Phần 2 - Trạng Quỳnh Và Thị Điểm - 6 - Thầy Học Đã Chẳng Kính Nhà Sư Cũng Không Tha
ăm lên 6 tuổi, Quỳnh được cha mẹ cho đến học tại trường một ông Cống sinh ở trong làng. Quỳnh học rất thông minh, chỉ hơn năm đã thuộc rất nhiều kinh sử và biết làm đủ các thể văn chương thi phú… Một hôm, ông Cống ra cho một bài thơ Con Chuột. Quỳnh hạ bút viết ngay:
Ông Cống khoa nào chẳng thấy thi,
Chuột thời gọi chuột cống làm chi.
Bắt hơi chó xịt cong đuôi chạy.
Nghe tiếng mèo ngao rút cổ đi.
Chĩnh nếp giá cơm tha thểnh bậy.
Đống rơm bồ lúa ngách hang kỳ.
Phô loài chuột lũ bay nên chạ.
Họa có bầu nan mới sợ mi.
Ông Cống sinh biết bị Quỳnh chơi xỏ ở chỗ ám chỉ mình cũng như con chuột cống, hay lấy con chuột cống chỉ mình, nhưng cũng phải khen hay, phải bỏ qua, và thầm phục là giỏi. Lại một hôm khác, có nhà sư đến thăm trường, ông Cống bảo Quỳnh tức cảnh làm thơ, Quỳnh cũng ứng khẩu đọc ngay như đã sắp đặt trong bụng từ hồi nào, thơ rằng:
Chuông mõ nhà ai khéo mỉa mai,
Củ khoai sao lại có hai tai.
Muốn kêu dưa hấu hiềm không cuống;
Trông giống bình vôi ngặt thiếu quai.
Khỉ ngỡ sọ dừa ôm ấp giữ.
Trẻ ngờ trái bưởi hỏi han đòi.
Rằng không phải gáo, Quỳnh xin chuộc;
Hút thuốc mà xem, đố hẳn hoi.
Quỳnh đọc xong, cả đám học trò phá lên cười. Ông Cống-sinh thấy Quỳnh quá hỗn láo với nhà tu, nên đuổi ra khỏi trường không cho đến học nữa. Nhưng Quỳnh cóc cần, vì với bẩm tính khinh thế ngạo vật, tự cho như thế là đủ để góp mặt với đời…
Trạng Quỳnh Toàn Tập Trạng Quỳnh Toàn Tập - Ngô Lăng Vân Trạng Quỳnh Toàn Tập