Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dạt Vòm
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 7
M
ột cảm giác là lạ, định hình thành cái đốm ẩm ướt lướt nhẹ trên cánh tay, như một nụ hôn mềm mại. Tôi mở choàng mắt. Trời sáng rõ. Mặt trời lờ mờ khuất sau tảng mây lạnh. Chẳng có đôi môi nào sất. Chỉ là mũi con chó phốc dụi vào tay tôi, bực bội gầm gừ. Trên nữa, bà chủ nhà cúi nhìn tôi đầy ngờ vực. Tôi loạng choạng đứng dậy. Tim đập mạnh. Nếu phát hiện ngay sau cánh cửa khép hờ kia, có một cô gái nhỏ ngủ vùi trong chăn nệm của tôi, bà cụ sẽ làm gì nhỉ. Tôi thọc hai tay vào túi quần jeans, lảng tránh tia nhìn nhọn hoắt, chôn vùi sự run rẩy dưới giọng nói cố gắng ôn hoà:
- Bà tìm cháu có việc gì ư?
- Hôm qua cậu về khuya? - Bà cụ đốp ngay, lạnh lẽo.
- Có một người khách nhờ cháu chở đi hơi xa...
- Sao cậu không vào phòng ngủ mà lăn lóc ngoài trời lạnh?
- Đêm qua, trong ấy có mùi là lạ! - Tôi nói dối nhanh như chớp, tim khua loạn.
- Mùi gì chứ! - Bà cụ cau có, xăm xăm đi vào.
Chưa bao giờ tôi phát hoảng lên đến vậy. Chỉ hai bước nhảy, tôi đứng chặn ngay trước cửa. Bà chủ nhà giật mình lùi lại. Con cún chết tiệt sủa nhặng. Gương mặt thất thần của tôi càng khiến bà cụ sinh nghi tợn. Bằng một cái gạt tay, tôi đã bị bà đẩy qua một bên. Cánh cửa mở nhẹ. Tôi đứng im bên ngoài, cúi mặt, cắn chặt môi, chờ đợi... Một tiếng hét vang lên. Tôi toan co chân tháo chạy. Nhưng bà cụ nhanh hơn. Bà túm vai áo tôi, kéo vào bên trong. Quanh tôi như tối sầm lại.
- Cái gì đây? - Bà cụ đay nghiến.
Tôi từ từ cúi xuống. Góc phòng, một ổ bánh mì lên mốc đỏ rực, bốc mùi ngai ngái. Ánh nhìn tôi lướt sang phía cái giường. Bây giờ thì tôi đứng sững, đờ đẫn như cột đá thật sự. Cái giường rỗng không. Cái chăn kẻ ca-rô gấp gọn. Chiếc gối còn hằn dấu khuôn đầu bé bỏng. Nhưng cô nhóc đã biến mất.
"Đừng có bày bừa trong nhà tôi, bất kể xó xỉnh nào! Đừng có uống rượu say bét nhè đến nỗi ngã bầm dập mặt mũi rồi lết về đây! Đừng có mở toang cổng nhà tôi suốt đêm như vậy..." Những mệnh lệnh cáu kỉnh của bà cụ tuôn ra không ngớt, như những mũi tên liên tiếp bắn về phía tôi. Tuy nhiên, chúng rơi xuống lả tả. Tôi chẳng nghe gì nữa. Cô nhóc đã đánh thó chìa khoá tôi cất trong túi áo khoác, mở cổng chuồn đi khi tôi còn ngủ mê mệt ngoài trời lạnh. Bà cụ chủ nhà thân chinh nắm tay tôi kéo xềnh xệch băng qua sân. Sợi dây xích và ổ khoá vứt dưới đất. Cánh cổng sắt khép hờ. Tôi trả lại chìa khoá cho bà chủ nhà, lúng búng vài câu xin lỗi rồi quay trở về nhà kho, nơi ẩn náu cuối cùng giờ đây tôi có thể rúc vào. Mọi thứ xếp đặt gọn ghẽ trên mặt bàn, cạnh máy laptop. Cái ví. Chiếc điện thoại di động. Cả chìa khoá xe máy. Tôi ngồi thừ một góc giường. Rõ ràng, Châu không phải kẻ cắp, dù hành động của cô nhóc theo đúng kiểu dân kẻ cắp chuyên nghiệp. Cô ta dính líu vào tôi làm gì nhỉ? Cuộc gặp gỡ lạ lùng hôm qua phải chăng chỉ là những chi tiết mọc ra từ giấc mơ xanh thẳm, hoang đường? Mọi thứ xung quanh tôi vẫn thế, chẳng có gì suy xuyển. Thế nhưng vì sao tôi bỗng dưng biến thành một cái bình thuỷ tinh bị dốc ngược, hoàn toàn trống rỗng?
Suốt một tuần sau đó, không phải đến trường, tôi vùi đầu vào đống bài tập thiết kế cuối học kỳ. Nhưng thỉnh thoảng, tôi bỏ mặc mọi thứ, ngồi trên bậc cửa, nhìn ra khu vườn bắt đầu chìm vào mùa đông. Buổi tối, tôi không hào hứng đi chạy xe ôm nữa. Tôi nghỉ một tuần. Tiền vẫn còn đủ dùng thời gian sắp tới. Mấy cây mận buông đầy lá rụng. Những đài hoa trắng thưa thớt dần trên mặt đất rồi khô héo, sẫm nâu. Nói thật ra, tôi không thích bắt mình phải suy tư, càng không thích nhìn vào bên trong cảm xúc. Tuy nhiên, một cảm giác quái quỷ nào đó vẫn xâm chiếm, theo máu luồn lách vào ngóc ngách bí hiểm bên trong tôi, khiến tôi day dứt. Có lúc nào đó, không thể đoán trước, ngay một kẻ vô tâm như tôi cũng sẽ rơi vào trạng thái đơn độc. Ừ, chẳng hay ho gì để ba hoa. Hàng vạn người đã trải qua cảm giác này. Rồi họ cũng vùng vẫy thoát ra được, sống tiếp, ổn thoả và tử tế. Tuy nhiên, lúc này đây, tôi chẳng muốn chống cự gì nên cứ bỏ mặc mình trôi vào trạng thái cô đơn tột cùng.
Tôi ngồi như thế cả ngày, tay chân bải hoải tựa bị hút hết sinh lực. Những chiếc lông vũ xanh lơ rời ra từ ngực một con bồ câu cứ bay lơ lửng trên khoảng trời hẹp. Mỗi khi nó muốn hạ xuống, một cơn gió thoảng lại cuốn nó lên cao. Trừ những ngày mưa rớt rơi, thời tiết khô ráo và sáng sủa. Giống như có một người vô hình chạy trên nóc nhà. Hắn ta lúc trầm ngâm, lúc nhạo báng nhìn thẳng vào mắt tôi bằng đôi mắt to tướng và thấu suốt. Về khuya, khu vườn dậy lên mùi thơm của vỏ cây, của đất, và của những phiến rêu bám đầy trên vách tường rào. Tôi mang theo cái chăn ra ngoài sân, ôm ghì lấy nó. Tôi chợt nghĩ đến một thân thể đã cuộn tròn trong này, ấm áp, thơm tho. Cơ thể xinh xắn của một cô gái trong bóng tối. Vệt sáng xanh dịu dàng lướt qua đôi vai. Những đốm rêu mịn trổ lên làn da mỏng manh. Bụi hoa rập rờn mọc lên từ khoảng ngực nhỏ thở phập phồng. Những hình ảnh nối tiếp, chồng lên nhau như một bản tranh in đá. Màu sắc trầm dịu nhoè vào nhau, các hình khối dần dần nổi lên, trở thành một ký ức rõ rệt, làm tôi nhói đau.
Nỗi cô độc đầu tiên. Tình yêu đầu tiên. Tại sao cả hai lại đến với tôi cùng lúc?
Giữa tháng, tôi mang bài quay trở lại trường. Tụi bạn chơi chung nhóm giật mình hỏi tôi có ốm không. Tôi nghĩ mình hoàn toàn bình thường. Nhưng một thằng nhận xét tôi hệt như bị thương nặng, mất sạch máu sau cuộc chiến đấu dữ dội nào đó.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dạt Vòm
Phan Hồn Nhiên
Dạt Vòm - Phan Hồn Nhiên
https://isach.info/story.php?story=dat_vom__phan_hon_nhien__little_rain