Chương 8
ghe tiếng khóa mở lạch cách, ông Năm ngồi dậy và khi tháy ánh đèn lo lói, ông cất tiếng hỏi:
- Mang đèn cho bố mày hử?
Ông lầm! Theo sau tên lính là một người mặc áo dài đen, quần trắng, nách cắp ô. Tên lính quay ra mang theo đèn, đóng sập cửa lại rồi lách cách khóa, phòng giam trở lại màu tối như dùng vải đen bịt mắt.
Người mới đến ngồi xuống và ông Năm không còn nghe tiếng nhúc nhích cử động hoặc di chuyển nào trên nền xi măng nữa. Hẳn lão đang buồn! hẳn lão có cũng có những dính líu với cách mạng nên bị tống giam?
Chưa buồn ngủ, vốn tính thích bắt chuyện, ông Năm rờ rờ tay tới gần hỏi:
- Ai đó?
- Tôi
- Ngụy tặc dữ, tôi là ai mới được chớ?
Người kia im lặng một lúc rồi thở dài. Ông Năm hỏi tiếp:
- Làm gì. Hoạt động Việt cộng hử?
- Nào thành Việt cộng, vạ lây vì Việt cộng!
- Nói nghe giỡn vậy. Có mang chăn chiếu chi không? Không hử? Tới đây nằm chung về sáng lạnh thấy mồ.
Hai người nằm chung, nói chuyện cho đến sáng, mà cũng chẳng biết lúc nào thì sáng: nhà tù không chút ánh sáng lọt vào, đồng hồ không có, mắt người cứ thao láo không một chút cay cay, nhất là đối với ông Năm, khi biết người đang nằm cạnh mình là ông Trẩn, từng là bố nuôi của Lê Minh. Ông Trẩn lầm rầm nói chuyện là đã đưa hết phép phù thủy rồi mà không trị nổi Lê Minh, nên bị tên quận trưởng mới bỏ tù. Ông bảo rằng: Lê Minh cũng có học được ông ít nhiều, nhưng về sau Lê Minh tự rèn luyện thêm hoặc học thêm ở những thầy khác nên pháp thuật rất cao cường.
Những điều lão nói, ông Năm tin răm rắp, bởi vì lão đã từng lừa được ông Năm và ông Năm cũng đã từng nghĩ Lê Minh có phép phù thủy. Lão nói ông Năm tin, nhưng bản thân lão không tin, vì có ai biết rõ lão hơn lão biết lão. Nằm trong nhà tù chán nản, chán nản đến mức không muốn bắt chuyện với người bạn già vui tính. Lão lo lắng, lão sợ hãi. Lào sao, làm cách nào để ra khỏi tù, tránh khỏi những tra tấn, đòn vọt của viên quận trưởng mới, không tin vào thần thánh ma quỷ. Hoặc ra khỏi thì làm sao giữ được uy tín để rồi tiếp tục đi kiếm ăn ở những vùng và bản thân lão gây nên ma quỷ. Lão lầm rầm, lão suy nghĩ…Trong giấc ngủ chập chờn lão mơ lão hóa thành con ong, hoặc có sức mạnh vô song, đập tan cảnh cửa để bước ra ngoài mà đạn bắn vào người không thủng. Một câu hỏi nào đó của ông Năm làm lão thức giấc, lãp chép miệng, bực mình với suy nghĩ viển vông. Lão trở lại với thực tế là nghe nói có người bị tù thường dùng một chiếc đinh, một chiếc thìa để đào ngạch chui ra. Rồi lão cũng phải làm như thế.
Hai người già sống trong tù với nhau ngày này qua ngày khác mà mỗi người nghĩ một cách riêng, hành động một lối khác. Ông Năm nghĩ đến Lê Minh, nghĩ đến con gái ông, Ông mừng là chúng nó không bị bắt, đội du kích không bị tiêu diệt. Ông chửi bọn lính vào đưa cơm, đưa nước. Ông chửi chúng như người chủ chửi nô lệ. Ông hát, ông ngâm nga những câu thơ sai cả âm điệu. Ông phấn khởi và ông tin rằng: chúng nó, nghĩa là Lê Minh và con Năm còn sống thì phong trào còn lên cao và nhất định chúng sẽ nghĩ đến ông, có ngày chúng phá nhà tù cho ông ra. Còn ông Trẩn buồn vã chán nản, không nơi nào bấu víu, chính quyền quận bắt giam ông, cộng sản không tin ông, nhân dân sợ ông và hoài nghi ông nhiều hơn là phục ông. Còn vợ con? Vợ già lẩm cẩm lên đồng suốt ngày, sống mơ mơ màng màng, Còn con thì không có.
Hai người già vẫn tiếp tục theo đuổi những ý nghĩ riêng, không hề biết gì đến những diễn biến bên ngoài.
Theo kế hoạch đã bàn bạc giữa Minh và cô Năm thì định nhờ ông Út ra khu vực trắng đón bộ đội chủ lực dẫn về nơi tập kết chuẩn bị tấn công vào chi khu quân sự. Nhưng chưa gặp Lê Minh thì nét mặt ông Út quàu quạu.
Năm mỉm cười nắm tay ông kéo ngồi xuống:
- Cháu biết vì sao chú tức rồi. Mời chú ngồi xuống đây đã. Đâu sẽ vào đó – Cô quay sang nói với Minh – Nguyên do từ anh mà ra cả!
- Cô nói gì kỳ vậy? – Minh khó chịu hỏi
- Đúng, giữa hai người đều đang có những chuyện bực mình, thôi thì mất chút thời gian nhưng cũng là dịp làm cho ông Út thông cảm. Ông Út thông cảm thì đối với người khác cũng dễ dàng đả thông thắc mắc. Nghĩ vậy Năm nói:
- Đã từ lâu, cháu muốn có dịp để anh Minh trình bày với chú cũng như ba cháu. NNhưng chú coi đó, ngày ngày bao nhiêu chuyện xảy ra. Giờ cũng kíp lắm rồi. Song để yên thì lướng vướng như gai nhặm dưới gan bàn chân. Còn anh Minh, anh chịu khó nói để chú nghe, chú đang mắc mớ về anh
- Chẳng có chuyện gì mà mắc mớ với tôi cả?
- Chuyện ngày xưa anh là con nuôi thầy phù thủy đó mà
Minh tưởng Năm nói đùa, gợi chuyện không đúng lúc, anh cáu:
- Con nuôi thầy phù thủy thì có liên quan gì đến ông Út?
- Nhưng anh đã làm con nuôi thầy phù thủy phải không? Ông Út hỏi với giọng bình thường, song đường nét câu hỏi sắc bén, lạnh lùng.
- Phải!
Nghĩ đến bị lừa lọc, nghĩ đến người bạn tri kỷ vẫn đang còn tù tội, ông Út uất lắm:
- Hừ! không liên quan gì với tôi à? Ông Út nói tiếp một mạch sợ như bị cắt ngang. – Hai chúng tôi sạt nghiệp, ông Năm ốm rụng tóc, rụng răng. Đã tưởng chuyện cũ mím miệng chôn sâu trong lòng. Đâu ngò lại còn bữa này, Đáng buồn hơn cả là anh đội lốt cách mạng. Anh đánh địch anh sống còn bà con, làng xóm chúng tôi, cả đồng đội của anh cũng bị giết, bị bắt…Tôi nói hết rồi, có chết cũng thỏa mãn…có giỏi thì anh cứ tung âm binh mà làm hại tôi…
Minh ngơ ngác không hiểu ngô khoai ra sao, tưởng như câu chuyện lạc đề.
Ông Út nhìn Minh nói:
- Anh đừng có giả bộ ngây ngô, ngây ngô như những lần lăn lóc bên sòng xóc đĩa…
- Nhớ…cháu nhớ những lần đánh xóc đĩa. Nhưng việc đó liên quan chi đến chú?
- Anh nhớ mà không nhớ. Anh quên cũng là đúng thôi.Anh quen lừa lọc chỗ này chỗ nọ, mười lăm năm rồi làm sao mà nhớ được. Tôi nhắc để anh hiểu: Cái đêm gần Tết trong căn nhà giữa đồng, anh đã mở bát úp trên đĩa cho mọi người xem thấy hai đồng tiền: đồng sấp đồng ngửa – lẻ - mọi người đánh lẻ - sau khi anh than thở nghèo khổ giả dối. Nhưng thực ra anh cùng một bè lũ với lão chủ sòng bạc. Khi mở ra hai đồng tiền không còn ở vị trí lẻ nữa mà đã thành chẵn! Thầy trò anh dùng phù phép bịp bợm. Tôi còn nhận rõ ra anh ở cái hôm cúng từ ma quỷ về gỡ cửa tại nhà ông Chín Toại. Mười lăm năm rồi. Anh tưởng anh đổi lốt được mãi. Đến như Tề Thiên Đại Thánh ẩn hình hóa thành ngôi đền cũng còn để lộ cái đuôi khỉ.
- Chú dừng chút đã nghe. Cháu xin nói: Việc ma gõ cửa cháu cũng giải thích được. Còn anh Minh, anh nghĩ sao về đồng tiền đang ngửa lại sấp? Năm tính là Minh giải thích được ngay nên đặt câu hỏi nhưng khi nhìn qua thấy anh ngồi thừ, đầu óc như để đâu đâu, liền hỏi: - Anh Minh sao lặng vây?
Minh chậm rãi trả lời:
- Thưa chú, mọi điều chú noi đều có thật. Cháu là con nuôi ông Trẩn làm nghề phù thủy và đã từng đi theo ông lừa lọc khắp nơi. Chú tha thứ cho, Hối hạn vào giờ này cũng đã muộn. Hồi đó cháu còn nhỏ không có người dẫn dắt đúng đắn. Cũng không ngờ kết quả tai hạn đến cuộc đời người khác, trong đó có chú và ông Năm. Cái quá khứ đen tối ấy cháu tưởng như rũ sạch từ lâu, cắt đứt từ lâu rồi và cháu làm lại cuộc đời khác. Cuộc đời đi theo cách mạng. Có điều chú hiểu cho là là không có thần thánh ma quỷ phù phép nào cả
- Không ma quỷ làm sao bịt mắt được hàng chục người làm ra đồng tiền đang ngửa thành sấp?
- Cháu xin giải thích để chú rõ. Ba năm đi ở với ông Trẩn ông ấy dặn cháu phải để móng của ngón tay út thật dài, vót mỏng vào giao cho cháu sáu tháng liền chỉ việc ngồi đưa móng tay út cài vào cạnh đồng tiền đặt trên chiếc đĩa. Cài vào rồi lật thật nhanh làm cho đồng tiền đang sấp bật lên lật sang thành ngửa, đang ngửa thành sấp. Hai đồng tiền dùng để xóc đĩa cũng rất đặc biệt, nhìn trên xuống thì thấy như những đồng tiền thường nhưng cúi xuống nhìn ngang sẽ thấy giữa cạnh đồng tiền được mài mỏng, móng tay trẻ con có thể để lọt giữa khe hở đó. Ba ngón tay trên và ngón tay cái cháu nắm lấy bát, còn ngón tay út cháu luồn vào trong bát lật rất nhanh trước khi úp bát xuống. Lúc lật bao giờ cũng tính đúng lúc người xung quanh đang để ý chuyện khác.
- Đơn giản vậy thôi à? - Ông Út hỏi.
- Dạ!
- Không có ma quỷ gì hết!
- Hoàn toàn không. Sau trận đánh này đất đai được mở rộng, cháu xin tổ chức một buổi lễ của thầy phù thủy trừ diệt các loại thần trùng. Cháu sẽ giải thích cách làm để chú và bà con rõ. Đánh thắng ngụy rồi chúng ta còn phải đánh thắng trên mặt trận văn hóa, phải triệt tận gốc những kẻ chuyên đi lừa đảo nhân dân.
- Ông Út không còn thắc mắc gì nữa, ông sẵn sàng tha thứ những lỗi lầm thưở nhỏ của Minh và điều trước hết là ông nhận những đề nghị của Minh
Con Nuôi Thầy Phù Thủy Con Nuôi Thầy Phù Thủy - Cao Tiến Lê Con Nuôi Thầy Phù Thủy