Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vô Diệm Xinh Đẹp
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 7: Luyện Công
T
ôn Nhạc tại trên núi ngẩn ngơ cả nửa ngày, chính là vì đói bụng hiện tại bụng lấp đầy rồi, nàng lại không khỏi có chút lo lắng những người nhằm vào nàng cố ý bươi móc sai phạm.
Vừa vội vàng đi về, Tôn Nhạc vừa thầm nghĩ: theo lời Phù lão có thể biết được, người bình thường ở phía ngoài không có cơm ăn, không áo quần mặc, nếu không phải vậy, ta thật muốn lúc này rời đi thôi.
Vừa nghĩ tới rời đi, Tôn Nhạc trước mắt không khỏi nhoáng một cái, gương mặt tuấn mỹ mà lạnh lùng của Cơ Ngũ công tử kia liền xuất hiện ở trong đầu của nàng. Dùng sức lắc đầu, Tôn Nhạc đem gương mặt kia, thẫn thờ cùng chua sót theo đó mà đến một bả chém ra khỏi óc.
Đi vào tường chỗ vây, rất đơn giản liền tìm hai khối tảng đá lớn xếp chồng lên, Tôn Nhạc vừa ăn củ từ no, khí lực lớn thêm không ít, tường vây cao hai mét kia nàng đạp vài cái, liền trở mình đu qua.
Tôn Nhạc vừa tiến vào trong sân cơ phủ, liền vểnh tai nghe ngóng một hồi may mắn, vẫn thực im ắng, chỉ có cách đó không xa có tiếng nói truyền đến.
Nàng lui bước đến mặt sau nhà gỗ của mình, lại vểnh tai nghe nghe, sau khi xác định không có ai, nàng khẽ thở ra một hơi, rón ra rón rén đi hướng phía trước nhà gỗ.
Nhà gỗ vẫn là như cũ, bên trong trống rỗng, bên ngoài lạnh hiu quạnh, căn bản cũng không có người đến qua Tôn Nhạc hoàn toàn yên lòng.
Hiện tại đúng là mặt trời lặn về hướng tây, thời điểm Vãn Hà Mãn Thiên (Ánh nắng chiều đầy trời), bầu trời nơi này đặc biệt bao la trong suốt, cũng đặc biệt cao rộng, Tôn Nhạc này vừa thả lỏng tâm, liền nằm ở ghế trên thở dốc.
Nàng tuy rằng đi xa như vậy, nhưng này thân thể căn bản thật sự quá yếu nhược rồi, ngồi một hồi lâu tim đập còn bang bang nhảy loạn, tay chân cũng có chút như nhũn ra.
Tôn Nhạc nhìn nhìn tay chân nho nhỏ chính mình, thầm suy nghĩ: ta đây một bộ dạng bệnh lao quỷ, cũng không biết làm như thế nào giúp hắn? Thân thể này tốt chính là căn bản, không được, ta phải gấp rút rèn luyện một chút.
Nghĩ là làm, nàng lập tức chạy đến trên giường đất bên sườn phòng kia, hai chân co lại, hai tay hợp trước ngực, dựa theo lời Phù lão vừa rồi, tập luyện phương pháp hít thở mà nàng đã sớm tuộc trôi chảy kia.
Thẳng qua nửa giờ Tôn Nhạc mới mở mắt ra thả người nhảy xuống giường. Tôn Nhạc xoa tọa đã hai chân tê rần nói thầm “Căn bản cũng không có cảm giác gì. Ai, ta cũng quá gấp gáp rồi phương pháp hít thở giống như vậy chính là dựa vào thâm niên tu luyện kiên trì. Ta đây tập một chút sao có thể có hiệu quả được?”
Nghĩ đến đây, nàng lại nhảy lên giường lại khoanh chân hít thở lần này kiên trì bốn mươi năm mươi phút. Khi nàng lại mở mắt ra thì bên ngoài đã chỉ có ánh sáng mênh mông.
Ngồi ở trên bàn gì cũng nghĩ như vậy mà hô hấp thật sự có điểm không thú vị. Tôn Nhạc lắc lắc tay chân chậm rãi đi ra cửa phòng cảnh vật.
Trên bầu trời một vòng trăng tròn thản nhiên đậu trên ngọn cây. Một trận thanh âm cười hì hì càng ngày càng gần, trong tiếng cười hì hì còn có mười mấy đuốc xem ra cái này là các tỷ tỷ đều hồi phủ.
Tôn Nhạc vừa nghĩ tới các tỷ tỷ kia không khỏi đánh một cái rùng mình nàng vội vàng chạy về trong phòng.
Mấy gian phòng chỉ có gian phòng ngủ kia cửa sổ quá nhiều hơn nữa đối diện hướng Đông ánh sáng trăng tròn mặc dù đạm bạc nhưng vẫn rõ ràng xuyên thấu vào trong phòng.
Sau khi Tôn Nhạc trong phòng đi vài bước, lại vì thân thể chính mình này mà phát sầu đến nàng bỗng nhiên thầm nghĩ: ta có thể chạy bộ a, đúng rồi, ta còn có thể đánh Thái Cực quyền, những cái này đều là biện pháp rèn luyện thân thể rất tốt. Về phần phương pháp hít thở kia, về sau ta mỗi ngày trước khi đi ngủ luyện tập một hai giờ mới là được.
Nàng nghĩ đến đây, trong lòng tức thì buông lỏng, thân mình vừa động, liền ở trong phòng chạy bước nhỏ.
Một vòng, hai vòng, ba vòng, bốn vòng mười vòng.
Phòng rất nhỏ, chạy mười vòng cũng bất quá trôi qua một lúc, mới một lúc như vậy, mà thân thể này của Tôn Nhạc bắt đầu hai chân mệt mỏi.
Nàng cắn chặt răng, đứng ở tại chỗ chậm rãi đánh Thái Cực quyền.
Hai mươi tư thức Thái Cực quyền, Tôn Nhạc đời trước là thường xuyên luyện tập vận động chậm rì rì này, đánh lên không mất sức, sau khi đánh xong lại có thể làm cho người ta ra một thân mồ hồi, rất là thích hợp với thân thể nàng hiện tại sử dụng.
Cứ như vậy, nàng vẫn đem hai mươi tư thức lăn qua lộn lại luyện ba lần, trăng tròn trên bầu trời đã càng ngày càng sáng ngời, mà phía trước nhà gỗ của nàng cái thanh âm ồn ào náo động kia không ngừng truyền đến.
Thanh âm cười hì hì này, không ngừng mà bay tới Tôn Nhạc trong tai, khiến nàng nhịn không được lắng nghe, nhịn không được thẫn thờ trong lòng.
Tôn Nhạc nặng nề mà lắc đầu, đem suy nghĩ lung tung trồi lên trong đầu mình bỏ ra, một lần nữa lại đánh Thái Cực quyền.
Khi nàng đánh lần tới thứ bảy thì cả người lại bắt đầu hư thoát rồi (hạ đường huyết do mất máu, mất nước), nàng hoa mắt, trên trán mồ hôi rơi như mưa, tay chân cũng là mềm nhũn đến nỗi hận không thể ngồi ngay đó.
Tôn Nhạc cắn chặt răng, thầm suy nghĩ: không được, ta không thể để thân thể này đến chi phối ta nhất định phải bắt nó rèn luyện lại.
Tuy là nghĩ như vậy, nàng vẫn ngồi ở trên giường nghỉ ngơi một hồi.
Qua chừng nửa giờ, cảm giác được tay chân lại có một chút khí lực, Tôn Nhạc lại đánh Thái Cực quyền. Thái Cực quyền không giống phương pháp hít thở buồn tẻ như vậy, cũng không giống chạy bộ dễ dàng mệt mỏi, nàng chuẩn bị toàn tâm toàn ý dùng nó rèn luyện thân thể.
Sau khi lại luyện ba lần, Tôn Nhạc thầm suy nghĩ: ta nhớ được trước kia xem tạp thư thì trên đề đó cập tới ở thời điểm rất mệt mỏi có thể hít thở, ta liền làm như vậy ngay.
Vừa nghĩ như vậy, một cái ý niệm trồi lên trong đầu của nàng: nếu như vậy, vậy tại sao ta không ở thời điểm đánh Thái Cực quyền kếtvhợp với phương pháp hít thở kia?
Ý nghĩ này vừa trồi ra, tâm Tôn Nhạc liền hưng phấn lên.
Lập tức, nàng thu quyền một lần nữa lên thế, sau đó khi duỗi cánh tay thì thở ra một hơi thật dài, một hít một thở.
Thái Cực quyền hợp với phương pháp hít thở, việc này nghe qua thì đơn giản, nhưng khi làm cũng không dễ dàng. Nàng khi thig không phải quên hô hấp chính là quên động tác cũng có một ít thời gian nàng duỗi mạnh tay rồi hít thở, ngực sẽ xuất hiện cảm giac nghẹn lại.
Bất quá Tôn Nhạc hiện đang đang cảm giác nhàm chán cực độ, ước gì có một chút sự tình có thể giết thời gian, nên nàng còn thật sự thực chăm chú nghiên cứu.
May mắn bất kể là Thái Cực quyền, vẫn là phương pháp hô hấp này, tính chất đều thập phần ôn hòa, Tôn Nhạc sau khi lặp lại đánh chừng mười lần, cũng dần dần hiểu ra phương pháp.
Một cửa này vừa tìm được, Tôn Nhạc nhất thời rất là vui mừng. Lúc nàng càng đem Thái Cực quyền hai mươi tư thức luyện năm lần thì đã biết làm như thế nào mình mới thoải mái nhất.
Loại cảm giác này chứng thật là thoải mái, khi hô hấp kết hợp cùng ta quyền thì cả người nàng đều có một loại cảm giác nhẹ nhàng phiêu phiêu, thoải mái mà tự tại. Vốn luyện lâu như vậy, thân thể đã sớm mỏi mệt không chịu nổi cũng ở trong loại cảm giác thoải mái này, mà chậm rãi khôi phục.
Cư nhiên có thể không cần nghỉ ngơi thể lực cũng có thể khôi phục?
Tôn Nhạc trong lòng mừng rỡ quá đỗi.
Lập tức, dựa vào ánh trăng sáng bên ngoài, nàng một lần lại một lần luyện tập, tiếng hít thở lẳng lặng đều đều vang lên trong bong tối yên tĩnh.
Tôn Nhạc vẫn luyện tập, vẫn luyện tập, thẳng đến ánh trăng lên chính giữa bầu trời, tiếng người nói tiếng chó sủa khắp nơi dần dần dừng lại, thẳng đến khắp nơi đều yên lặng, nàng còn không có dừng lại.
Loại cảm giác thoải mái này thật sự quá mỹ diệu, Tôn Nhạc thật sự có điểm luyến tiếc dừng lại động tác.
Lúc này đây, Tôn Nhạc vẫn kiên trì đến nửa đêm, bụng bắt đầu ùng ục kêu to mới dừng lại động tác, ở trong giếng múc một chút nước giếng qua loa tắm rửa, bò lên trên giường ngủ.
Ngày hôm sau trời còn mờ tối Tôn Nhạc liền rời khỏi giường, nàng còn nhớ kỹ cảm giác tuyệt vời khi luyện Thái Cực quyền kia. Rửa mặt chải đầu qua loa, nàng liền ở bãi đất bên ngoài phòng gỗ rèn luyện đứng tiếp.
Sáng sớm trời đất một mảnh trong suốt, Tôn Nhạc mỗi khi hít lên một hơi, đều cảm giác được không khí là trong lành tươi mát như thế, khi hít khí ở bên trong hơi thở tuần hoàn, nàng có một loại cảm giác chính mình đang đem trọc vật ( vật dơ bẩn) trong cơ thể dần dần bài xuất ra.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vô Diệm Xinh Đẹp
Lâm Gia Thành
Vô Diệm Xinh Đẹp - Lâm Gia Thành
https://isach.info/story.php?story=vo_diem_xinh_dep__lam_gia_thanh