Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tôi Là Lưu Nhảy Vọt
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 7
M
ọi bi kịch đều không có chỗ cho sự lựa chọn. Trong bi luôn có hài. Lưu Chấn Vân
Kể từ đó, chuyển sang mua cổ lợn, cổ gà ở quầy khác. Giải quyết xong việc của Ngô Lão Tam và lão Hoàng, thì phiền phức giữa Lưu Nhảy Vọt và Hàn Thắng Lợi bắt đầu. Lúc vay tiền của Hàn Thắng Lợi, Lưu Nhảy Vọt đã thỏa thuận với y là ba ngày sau trả cả gốc lẫn lãi. Nhưng sau 3 tháng, Lưu Nhảy Vọt vẫn chưa trả lấy một xu nào. Nợ mà không trả, thì chỉ có hai lý do: một là không có tiền, hai là có tiền nhưng không trả. Lưu Nhảy Vọt bảo lý do thứ nhất, nhưng Hàn Thắng Lợi lại cứ khăng khăng bảo lý do thứ hai. Sau vài cuộc khẩu chiến, vài lần mặt đỏ tía tai, Hàn Thắng Lợi lắc đầu:
- Từ rày cấm được làm người tốt. Hễ làm người tốt là bạn bè hóa kẻ thù.
Đã là kẻ thù, thì việc quái gì phải khách sáo. Lúc đầu, Hàn Thắng Lợi cứ một tuần giục nợ một lần. Nhưng giờ, tối nào y cũng đến đòi nợ. Lưu Nhảy Vọt cũng thay đổi kế sách. Không nói không trả, cũng chẳng bảo không có tiền, chỉ dấm dẳng:
- Tiền thì có. Nhưng ở chỗ Nhiệm Bảo Lương ấy. Lão ta nợ tiền lương chưa trả. Giờ mày bảo tao đi cướp chắc?
Hoặc:
- Mày đi tìm Nhiệm Bảo Lương ấy. Lão ấy trả tao tiền thì tao trả mày.
Làm Hàn Thắng Lợi khóc dở mếu dở:
- Ông chỉ nhăng quậy. Ông nợ tiền tôi, sao lại bảo tôi đi tìm Nhiệm Bảo Lương?
Hôm nay, Hàn Thắng Lợi lại đến. Nhưng không phải buổi tối, mà là buổi trưa. Thường ngày, Hàn Thắng Lợi hay mặc bộ vét, mua ở quầy chợ đêm cạnh công trường. Độ hai, ba chục tệ. Toàn hàng si-đa không rõ nguồn gốc. Nhưng hôm nay, y không mặc vét, chỉ vận một chiếc áo may ô trắng. Trên áo có vết máu. Ống quần cũng có vết máu. Đầu cuốn băng trắng. Lưu Nhảy Vọt đang bán cơm ở nhà ăn công trường. Mấy trăm công nhân chen chúc trong nhà ăn, đua nhau gõ hộp cơm. Hàn Thắng Lợi không lựa lời đòi nợ như mọi khi, mà chen qua những người mua cơm, đến ô cửa bán cơm hét toáng lên:
- Lưu Nhảy Vọt. Hôm nay, ông không trả tiền, tôi sẽ liều với ông một phen!
Lưu Nhảy Vọt thấy gã máu me đầy người, phát hoảng:
- Hôm nay mày diễn vở gì đấy? Còn hóa trang nữa.
Cháu gái của Nhiệm Bảo Lương là Diệp Tịnh Dĩnh đang xới cơm bên cạnh. Lưu Nhảy Vọt đưa muôi múc thức ăn cho Diệp Tịnh Dĩnh, rồi ra khỏi bếp, lựa lời lôi Hàn Thắng Lợi ra phía sau nhà ăn, ấn y ngồi trên đống thép cuốn, rồi ngồi xuống bên cạnh. Lưu Nhảy Vọt dịu giọng:
- Có vài đồng ranh mà cũng làm toáng lên chỗ đông người. Mày không cần sĩ diện, nhưng tao cần.
Hàn Thắng Lợi túm lấy chiếc áo may ô nhuốm máu đang mặc trên người:
- Vì ông mà tôi bị đánh đấy.
- Đứa nào?
- Ai, ông không cần biết. Tôi cũng nợ tiền người ta đấy.
Rồi trợn mắt nhìn Lưu Nhảy Vọt:
- Tôi phải học theo chúng nó. Tôi chỉ đòi tiền là tiền. Chứ chúng nó, đòi tiền là đòi mạng đấy.
Lưu Nhảy Vọt biết Hàn Thắng Lợi thường ăn cắp vặt ngoài đường. Đoán y lại gây chuyện, nên bị đánh. Hàn Thắng Lợi chỉ miếng băng trên đầu:
- Đến bệnh viện khâu mất tám mũi. Một trăm bảy mươi tệ. Ông phải chịu đấy.
Lưu Nhảy Vọt châm điếu thuốc, rồi đổi giọng:
- Thắng Lợi này, sống ở trên đời, đừng có cạn tàu ráo máng quá. Mày nghĩ mà xem. Tám năm trước, ở quê, mày bị dì ghẻ tống ra khỏi nhà. Trời đang tuyết, gió rét như cắt da cắt thịt. Ai đã dẫn mày về nhà, còn đãi mày hẳn một tô mì nóng hôi hổi?
- Nhắc đến chuyện này, lẽ ra tôi phải gọi ông bằng chú. Nhưng chuyện này ông nhắc đi nhắc lại hàng trăm lần rồi, quá nhàm rồi. Ông chú này, ta dẹp quách mấy cái câu dông dài ấy đi. Tôi cũng bị người ta ép ghê quá. Trả tiền.
- Không có thật. Hẵng thư thư cho tao vài ngày nữa.
Lúc này, Hàn Thắng Lợi mắt trước mắt sau, vỗ vào chỗ thép cuốn kê dưới mông:
- Thép cuốn và cáp điện, trong công trường, có mà ối. Buổi đêm, ông kiếm lấy một ít ra ngoài. Chuyện giữa tôi và ông coi như xong.
Lưu Nhảy Vọt xem ra không hiểu ý nghĩa sâu xa của bộ dạng bê bết máu của Hàn Thắng Lợi, vụt đứng dậy:
- Thắng Lợi, cả ngày mày làm những gì, tao không quan tâm. Nhưng bây giờ tao vẫn chưa muốn làm thằng ăn trộm.
Thấy Hàn Thắng Lợi toan nổi cáu, Lưu Nhảy Vọt liền hăng máu trước:
- Nói cho mày biết. Mày mà làm tao điên tiết thì không còn là chuyện trộm cắp nữa đâu. Tao là tao xiên đấy!
Hàn Thắng Lợi to tiếng:
- Tiền thì không trả. Trộm thì không chịu. Tóm lại ông muốn gì?
Lúc này, một đám công nhân đã ăn cơm xong đi từ góc tường đến. Lưu Nhảy Vọt nắm chặt tay Hàn Thắng Lợi, thấp giọng:
- Ba ngày. Cho tao thêm ba ngày.
Qua tuổi 40, Lưu Nhảy Vọt ngoài việc bắt đầu hay lẩm bẩm với chính mình, còn ngộ ra một chân lý. Thế giới có hai loại người. Loại ăn nói đâu ra đấy và loại ăn không nên đọi, nói không nên lời. Loại "nói không nên lời" nói ra những điều không nên nói. Lưu Nhảy Vọt tự cho mình thuộc loại này. Lời do người nói ra. Nhưng chỉ một câu nói cũng có thể đẩy người ta vào chỗ chết.
Như Lưu Nhảy Vọt đây, có những việc nói năng đâu ra đấy. Chẳng hạn, trưa nay bếp ăn công trường ăn gì, củ cải hầm rau cải, hay rau cải hầm củ cải, thêm thịt cổ lợn hay không, thêm bao nhiêu, đều tự mình quyết. Cũng giống như nhà tù Lạc Thủy năm xưa, buổi trưa, phạm nhân ăn gì, đều do ông cậu Ngưu Được Cỏ quyết hết.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tôi Là Lưu Nhảy Vọt
Lưu Chấn Vân
Tôi Là Lưu Nhảy Vọt - Lưu Chấn Vân
https://isach.info/story.php?story=toi_la_luu_nhay_vot__luu_chan_van