợ nếu đọc những lá thư đó, chàng sẽ xiêu lòng, sẽ viết lại và lúc đó mọi sự chả còn gì nữa. Khuôn mặt Bảo Anh hiện rõ trong ký ứa Hoạt đồng thời với vẻ xấc xược trước kia của cô bé. Hoạt chán nản – không bao giờ Hoạt tự đặt mình vào 1 hoàn cảnh khó khăn như chàng đang gặp. Hai cá tính tương phản nhau giữa Ðiềm Chi và Bảo Anh. Tại sao Bảo Anh lại có thể viết được những lời lẽ dịu dàng khả ái đến như vậy? Cái thắc mắc của Hoạt sẽ không bao giờ được giải thích thoả đáng...có lẽ thế...không bao giờ...
Nghĩa xoay xoay ly café trong tay:
- Ở đây chán bỏ mẹ, tao mong về Sài Gòn cho rồi.
Hoạt nhìn bạn:
- Mới đi mà mày! Nhớ đào à?
Nghĩa cười:
- Cái thân tao lo chưa xong mà còn đào với kép. Có điều SàiGòn dầu sao cũng thân thiết hơn, gần gũi hơn.
Hoạt gật đầu:
- Mày nói cũng đúng. Nhưng tao lại đang muốn xa SàiGòn đây
Nghĩa thở khói:
- Lại có tâm sự vụn gì rồi.
Hoạt không đáp lời bạn. Tiếng Nghĩa:
- Mày định ra trường rồi sẽ làm gì?
Hoạt trầm ngâm:
- Có lẽ tao học thêm 1 năm sư phạm nữa rồi đi dạy.
Nghĩa cau có:
- Mẹ, hết việc để mày chọn hay sao mà lại chọn cái nghề bạc bẽo đó mày?
- Tao cũng không rõ mình. Có lẽ tao thích được sống, hoạt động với 1 nhóm người trẻ. Tuổi trẻ, nhiệt huyết, sôi động, những thứ đó may ra giúp tao vui.
- Ði về Sư phạm là bay ra tỉnh con ạ.
Hoạt cười nhẹ:
- Ðương nhiên. Ðó chính là điều tao đang nghĩ đến.
Nghĩa khoa tay làm 1 cử chỉ mơ hồ.
- Bao nhiêu thằng mong ở lại SàiGòn không được. Mày có nhiều triển vọng ở lại thì xin đi. Ðời sao khỉ quá.
Một cặp tình nhân đi vào quán. Người con gái mảnh khảnh như Bảo Anh làm Hoạt nhớ lạ lùng, nhớ da diết. Hoạt đưa ly café lên môi. Cầu xin những ngày tháng sắp tới mình quên được Bảo Anh. Hoạt uống cạn chất đắng vào cổ. Chàng bỗng muốn được ngồi 1 mình với nỗi khổ chỉ có mình hiểu.
Bảo Anh chống tay lên cằm. Ðầu óc cô bé làm việc liên miên. Chiều hôm nay đi cùng với Thuý Diệu đến nhà Hiệp, Bảo Anh đã tìm thấy nơi mình 1 nỗi xúc động không cùng. Biết đâu trong căn nhà đó Hiệp đã sống, đã ăn, ngủ và thở. Còn mình? Mình từ 1 thế giới xa lạ nào đâu, mình chẳng bao giờ du nhập được vào đời sống Hiệp, mà có lẽ Hiệp cũng không muốn...bởi vì chính Hiệp đã nhiều lần cản ngăn khi mình đưa ý định muốn tìm gặp Hiệp, Bảo Anh thấy khổ sở. Tại sao Hiệp giận mình? Cô bé nói thầm 1 mình mà như nói với Hiệp: “Anh Hiệp ơi! Ðiềm Chi không có lỗi gì cả, tại sao anh lại giận Chi? Anh không viết cho Chi 1 lá thư nào nữa hết. Như lúc anh đến, bây giờ anh đi cũng rất âm thầm. Làm sao Chi dứt cho mình những nỗi khổ này đây!” Bảo Anh chợt nghĩ, tại sao mình không trở lại đó 1 mình? Cần gì phải đi với Thuý Diệu. Nghĩ là làm Bảo Anh thay đồ dắt xe đi.
Vẫn con hẻm chiều hôm qua mà sao Bảo Anh thấy hồi hộp lạ. Ðôi tay cô bé hơi run run làm chiếc cady chạy như không muốn vững. Bảo Anh thấy lo sợ đâu đâu. Lỡ như gặp ngay Hiệp thì sao? Mình sẽ nói gì bây giờ? Bảo Anh chần chừ nửa muốn quay về nửa muốn đi tiếp. Cuối cùng nỗi ám ảnh về Hiệp đã thắng, Bảo Anh cho xe tiến vào con hẻm ngoằn ngoèo.
Hai cô bé nhìn nhau 1 lúc rất lâu, rồi Thu lên tiếng trước:
- Ủa, Bảo Anh.
Cô bé không nói được gì, cũng không hiểu tại sao người thiếu nữ này lại tìm đến nhà mình. Riêng Bảo Anh, cô bé ngượng chín người. Bảo Anh không ngờ nhà của Hiệp lại là nhà của Thu! Nếu Hiệp mà là anh của Thu nữa thì...càng nguy. Vì trong lớp Bảo Anh không chơi với Thu. Bảo Anh ấp úng:
- Thu...ở đây à? Tôi tìm nhà người quen.
Thu mở rộng cửa hơn:
- Anh vào nhà chơi đã. Nhà tôi nghèo lắm nhé, ngồi tạm ghế gỗ vậy.
Bảo Anh đỏ mặt bước vào. Thu không có cảm tình với người con gái này nhưng cô bé vẫn lịch sự. Chờ Bảo Anh ngồi xuống, Thu nói:
- Anh tìm nhà ai, có địa chỉ sẵn không? Trong hẻm khó tìm lắm, nhà cửa chi chít.
Bảo Anh bỗng muốn dấu Thu, Bảo Anh thấy mắc cỡ với cô bạn cùng lớp. Vẻ lúng túng của Bảo Anh bỗng làm Thu thương hại. Thu nhỏ giọng:
- Anh có địa chỉ thì tôi tìm dùm cho.
Như có 1 người thứ 2 trong Bảo Anh xúi dục, cô bé bỗng nghe mình nói:
- Thu...đây có phải nhà anh Hiệp không?
Thu nhìn trân trối vào Bảo Anh. Tất cả sự thật phơi bày trước mắt Thu. Thì ra Bảo Anh chính là cô gái viết thư cho Hoạt...và những tờ thư gởi tới đã bị xé đi...tất cả...chỉ có thế. Thu bỗng muốn khóc vô cùng. Mình chỉ là kẻ đứng bên ngoài...muôn đời không bao giờ bước vào được nữa. Người ta cao sang và xứng đáng...Giọng Thu hơi run:
- Anh...quen với anh Hiệp ư?
Bảo Anh gật đầu:
- Chắc anh Hiệp là anh của Thu hả?
Thu cắn môi. Cô bé muốn chạy trốn nhưng vẫn ngồi bất động. Tiếng Bảo Anh:
- Anh Hiệp...bảo tôi gởi thư về địa chỉ này, chắc lâu nay anh Hiệp ở đây hả Thu?
- Không – Lâu nay anh ấy ở nhà bà dì Hai của anh, chỉ nhờ địa chỉ thôi.
Bảo Anh chú ý. Cô bé bỗng mạnh dạn hơn.
- Thế nhà bà dì của anh Hiệp ở đâu, Thu biết không? Tôi có việc cần gặp.
Ánh mắt Thu chao mờ đi:
- Bà dì anh ấy giúp việc cho ông Giám đốc nào ở đường Tú Xương Bảo Anh ạ. Anh ấy ở nhờ đằng đó nhưng mấy hôm nay anh ấy dọn về đây.
Bảo Anh chồm người lên - Dì Hai...đường Tú Xương...những lá thư không có hồi âm! Một màng mỏng như là nước mắt phủ lên võng mô. Bảo Anh nắm bàn tay Thu:
- Có phải...anh ấy ở căn nhà kho không? Thu nói đi...có phải thế không?
Ðến phiên Thu ngạc nhiên:
- Sao Anh biết? Ðúng rồi, anh ấy...
Chung quanh Bảo Anh bỗng trở nên hoang vắng hết sức! Hình ảnh người con trai gác cửa mỗi chiều ngồi nhìn cây hoa vàng như hiện ra trong đầu óc Bảo An. Vẻ lạnh lùng của anh ta...nụ cười khó hiểu khi Bảo Anh hỏi anh ta có biết tên cây hoa vàng không...đó là Hiệp, Hiệp của những lá thư thăm hỏi mà Bảo Anh trông đợi từng khắc, từng giây! Ðó là Hiệp!
Bảo Anh tưởng như vừa sụp đổ 1 cái gì...Bảo Anh đã biết tại sao Hiệp không viết thư cho mình nữa...Hiệp không bao giờ có thể thương được 1 người con gái có thái độ như Bảo Anh. Hiệp chỉ mến Ðiềm Chi... Nhưng Hiệp đã biết, và Hiệp đã ra đi...
Bảo Anh bỗng khóc ngon lành trước mặt cô bạn gái không thân. Bảo Anh muốn được gặp Hiệp ngay bây giờ để nói với Hiệp rằng cô bé sẽ luôn luôn là 1 Ðiềm Chi thuần hậu của Hiệp đã quen...Nhưng bây giờ...có lẽ Hiệp sẽ chả bao giờ còn nghe mình nói nữa.
Bảo Anh nắm bàn tay Thu lay nhẹ:
- Thu nói cho mình nghe đi, anh Hiệp có ở đây không Thu?
Thu lắc đầu:
- Anh ấy đi Bảo Lộc rồi, chắc vài ngày nữa về.
Bảo Anh cắn môi. Thu bỗng nói:
- Anh Hiệp là bạn của anh ruột tôi. Hai người cùng học chung 1 phân khoa Canh Nông.
Bảo Anh nhìn những đồ vật sơ sài trong nhà. Nơi đây Hiệp đã sống và mình đang tìm đến. Mọi sự phơi bày 1 cách ngoài ý muốn. Bảo Anh bỗng nghĩ mình sẽ phải gặp lại Hiệp với bất cứ giá nào dù chỉ gặp 1 lần rồi xa mãi mãi. Gặp lại người con trai đó, nhưng trong 1 tư thế khác cho cả 2. Bảo Anh nhìn Thu.
- Thu cho mình mượn cây bút, tờ giấy, mình viết mấy chữ để lại cho anh Hiệp.
Bảo Anh bỗng thấy hy vọng. Có lẽ rồi Hiệp sẽ bằng lòng gặp Bảo Anh...Rồi Hiệp sẽ hiểu là con người có thể thay đổi nếu họ được hỗ trợ...như Bảo Anh đã bắt đầu thay đổi từ bây giờ...
° ° °
Người con gái ra về đã lâu mà Thu vẫn ngồi thẫn thờ trên ghế. Những giọt nước mắt tuôn ướt đẫm tay áo bà ba của Thu. Mình sẽ làm gì bây giờ? Hoạt có 1 người yêu đẹp như thế, giầu như thế, cao sang như thế. Mình có lẽ chỉ còn là 1 chiếc bóng chưa bao giờ di động qua đời Hoạt. Mảnh giấy Bảo Anh viết cho Hoạt vẫn còn nằm trên bàn. Thu bậm môi rồi cầm tờ giấy lên xem qua.
“Anh Hiệp,
Bảo Anh đã đến tìm anh nhưng không gặp. Hãy nghĩ về Bảo Anh như anh nghĩ về Ðiềm Chi. Hãy cho phép Bảo Anh được gặp anh, dù chỉ gặp anh 1 lần thôi, để Bảo Anh nói với anh rằng những bông Cườm Thảo vàng ở nhà Bảo Anh mấy hôm nay rụng nhiều mà chả có ai ngồi ngắm để chúng được vui như những buổi chiều nào anh cũng ngồi thưởng lãm. Hãy tha thứ cho Bảo Anh.
Cô bé của anh.”
Thu cắn môi mình mạnh đến rướm máu. Ðột nhiên cô bé cảm thấy có 1 cái gì bình lặng vừa êm đềm đi vào tâm hồn mình. Thu nhìn mảnh giấy, vuốt lại thẳng nếp rồi cho vào cuốn tự điển lớn để trên bàn.
Bên ngoài, ánh nắng thật gắt. Thu nghĩ đến lúc Hoạt về, chắc chắn Thu sẽ đưa thư này cho Hoạt...
Thu bước đến khép cánh cửa rồi nằm dài trên giường. Bóng tối mờ mờ phủ lên mọi vật trong nhà. Thu bỗng thấy dường như mình vừa khóc...
Chương trước
Mục lục
Hoa Cườm Thảo
Lý Thụy Ý
Hoa Cườm Thảo - Lý Thụy Ý
https://isach.info/story.php?story=hoa_cuom_thao__ly_thuy_y