Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tình Sâu Nặng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 7
B
ạch Lan choàng tay qua vai Hải Bằng, cô hôn lên môi anh:
– Anh, phải thưa chuyện với ba mẹ đi chứ.
– Bụng em ngày mỗi to đây!
Hải Bằng:
– Được rồi! Anh sẽ thưa! Em đã đi khám lại chưa?
– Hả?
– Em đi khám lại chưa?
Bạch Lan chột dạ. Thật ra, nàng chỉ dọa để bắt Hải Bằng cưới cô. Cô có đi khám đâu mà biết.
Cô giả lã:
– Chưa! Nhưng một tí nữa em sẽ đi khám!
– Hay để anh đưa em đi!
Bạch Lan úp mặt vào vai anh, cô thấy sung sướng khi Hải Bằng quan tâm.
Cô nói với giọng hạnh phúc:
– Em đi một mình được mà! Chỉ cần anh quan tâm là em đã vui rồi!
Hải Bằng vuốt nhẹ lưng cô:
– Em đã là của anh rồi, thì làm sao lại không lo.
Anh lấy tay xoa xoa vào bụng của cô:
– Nhóc, hãy mạnh khỏe nhé! Đừng có hành hạ mẹ nhé!
Bạch Lan thật sự xúc động. Cô chờ đợi lời nói yêu thương của Hải Bằng rất lâu. Giờ mới được nghe, nước mắt ứa ra. Hải Bằng lau những giọt nước mắt:
– Sao em lạl khóc?
Cô nghẹn ngào:
– Em chờ câu nói này của anh rất lâu.
Hải Bằng xúc động trước câu nói chân tình của Bạch Lan. Bạch Lan mỉm cười với anh qua làn nước mắt. Hải Bằng cúi xuống hôn vào đôi môi thật mọng cô. Bạch Lan nhắm nghiền đôi mắt tận hưởng những nụ hôn của Hải Bằng.
Với Bạch Lan, nụ hôn anh dành cho Bạch Lan, anh không có cảm giác yêu thương mà anh chỉ có cảm giác trách nhiệm, nên nụ hôn chẳng nồng nàn. Bạch Lan cung cảm nhận được nụ hôn của Hải Bằng. Anh hôn để chìu lòng cô, nhưng đối vời cô thế là đủ. Tiễn Bạch Lan ra cửa, anh dặn dò:
– Em khám thai đi nhé!
Bạch Lan nũng nịu:
– Lo cho em hay cho con?
Hải Bằng nhăn nhó:
– Cả hai!
Ra khỏi nhà Hải Bằng. Bạch Lan bắt đầu lo lắng. Cô rờ bụng. Cô bắt đầu sờ sợ, Hải Bằng mà biết cô nói dối thì không biết thái độ anh ta sẽ ra sao? Nhưng cả tuần nay, cô thấy cơ thể khang khác. Cô chấp tay trước ngực:
– Cầu trời cho con mang thai. Nớ vừa là nỗi oan nghiệt nhưng cũng vừa là cứu tinh của con!
– Cô vào bệnh viện phụ sản. Bạch Lan hỗi hộp chờ gọi tên:
– Nguyễn Thị Bạch Lan.
– Có mặt!
Bạch Lan bước vào phòng. Bác sĩ rất cần. Bà khám thật kỹ:
– Chúc mừng! Cô đã có cháu bé!
Vừa mừng, vừa lo sợ. Nhưng cô không thể mất Hải Bằng. Bà bác sĩ cười:
– Chúc mừng cô đã làm mẹ!
Bạch Lan:
– Vâng! Tôi đã làm mẹ!
– Mong cô đến khám đúng theo hướng dẫn.
– Dạ! Vâng!
Bạch Lan cười thầm. Thế là mọi việc diễn ra tốt đẹp theo ý muốn của mình.
Hải Bằng sẽ thuộc về ta.
Kim Anh nhấn chuông liên tục, mà chẳng thấy ai ra mở cửa:
Kim Anh sốt ruột. Bỗng có tiếng gọi:
– Chị ơi! Chị là bạn cô Thủy Trúc à? - Vâng!
– Cô tên gì?
Kim Anh!
Người hàng xóm trao cho Kim Anh một bức thư và chiếc chìa khóa:
– Cô Thủy Trúc nhờ tôi trao thư này cho cô!
– Em cám ơn!
Kim Anh bóc ngay thư ra xem. Cô bủn rủn:
– Thủy Trúc đã bỏ đi! Bảo cô phải trông nom ngôi nhà hộ!
Kim Anh mở cửa, tay cô run rẩy. Vào nhà, cô nhìn quanh đồ đạc vẫn y nguyên nhưng người đâu vắng. Cô cầm điện thoại bấm máy gọi Hải Bằng:
– Alô! Cho tôi được gặp Hải Bằng!
– Chị chờ tôi, tôi sẽ nối máy.
Vừa nghe tiếng Hâi Bằng. Kim Anh đã hét to:
– Thủy Trúc bỏ đi rồi! Em đang ở nhà cô ấy!
Hải Bằng lắp bắp:
– Em chờ anh, anh sẽ tới ngay!
Kim Anh cũng gọi cả Hàn Dương.
Hải Bằng hấp'tấp rời khỏi công ty dù đang dự cuộc họp quan trọng. Anh chỉ kịp nhờ Mạnh Hùng:
– Anh chủ trì cuộc họp giùm tớ!
Và anh phóng đi như điên. Đến nơi anh chạy đi tìm mọi ngóc ngách. Ngôi nhà vẫn vắng lặng.
Hải Bằng ngồi phịch xuống đất, ôm lấy đầu. Kim Anh sốt ruột:
– Mình tính làm sao đây anh?
Hải Bằng ngẩng lên:
– Thủy Trúc còn có bạn bè nào nữa không?
Kim Anh lắc đầu:
– Cô ấy không có đến những đấy đâu. Nó bảo nó đi rất xa, đừng tìm kiếm.
Hàn Dương mặt đầy mồ hôi, anh hỏi:
– Thủy Trúc bỏ đi à?
Kim Anh gật đầu. Cô trao thư cho Hải Bằng:
– Anh xem đi!
– Trời hỡi! Anh đã làm khổ em rồi!
Thấy vẻ mặt đầy thất vọng của Hải Bằng, Hàn Dương an ủi:
– Cô ấy có nghị lực, mình tin cô ấy sẽ không sao đâu, với lại bên cạnh cô còn có bác Thanh Mai. Mọi người đều rầu rĩ, nhưng cũng chẳng biết tìm Thủy Trúc nơi đâu. Họ chỉ biết khẩn cầu ''Thủy Trúc được bình an''. Suốt mấy ngày liền.
Hải Bằng đều đến nhà Thủy Trúc. Anh ngồi hàng giờ, rồi lại thẫn thờ ra về.
Kim Anh lắc đầu:
– Anh đừng buồn nữa! Thủy Trúc đã ra đi, chúc anh hạnh phúc với Bạch Lan. Em nghĩ anh nên quên Thủy Trúc đi. Anh mà đau khổ thế này thì làm sao Thủy Trúc yên lòng.
Hải Bằng cười buồn:
– Anh đã bằng lòng cưới Bạch Lan. Hôn lễ sắp cử hành. Chỉ còn lại mấy ngày nay, anh muốn đến đây để tìm lại hình bóng người thương.
Hàn Dương nhắc nhở:
– Cậu đừng quên, cưới tức là đã ràng buộc với Bạch Lan. Bạch Lan sẽ là vợ của cậu. Cô ấy sẽ không chấp nhận cậu nằm bên cô ta mà hồn tận đâu đâu!
– Tớ biết, nhưng tớ không yêu Bạch Lan, cưới cô ấy chẳng qua vì trách nhiệm.
Kim Anh gắt gỏng:
– Tớ cảnh cáo cậu, không được bỏ rơi Bạch Lan. Tớ không muốn cậu làm khổ nó. Bạch Lan cũng không có tội tịnh gì!
Hải Bằng lắc đầu:
– Anh biết! Bạch Lan sẽ khổ, nhưng anh còn biết làm cách nào đây. Hạnh phúc sẽ để vỡ.
Đổ vỡ hay không là do anh. Anh đừng làm hết người này đến người khác khổ!
Hải Bằng nhắm mắt:
– Đành phó mặt cho trời!
Đám cưới của Hải Bằng và Bạch Lan diễn ra thật long trọng. Tất cả mọi người đều đến chúc tụng Hai người tay trong tay. Kim Anh và Hàn Dương cũng nâng ly chúng mừng:
– Chúc cậu và Bạch Lan bách niên giai lão, trăm năm hạnh phúc!
Hải Bàng nâng ly uống cạn. Anh uống thật nhiều. Đến nỗi đứng không vững.
Hàn Dương dìu lấy anh ta vào phòng. Bạch Lan nhíu mày:
– Uống gì mà lắm thế! Say đến chẳng biết trời đất là gì?
Hàn Dương mỉm cười:
– Anh giao Hải Bằng cho Bạch Lan. Bọn anh về đây.
Tiệc tàn. Bạch Lan ngồi trước bàn trang điểm, cô mỉm cười:
– Thế là toại nguyện. Hải Bằng đã thuộc về mình.
– Cô thay đồ ngủ. Và định thay đỗ cho Hải Bằng. Anh là của mình:
– Không cần, để yên cho anh ngủ!1 Bạch Lan cằn nhằn:
– Chú rể gì mà say như chết!
– Hải Bằng lăn tròn vào trong. Anh ngủ say.
– Bạch Lan cũng mệt nhoài, nên cô ngã lưng xuống là ngủ say.
Nửa đêm, Hải Bằng tỉnh giấc. Anh quờ quạng trong đêm tối, bỗng chạm phải Bạch Lan. Anh giật mình. Anh nằm im trên giường, mà suy nghĩ. Anh lặng lẽ rời khỏi giường. Anh ngồi trên salon hút thuốc liên tục. Bạch Lan ngồi xuống cạnh và ôm choàng lấy Bằng nắm chặt tay. - Em lên giường nghỉ đi! Anh muốn được yên tĩnh!
Bạch Lan nũng nịu:
– Đêm nay là đêm tân hôn mà!
– Anh xin lỗi, nhưng anh mệt lắm. Em ngoan nào, lên giường ngủ đi!
Biết khó mà lay chuyển được Hải Bằng. Bạch Lan lên giường ngủ mà đầy ấm ức. Anh không quên Thủy Trúc sao. Thật là đáng ghét.
Mở mắt ra, Bạch Lan chẳng thấy Hảl Bằng. Cô vội vã thay đồ xuống lầu, gặp chị Tú. Cô hỏi:
– Cậu Hải Bằng đâu chị?
– Thưa mợ! Cậu đã đến công ty.
– Đi bao giờ?
– Dạ thưa, từ sáng sớm!
Bạch Lan cau mày và nói:
– Chị đi làm đi!
Bạch Lan vừa trở về phòng vừa càu nhàu:
Mới cưới mà đã bỏ người ta đi mất.
Bạch Lan ngồi vào bàn trang điểm. Cô nhìn vào gương. Cô cũng trang điểm, và chọn bộ đồ thật đẹp. Cô muốn đến công ty tìm Hải Bằng.
Bà Thùy bảo chị Tú:
– Cô lên mời mợ Hai xuống dùng cơm.
– Dạ! Mợ Hai xuống!
Bạch Lan lễ phép:
– Thưa mẹ!
– Con ngồi xuống dùng điểm tâm. Hải Bằng còn ngủ à?
– Dạ không, anh Bằng đến công ty.
– Thiệt là, cha nào con nấy. Tiệc vừa xong là biến đâu mất hết. Bây giờ con định đi đâu. Con đi làm à?
– Thưa! Con định đến công ty Hải Bằng. Còn con thì nghỉ vài hôm nữa mỡi đi?
– Ừ! Thì con muốn đi đâu tùy ý? Dùng điểm tâm!
– Dạ!
Bà Thùy cũng rất dễ dãi. Bà cũng không muốn giữ Bạch Lan ở nhà. Sợ cô ấy buồn. Bạch Lan rời khỏi nhà. Cô như chim sổ lồng. Cô đến thẳng công ty, nhưng chẳng thấy Hải Bằng. Cô loanh quanh chẳng biết đi đâu. Cô đành về nhà bà Bạch Cúc. Bà Bạch Cúc vừa thấy con gái đã đon đả:
– Hải Bằng không về với con à?
Bạch Lan ném mạnh xách tay:
– Hắn đi làm rồi!
Bà Bạch Cúc giận đữ.
– Mẹ điện mắng cho nó một trận!
Bạch Lan ôm bà:
– Thôi mà mẹ! Kệ hắn, ai muốn làm thì để họ làm!
Bạch Cúc dò hỏi:
– Bà Thùy có dễ không con?
Bạch Lan cười:
– Bà ấy rất hiền!
Bạch Cúc xoa đầu con gái:
– Có việc gì khó khăn thì nói mẹ! Mẹ sẽ giúp con!
Bạch Lan xoa bụng:
– Thằng nhóc nó quậy quá!
Bạch Cúc cười:
– Mới có ba tuần mà quậy nổi gì!
Bạch Lan cười khúc khích. Bà Bạch Cúc xoa bụng con:
– Con muốn dùng gì, bảo chị bếp làm.
Cô lắc đầu:
– Con thèm ngủ!
– Vậy thì ngủ đi!
Mãi đến bảy giờ tối, Bạch Lan mới về. Về đến, thì thấy Hải Bằng đã say khước. Cô bực bộ thay áo quần vào lên giường nằm. Cô than thở:
– Có chồng mà phòng không lẻ bóng. Chán thật!
Nửa đêm tỉnh giấc, Bạch Lan ôm lấy Hải Bằng. Hải Bằng vẫn nằm im bất.
động:
Cô gọi:
– Anh! Hải Bằng!
Giọng Hải Bằng lè nhè:
– Ngủ đi, anh mệt!
Và anh tiếp tục ngủ say. Bạch Lan chỉ còn biết thở dài thườn thượt.
Bạch Lan không chịu nổi sự lạnh lùng của Hải Bằng, nên cô thường xuyên về nhà bà Bạch Cúc Bà Bạch Cúc nhắc nhở:
– Con về đi, tối rồi!
Bạch Lan mím môi:
– Con chắng về! Anh ta như cục nước đá vậy!
Bà Bạch Cúc đùng đùng nổi giận. Bà điện thoại gọi Hải Bằng. Hải Bằng giọng lè nhè:
– Mẹ gọi con!
– Anh đến rước vợ về!
– Mẹ bảo cô ấy về giúp con! Con mệt lắm!
Nói xong, anh buông máy xuống, bà Bạch Cúc buông máy:
– Cái thằng này, hư qúa đỗi!
Bạch Lan cong cớn:
– Mẹ thấy chưa! Con chán về đó lắm rồi!
Nhất Thịnh và Khải Nguyên về đến đã nghe tiếng hét của bà Bạch Cúc. Nhất Thịnh thắc mắc:
– Mẹ hét ai, mà ghê thế!
Bà Bạch Cúc xổ một tràng dài:
Hải Bằng, cưới Bạch Lan về mà phòng không chiếc bóng. Ngày nào cũng say xỉn.
Khải Nguyên lặng lẽ nhìn Bạch Lan. Cô vẫn đẹp như ngày nào. Nhất Thịnh cười to:
– Ối! Việc vợ chồng để nó giải quyết với nhau, chữ hơi đâu mà mẹ lo!
– Sao lại không lo, cha mẹ nào mà lại không lo lắng cho con! Phải không Khải Nguyên?
– Dạ!
Bạch Lan muốn tránh mặt Khải Nguyên nên vội đứng lên:
– Con mệt, con muốn về phòng!
Bà Bạch Cúc cũng đứng lên:
– Mẹ cũng đi nghỉ! Con và Khải Nguyên tắm rửa bảo chị Lành dọn cơm.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tình Sâu Nặng
Hoàng Thu Dung
Tình Sâu Nặng - Hoàng Thu Dung
https://isach.info/story.php?story=tinh_sau_nang__hoang_thu_dung