Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tướng Quân Lấy Chồng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 2: .3
TƯỚNG QUÂN LẤY CHỒNG
( 将军出阁 )
Tác giả: Cầu Mộng
Thể loại: ngôn tình, cổ trang, HE
Độ dài: 10 chương (hoàn)
Nguồn convert: tangthuvien.com
Edit: quaivatcon
Link: quaivatcon.
Chương 2.3
Sính lễ của Bình vương phủ chất đầy phòng khách có vẻ chật chội của Ôn gia, sắc đỏ gai mắt khiến Ôn Nhược Thủy đương ngồi trong phòng thật có loại vọng động đem cái bàn bổ thành gỗ vụn a!
Ai nha, nàng vừa hồi phủ thì ngày thứ hai hắn đã khẩn cấp đem sính lễ đưa tới tướng quân phủ, thật là….phi – thường – hảo! Càng “tốt đẹp” hơn là, người hạ sính (*khiêng sính lễ đến) nói, Bình vương ba ngày sau sẽ đến đây rước dâu!
Ôn Nhược Thủy chắp tay chậm rãi dạo bước trong vườn, khuôn mặt đăm chiêu, cảm thụ ánh trời chiều ôn nhu mơn trớn trên làn da.
Gió tại kinh thành dịu nhẹ hơn biên quan biết bao, chẳng những không lạnh buốt thê lương, trái lại còn hơn cả Giang Nam tiểu nữ nhi một mạt thủy dạng nhu tình.
Những tia nắng hoàng hôn còn sót lại nhàn nhạt vương vấn trên người Ôn Nhược Thủy, tại quanh thân nàng soi sáng một tầng quang vựng (*quầng sáng), khiến nàng thoạt nhìn nhu hòa mà tĩnh lặng hơn rất nhiều.
Hạnh nhi bưng trà tới, thấy được một bức cảnh đẹp ý vui như thế.
“Tiểu thư, uống trà.”
“Cha ta đâu?”
“Lão gia tại thư phòng đọc sách.”
Nàng tiếp lấy trà, khẽ hạp (*hớp) một ngụm, mạn bất kinh tâm mở miệng, “Hành lý của cha ta đã chuẩn bị xong rồi sao?”
“Bẩm tiểu thư, gia đinh đều đã sắp xếp xong xuôi rồi, ngày tiểu thư xuất giá, lão gia cũng sẽ ly kinh hồi hương.”
“Không được qua loa, dặn dò người đi theo phải cẩn thận một chút.”
“Nô tỳ hiểu được.”
Nhìn chân trời nơi phương xa một rặng đỏ hồng, Ôn Nhược Thủy bất đắc dĩ thở dài, “Dưỡng lão tại cố hương vẫn là tốt hơn, kinh thành —–” nàng dừng một chút, “thật quá rối loạn.”
“Tiểu thư không phải rất tức giận sao?”
“Khí (*giận) quá thì sao, khí lâu sẽ thương đến bản thân.”
“Kỳ thực cô gia chỉ là muốn mau chóng cưới ngươi quá phủ mà thôi, hẳn là không có ý định chọc người tức giận.”
Ôn Nhược Thủy lườm nàng, khẽ cười nói: “Ta thật sự phải hoài nghi ngươi nha, rốt cuộc ngươi là nha hoàn của ai đây?”
Hạnh nhi cười rạng rỡ: “Nô tỳ là tiểu thư cứu, cả đời này đều là người của tiểu thư.”
“Lời này ta mỗi lần nghe đều nhịn không được nổi da gà a.”
Hạnh nhi bĩu môi, vẻ mặt ủy khuất: “Lẽ ra phải trách tiểu thư không sinh là thân nam nhi, làm hại Hạnh nhi không có cơ hội lấy thân báo đáp.”
Ôn Nhược Thủy vạn hạnh (*vẻ may mắn) nói: “May là.”
Đang cười đùa, bỗng nhiên nàng nghĩ đến cái tên-nào-đó cũng “lấy thân báo đáp” mà làm kẻ khác cực kì căm tức, rốt cuộc là ai bằng lòng ai? Vì sao nàng thấy thế nào cũng là nàng bị lỗ vốn nga?
Cầm trong tay trà uống xong, nàng phân phó: “Ta đi ra ngoài một chút, ngươi không cần theo ta.”
“Vâng.”
Trở về phòng thay một thân Thanh sam nam tử, Ôn Nhược Thủy từ cửa sau đi ra tướng quân phủ.
Từ lúc hồi kinh, nàng không có chút thời giờ nhàn rỗi mà hảo hảo dạo chơi ở kinh thành, ngày hôm nay cuối cùng cũng được đền bù mong muốn. Nghĩ đến đó, miệng nàng khẽ nhếch nụ cười tự giễu.
Nàng thoải mái không mục đích mà tiêu sái trên đường, từ lúc nắng chiều ngập trời đi cho tới khi tinh quang (*ánh sao) lóe rạng. Cuối cùng, nàng đi vào một gian tiểu tửu quán.
‘Thiêu đao tử’, là loại rượu bình dân mà bách tính thường uống nhất, cũng là thứ tướng sĩ trong quân yêu nhất.
Rượu một chén lại một chén chảy xuôi yết hầu, Ôn Nhược Thủy phảng phất như thấy hình ảnh đó diễn tái hiện trước mắt….
Đâu đó thấp thoáng bóng dáng của một vị tuổi trẻ tướng quân xông pha tại lưỡng quân hỗn chiến, chính hắn thay nàng đỡ một mũi tên trí mạng mà ngã xuống ngựa…máu, hắn cả người đều là máu, phân không rõ rốt cuộc là máu hắn hay chính máu của địch nhân…. lần đầu tiên trong cuộc đời, nàng nếm phải mùi vị tiếc nuối đến đắng lòng.
Là nữ nhi ai không mơ mộng hoài xuân, chỉ tiếc nàng không kịp đối hắn nói ra tâm ý bản thân, đã tận mắt chứng kiến hắn vì nàng mà chết.
Đau đớn muốn xé nát tâm can, trận chiến ấy, nàng giết chóc đến đỏ cả mắt rồi….
Ức chế không được nước mắt liền ngã nhào, nàng ngửa đầu muốn ngừng lệ đang rơi, cũng không ngờ càng rơi nhiều, nhịn không được nàng nằm úp trên bàn không tiếng động mà nức nở.
Từng cho rằng đã quên, cũng không ngờ chỉ là lừa mình dối người, thân ảnh nhiễm huyết đó đã sớm khắc ghi thật sâu trong lòng đáy nàng, chỉ là nàng đã chôn chặt nó đến nỗi liền chính mình cũng tự gạt bản thân rằng đã không còn tồn tại.
Chẳng bao lâu, một tiếng than nhẹ truyền vào trong tai nàng.
Nàng lờ đờ say mờ mịt ngẩng đầu, ánh vào trong mắt chính là khuôn mặt thanh nhã tuấn mỹ của hắn, nàng không khỏi cười cười, “Là ngươi nha.”
Lý Dật Phong nhìn mặt nàng lệ ngân còn vương nơi khóe mắt, khuôn mặt ngà say ngây dại, nơi đáy mắt chất chứa nhàn nhạt đau thương như thiêu đốt trái tim hắn.
“Nhược Thủy.”
“Ha hả, theo ta uống rượu ba.”
Nàng vô nghĩa cười, “Tiểu nhị, đem lên hai vò rượu.”
“Hảo.”
“Túy ngọa sa tràng quân mạc tiếu, cổ lai chinh chiến kỷ nhân hồi?” (*Say nằm ở sa trường xin bạn đừng cười, xưa nay chinh chiến mấy người về?