Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vũng Lầy
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tập 7
P
hản ứng đầu tiên của tôi là hoảng loạn. Tôi có cảm giác mình là một con bệnh đang chờ cuộc giải phẫu thập tử nhất sinh, chỉ còn biết trông mong vào bác sĩ. Có điều lạ là tôi đang có mặt cùng lúc ở cả trăm bệnh viện và đang chờ đợi hàng trăm bác sĩ. Và tôi biết tất cả chỉ là những tên hề.
Tôi không biết mình đã uống phải thứ gì. Tôi nghĩ có thể là LSD và nếu đúng như vậy thì tôi hy vọng không đến nỗi mất mạng. Tôi chỉ bị mất trí một lúc thôi. Nhưng làm sao biết được chúng đã cho tôi uống thứ gì chứ?
Tôi có cảm tưởng đầu mình đang bị đục thủng bởi một mũi khoan điện và tôi đang cúi nhìn linh hồn mình, tựa như nhìn một đường hầm được thắp sáng dẫn vào lòng đất. Ở dưới kia, tận đáy, lấp lánh ánh đèn huỳnh quang với hàng chữ:
Hoảng loạn!
Với chút lo âu về những gì sẽ xảy đến, tôi bước qua bờ vực và bắt đầu rơi xuống. Trong khi rơi như thế, tôi hiểu rõ thế nào là ý nghĩa của từ “khổ não”.
Trước khi đến đáy vực, tôi đi loanh quanh trong căn phòng để tìm một lối ra.
Tôi thấy có một cửa để mở nhưng khi cố đi ra thì tôi quay cuồng, quay cuồng, không tài nào ra khỏi. Tôi biết cái cửa có đó và tôi chỉ việc bước ra, vậy mà tôi không bước nổi và rồi té ngã. Tôi rơi thẳng xuống lòng đất. Hoảng loạn!
Tôi vội vã ào đến một nơi mà tôi nghĩ là cái cửa, nhưng đó chỉ là ảo ảnh và tôi va đầu vào tường. Hình như tôi đã gào lên một hồi. Rồi bỗng nhiên tôi không còn thấy sợ nữa. Cái đầu óc logic của tôi đang bồng bềnh ở một nơi nào đó thuộc nhiều kích khác, vô tư quan sát chuyện xảy ra với kẻ va vào tường. Tôi thận trọng tách từng lớp một sự đau đớn đầy ắp đầu tôi. Sự đau đớn càng lúc càng vơi dần, nhưng vẫn còn đâu đó ở đầu những mút thần kinh. Khi cố tập trung tinh thần, tôi có thể cảm nhận cơn đau đầu ở mút thần kinh của ngón chân cái, nhưng tôi không thấy đau đớn. Đó chỉ là một cảm giác, một nhận thức và một khi tôi đã nhận ra hình thể của những làn sóng đau đớn đang dàn trải trên con đường vững chắc nối liền bức tường với cái đầu của tôi, thì cơn đau nửa đầu của tôi mất hút, tựa một gợn sóng tan biến trên mặt hồ phẳng lặng.
Và rồi bỗng chốc, tôi thấy dịu hẳn! Tôi thấy mình không chỉ ở trong một căn phòng, không ở đâu cả. Tôi hiện diện khắp nơi! Tôi có thể trông thấy, hay hơn thế, am hiểu cấu trúc của vật chất. Hơn cả thế nữa, tôi am hiểu mọi sự! Luật sư Robert đang bay trong không gian và ngắm nhìn những hạt nguyên tử vi vút quanh mình.
Vì bay quá cao nên tôi đã lìa xa cái cõi trần và có thể tôi sẽ không trở lại.
Nhưng điều đó không làm tôi ưu tư. Tôi không muốn trở xuống cõi trần. Tôi đang ở trong cái thực tại. Tôi thấy cuộc đời đã qua của một luật sư là tôi sao chán chường…
Giờ đây, tôi đang vượt qua những ảo tưởng đó, đắm mình trong một thực tại thuần khiết, một sự an bình tuyệt vời, một sự bềnh bồng…
Một lúc sau, tôi biết rằng tôi đang nằm dài trên giường hai mắt nhắm lại va ai đó đang kéo cẳng tôi. Chỉ có điều là không phải tôi đang nằm trên giường, mà tôi trông thấy tôi trên giường. Và vì tôi đã thoát xác, bay bổng ở một nơi nào đó và đang nhìn chính mình, nên tôi có thể hiểu điều gì đang xảy ra ở cẳng chân và không cần phải mở mắt. Nhưng có điều gì đó làm tôi không thể nhận thức rõ.
Một khi cẳng chân trái của tôi thôi bị dằn vặt thì đến lượt cẳng chân phải của tôi bị kéo giựt. Bây giờ, tôi đã có thể thoát khỏi sự tê cứng bất động và mở được một mí mắt. Chính vào lúc đó, tôi trông thấy một cánh tay nõn nà đang cầm một vật mà sau đó tôi biết là: cái quần. Khi hai bàn tay với những ngón thon đẹp dịu dàng cởi nút áo sơmi của tôi, thì tôi hiểu ra rằng cái quần lúc nãy là của tôi.
Tôi mở con mắt khia và cố tập trung tầm nhìn hầu có thể phân biệt những hình thể mờ nhạt phía sau bàn tay đó. Và tôi trông thấy cô nàng với mái tóc màu lúa chín đang quì gối trên giường, cạnh tôi. Giờ thì tôi có thể trông thấy rõ ràng hơn. Trước mắt tôi là những cây lúa bốc lửa. Chúng đang nhảy múa, bốc cháy và nổ lách tách trong lửa!
Tôi hiểu rằng chính nàng đã cởi hết quần áo của tôi. Tôi đang nằm dài trên giường và nàng đang đong đưa phía trên tôi, bộ ngực to tròn rắn chắc hướng xuống tôi như hai quả bạch ngọc. Hai quả bóng đó lớn dần, lớn dần cho đến khi làn da trắng tuyệt vời ấp áp chạm vào mặt tôi.
Thời gian như tan biến.
Toàn bộ vũ trụ chỉ là một con sóng không ngừng chuyển động.
Tôi chìm vào hôn mê. Tâm trí tôi lún dần vào một đám mây đen.
Khi mở mắt ra, tôi thấy nàng đang nằm ngửa, cạnh tôi đôi mắt thiu thiu ngủ hướng về phía tôi.
Bang Bang nói:
- Chúng ta vừa vui đùa một trận quá tuyệt! Quá tuyệt vời!
Tôi gật đầu và lại nhắm mắt trong một lúc, thấy bắt đầu khoẻ lại. Một lần nữa tôi lại cảm nhận được đôi tay, đôi chân và… đôi chút lý trí.
Dẫu sao, tôi vẫn sống và ít nữa là chưa điên loạn.
Trong một nỗ lực của ý chí, tôi tập trung tâm trí vào cẳng chân, nhấc chúng ra khỏi giường và để chúng nặng nề rơi xuống sàn. Rồi tôi trườn người về mép giường với hy vọng sẽ có thể đứng dậy trên đôi chân. Quả đúng là tôi có thể đứng dậy, nhưng chỉ thế thôi. Hai đầu gối tôi mềm nhũn và tôi ngã quị.
Tôi ngã lăn ra đất, đập má vào một tấm thảm dầy bụi bẩn. Tôi gặp phải một thứ mùi mà mũi tôi chưa từng ngửi thấy bao giờ. Một thứ mùi không thể ngửi nổi. Tôi cố thu hết sinh lực để đứng dậy và hướng đôi mắt lạc thần vào vùng tối dưới gầm giường. Và tôi bắt gặp ở đó một ánh mắt khác.
Khác hẳn mông lung lần trước, người này trông không hấp dẫn chút nào. Đã vậy, cũng chẳng có ngực lớn, eo thon. Thật ra, tôi không trông thấy tấm thân của người này. Chỉ thấy khuôn mặt, một cái mặt khủng khiếp, méo xẹo vì đau đớn, với đôi môi bị hàm răng cắn rách và đôi mắt trợn trừng đứng tròng vì qúa khiếp sợ.
Đó là khuôn mặt của người đã chết, người được bộ lạc gọi là Chuột Chũi.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vũng Lầy
Carter Brown
Vũng Lầy - Carter Brown
https://isach.info/story.php?story=vung_lay__carter_brown