Đôi Bạn epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 8
hương, Trang, Hà đứng trước cổng nhà chờ Nam. Thấy Nam từ xa, Phương chạy đến:
- Nam ơi, không ổn rồi.
- Có chuyện gì, vào nhà hãy nói.
- Ủa, sao Nam không mang đàn theo?
Trang và Hà cùng nói:
- Bể sô rồi, mang theo làm gì.
Nam ngạc nhiên nhìn Phương.
- Nam ngồi xuống đây, tui nói cho nghe… chắc là chúng mình thua rồi.
- Thầy Tú đã từng la lớp mình là “chưa đánh đã đầu hàng”, Phương quên rồi sao? Mình phải phấn đấu chứ.
Trang ngắt lời:
- Nhưng bây giờ lực bất tòng tâm rồi.
Hà buồn bã:
- Mình vừa hay tin, Ngọc Quỳnh và Xuân Lan hát bài Tuổi Đời Mênh Mông đều phải tốn tiền thuê người ta soạn phần nhạc đệm. Như vậy, một mình tha hồ tập, bao nhiêu lần cũng được, chỉ việc mở CD ra, khỏi cần đến ban nhạc nào cả. Các bạn nghĩ xem, nếu Phương hát cùng một bài ấy nhưng chỉ với một cây ghi ta theo, liệu có ăn nổi không?
Nam đề nghị:
- Hay là Phương cũng thuê…
Phương lắc đầu:
- Đắt lắm, Phương không muốn mẹ Phương phải mất tiền vì Phương.
Những ánh mắt nhìn nhau thất vọng. Phương mở chai nước suối, rót vào bốn cái ly. Dĩa bánh bao trên bàn nguội ngắt, không ai buồn ăn. Nam xoa hai tay vào nhau:
- Buổi họp văn nghệ hôm nay xôm quá.
Rồi lấy ba cái bánh đưa cho ba cô nhỏ:
- Ăn đi rồi tôi nói cho nghe chuyện này, hay lắm.
Những ánh mắt lại sáng lên. Phương, Trang, Hà cùng nhắc:
- Nam cũng ăn đi chứ.
- Đương nhiên rồi. Có thực mới vực được… giọng chứ. Sao? Phương vẫn giữ bài Tuổi Đời Mênh Mông chứ? Còn Trang và Hà chọn hát bài gì? Cho tôi biết đi.
- Hà hát bài Mưa Ngâu, Trang bài Không Còn Mùa Thu.
- Có đem nhạc theo không?
Các cô nhỏ chìa ba bản nhạc ra. Nam đứng dậy:
- Tốt. Chúng ta xuất hành nhé. Nào, đi.
Ba đôi môi hồng đồng thanh:
- Đi đâu? Nam có bị chập điện không?
- Chập điện gì chớ. Đi theo tôi, khắc biết.
Cả bốn người dừng xe trước vòm cổng có giàn hoa giấy đủ màu. Phương hỏi:
- Nhà của Nam?
- Không, nhà của… quí nhân, một người sẽ tận tình giúp đỡ chúng ta.
Nam vừa đưa tay bấm chuông, cánh cổng đã bật mở. Bác Chu xuất hiện, chỉnh tề trong chiếc sơ mi ca rô và quần xanh sẫm. Bác cười rất tươi. Nam mở rộng cánh cổng:
- Bác định đi đâu ạ?
- Bác ra đón các cháu thôi. Sao đến trễ thế?
- Chúng cháu xin lỗi vì đến không đúng giờ – Nam nhìn các bạn – Mình giới thiệu nhé, đây là bác Chu, nhạc sĩ – Quay sang bác –Thưa bác, còn đây là Phương, Trang, Hà cùng trong ban Văn nghệ với cháu.
Bác Chu dang hai tay:
- Vào đây, vào đây…
Nam giúp các bạn dựng xe đạp vào góc sân.
- Các bạn biết không? Ngày xưa bác Chu là trùm các dàn nhạc ở vũ trường, phòng trà, sân khấu ca nhạc…
Bác Chu cười lớn:
- Nam ơi, nổ vừa thôi kẻo văng miểng đó. Nhớ khóa cổng kẻo mất xe bây giờ.
Phòng riêng của bác Chu trang trí đơn sơ. Chiếc giường cá nhân trải nệm lam, chăn và gối cùng màu. Cây Organ phủ khăn hoa. Tủ lạnh nhỏ đặt cạnh cửa sổ. Bàn viết, lọ thủy tinh bé tí cắm dây trầu bà xanh tươi. Phương kéo Trang và Hà đến góc phòng, nơi có rất nhiều đàn ghi ta xếp đặt lộn xộn, nghiêng ngả. Bác Chu cười:
- Các cháu thấy bác có luộm thuộm mất thẩm mỹ không?
Trang nhanh nhẩu:
- Thưa không, bác rất nghệ sĩ ạ.
Bác Chu vỗ nhẹ vào đầu Trang:
- Con nhỏ này, khéo ăn nói quá.
Hà đưa tay búng nhẹ sợi dây đàn. Không có tiếng vang. Bác Chu nói:
- Mấy chiếc ghi ta điện ấy xưa rồi. Các cháu đến đây.
Bác giở chiếc khăn phủ cây Organ, bảo Nam:
- Bác sẽ đệm Organ giúp các bạn cháu. Cho bác biết chương trình cụ thể đi.
Nam lấy tờ giấy ghi các bài hát đưa cho bác Chu, nói thêm:
- Thưa bác, riêng bài Tuổi Đời Mênh Mông bị trùng với hai bạn ở lớp khác.
- Được rồi, chuyện đó để tính sau. Nam ráng tập bài Phượng Hồng cho thật nhuyễn nhé. Bây giờ các cháu gái hát cho bác nghe nào. Bác nhìn Phương:
- Cháu hát trước nhé. Cứ hát thoải mái, bác sẽ theo cháu.
- … Ôm cuộc sống trong tay bên đời quá rộng, tuổi thần tiên yêu dấu dưới ngôi trường kia… em về giữa thiên nhiên em cười em nói, như sóng đùa biển khơi. (bài Tuổi Đời Mênh Mông của NS Trịnh Công Sơn)
Bác Chu gật gù:
- Giọng rất tốt. Bây giờ đến lượt cháu Trang.
Trang tằng hắng:
- Không còn mùa thu, trăng rơi bên thềm, không còn lời ru mơ trên môi mềm… Đường ta sẽ qua nào ai biết tới, chiều buông rã rời, ru lòng thôi mơ, ru buồn lên thơ. (bài Không Còn Mùa Thu của NS Việt Anh).
- Cháu Hà hát đi.
- … Giọt mưa, mưa ngâu mưa ngâu, búp non trên cành thành lá biếc…
Nam ngắm nhìn say sưa đôi tay bác Chu nhảy nhót điêu luyện trên hàng phím trắng …Chuyện tình yêu như là những cơn mưa trong đời đầy nắng gió, để trên mi ai bây giờ ướt đẫm mưa ngâu. (bài Mưa Ngâu của NS Thanh Tùng). Bài hát kết thúc, bàn tay bác ấn mạnh, lướt nhanh, bừng lên âm thanh dồn dập, vang vang, rồi thánh thót như tiếng tí tách của những giọt mưa rơi đều trên cây lá.
Tiếng vỗ tay vang dội. Bác Chu ngưng đàn, âu yếm nhìn đám trẻ:
- Trước khi bác có ý kiến, cháu Nam nói cho bác biết những trở ngại của ban Văn nghệ đi.
Nam nhìn Phương. Phương nói:
- Nam nói giùm tui đi.
Nam bặm môi suy nghĩ, rồi từ tốn:
- Thưa bác, trở ngại thứ nhất là bài Tuổi Đời Mênh Mông bị trùng với hai bạn lớp khác. Trở ngại thứ hai là hai bạn này mướn người ta soạn nhạc đệm vào CD để tiện trình diễn, rất hay, bạn Phương không thể nào ăn nổi vì hai lý do, thứ nhất là, chúng cháu không có tiền, thứ hai là…
Phương, Trang, Hà cùng ngắt lời:
- Nam linh tinh gì thế, cứ thứ nhất là, thứ hai là… làm sao bác hiểu được.
Bác Chu cười lớn:
- Ba cô bé này nhận xét đúng lắm. Bác sắp tẩu hỏa nhập ma vì Nam đây nè. Thôi được, bác biết rồi, để bác giải quyết cho. Thứ nhất là, cháu Phương sẽ đổi bài khác, thứ hai là, bác sẽ soạn phần nhạc đệm cho, miễn phí, yên tâm.
- Hoan hô bác.
Lại vỗ tay. Lần này cuồng nhiệt hơn, hăng say hơn. Bốn gương mặt rạng ngời, tám bàn tay bỏng rát. Bác Chu nhỏ nhẹ:
- Trước hết, cháu Phương phải thay bài Tuổi Đời Mênh Mông bằng một bài khác. Để bác lấy tập nhạc cho cháu chọn.
Phương ngập ngừng:
- Cháu… cháu muốn hát nhạc Trịnh Công Sơn.
Bác Chu búng tay, phấn chấn:
- Vậy thì bài này nhé… Về đây đứng bên mái trường xưa, thấy như mình trôi trong ngày cũ…
Phương reo nhỏ:
- A, cháu biết rồi.
Bác Chu giở tập nhạc, để trước mặt Phương:
- Vậy cháu hát đi, bác đệm cho.
- Về đây đứng bên mái trường xưa, thấy như mình trôi trong ngày cũ, bồi hồi nhớ tiếng nói thầy cô, mang trong lòng một nỗi buồn thương…(bài Về Thăm Mái Trường Xưa của NS Trịnh Công Sơn).
Trang và Hà cùng nói:
- Hay quá Phương ơi, chọn bài này đi.
Bác Chu mở tủ lạnh lấy chai nước suối và bốn cái ly:
- Các cháu uống nước đi. Bác đề nghị như thế này. Chúng ta sẽ đăng ký một đơn ca và một tam ca.
- Tam ca? Là sao ạ?
Bác Chu mỉm cười:
- Nghĩa là ba cháu gái sẽ cùng hát bài Về Thăm Mái Trường Xưa… Bao nhiêu tiếng cười ngày xưa ấy vang trong lớp học sân trường, như vách đá còn vang vọng mãi lời chim muông reo trong nắng… đoạn này hát bè rất hay. Tóm lại, một mình cháu Nam sẽ đảm nhiệm phần đơn ca bài Phượng Hồng, vừa đệm ghi ta vừa hát, hơi căng à nghen.
Nam nói:
- Cháu sẽ cố gắng. Nhưng… còn hai bài của Trang và Hà thì sao ạ?
- Thế này, cháu nào hát cũng khá nhưng nếu lớp cháu đăng ký bốn bài đơn ca thì quá tầm thường. Trong ba cháu gái, Phương hát vững nhất nên giữ phần sô lô, Hà và Trang sẽ phụ họa phần điệp khúc – Bác nhìn hai cô nhỏ – Hai cháu có vì quyền lợi chung mà dẹp bỏ tự ái không?
Trang gật đầu:
- Thưa bác có ạ.
Hà ngập ngừng:
- Thưa bác… nhưng cháu không biết hát bè.
- Bác sẽ tập cho. Yên chí.
Phương góp ý:
- Thưa bác, cháu đề nghị phần đơn ca của Nam nên có minh họa ạ.
- Được… Những chiếc giỏ xe chở đầy hoa phượng, em chở mùa hè của tôi đi đâu…. Một chàng lãng tử, một chiếc xe đạp mini, một tà áo trắng dịu dàng… cũng ấn tượng lắm chứ. Ai sẽ đóng vai nàng thơ đây? Trang, Hà hay Phương?
- Thưa, một bạn khác ạ.
Nam, Trang, Hà nhìn Phương thắc mắc. Phương nói:
- Phương sẽ cho bạn Hoa diễn vai này. Bài múa của Hoa vừa rồi không được Phương chọn, thấy Hoa khóc Phương cũng mủi lòng lắm. Bây giờ Phương muốn an ủi Hoa một chút, các bạn nghĩ sao?
Nam buột miệng:
- Ồ, hột mít.
Phương trừng mắt:
- Nếu Nam còn xúc phạm bạn bè, tụi này nghỉ chơi Nam ra.
Nam cuống quít:
- Ấy chết, tôi lỡ lời. Thật ra… trông Hoa cũng đẹp gái quá chứ.
Phương liếc:
- Nói vậy còn nghe được. Từ bây giờ, Nam lo trau dồi tiết mục của Nam đi.
Nam để tay lên trán, đứng thẳng người:
- Xin tuân lệnh.
Đôi Bạn Đôi Bạn - Thuỳ An Đôi Bạn