Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Con Quỷ Truyền Kiếp
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 8
C
hương 8 CHIỀU THỨ NĂM, GIÁC QUAN THỨ SÁU
Đang quay vòng, Luna bỗng dừng lại, chân dặm hoài một lát trên mặt đất, rồi sau cùng ngừng im: một nhánh ở cái cành nàng đương cầm choãi ra, như ngóc lên, ưỡn mình thẳng ngang và cứ ở nguyên như thế mãi. Nàng bèn cúi mình nhìn xuống chỗ đất ẩm ướt: cỏ ở đây đẫm những máu đã đông lại. Swanhlid nhận ra nơi đó là nơi mình đã đặt Oliver nằm lúc ở trong rừng ra.
Luna Bartendale tiến bước đi vào cái lối dẫn đến một chỗ cây cối quang rộng, qua chỗ đó và tiến nữa lên. Bọn người cùng đi (cả con chó Roska nữa), bước theo sau nàng. Cành cây choãi nhánh lên rồi lại xuôi xuống. Đến khi Luna bước tới một lối nhỏ dẫn đến khoảng quang rộng thứ hai thì nhánh cây nghiêng trở về phía tay phải. Oliver đi gần nàng hơn cả, thấy thế kêu lên một tiếng “Ồ!” ngạc nhiên. Luna chăm chú nhìn con Roska lúc ấy đang hít ngửi vũng máu thứ nhất.
Xa chút nữa, những dấu vết không thẳng hàng, ăn ngoằn nghèo theo những vết máu rải rác., mà mỗi khi tới gần, cành cây trong tay Luna lại lủng lẳng một lúc. Nhưng đến khi tới cạnh thây con chó Holder, cành cây ngoáy tít hẳn lên.
Oliver thở một tiếng dài buồn bực và tức giận.
Luna nhìn cái thây con vật rồi nhìn chủ nó một vẻ dịu dàng, rồi lại bước lên. Qua chỗ gốc cây lớn, là chỗ Swanhild đêm qua tìm thấy anh, Luna lại do dự, hai chân dặm nhịp trên đất, rồi đến bên cây thông sét đánh đi quanh một vòng. Cành cây chỉ cử động có một lúc trên cái lối mà vừa rồi mấy người đã đi quạ Những nhành gai chi chít quấn phủ thân cây, ken khít đến nỗi chỉ có giống rắn mới có thể chuồi qua mà không làm tuột xuống.
Luna lẩm nhẩm nói:
- Kẻ thù kia, chẳng biết theo đường nào mà đến, rồi lại theo đường nào mà đi?
Cô trở gót bước về, ngừng lại ở đầu mỗi lối. Cái cành mềm trong tay không thấy cử động nữa trừ khi tới chỗ thây con chó nằm. Oliver nói ngay:
- Cô còn quên cái lối trước nhất mà cô Kate với tôi đã cùng đi đến đây…
Cô ngoảnh nhìn người thanh niên, đôi mắt mở to, đen láy, âm thầm – một vẻ nhìn buồn và êm dịu.
- Không, ông ạ, tôi không có ý tìm những dấu vết người thường đâu. Từ nãy tới giờ tôi chỉ thấy có một tang chứng quan trọng là những vết máu mà thôi.
Nàng chỉ thây con chó:
- Ông làm ơn bảo người đem để riêng nó một nơi để rồi tôi có thể xem xét lại được không?
Swanhild hỏi:
- Nhưng xem xét con chó làm gì?
- Để may ra tìm được những dấu hiệu gì, có thể giúp tôi biết kẻ đã giết nó là vật như thế nào chăng.
Oliver có vẻ không tin, chàng hỏi:
- Thế ra cô vẫn công nhận có một nguyên nhân hữu hình thực tại, trong vụ này sao?
- Vâng.
- Dù biết trước rằng con Holder không báo hiệu gì cho tôi biết trước.
Luna gật đầu:
- Dù thế nữa! Cho cả đến ma quái, vong hồn chăng nữa cũng không ra khỏi cái thông lệ của vật hữu hình. Gây nên được những thương tích như thế này thì vật hiển hiện kia dù ở hạng nào mặc lòng, cũng phải khoác lấy một hình thể chắc chắn, cũng phải hiện nguyên hình.
Theo lời Oliver, Warren gói con chó vào tấm chăn dạ hắn mang theo. Hắn lễ phép nói:
- Xin bà thứ lỗi chọ Tôi thì cũng nghĩ rằng không cần phải viện đến yêu ma, cũng có thể phân giải được vật này rất dễ.
Oliver vội hỏi:
- Ồ! Warren! Thế cứ sức anh thì liệu anh có xé nát một con chó lớn như con Holder được như thế này không đã nào?
- Thưa ông, mình tôi thì không, nhưng hai người đàn ông thì có thể được lắm.
Luna lại trầm ngâm một lát, rồi sau nàng bàn:
- Nếu ta bỏ giả thuyết có nhiều hung thủ trong vụ này thì ta phải đồ rằng án mạng gây nên do một giống có sức như một con ngựa có bốn chân, khỏe mạnh ghê gớm, lại có thể đến đây và đi khỏi đây không ai biết được bằng cách bí mật nào.
Warren lại bàn:
- Hay một con khỉ đột lớn cũng nên? Ta phải đi hỏi xem có con vật nào xổng ra ở miền tây này không. Nhưng tôi mong rằng, không, thì hơn, vì tôi còn muốn trả thù.
- Mọi người quay trở về, yên lặng.
Luna Bartendale nói:
- Ông Hammond, ông nên cho nhà chức trách biết việc này đi.
Oliver đáp:
- Xin vâng. Anh Warren, anh giúp ông Gođard đem con Holder lên xe, rồi về ngay bên nhà tôi bảo lão Walton để nó vào một nơi để rồi miss Bartendale còn khám xét lại. Xong rồi, anh đi trình cảnh sát nghe không?
Khi Gođard với Warren cùng mang cái bọc thảm hại kia đi, Luna mới nói:
- Nếu ta không thể tìm được manh mối nào khác, ta vẫn có thể cho vụ án mạng này vào loại vụ án mạng ở phố Morgue trong truyện của Edgar Poe kia mà.
Olievr hỏi nàng:
- Nhưng cô không tin chuyện ấy chứ?
- Không, nhưng cũng phải lấy một chuyện làm quà cho nhà chức trách chứ? Bây giờ, tôi lại muốn thử tìm một lần nữa xem.
Cô, Swanhild, Gođard (lúc ấy đã xong việc ngoài xe) với Oliver lại quay vào rừng, nhưng Luna vẫn không tìm được manh mối nào khác. Đến chỗ phân giới bên kia của khu rừng, Luna đứng lại trước một gò thông nhô lên ở khoảng giữa khu rừng và miền bờ bể.
Swanhild giảng giải:
- Gò này chính là Gò Sét (Thunder s Barrow), một di tích của ngôi lăng huyệt cổ.
Bốn người cùng lên dốc, Luna ngắm cái hình “Thằng người Dannow” một lát rồi hỏi:
- Cái mô đất kia có liên lạc gì với con quái vật không nhỉ?
Swanhild vừa nhìn anh vừa đáp:
- Cái đó tôi không được rõ.
Oliver cũng lắc đầu:
- Cả tôi cũng vậy. Thực ra, thì ngày còn bé, chúng tôi không được phép nghe những sự tích về con quái vật, mà về sau, lớn lên cũng không có mấy thì giờ rảnh để lưu tâm đến.
- Tôi hiểu. Bây giờ xin ông đưa tôi đi xem những hình ảnh về con quái vật còn trong nhà thờ di.
Oliver giữ Luna lại lúc nàng toan bước xuống:
- Miss Bartendale, cho tôi hỏi một câu đã. Vừa rồi, ở trong rừng, cô không tìm thấy một dấu hiệu huyền bí nào, cũng không thấy vết tích tỏ ra rằng có một giống thú to lớn nào đã đến đây… Vậy, nếu không có một vật trần gian nào, lại cũng không có một vật yêu ma nào trong việc này, thì phỏng đoán cái gì được?
- Ông Hammond ạ, tôi xin nhắc lại câu thứ nhất tôi đã hỏi ông: Con Holder có báo trước cho ông để ý đến một sự gì đang hiện đến bấy giờ không? Có lẽ vì ông bị ngã choáng đầu nên không nhớ được nữa chăng? Nếu quả ông không quên – nếu quả con chó không tỏ ra một dấu hiệu có kẻ lạ tiến đến – thì chứng cứ đã rõ rệt: con quái vật nhà ông thuộc về một cõi khác, một chiều khác: đó là chiều thứ năm. Vì nếu là giống ở cõi trần, hay ở cõi vong hồn chăng nữa, bản năng của giống chó cũng có thể cảm thấy được.
- Cái cõi thứ năm kia là thế nào?
- Cả khoa học lẫn tôn giáo đều không có quyền lực gì đối với cái cõi đó. Tôi hết lòng cầu mong cho con yêu quái nhà ông không phải là giống trong cái cõi này.
Rồi không giảng giải gì thêm, cô dần dà đi trở xuống, Swanhild đến bên nắm lấy cánh tay cô, giọng nài nỉ:
- Cành cây dò mạch của cô không phải là tìm được đủ mọi thứ. Tuy nó dò được các vết máu đấy, nhưng cô nên biết rằng ngay dưới chân cô vừa rồi, có cả một thế giới người chết, vậy mà có thấy cành cây ấy động đậy qua tí nào đâu:
Luna đưa mắt nhìn quanh mình, cô ôn tồn nói:
- Vết máu rơi là một đằng, cô ạ; còn những người chết và chôn cất theo lễ thường mà họ tin thờ lại là một đằng khác. Những kẻ chết dưới gò đấy kia vẫn được yên nghỉ, hay ít ra vẫn được yên nghỉ còn ban ngày. Ban đêm thì… thì có lẽ cái đó lại là chuyện khác.
Cô ngừng lời và bỗng rùng mình:
- Ở đây lạnh thực! Thôi ta vào nhà thờ đi!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Con Quỷ Truyền Kiếp
Jessie D. Kerruish
Con Quỷ Truyền Kiếp - Jessie D. Kerruish
https://isach.info/story.php?story=con_quy_truyen_kiep__jessie_d_kerruish