Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vương Phi Thất Sủng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 7: Hoa Khôi Liễu Thiến .
T
uý Yên lâu khai trương đã năm năm nay cho tới bây giờ cũng không có hoa khôi, ba ngày trươc, tú bà Hoa Linh của Tuý Yên lâu đưa ra tin tức, Tuý Yên lâu vừa có một vị cô nương mới đến, tên gọi Liễu Thiến . Liễu Thiến cô nương là thiên hương quốc sắc, tài mạo song toàn, khí chất xuất chúng . Liễu cô nương là phong trần kỳ nữ, Tuý Yên lâu cố ý tuyển nàng trở thành hoa khôi .
Hoa khôi của Tuý Yên lâu, thật sự là nhân gian tuyệt sắc sao ? Ngày Liễu Thiến chính thức xuất hiện mặc dù sắc trời vẫn còn sớm nhưng bên trong Tuý Yên lâu đã chật ních người, chính vì muốn chiêm ngưỡng dung nhan của hoa khôi .
Trong một tiểu viện của Tuý Yên lâu, Liễu Thiến ngồi bên cửa sổ, trên tay cầm một cuốn sách, đọc say mê . Một tiểu cô nương mặc bộ quần áo màu hồng hầu hạ bên người nàng .
Liễu Thiến là mỹ nhân diễm lệ, xinh đẹp động lòng người . Lặng lẽ ngồi ở đó, như thơ như hoạ .
“Tiểu thư .” Thanh âm của Hoa Linh - tú bà của Tuý Yên lâu từ bên ngoài vang lên “Tiểu thư, để cho nô tỳ giúp người thay áo ?”
Hoa Linh làm tú bà đã năm năm nhưng thật ra nàng mới 22 tuổi, là tú bà trẻ tuổi nhất ở kinh thành .
Năm năm trước, Hoa Linh mới 17 tuổi tiến vào Tuý Yên lâu, trở thành tú bà trẻ tuổi nhất ở kinh thành . Những tú bà khác nhìn thấy nàng chỉ là một nha đầu 17 tuổi vừa mới trưởng thành, nghĩ rằng nàng sẽ gặp khó khăn, bọn họ chờ xem nàng sẽ gây ra trò cười gì . Không có nghĩ đến một nam sau Tuý Yên lâu trở thành kinh thành đệ nhất thanh lâu, mà Hoa Linh nàng cũng trở thành một truyền kỳ ở kinh thành .
Liếu Thiến ngáp một cái, đem sách bỏ trên bàn “Giờ nào rồi?” Nhìn bầu trời đã tối đen, xem ra cũng không còn sớm nữa .
“Hồi tiểu thư, đã đến giờ tuất .” Hoa Linh cung kính trả lời nàng . Hoa Linh là người đại diện của Tuý Yên lâu còn Liễu Thiến chính là chủ nhân thật sự của Tuý Yên lâu . Hoa Linh đứng trước các cô nương khác thì mười phần khí thế nhưng đứng trước Liễu Thiến, nàng rốt cuộc vẫn chỉ là một nha hoàn .
“Ngươi vào đi .” Liễu Thiến cúi đầu, cầm lấy lọn tóc trước ngực nghịch ngợm .
Hoa Linh đẩy cửa bước vào, thuận tiện đóng luôn cửa lại, cúi người xuống “Nô tỳ tham kiến tiểu thư ."
Liễu Thiến vung tay lên, liếc mắt nhìn nàng, nói “Ngươi làm gì ? Mỗi người sống trên đời đều bình đẳng, đừng có quá khách sáo .” Cái vung tay này của nàng không hề có phong phạm của một thục nữ, lại có phần giống như nam nhân . Liễu Thiến dung mạo tuyệt thế nhưng lại bị chính cử chỉ của minh làm ô nhiễm .
“Tiểu thư, lễ không thể bỏ .” Hoa Linh vẫn như cũ cung kính .
Liễu Thiến đứng lên, vặn vẹo thắt lưng, thuận tiện xoay cổ, đem gân cốt giãn ra,“Con lợn đó có tới không?”
“Tiểu thư nói chính là Bình Nam Vương?” Không cần nghĩ cũng biết chính là hắn, nữ tử như tiểu thư cam tâm tình nguyện trở thành hoa khôi hoàn toàn là vì muốn câu dẫn hắn .
“Đúng vậy, chính là hắn .” Liễu Thiến đi tới bên giường “Bình Nam Vương chính là đồ lợn .” gọi hắn như vậy hắn cũng đâu có cảm thấy thẹn .
“Bình Nam Vương cùng Trấn Bắc tướng quân đồng thời tới, Trấn Bắc tướng quân nói nhỏ với nô tỳ, sau khi tiểu thư biểu diễn tài nghệ xong, lập tức đến hầu hạ Bình Nam Vương .” Hoa Linh trong lòng thập phần khinh thường, Bình Nam Vương là cái thá gì, trong mắt tiểu thư nhà nàng, hắn chỉ là đồ lợn .
Liễu Thiến gỉả bộ lắc đầu thương hại “Đồ lợn chính là đồ lợn, một người Trấn Bắc, một người Bình Nam, nghe cũng không sai biệt lắm, nhưng lại có sự chênh lệch rất lớn, nhất là về phương diện nhân phẩm .” Liễu Thiến nằm trên giường, nhắm mắt lại, miệng vẫn thao thao bất tuyệt “Ngươi nhìn xem trong nhà của Trấn Bắc tướng quân một người đàn bà cũng không có, đến thanh lâu cũng chỉ muốn các cô nương bồi hắn uống rượu, lúc hứng lên cũng phát tiết một chút . Nhìn lại đồ lợn kia trong phủ đã có bốn người đàn bà, lại còn muốn bắt Thiên Mạch đem về chà đạp . Tân hôn không đến vài ngày, lại bắt đầu đi tìm thú vui mới . Đối với đồ lợn đó, ta hoàn toàn không còn có cái gì để nói . Nói thật ta đối với hắn ngay cả nhìn còn không muốn . Ai,vẫn là Hoắc Thiên tốt a, là điển hình của loại nam nhân tốt đã sớm tuyệt chủng .”
Liễu Thiến phê bình Tần Mộ Phong là kẻ một chút cũng không đáng giá, nhưng lại đem Hoắc Thiên tung lên trời, hồng y nha hoàn Hồng Ngạc nhịn không được nói “Tiểu thư, ngươi hân thưởng Hoắc tướng quân như vậy, chi bằng gả cho hắn đi .”
Liễu Thiến mắt mơ màng “Không sai, Hoắc Thiên cũng tốt, lại lắm tiền, là một viên kim cương thượng hạng . Nếu ở hiện đại, hắn sẽ đứng đầu trong bảng danh sách những chàng trai vàng, gả cho hắn không sai a .”
Có đôi khi những điều tiểu thư nói thật là lạ .
Hồng Ngạc cầm lấy cái lược, đứng bên cạnh mấy bộ y phục “Tiểu thư, đừng nói nữa, mau thay trang phục đi.”
“Tiểu thư, ngươi muốn mặc trang phục nào.” Tiểu thư a, tốt nhất nàng đừng nên mặc trang phục quá phóng túng, ta không muốn thấy Tuý Yên lâu bị phá hỏng .
Liễu Thiến hi hi cười “Hai vị đại tỷ nóng vội như vậy, ta không muốn ra mắt cũng không được ?”
Hồng Ngạc, Hoa Linh cùng nhìn nhau trao đổi, Hoa Linh đánh bạo hỏi “Tiểu thư, người bây giờ là ai ?”
Liếu Thiến rốt cuộc có chút lo lắng, chậm rãi ngồi xuống, chớp mắt “Không phải nói nhảm sao, các ngươi không thấy à, ta bây giờ chính là Liễu Thiến, thật mệt mỏi a, thật buồn ngủ . Đừng làm phiền ta, để cho ta ngủ .” Nói rồi một lần nữa nằm lên trên chiếc giường êm ái, đem chiếc chăn ôm lấy .
“Tiểu thư, ngươi là Liễu Thiến ?” Hồng Ngạc mang theo nụ cười gian trá hỏi một lần nữa .
“Nói nhàm, đương nhiên là ta, ta không phải Liễu Thiến, chẳng nhẽ là Hồng Ngạc.”
Hoa Linh, Hồng Ngạc ánh mắt lần lượt thay đổi, đồng thời gật đầu, đồng thời đi tới bên giường . Mỗi ngươi một tay giựt lại cái chăn, cường ngạnh đem Liễu Thiến kéo ra khỏi giường .
Hoa Linh tiếng nói thanh thanh, bên tai Liễu Thiến lớn tiếng nói “Tiểu thư, Tuý Yên lâu là của ngươi, nếu bị phá nát thì biết làm sao ? Ngươi không phải yêu tiền nhất sao ?”
Liễu Thiến dùng hai tay bịt lại lỗ tai, ngoài mặt cười nói “Xin lỗi, ta không nghe thấy gì hết .”
Hồng Ngạc hạnh nhãn ẩn chứa tức giận, đem hai tay đang bịt tai của nàng dựt lại “Tiểu thư, ngươi tự mình đáp ứng ra biểu diễn, không thể làm khó Hoa Linh tỷ tỷ.”
Liễu Thiến le lưỡi, trên mặt lộ ra nụ cười nịnh nọt “Hai vị tiểu thư khai ân, ta có thể không xuất hiện không?”
“Không thể .” Hai nha hoàn đồng thanh phản đối, như thể hai nàng mới là chủ nhân vậy .
“Ta cái gì cũng không biết, vậy phải biểu diễn cái gì ?” Liễu Thiến vô tư nhún nhún vai, ngăn lại hai tay, biểu tình vô tội nhìn hai nha hoàn .
“Đem nàng đi hoá trang .” Hồng Ngạc chớp chớp mi, lộ ra bộ dáng lưu manh “Hoa tỷ, đem y phục đến đây.”
“Không thành vấn đề .” Hoa Linh xắn tay áo lên, cười giống hệt gian thần “Tiểu thư, xin lỗi nghen.”
Hai nha hoàn mỗi người một tay, đem Liễu Thiến trang điểm, thay đồ . Liễu Thiến bị các nàng kéo lên ngồi xuống, gương mặt bi thương “Hồng Ngạc, Hoa Linh hai ngươi khi dễ ta, Thanh Loan cứu mạng a .”
“Gọi Thanh Loan cũng vô dụng .” Hai nha hoàn đồng thanh rống to .
“Ô... ta không muốn sống, hai cái nha hoàn các ngươi thật ác độc, thật quá đáng, Thanh Loan, ngươi quay lại đi, từ nay Hồng Ngạc sẽ làm thay nhiệm vụ của Thanh Loan, ta muốn Thanh Loan ở bên cạnh hầu hạ ta .” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Liễu Thiến đổ sụp xuống .
Liễu Thiến nói cái gì, không ai nghe được .
“Hoa Linh tỷ, muội chải đầu, tỷ trang điểm” Hồng Ngạc cười thực nham hiểm .
“Tốt” Hoa Linh cười gian.
“Cứu mạng a” Liễu Thiến vô lực kêu lên .