Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Darling Ngoài Hành Tinh
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 7: Chương 7
C
ô rất ít tham gia các cuộc họp lớp đại học, sau khi kết hôn một hai năm, cô còn có thể tham gia, nhưng dần dần bởi vì hôn nhân không như ý cô ngay cả tâm tình cùng bạn học gặp mặt cũng không có.
Nếu không phải bạn tốt Tiểu Ngải liên tục gọi điện tới, nỗ lực khuyên cô tham gia gặp gỡ bạn cùng lớp lâu ngày không gặp, chắc không biết năm nào tháng nào mới có thể cùng các bạn đồng học ngày xưa gặp mặt.
” Em ly hôn?”
” Đúng vậy.”
Phương Dĩ Nặc mang theo nụ cười xấu hổ, nhìn biểu tình kinh ngạc, cùng với ánh mắt đồng cảm, cô sớm đoán trước tình huống này cho nên cô mới không muốn đến nha, bất quá cô đã thông suốt rồi, dù sao sớm muộn sẽ truyền tới tới đồng học, không bằng một lần hướng mọi người giải thích nguyên nhân, đỡ phải những người này tám chuyện, suy đoán lung tung, đây cũng là lý do để cô rất kiên nhẫn ngồi ở đây nói chuyện với mọi người.
So với cô đang mỉm cười chống đỡ, mọi người đều ngẩn người, kết quả thành ra cuộc họp mặt biến thành đại hội thảo luận phê bình việc nhà của cô, cô thành nhân vật chính của câu chuyện.
” Hắn cùng nữ nhân khác ngoại tình?”
” Đúng nha.”
” Em không tức giận sao?”
” Hắn dù sao cũng là ba ba của Diệu Diệu nha.”
” Con mẹ nhà hắn, anh đi chém hắn!”
” Học trưởng, ngươi đừng kích động!”
Phương Dĩ Nặc vội vàng trấn an Lã Tường Bình, học trưởng này khi còn học đại học đặc biệt chiếu cố cô.
” Cứ như vậy lãng phí chín năm, em cam tâm sao?”
” Trên thực tế… Đây rồi không phải lần đầu tiên….”
“Không phải lần đầu tiên?”
” Ân, đã vài lần….”
Hiện trường một hồi lặng yên, mọi người miệng mồm chữ O mắt chữ A nhìn cô, sau đó Lã Tường Bình rít gào rống giận.
” Con mẹ nhà hắn anh phóng hỏa thiêu nhà hắn, đem hắn thiêu thành thịt nướng!”
“Anh đừng kích động nha học trưởng, đây là lý do em không muốn nói cho anh đó, biết ngay anh sẽ nổi giận mà.”
Phương Dĩ Nặc lại lần nữa trấn an học trưởng, không biết tốn bao nhiêu sức lực nữa đây?
Khi học đại học, Lã Tường Bình cũng rất chiếu cố cô, hai người là bằng hữu rất tốt, học trưởng tuy rằng ngoại hình thoạt nhìn giống lưu manh, tính tình cũng rất thô kệch, nhưng là một người phi thường trọng nghĩa khí.
Phần tình nghĩa này, cũng không bởi vì trải qua khoảng thời gian chín năm mà thay đổi.
” Học trưởng ~ ~ quên đi, đều là chuyện quá khứ rồi mà.” Cô rất cảm kích học trưởng vì cô bênh vực, bất quá hắn thực sự rất kích động, khiến cô cảm thấy có chút áy náy.
” Em vì sao không nói cho anh biết?”
” Em….”
” Nếu như em sớm nói cho anh biết, ngay lần đầu tiên hắn ngoại tình, anh sẽ đánh cho hắn một trận, làm sao hắn có cơ hội khi dễ em đến vài lần chứ.” Lã Tường Bình tính tình nóng nảy dễ xúc động, mở miệng mắng chửi, nhất là chuyện có liên quan đến học muội, bởi vì hắn rất thương yêu Phương Dĩ Nặc nha.
” Em không sao mà học trưởng, đó đã là chuyện quá khứ.”
Đúng vậy,tất cả đã qua đi, đã từng, cô cho rằng bản thân sẽ không thể tin bất cứ nam nhân nào, cũng không thể yêu thượng nam nhân khác, có thể bề ngoài của cô thoạt nhìn giống như không có việc gì nhưng trên thực tế vết thương ở trong nội tâm cô rất sâu, sâu đến nỗi nếu nửa đêm cô nằm mộng sẽ tỉnh dậy khóc, sau đó sẽ một mình ngồi đến bình minh.
Yêu, khiến người tớ không cầm nổi lòng, vô pháp tự kềm chế, cô đã từng nghĩ tới, nếu như có thể nói không thương sẽ không yêu, có phải sẽ tốt hơn không? Nếu như trên đời này thật có nước vong tình có thể cho cô quên yêu, chắc có lẽ sẽ tốt hơn chăng?
Các đồng học khác ai cũng an ủi cô, cổ vũ cô, phần lớn đồng học đều đồng tình với cô, bất quá bao giờ cũng có vài người biểu hiện ra giống đồng tình, nhưng lời nói ra lại không thế nào xuôi tới.
” Tớ sớm biết rằng Vương Quốc Ân kia có chuyện, trước đây đã cảm thấy hắn rất hoa tâm.” Người phát ngôn bừa bãi là đồng học ngày xưa cùng lớp Hướng Lị Hoa, cô tớ dùng thái độ như biết trước sự tình, là những người thích sau khi chuyện phát sinh mới thả ngựa sau pháo*, bắt đầu ba hoa khoác lác.
(* thả ngựa sau pháo: việc xảy ra rồi mới hành động hoặc mới nói, chẳng có tác dụng gì cả)
” Vương Quốc Ân trước đây động một tí thì trêu đùa nữ sinh, hắn rất biết xây dựng hình tượng bản thân, đối với nữ sinh đều tốt, người như thế lẽ ra không thể tín nhiệm, người sáng suốt vừa nhìn là biết.”
Phương Dĩ Nặc nghe xong chỉ là cười nhẹ không nói, ở lớp học cô và Hướng Lị Hoa quan hệ cũng không thân thiết, bởi vì cô cảm giác được Hướng Lị Hoa hình như từ trước đây không thích cô, cho nên luôn luôn cùng Hướng Lị Hoa duy trì khoảng cách.
Cũng đều là mắng Vương Quốc Ân nhưng Phương Dĩ Nặc có thể phân biệt được, Lã học trưởng là thật lòng vì cô mà bênh vực còn Hướng Lị Hoa biểu hiện ra mặc dù là đang phê bình Vương Quốc Ân nhưng trong giọng nói lại dường như là đang mắng cô ngu.
Phương Dĩ Nặc không muốn cùng cô tớ tính toán cái gì, chỉ có thể tiếp tục giữ lặng yên nhưng bạn tốt Tiểu Ngải của cô sẽ không như vậy mà chịu trận.
” Ngươi trước đây cũng thích Vương Quốc Ân mà, không phải sao?”
” Thích hắn? Đừng nói giỡn, tớ làm sao có thể thích cái loại người đấy được!”
” Ngươi khi đó luôn đi theo bên cạnh Vương Quốc Ân nha.”
” Là hắn đi theo tớ được không? Khi đó tớ lại không nỡ kêu hắn đừng đi theo, để tránh bị người khác hiểu lầm nhưng hắn động một tí thì true đùa, suốt ngày xuất hiện bên cạnh tớ, tớ cũng chỉ là hảo hảo nghe hắn nói truyện cười nhàm chán thôi, khi đó tớ đã cảm thấy hắn rất hoa tâm, rõ ràng có người yêu rồi lại thích theo tớ nói chuyện, tất cả mọi người đều là đồng học. Tớ lại không giải thích, cho nên các ngươi mới có thể hiểu lầm tớ thích hắn, trên thực tế khi đó tớ cảm thấy hắn rất không đáng tin, tớ xem người chính là rất chuẩn.” Ý tứ chính là Phương Dĩ Nặc không biết nhìn người.
Khi nói người khác cũng không quên tâng bốc bản thân một chút,cả mấy người đồng học cùng Hướng Lị Hoa có quan hệ tốt cũng đi theo ồn ào nói Vương Quốc Ân không tốt.
Khi bọn họ phê bình Vương Quốc Ân cũng phảng phất cười nhạo Phương Dĩ Nặc ngu muội, có người vô ý có người cố ý, Phương Dĩ Nặc trong lòng hiểu rõ, cô chỉ đem tất cả xem để vào trong đáy mắt.
Khổ sở sao? Hình như không có.
Cô chỉ là cảm thán, tiếc nuối nhưng không bị thương, ngược lại Tiểu Ngải lại rất phẫn nộ và bất bình, muốn vì cô ra mặt phản bác nhưng Dĩ Nặc đã hạ thủ len lén lôi kéo áo Tiểu Ngải, ý bảo cô ấy không nên làm vậy,không cần phá hủy bầu không khí.
May là sau đó mọi người chuyển chủ đề, thích làm náo động Hướng Lị Hoa tiếp tục ba hoa khoác lác cô bây giờ tốt lắm, kết giao bạn trai có bao nhiêu ưu tú, thừa dịp mọi người không chú ý, Tiểu Ngải mới tức giận thấp giọng hỏi Dĩ Nặc.
” cậu không tức giận sao?”
“Tức giận cái gì?”
“Hướng Lị Hoa nha, cô tớ nói chuyện rất quá đáng, căn bản là cố ý giễu cợt cậu, những người khác thật là…., cũng không giúp cậu,chỉ ở bên xem náo nhiệt.”
Phương Dĩ Nặc lắc đầu. “Miệng trên mặt người tớ, chúng tớ đâu thể khống chế được.”
“Cậu cần phải phản bác cô tớ nha! Cậu biết không? Cô tớ trước đây rất thích Vương Quốc Ân, nhưng mà Vương Quốc Ân theo đuổi cậu, cho nên cô tớ khẳng định rất đố kị với cậu nha, biết rõ cậu ly hôn còn cố ý nói như vậy! Rõ ràng chính là cười trên nỗi đau của người khác nha.”
“Phải không?”
Phương Dĩ Nặc chỉ là lên tiếng. “Uh.”
Tiểu Ngải nhãn mắt to ra. “tớ chịu cậu luôn, cậu không nên dễ bị khi dễ như vậy chứ? Haizz, cậu trước đây chính là như vậy, luôn rất tốt, lòng mềm yếu.”
“Cảm ơn lời khen ngợi của ngươi. “Phương Dĩ Nặc trái lại nở nụ cười, khiến Tiểu Ngải nhìn vừa tức vừa không biết làm sao.
“Thật không rõ tại sao cậu còn có thể lạc quan như vậy? Vẫn còn cười được?”
“Cậu muốn biết nguyên nhân sao? Tớ nói cho cậu, lạc quan bởi vì tớ cuối cùng tìm được bản thân mình; tớ cười là bởi vì tớ cuối cùng biết người nào mới là chân chính quan tâm tớ, cái loại quan tâm này không phải nói miệng mà là dùng hành động biểu thị, chí ít Hướng Lị Hoa nói đúng một chuyện, tớ thực sự không có mắt nhìn người nhưng bây giờ tớ sẽ nhìn cho kỹ, cho cẩn thận.”
Kỳ thực ngay cả Phương Dĩ Nặc cũng rất kinh ngạc bản thân vì sao bình tĩnh như vậy, có lẽ là bị Cách Lâm ảnh hưởng, cô cũng dần dần chuyển sang lý tính không xử trí theo cảm tính, bởi vì tức giận hoặc khổ sở cũng không thể giải quyết chuyện, nên thà lý tính lúc cần lý tính, sẽ ít đi rất nhiều phiền não cũng không dễ dàng bị người # chi phối.
Tâm tình như vậy cô rất vui mừng cũng cảm thấy rất tự tại.
Tiểu Ngải ban đầu rất tức giận, nhưng sau khi nghe Dĩ Nặc nói xong, cuối cùng nở nụ cười, tới bên cô thấp giọng nói: “Không chỉ tớ quan tâm cậu, có người đúng là luôn luôn rất quan tâm cậu nha.”
” Ai?”
” Vậy còn hỏi, đương nhiên Lã học trưởng nha.”
Phương Dĩ Nặc cảm thấy nghi hoặc, đang muốn hỏi Tiểu Ngải có ý tứ gì, thì không biết từ lúc nào Lã Tường Bình lại cùng người khác thay đổi chỗ ngồi, ngồi vào chỗ bên cạnh cô, còn đối với cô cười.
Rất lâu không thấy Dĩ Nặc, tuy rằng qua chín năm cô đã là mẹ của một hài tử, Dĩ Nặc trước mắt vẫn như cũ thanh tú uyển chuyển xinh đẹp như trước, là một phụ nữ trưởng thành có nhiều quyến rũ, lại lần nữa gợi lên tình cảm hắn lén chôn dưới đáy lòng.
Lúc ở đại học, hắn lén lút thích học muội, hơn nữa cũng biết ngoại hình thô kệch của mình bên cạnh học muội mỹ lệ thanh thuần giống một đóa hoa tươi cắm trên bãi phân trâu, cho nên hắn thủy chung không dám thổ lộ chân tình với học muội, hơn nữa khi đó bên người cô đã có người khác.
Bây giờ chín năm trôi qua, hắn cũng xem như có chút thành tựu, bản thân mở một công ty nhỏ, tuy rằng quy mô không lớn nhưng kinh doanh tốt đẹp, tốt xấu cũng là một lão bản.
Hắn hiện tại sự nghiệp thành công hẳn là xứng đôi với học muội, khi biết học muội đã khôi phục độc thân, hắn biết trong nội tâm mình, nguyên là phần tình cảm đã chết kia đang từ từ sống lại.
” Học muội, ngươi còn trẻ, cơ hội còn rất nhiều, trên đời này nam nhân tốt rất nhiều, muốn tìm nam nhân tốt hơn so với tên kia quá dễ dàng nha?”
Trước mắt có một nha.
Dĩ Nặc gật đầu mỉm cười nói: “Đúng nha, trên đời này nam nhân rất nhiều, bất quá đã từng li hôn lại mang theo một hài tử, điều kiện không bằng trước đây được.”
” Nói cái gì, bây giờ ly hôn là chuyện bình thường, hơn nữa cũng không phải là mọi nam nhân đều để bụng đối phương có tiểu hài tử, lấy anh mà nói, cảm thấy ly hôn có tiểu hài tử không phải là chuyện ghê gớm, quan trọng là tình cảm.” Hắn nói lời này đương nhiên là mượn cớ chứng tỏ hắn lòng dạ rộng lượng, là nam nhân tốt nhắc nhở cô xem xét hắn nha.
Phương Dĩ Nặc nghĩ học trưởng đang hảo tâm an ủi mình nên cười nói: “Em từ trước giờ cảm thấy học trưởng là một nam nhân tốt.”
Lã Tường Bình trong lòng nóng lên. “Thực sự?”
” Học trưởng là người coi trọng nghĩa khí, chính trực lại rất chiếu cố người khác, em luôn luôn cảm thấy rất kỳ quái, học trưởng vì sao đến bây giờ còn không có bạn gái?”
” Ha ha… Cũng là bởi vì sự nghiệp thôi….” Hắn gãi gãi đầu cười nói, không tự giác đỏ mặt.
” Học trưởng, không phải em nói gì anh, nhưng anh tuổi tác cũng không còn nhỏ, cũng ba mươi ba tuổi rồi, nên quyết định kết giao bạn gái mới phải nha.”
” Anh cũng muốn nha, bất quá cũng phải xem xem người ta có thích anh hay không nha?”
” Học trưởng có người trong lòng?”
” Có….”
Phương Dĩ Nặc càng thêm hiếu kỳ. “Di? Làm sao chưa từng nghe anh nói qua, là ai thế?”
” Là thầm mến, người này… Em cũng biết….”
” Cũng biết, thiệt hay giả? Chẳng lẽ là đồng học đại học của chúng ta?”
Tiểu Ngải ở một bên nghe xong suýt cười chết! Dĩ Nặc này thực sự là trì độn nha, người Lã học trưởng thích chính là cô, cô cư nhiên nhìn không ra? Mà Lã học trưởng cũng thật là, nhìn hắn xoa xoa tay dáng vẻ khẩn trương, lộ ra khuôn mặt thô kệch hiếm thấy để lộ ra đỏ bừng, hại cô là người đứng xem cũng nhịn không được vì hắn mà sốt ruột, vội vàng ra dấu bảo hắn thêm ít dấu hiệu.
Lã học trưởng nhìn thấy động tác của Tiểu Ngải, cố lấy dũng khí gật đầu. “Đúng.”
Oa, đây chính là tin tức lớn nha! Phương Dĩ Nặc vừa kinh (kinh sợ) vừa vui, té ra học trưởng thầm mến 1 cô gái mà lại là người cô biết, lại là đồng học đại học, không biết là học tỷ hoặc học muội nào đây?
Biết học trưởng hoá ra sớm đã có người thầm mến, cô cũng vì học trưởng vui vẻ, bởi vì học trưởng nhiều năm qua như vậy vẫn không kết giao bạn gái khiến cô không khỏi vì hắn lo lắng.
” Học trưởng, rốt cuộc là ai vậy? Hại em hiếu kỳ chết đi được, anh mau theo đuổi người đó nha! Thật tốt quá, nếu như học trưởng kết giao bạn gái, lần sau có thể cùng bạn trai em, bốn người cùng nhau hẹn gặp.”
Lã Tường Bình và Tiểu Ngải hai người đều ngẩn ngơ, Tiểu Ngải kinh hô nói.
” Cậu có bạn trai?”
” Di? Không nói cho các người sao? Ha ha, xin lỗi, cư nhiên đã quên nói, tớ đã kết giao bạn trai. Đúng vậy, ha ha….” Vừa nghĩ đến Cách Lâm, cô vẻ mặt đều là biểu tình hạnh phúc, dáng tươi cười cũng đặc biệt ngọt ngào nhưng có người lại lọt vào địa ngục tối tăm.
(Anh nam phụ của chúng tớ!!! Đúng là chết từ trong trứng nước!!!!!!!!!!!!!!)
Nguyên bản những người khác đang nói chuyện, nghe nói như thế cũng đều dời lực chú ý đến chỗ này.
“Ngươi có bạn trai?”
“Lúc nào kết giao?”
“Hắn là ai vậy?”
Mọi người đều hỏi, dù sao tin đồn của người khác luôn đc chào đón nhất, nhất là Dĩ Nặc đã ly hôn lại có tiểu hài tử mà nhanh như vậy đã có bạn trai, càng làm cho mọi người hiếu kỳ.
“….” Lã Tường Bình kinh ngạc nói không ra lời, ngọn lửa tình yêu kia vừa mới sống lại một chút lại bởi vì cô một câu có bạn trai lần thứ hai tử trận.
Cho dù qua chín năm, hắn vẫn chậm một bước, cả người cứng lại như Mộc Đầu Nhân (người gỗ).
Tại sao?
Tại sao số phận lại vui đùa hắn một lần nữa?
Nhiều năm như vậy, cho dù cô kết hôn hắn vẫn rất thích cô vẫn tìm không được người thứ hai có thể làm hắn thích lâu như vậy.
Sau khi biết cô ly hôn hắn cho rằng đây là số phận an bài, là duyên phận hai người sẽ nối tiếp, thế nhưng lão Thiên lại vui đùa hắn….
Không, hắn nói với bản thân, lúc này đây không thể yên lặng, không thể nhượng bộ bởi vì hắn đã không phải tiểu tử năm đó, là nam nhân trưởng thành đạt được sự nghiệp.
Biết người biết ta bách chiến bách thắng, hắn trước phải làm rõ ràng chi tiết tình địch. Vì vậy hắn hít một hơi sâu bình tĩnh hỏi: “Bạn trai người làm cái gì?”
“Hắn… Ách… Hắn xem như là điều tra viên đi.” Cô nghĩ đến Cách Lâm nói qua với cô, nhiệm vụ hắn là tới nghiên cứu địa cầu, thu thập tư liệu, cùng với sinh tiểu hài tử.
Điều tra viên? Đó chính là công nhân viên, phải xử lý các công việc lặt vặt như nhân viên văn phòng, đâu có so được với hắn lão bản này.
“Hắn mấy tuổi?”
Cô nghe xong ngẩn ngơ, lúc này mới đột nhiên nghĩ đến, cô hoàn toàn không biết được Cách Lâm mấy tuổi.
“A… Em không biết…”
“Em không biết?”
“Em đã quên hỏi.”
Đã quên hỏi? Hay là không tiện nói?
Những người khác trong lòng nhiều ít đều có chút hồ nghi, cho rằng khả năng thứ hai khá lớn, tuy rằng Dĩ Nặc lớn lên không xấu nhưng là nữ nhân ly hôn lại mang theo một hài tử phải dưỡng, có thể tìm được nam nhân nào có điều kiện tốt?Phải hay không đối tượng cố kết giao cũng là ly hôn và đã có tiểu hài tử, hơn nữa là nam nhân trung niên, cho nên mới không tiện nói cho mọi người biết tuổi của đối phương?
Giữa lúc mọi người trong lòng nhận định bạn trai Phương Dĩ Nặc điều kiện khẳng định không được tốt lắm, thì điện thoại di động của Phương Dĩ Nặc vang lên, cô vội vàng tiếp điện thoại di động, sau khi nói mấy câu cúp điện thoại, sau đó áy náy đối mọi người nói: “Xin lỗi! Tớ phải đi trước, bạn trai tớ mang nữ nhi của tớ tới đón tớ.”
Mọi người nghe, đâu có thể nào thì thả cô đi như vậy, Hướng Lị Hoa càng hiếu kỳ bạn trai mới của cô bộ dáng như thế nào lập tức nói: “Gấp cái gì, gọi bạn trai ngươi vào đây cùng nhau ngồi nha.”
Những người khác cũng ào ào phụ họa. “Đúng nha, nếu hắn, kêu hắn vào đây ngồi nha.”
” Nhưng là….” Phương Dĩ Nặc sắc mặt gặp nạn, Hướng Lị Hoa càng cho rằng bạn trai cô điều kiện nhất định rất kém cỏi, đâu chịu buông tha cơ hội này! Khi ở đại học, Phương Dĩ Nặc cái gì cũng so với cô tốt hơn, đoạt hết danh tiếng của cô khiến cô ghi hận trong lòng, nên lúc này cô phải lấy dáng vẻ ưu việt để áp đảo Phương Dĩ Nặc.
Lã Tường Bình cũng muốn nhìn một chút tình địch bộ dáng thế nào, đương nhiên cùng Hướng Lị Hoa nói.
” Đúng nha học muội, gọi hắn vào đây ngồi, để mọi người biết một chút.”
Tiểu Ngải lớn tiếng phản đối. “Các người không nên miễn cưỡng Dĩ Nặc có được hay không? Đây là việc riêng tư của cô ấy nha.”
” Chúng tôi là hảo ý nha, nhân tiện giúp cô ấy đánh giá một chút tính tình bạn trai mới của cô ấy như thế nào? Miễn cho cô ấy ngộ nhận người không tốt.” Hướng Lị Hoa cố tình nói! Những người khác hiếu kỳ càng thêm tán thành.
” Cái gì ngộ nhận người không tốt, ngươi nói chuyện rất khó nghe nha.” Tiểu Ngải tức giận phản bác.
“NHa? Ngươi tức giận cái gì? Lẽ nào ngươi không hy vọng Dĩ Nặc tìm được đối tượng tốt sao?”
” Đương nhiên hy vọng cô tìm được đối tượng tốt!”
” Vậy là được rồi, ngươi làm chi kích động như vậy?”
” Ngươi…..”
Mắt thấy Tiểu Ngải sẽ cùng Hướng Lị Hoa ầm ĩ, Phương Dĩ Nặc vội vàng chen vào nói. “Hảo hảo, tớ là nói hắn vào đây cho mọi người xem một chút.” Phương Dĩ Nặc trấn an Tiểu Ngải, lộ ra nụ cười muốn cô yên tâm, nếu mọi người muốn nhìn để mọi người xem đi chỉ hy vọng đến lúc đó sẽ không hù dọa mọi người.
Bất quá đây là không có khả năng, Phương Dĩ Nặc có thể đoán được phản ứng mọi người xem Cách Lâm sẽ là cái gì, bởi vì tình huống này cô đã nghiệm chứng qua với người qua đường khác.
Khi Cách Lâm xuất hiện, quả nhiên lại hù dọa mọi người tại hiện trường, bởi vì hắn thực sự rất anh tuấn và rắn rỏi!
Cách Lâm thân cao 1m90, vừa xuất hiện thì đã làm mọi ng ở đây chấn động, tay hắn ôm tiểu Diệu Diệu đi vào, trên người mặc quần áo bình thường do Dĩ Nặc chọn dùm hắn, thân hình rắn chắc nhìn ra được có tập luyện thể hình, giữa hào phóng có nhã nhặn, bề ngoài tuấn dật càng khiến nhóm nữ nhân xem càng thêm choáng váng.
Hắn anh tuấn hiếm thấy, không giống ngày nay – nhiều nam nhân tuấn mỹ lớn lên quá mức xinh đẹp, quá mức bánh phở*, ngược lại khuôn mặt hắn cương nghị mang theo nhu hòa, rõ ràng là dáng người uy vũ, tay trái lại ôm tiểu hài tử, vai phải trên lưng mang túi sách của tiểu hài tử, cầm trên tay là một túi xách lớn nguyên liệu nấu ăn mới vừa đi chợ mua, xanh tươi còn lộ ra một nửa cái túi, như vậy vẫn như cũ không giảm nam tính của hắn, ngược lại càng tăng thêm mị lực nam tính…
(* ý là quá yếu đuối, dễ vỡ)
” Di? Anh đi chợ mua đồ?” Phương Dĩ Nặc kinh ngạc đứng lên đi tới bên cạnh Cách Lâm, kiểm tra vài thứ trong cái túi hắn mua.
” Anh đi đón Diệu Diệu, thuận tiện đi mua đồ ăn!”
” Làm sao không đợi em đi mua? Vạn nhất mua sai rồi làm sao bây giờ?”
” Sẽ không mua sai, những nguyên liệu nấu ăn này bữa tối hôm nay.”
” Mẹ gọi anh mua?”
“Không phải! Anh mua, hôm nay anh nấu ăn.”
“Anh biết?”
” Anh có học.”
Nữ nhi Diệu Diệu vui vẻ nói cho mẹ. “Chú Cách Lâm học rất nhanh nha, hôm nay buổi trưa chú đưa cơm tiện lợi tới cho con ăn nha, tất cả đều là chú làm, ăn hảo ngon nha.”
Phương Dĩ Nặc hiếu kỳ hỏi: ” Anh làm sao học?”
” Anh xem Youtobe, phim dạy người nấu ăn.”
Chắc hẳn phải vậy, khả năng học tập siêu cường của Cách Lâm khẳng định là trình độ tay nghề không khác gì các sư phụ khách sạn.
Bọn họ ở trước mặt mọi người tự nhiên tán gẫu việc nhà, cho nên mỗi khi họ di chuyển hay nói gì thì tất cả mọi người đều nhìn thấy và nghe thấy hết.
Không cần giải thích gì nhiều, bạn trai Phương Dĩ Nặc có bao nhiêu ưu tú, bao nhiêu làm người ta kinh ngạc, lại có bao nhiêu thương yêu cô, liếc qua đều có thể thấy ngay.
Trên đời này nam nhân thành công e rằng rất nhiều thế nhưng nam nhân ở nhà cũng rất ít, trên đời này nam nhân lớn lên suất cũng rất nhiều thế nhưng nam nhân lớn lên suất đồng thời lại bằng lòng mang tiểu hài tử mua đồ ăn kiêm làm việc nhà lại phi thường ít ỏi, đặc biệt là cả việc yêu tiểu hài tử của người khác.
Phương Dĩ Nặc rất tự nhiên với mọi người giới thiệu Cách Lâm, Cách Lâm cũng hướng mọi người gật đầu chào, về phần những người khác đã sớm nhìn đến choáng váng, Hướng Lị Hoa gần như trừng con ngươ ra, Lã Tường Bình càng đờ người ra nói không ra lời.
Trong tất cả mọi người, cao hứng nhất chính là Tiểu Ngải, đáng lẽ cô còn đang vì Dĩ Nặc lo lắng, nhưng tình hình lại hoàn toàn bất ngờ.
Con mắt không mù đều biết, bạn trai này của Dĩ Nặc thực sự rất tốt, so với Vương Quốc Ân kia ưu tú hơn vạn lần, tuy rằng cô rất đồng tình với Lã học trưởng nhưng cô càng cao hứng hơn khi Dĩ Nặc có thể kết giao bạn trai tốt như thế, không khỏi vì Dĩ Nặc cảm thấy hài lòng cho nên cô tớ cố ý lớn tiếng nói.
” Dĩ Nặc, bạn trai ngươi hảo suất nha.”
Cách Lâm nhìn phía Tiểu Ngải, gật đầu nói: “Cảm ơn.”
” Ngươi học nấu ăn?”
” Đúng vậy.”
” Ngươi nấu ăn cho mẹ con cô ấy ăn, còn giúp Dĩ Nặc đón Diệu Diệu tan học?”
“Không phải giúp đỡ, đó là trách nhiệm.” Cách Lâm nói, hắn chỉ là trình bày sự thật, Minh Tinh nhân một khi chọn bạn đời thì việc làm cho bạn đời vui vẻ chính là trách nhiệm suốt đời của bọn họ, không bao giờ thay đổi.
Lời này khiến tất cả nữ nhân nghe được hâm mộ không thôi, dù sao tất cả nữ nhân ở đây cũng đã đều ba mươi tuổi, trên tình trường người nào không té ngã qua? Trong đó cay đắng ngọt bùi, chỉ có người trong cuộc chính miệng hưởng qua mới hiểu được tư vị, nữ nhân muốn hạnh phúc kỳ thực rất đơn giản chính là một người nam nhân đồng ý vì cô mà chờ đợi ở nhà.
Rất rõ ràng, nam nhân vô cùng anh tuấn trước mắt này tựa hồ đúng là người như thế, hắn có bờ vai chắc nịch và lòng ngực rắn chắc, là 1 người có thể vì người con gái của mình mà che mưa chắn gió.
Hướng Lị Hoa trong lòng ghen ghét, cô không tin nam nhân “chất lượng” tốt như vậy làm sao lại chọn Dĩ Nặc – một nữ nhân đã ly hôn lại có tiểu hài tử được chứ? Cô cho rằng nam nhân này khẳng định là giả bộ, nói không chừng Phương Dĩ Nặc cố tình tìm người đến diễn kịch.
” Khi tình yêu cuồng nhiệt cái gì cũng nguyện ý làm, đây là 1 điệu rất bình thường, nhưng có thể duy trì bao lâu? Phần lớn người thời gian ở lâu sẽ phiền chán.” Hướng Lị Hoa nói làm Tiểu Ngải kháng nghị.
” Này, cô làm chi nói lại nói loạn nữa hả!”
” Tớ nói chính là thực sự nha, cái gọi là trách nhiệm phải cả đời mới chắc chắn, nếu như mới duy trì mấy tháng hoặc là mấy năm sẽ không hiếm lạ.”
Đôi mắt đen tuyền của Cách Lâm chuyển hướng Hướng Lị Hoa nói với cô ta: “Ta sẽ đối với cô ấy phụ trách cả đời.” Trước mặt giống nhau, với Cách Lâm mà nói hắn chỉ là trình bày một chuyện thực thế nhưng lời này lại đưa tới chấn động không nhỏ.
Ý của anh là nói anh muốn kết hôn với Dĩ Nặc?” Có người kinh ngạc hỏi.
” Đúng vậy, ta muốn lấy Dĩ Nặc, thế nhưng Dĩ Nặc còn không có đáp ứng gả cho ta.”
Hiện trường một trận sớm kinh hô, Phương Dĩ Nặc cũng mắc cỡ không biết như thế nào cho phải, cô rất minh bạch cá tính Cách Lâm có chuyện nói thẳng không quanh co lòng vòng, nhịn không được tức giận xấu hổ đối với hắn ra lệnh: “Được rồi, đừng nói việc này.”
Tiểu Ngải không buông tha cơ hội này! Bởi vì cô thực sự hiếu kỳ đến chết, cũng muốn tức chết Hướng Lị Hoa.
” Anh thực sự muốn kết hôn với Dĩ Nặc?”
Cách Lâm nhìn Dĩ Nặc, nhìn nhìn lại Tiểu Ngải. “Dĩ Nặc không cho phép ta nói, ta nói cô ấy sẽ tức giận! Không thể làm chuyện khiến cô ấy tức giận.”
Trong lời nói không có chút gì là uất ức lại có bao nhiêu là cảm động, hơn nữa lời này từ miệng hắn nói ra, chân thực như vậy, lại không một chút nào giống với 1 kẻ miệng lưỡi trơn tru, bởi vì vẻ mặt cùng thái độ của hắn xem ra rất giống một nam nhân lời hứa đáng giá nghìn vàng.
Phương Dĩ Nặc có thể che miệng Cách Lâm lại nhưng che không được cái miệng nhỏ nhắn của nữ nhi Diệu Diệu.
” Cách Lâm muốn cùng mẹ sinh tiểu hài tử, nhưng mà mẹ cũng không chịu, Cách Lâm hảo đáng thương nha, con cũng muốn có em trai em gái.”
Cách Lâm nhìn về phía Diệu Diệu, đôi mắt hiện lên một tia sáng. “Diệu Diệu muốn em trai em gái?”
” Đúng rồi.”
” Hảo, chú nhất định cùng Dĩ Nặc rất nhiều em trai em gái cho con.” Bởi vì đây là nhiệm vụ lớn nhất hắn tới lam tinh, hắn phi thường hài lòng.
Phương Dĩ Nặc đã sớm vẻ mặt đỏ bừng, tức giận mà nói: “Em không phải kêu anh đừng nói nữa?”
Cách Lâm nghiêm trang trả lời cô: “Ngươi chỉ bảo ta không cho phép nói chuyện lấy ngươi, không có nói không cho phép ta nói chuyện sinh em trai em gái cho Diệu Diệu nha.”
Diệu Diệu nghe xong khanh khách cười to, Phương Dĩ Nặc muốn mắng cũng không được, không mắng cũng không xong, không biết Cách Lâm sẽ tiếp tục nói cái gì làm cho cô kinh ngạc nữa, nên cô không thể làm gì khác hơn là nói sang chuyện khác, cô vội vàng hướng Lã Tường Bình hỏi.
” Được rồi học trưởng, anh vừa rồi nói có bạn gái, rốt cuộc là ai hả?”
Lã Tường Bình sớm đã cứng thành pho tượng thật lâu giống bị một mũi tên bắn trúng tim, ở trong tối âm thầm rỉ máu.
” Anh không nói.”
” Di? Tại sao?”
” Anh không muốn nói.”
” A, keo kiệt ~ ~”
Ô ô ô… Kêu hắn mở miệng nói như thế nào được đây?Dù không nói rõ cũng đã biết trước không còn hy vọng, hắn không ngu gì mà nói nha!
Sau cùng, Phương Dĩ Nặc không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là ba mươi sáu kế chạy là thượng sách, nói cô còn có việc, kéo Cách Lâm nhanh lên một chút rời xa hiện trường, miễn cho tên người ngoài hành tinh này nói linh tinh vài cái nữa là thảm nha!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Darling Ngoài Hành Tinh
Mạc Nhan
Darling Ngoài Hành Tinh - Mạc Nhan
https://isach.info/story.php?story=darling_ngoai_hanh_tinh__mac_nhan