Chương 8: Dạy Rồng Theo Đường Vòng
hương 8: DẠY RỒNG THEO ĐƯỜNG VÒNG
Hiccup vẫn rất chắc, dù nó biết nhiều về rồng, rằng hét là phương pháp luyện rồng dễ nhất. Vì thế, trong suốt hai tuần, nó cố hét vào Sún Răng xem có thành công không. Nó cố hét lớn, rõ ràng, mạch lạc. Nó trừng mắt nhìn khi có thể. Nhưng Sún Răng chẳng coi ra gì.
Cuối cùng Hiccup bỏ cuộc không hét nữa khi Sún Răng trộm mắt miếng thịt cá hồi trong xuất ăn sáng của nó. Hiccup hét dữ dội nhât vậy mà Sún Răng chỉ độc ác nhìn nó, rồi quẫy đuôi đẩy tất tần tật xuống sàn.
Đó là những gì hét thu được đó.
“Vậy thì được rồi,” Hiccup nói, “tao sẽ thử phương pháp khác.”
Thế là nó cố tử tế hết mức với Sún Răng. Nó nhường Sún Răng chỗ đệm êm nhất và nằm ngoài rìa suýt ngã.
Con rồng muốn bao nhiêu tôm cá đều được hết. Nhưng nó chỉ làm như thế duy nhất một lần, vì con rồng nhỏ ăn quá nhiều rồi ọe hết cả.
Nó đùa vui với con rồng hết giờ này qua giờ khấc. Nó kể chuyện cười, mang chuột cho ăn, rồi giúp Sún Răng gãi sống lưng nữa.
Nó làm cho cuộc sống của Con rồng tới gần thiên đường.
Tới giữa tháng Hai, mùa đông ở đảo Berk kết thúc, từ mùa tuyết rơi đã chuyển sang mưa rào. Đây là kiểu thời tiết khiến quần áo bạn không bao giờ khô nổi. Hiccup treo chiếc áo sũng nước lên ghế trước bếp lò trước khi đi ngủ, và sáng hôm sau, áo vẫn ướt nguyên – ấm và ướt còn hơn là lạnh và ướt. Nhưng ƯỚT vẫn là ƯỚT.
Vùng đất quanh làng đã chuyển thành lớp bùn ngập tới mắt cá.
“Vì thần Woden chứ, mày làm cái gì đây?” Fishlegs hỏi khi nó thấy Hiccup đào một cái hố to ngoài nhà.
“Làm đầm tắm bùn cho Sún Răng,” Hiccup thở hổn hển.
“Mày thực sự đang làm hư con rồng rồi đó.”
“Mày sẽ thấy thôi, đây là đòn tâm lý,” Hiccup nói. “Con rồng là sinh vật thông minh xảo quyệt, chúng không phải người rừng để mày hét vào mặt, như mày làm với Bò Hung Tợn đâu.”
Fishlegs đặt tên cho con rồng của mình là Bò Hung Tợn. “Hung tợn” là để cho sinh vật tội nghiệp đó “đáng sợ hơn chút”. Từ “Bò” là vì con giống đó thật sự giống bò. Con rồng cái đó to xác, lành tính, màu nâu, rất dễ bảo. Fishlegs nghi cô nàng là động vật ăn chay.
“Tao lúc nào cũng thấy cô nàng nhấm nháp cỏ non trong rừng,” thằng kia phàn nàn. “MÁU, Bò Hung Tơn, MÁU – đó mới là thứ mày cần!”
Nhưng, có thể vì Fishlegs hét giỏi hơn Hiccup, hoặc có thể Bò Hung Tợn lười biếng và nghe lời hơn Sún Răng, nên Fishlegs dễ dàng dùng phương pháp hét để huấn luyện.
“Được rồi, Sún Răng, sẵn sàng rồi,” Hiccup nói. “Đầm mình đi thôi.”
Sún Răng dừng bắt chuột và nhảy vào vũng bùn. Cu cậu lăn lộn trên đống bùn lầy, giang cánh và quẫy đạp một cách vui vẻ.
“Tao làm thế này,” Hiccup nói, “để nó muốn làm theo điều tao nói.”
“Hiccup,” Fishlegs nói, khi Sún Răng ăn một núi bùn trong mồm và nhổ vào mặt Hiccup. “Có thể tao không biết nhiều về rồng, nhưng tao biết chúng là những động vật ích kỷ nhất Quả đất. Không một con rồng nào sẽ làm theo lời mày nếu chúng không tôn trọng mày. Rồng không biết biết ơn đâu. Bỏ cuộc đi. Cách này KHÔNG BAO GIỜ THÀNH CÔNG.”
“Cúi đầu ngả mũ trước những cun rồng đi,” Sún Răng nói, “Chúng tôi là những kẻ s-sống sót. Chúng tôi không phải mấy con mèo ng-ngớ ngẩn hay mấy con t-tó, yêu chủ Nhân và làm trò hề. Lý do duy nhất chúng tôi làm theo điều ng-người muốn là vì hắn t-to hơn chúng tôi và. Cho chúng tôi thức ăn.”
“Nó nói gì đấy?” Fishlegs hỏi.
“Khá giống điều mày vừa nói,” Hiccup nói.
“Đ-đ-đừng bao giờ tin rồng,” Sún Răng nói, vui vẻ nhảy khỏi đống bùn và nghịch con ốc mà Hiccup cho. (Sún Răng rất thích những con ốc – “gi-gi-giống như sờ mũi cậu vậy,” nó nói thế). “Đó là điều mẹ đã dạy tôi hồi trong tổ).
Hiccup thở dài. ĐÚng vậy. SÚn răng có thể có bề ngoài dễ thương, và rất hợp tác – nếu bị thúc ép. Nhưng, bạn phải nhìn vào đôi mắt to ngây thơ vô số tội kia mới biết cu cậu không phải đồ ngu. Đôi mắt đó rất lõi đời, đôi mắt đó là đôi mắt của một sát thủ. Bạn như thể đang yêu cầu cá sấu, cá mập làm bạn mình vậy. Hiccup chùi bùn khỏi mặt.
“Tao nghĩ ra thứ khác,” Hiccup nói.
Tháng Hai chuyển sang tháng Ba mà Hiccup vẫn còn suy nghĩ. Vài bông hoa dại dột nở ra và ngay lập tức biến mất vì vài trận gió lạnh đột ngột thổi qua.
Fishlegs giờ có thể bảo Bò Hung Tợn “Đi” hay “Đứng lại”. Hiccup vẫn vật vã dạy Sún Răng đi vệ sinh.
“KHÔNG Ị TRONG NHÀ BẾP,” Hiccup nói tới lần thứ một trăm, trong khi mang Sún Răng ra ngoài sau một sự cố mới.
“Trong bếp ấ-ấ-ấm hơn,” Sún Răng rên rỉ.
Nhưng “ị BÊN NGOÀI, HIỂU KHÔNG,” Hiccup nói, hết sức chịu đựng nổi.
Sún Răng ngay lập tức ị lên tay vào áo Hiccup.
“Đây là BÊN NGOÀI, Đây là BÊN NGOÀI, Đây là BÊN NGOÀI,” Sún Răng bi bô nói.
Đúng lúc kém vui đó, Snotlout và Dogsbreath đi qua nhà Stoick trên đường trở về từ bờ biển, với con rồng trên vai.
“Úi chùi chùi,” Snotlout chế giễu, “đây có phải VÔ DỤNG, trong phân rồng không nhỉ. Hợp với mày lắm.”
“Hur,hur,hur,” Dogsbreath khụt khịt.
“Đây không phải rồng,” Sên Biển, con rồng của Dogsbreath, một con Gronckle xấu xí to tướng với cái mũi chó púc và xấu tính, “đêu là một con sa giông có cánh.”
“Đó không phải rồng,” Sâu Lửa, con rồng của Snotlout, to gần bằng chủ nhan của cô nàng, chế giễu, “đây là một con thỏ con nhầy nhụa mới sinh mệt mỏi với vấn đề thảm hại.”
Sún Răng tức giận thở hắt ra.
Snotlout cho Hiccup xem hàng đống cá trong áo choàng.
“Nhìn xem Sâu Lửa và Sên Biển bắt được gì dưới biển này. Chỉ mất có hai giờ đó…”
Sâu Lửa ho hắng, căng lên một hai thớ thịt sáng loáng, và nhìn móng vuốt với vẻ khiêm tốn giả tạo. “Ồi, đứng nói nữa mà,” cô ả dài giọng. “Chẳng CÓ GÌ TTTO TÁT. Nếu tôi cố, tôi có thể làm trong mười phút, với một cánh buộc đằng sau lưng.”
“Xin lỗi tôi nôn ra cái,” Sún Răng thì thầm nói với Bò Hung TỢn, hiện đang nhìn Sâu Lửa với vẻ bất đồng tình rõ ràng trong đôi mắt nâu lớn.
“Chúng tao nhận ra Sâu Lửa có thể là một THỢ SĂN HUYỀN THOẠI,” Snotlout cười toe toét. “Tao nghe nói rằng Bò Hung TỢn khá thích ăn cà rốt… Có phải Sún Răng Tuyệt vời cũng thích tấn công rau cỏ không nhỉ? Cà rốt có thể giòn nhưng có lẽ nó nên chuyển sang ăn dưa chuột thôi… Có thể mày nên cho nó mấy cọng rơm…”
“HUR, HUR, HUR,” Dogsbreath cười lớn tới mức thành những tiếng khụt khịt trong mũi.
“Cẩn thận đó, Dogsbreath,” Fishlegs lịch sự nói, “não của mày chảy ra kìa.”
Dogsbreath oánh thằng kia thật mạnh rồi cả hai thàng bỏ đi, Sâu Lửa lao tới tấn công Sún Răng mà suýt làm cu cậu chột mắt.
Khi chúng ra ngoài vùng nghe thấy, Sún Răng nhảy khỏi tay Hiccup và ho ra lửa.
“Đồ Du côn! Đồ Bụng Vàng! Tới gần đây và Sún Răng ta sẽ cho các người thành than! Sún Răng ta sẽ lôi ruột các ngươi ra, dùng chúng để chơi đàn hạc! Sún Răng sẽ… Sún Răng sẽ… Sún Răng sẽ… ờm, các ngươi tốt nhất đừng tới gần, thế là xong…!”
“Ồ, thật là dũng cảm, Sún Răng à,” Hiccup chế nhạo. “Nếu mày hét to hơn, có lẽ chúng sẽ nghe thấy đấy.”
Bí Kíp Luyện Rồng Bí Kíp Luyện Rồng - Cressida Cowell Bí Kíp Luyện Rồng