Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bùm
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 7 - Bánh Mứt Mâm Xôi
T
ôi bước vào thang máy. Một bà cụ khệ nệ xách hai túi đồ đi chợ cũng bước vào theo. Bà cụ này có phải là một tên Giám Sát không? Liệu bà ta có dừng thang máy lại và tấn công tôi bằng ngón tay phát sáng không? Tôi khẽ nhún đầu gối xuống, cố nhìn xem bà cụ có đeo cái vòng đồng nào không. Bà cụ liếc tôi lo lắng rồi rảo cẳng ra khỏi thang máy ngay khi nó vừa dừng ở tầng của bà.
Có phải thầy Kidd và cô Pearce là hai kẻ Giám Sát? Còn có những ai khác nữa? Và họ theo dõi với mục đích gì?
Tôi ra khỏi thang máy, phi dọc theo hành lang, tìm chìa khóa cửa, lập cập tra vào ổ, chạy vào nhà và sập cửa uỳnh uỳnh sau lưng.
“Jimbo, con bị sao đấy?” mẹ hỏi, tay cầm bình tưới cây nhỏ màu cam.
“Vâng,” tôi đáp. “Con gặp rắc rối mẹ ơi.”
“Rắc rối gì thế con?” Mẹ đặt cái bình xuống bàn điện thoại.
Tôi nhìn mẹ không chớp mắt. Nói gì bây giờ? Không khéo cuối cùng lại bị cảnh sát hỏi cung ấy chứ, tôi nào có muốn. Tôi cũng chẳng muốn phải đối chất với bà hiệu trưởng. Hoặc bị bác sĩ cật vấn.
Mẹ ôm lấy tôi. “Nào. Con biết là con có thể tin vào mẹ mà. Kể cho mẹ nghe đi.”
Miệng tôi lúng búng.
“Con vừa làm chuyện gì bậy bạ à?” mẹ hỏi. “Hay đứa nào làm gì con?” Mấy khoản tra hỏi này vốn là sở trường của mẹ tôi.
“Một tí ti vế đầu,” tôi đáp. “Nhưng hầu hết là ở vế sau.”
“Nào, kể mẹ nghe về vế sau đi. Cái đó mới quan trọng.”
Tôi lại lúng búng.
“Ai bắt nạt con à?”
Vâng, tôi nghĩ thầm, cũng đúng đấy chứ. Tôi gật đầu.
“Thế con có muốn mẹ đến nói chuyện với thầy cô giáo không?” mẹ hỏi.
Tôi lắc đầu.
Mẹ xoa tóc tôi. “Những đứa đó là đồ kém tắm. Con biết rõ mà, đúng không? Cái loại chuyên bắt nạt người khác thực chất chỉ là những kẻ hèn nhát. Chúng chỉ thấy an toàn khi dọa cho người khác sợ thôi.” Mẹ đặt tay lên hai vai tôi, nhìn tôi nói. “Và nếu con cần mẹ hoặc bố tới trường, cứ nói một tiếng, nghe chưa?”
“Cảm ơn mẹ,” tôi đáp.
“Này Jimbo,” bố cất tiếng gọi, đầu ló ra khỏi cửa bếp. “Vào đây giúp bố lên thực đơn cho tối mai nào. Bố cần thêm một món kèm theo kem cá hồi và thịt vịt. Sẽ là một bữa tối tuyệt hảo, trên cả tuyệt hảo.”
o O o
Tôi lật qua cuốn 500 Công thức nấu ăn cho người mới học, quyết định chọn món bánh mứt mâm xôi, đoạn đi lên phòng Becky và gõ cửa.
Tôi cần tâm sự với ai đó. Tâm sự ngay lúc này ấy. Mà người đó phải không được sồn sồn đem đi nói với bà hiệu trưởng, đồn cảnh sát hay bệnh viện tâm thần gần nhất. Thật xui xẻo, người duy nhất thỏa mãn được điều kiện này lại là bà chị yêu quái của tôi. Chị ấy tuy không phải là lựa chọn hoàn hảo, nhưng tôi đã bị dồn vào bước đường cùng rồi. Nếu điều duy nhất bà chị mở miệng ra nói là, “Kinh quá nhỉ,” hoặc “Lo gì,” thì chắc tôi cũng cảm thấy được an ủi phần nào.
“Gì?” chị ấy hỏi.
Tôi đẩy cửa bước vào.
“Becky?” Tôi ngồi xuống giường, “Em có chuyện muốn nói với chị.”
“Chuyện gì đây?” bà chị tôi cắn cảu, mắt đang nhìn gương chằm chằm để kẻ phấn đen vào mắt.
“Chuyện này nghe ra thì hơi ngớ ngẩn...”
“Ôi tao còn lạ gì,” chị ấy đã kẻ mắt xong, bắt đầu chải tóc ngược ra sau. “Thôi nói nhanh xem nào?”
“Em đang gặp rắc rối.”
“Trường sắp đuổi học mày rồi chứ gì?” chị ấy cười khanh khách.
“Có im đi không, nghe kỹ đây này,” tôi vặc lại.
Có chút gì trong giọng của tôi đã thuyết phục chị ấy rằng tôi đang nói chuyện nghiêm chỉnh. Chị ấy đặt lược xuống, quay về phía tôi.
“Chị mày đang dỏng tai lên đây, em trai bé bỏng.”
“Chị biết cô Pearce và thầy Kidd chứ?”
“Jimbo, tao học ở đấy đã tám năm rồi.”
“OK, OK,” tôi xin lỗi. “Ừm, hai người đó...” Tôi hít một hơi thật sâu. “Họ đang săn lùng em và Charlie. Khi không có ai xung quanh, họ trò chuyện bằng một thứ ngôn ngữ kỳ cục lắm. Họ còn có những vòng tay bằng đồng có thể truyền thông điệp thẳng vào trong đầu.” Tôi lắp bắp, nhưng tôi không tự chủ được. “Và họ có bí danh là những kẻ Giám Sát. Ít ra, em nghĩ vậy, họ ở trong nhóm Giám Sát. Mặc dầu nhóm Giám Sát có thể bao gồm những tên khác nữa. Và bọn em đang theo dõi họ. Rồi có một lão dị hợm ngồi xuống ngay cạnh bọn em trong Thuyền trưởng Gà. Rồi lão cảnh cáo bọn em không được phép theo dõi họ nữa. Rồi ngón tay lão phát sáng và cắt đứt đôi cái bàn...”
Tôi tạm ngưng ở đây. Becky đang soi tôi như thể có một con chuột đồng đang nhảy gõ gõ chân trên đỉnh đầu tôi.
“Chị Becky, chị Becky,” tôi cà lăm, “em biết chuyện này nghe hoang đường, nhưng là thật đấy. Một trăm phần trăm. Em thề.”
Chị ấy nhìn tôi chằm chằm thêm vài giây, rồi chậm chậm nói, “Jim ạ, tao không hiểu mày đang giở trò gì. Tao biết tao đã làm mày khổ sở về vụ đuổi học kia. Là tao phịa ra đấy, OK? Mà cũng đáng đời mày còn gì. Nhưng tao sẽ không bị mày cho vào bẫy đâu, đừng có hòng trả thù tao. Thôi ngay đi. Mày cáu với tao ư. Được rồi. Tao xin lỗi. Xong chuyện nhé.”
Chị ấy nhặt thỏi son lên và lại quay về với cái gương.
o O o
Tôi không tài nào ngủ được. Tôi đợi đến khi ai nấy đều đã lên giường mới lẻn ra khỏi phòng, tự làm cho mình một cái bánh kẹp phô mai Cheddar và mứt dâu tây, ngồi xem ti vi và phát hiện ra rằng cái đầu đĩa DVD đã bị hỏng.
Tôi đành ngồi xem mục tin vắn Giải Vô địch Cờ vua Thế giới. Và một chương trình của Đại học Mở về các loại bệnh ở lợn nuôi. Tôi còn xem trọn mười lăm phút đầu của một bộ phim đen trắng đầy vết nhiễu tên là Con trai Ma cà rồng. Nhưng đến đoạn hắn ta bò ngược xuống tòa lâu đài và biến thành con dơi thì tôi sợ quá phải tắt ngay ti vi. Tôi lại bật đài phát thanh lên. Tôi chơi liền tù tì bốn kiểu trò chơi thử lòng kiên nhẫn. Tôi tự đối đầu với mình trong trò xếp chữ. Rồi tôi giở báo ra và giải một ô chữ loại dễ.
Bảy rưỡi sáng, bố tôi bận bộ đồ ngủ lết vào trong bếp, giả vờ kinh ngạc kêu lên, “Ôi chao Jimbo, sớm bảnh mắt ra đã phấn đấu dậy rồi. Tràn trề tình yêu cuộc sống quá nhỉ? Háo hức đón chào ngày mới hay sao đây?”
Nói đoạn ông bắt đầu vội vàng chuẩn bị bữa sáng với cà phê pha, bưởi tách múi, bánh sừng bò, việt quất khô và trứng tráng nấm.
Chỉ đến khi cả mẹ và Becky đã xuống khỏi giường tôi mới thấy an tâm đi ngủ. Tôi dật dờ đi qua phòng khách, đặt lưng xuống tràng kỷ và không còn biết trời đất là gì nữa.
o O o
Bảy tiếng đồng hồ sau, mẹ đánh thức tôi và bảo Charlie đang chờ tôi trên điện thoại có chuyện gấp.
Tôi lơ mơ ngồi dậy, phải mất vài giây mới định thần lại xem mình là ai, đang ở đâu, và hôm nay là ngày nào. Đoạn tôi loạng choạng đứng dậy đi ra hành lang,
“Jimbo à?” nó hỏi.
“Ưưưư...” tôi làu bàu. “Charlie à?”
“Ờ, ờ, tớ đây. Nghe này...”
“Ừ.”
“Tớ cần cậu đến đây, càng nhanh càng tốt.”
“Mấy giờ rồi?” tôi hỏi.
“Năm rưỡi. Đeo pa tanh vào mà đi. Bố tớ giải được mật mã rồi. Nhớ không? Coruisk ấy mà?”
“Thế nó có nghĩa là gì?”
“Đến đây rồi tớ kể cho,” Charlie nói.
Tôi ngoái ra nhìn. Mẹ đang đứng ở cuối phòng, vẫy ngón tay về phía tôi ra hiệu không bằng lòng. Đằng sau mẹ, bố đang cật lực đánh vật với cái bếp lò nóng rực.
“Xin lỗi nhé Charlie,” tôi đành nói. “Vừa nhớ ra. Tối nay là bữa tiệc ra trò của bố tớ. Để đời đấy.”
“Jimbo,” nó nài nỉ, “cái này quan trọng mà.”
“Tớ biết, tớ biết,” tôi xin lỗi. “Nhưng bữa tối hôm nay có ý nghĩa trọng đại với bố tớ. Để sau nhé?”
“Xời ạ, Jimbo, tớ cứ nghĩ bọn mình là...” Nó dài giọng. “OK. Ở trường. Ngày mai. Lúc đó bàn chuyện vậy.”
“Được.”
Rồi nó dập máy.
o O o
Bữa tối khai vị bằng món kem cá hồi bày trên một lớp rau trộn dấm, ăn với bánh yến mạch làm tại gia. Tiếp sau là món vịt nấu cam kèm theo khoai tây nướng và cà rốt tráng mật ong. Chúng tôi tráng miệng bằng bánh mứt mâm xôi như tôi gợi ý. Đồ ăn phải nói là mê ly tuyệt hảo. Và vì bố sướng đến lâng lâng cả người nên đã đặc cách cho tôi uống một ly rượu. Trong khoảng một tiếng đồng hồ sau đó, tôi tự thuyết phục bản thân rằng cuộc đụng độ tại quán Thuyền trưởng Gà chỉ là một sản phẩm của trí tưởng tượng. Tôi không hề bận tâm tới cô Pearce hay thầy Kidd. Tôi quên khuấy căn gác xép và cái bàn nhựa cháy. Tôi đang tận hưởng sự ấm cúng của gia đình. Và tôi yêu gia đình tôi. Trừ Becky ra. Tôi ghét Becky. Mà việc ghét các bà chị thì có gì là lạ.
Tôi cảm thấy bình yên và an toàn. Và vì tất cả những lý do này, tôi đã leo lên giường lúc mười giờ tối và ngủ say như chết.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bùm
Mark Haddon
Bùm - Mark Haddon
https://isach.info/story.php?story=bum__mark_haddon