Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cùng Thú Triền Miên
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 7: Bị Lợi Dụng
G
ần tới thời gian mặt trời lặn, ở phía chân trời tia sáng u ám hiện ra lửa đỏ, có vẻ cực kỳ mê người.
Arthur kéo Đường Lâm vào trong ngực, dùng da thú che phủ rất kín đáo, ngay cả một chút khe hở cũng không lộ ra. Khuôn mặt Da La tà ác, thỉnh thoảng thoáng qua tia sắc bén, theo đuôi Arthur nhanh chóng lẻn vào bộ lạc.
Có lẽ bởi vì gần tới chạng vạng, nên lúc này, trong bộ lạc cũng không có người đi lại, Arthur ôm Đường Lâm đi con đường vắng vẻ, chạy thẳng vào trong bộ lạc Thánh Trì.
Hai người di chuyển nhanh chóng, ở chỗ hai người bọn họ không nhìn thấy, khoảng cách không tới 20m, cất dấu một đôi mắt xanh, mang mười phần thú vị mà nhìn chằm chằm hành động của bọn họ, khóe miệng hơi nâng lên nụ cười xảo quyệt.
Lắng nghe tiếng gió gào thét qua bên tai, hơi sưng mù nhàn nhạt tràn vào lỗ mũi, Đường Lâm không nén được mà hơi di chuyển thân thể, càng đến gần Arthur hơn. Thỉnh thoảng lời đối thoại vang lên truyền vào bên tai, trong chói tai mang theo ồm ồm, nghe rất khó chịu.
Arthur ngăn tay Đường Lâm lại, nhẹ nhàng đụng vào phần trơn mịn mượt mà của lòng bàn tay, thoải mái khó tả khiến Arthur muốn có được nhiều hơn, hô hấp hơi thở gấp mang theo đói khát.
"Đến rồi!"
Nhẹ nhàng thả Đường Lâm xuống, nhìn chăm chú cẩn thận vào nhất cử nhất động ở chung quanh, ở khoảnh khắc Đường Lâm đứng lại, Da La liền sốt ruột không dằn nổi cùng đi theo, túm lấy Đường Lâm cắn nhẹ một lúc.
Co quắp khóe miệng, khuôn mặt tuấn tú hơi nhăn nhó, da thịt kề sát cảm thụ mùi phái nam nồng nặc của Da La, Đường Lâm khó chịu quay đầu đi, cảm giác tê dại xông lên trái tim, ảo giác lại một lần nữa khiến cho Đường Lâm tức giận nhưng không làm gì được.
Ánh chiều tà của mặt trời lặn, rừng cây lộ ra xanh ngát, chiếu vào ao nước ở trước mắt, xa hoa, mê ly tựa như không có giới hạn, trong lỗ mũi tràn đầy mùi thơm thoang thoảng, Đường Lâm nghi ngờ nhìn ao nước đọng sáng tỏ.
Ao nước dập dờn sóng lăn tăn, phóng ra một làn hương thơm, một cơn gió mát lướt qua, Đường Lâm run run hạ thân, cánh tay không nhịn được mà nổi da gà, không hề nghĩ rằng lại lạnh như thế.
"Rất lạnh?"
Da La liếc nhìn Đường Lâm run run, liền đưa cánh tay tráng kiện ra kéo Đường Lâm vào trước ngực, thoáng chốc, ấm áp đánh úp tới trái tim, da thú trên người cũng không giữ ấm được, gió lạnh xuyên thấu vào trong khe hở, rất ngấm người.
Ngay sau đó liền bị bọn họ dẫn vào trong nhà gỗ sau rừng cây, nhà gỗ đơn sơ, chỉ đặt một cái giường gỗ, cái bàn còn có cái ghế cũ kỹ, trừ mấy thứ đó ra, thì không còn vật gì.
"Arthur, tao nhớ phía sau Thánh Trì có một hồ nước ấm, trước tiên mang Đường Lâm qua, sau đó chúng ta lại trở về chuẩn bị chăn đệm."
Da La ôm chặt lấy Đường Lâm, lưỡi rắn nhỏ dài không ngừng liếm láp gò má trắng nõn của Đường Lâm, rơi vào gần đôi môi, thử đụng vào môi đỏ mọng, cạy cánh môi ra, cướp đoạt chất lỏng ngọt ngào, liếm mỗi một ngóc ngách ở trong miệng.
Răng nhọn cắn nhẹ lấy cái lưỡi, cánh tay tráng kiện, không để cho Đường Lâm nhúc nhích một chút nào, mắt rắn màu xanh đậm đầy màu dục niệm, Arthur ở bên cạnh thấy thế thì đồ bên dưới cũng rục rịch ngóc đầu dậy, vểnh cong lên, thật giống như chịu đựng không nổi muốn cùng chào hỏi với bên ngoài.
"Buông ra!"
Khi răng môi quấn lấy nhau, Đường Lâm dùng sức cắn, mùi máu tươi nhàn nhạt, hiện đầy khoang miệng hai người, vòng eo bị giữ lấy, thân thể chỉ đành phải tựa sát vào Da La.
Ngửi mùi máu tươi nhàn nhạt, đầu
lông mày của DaLa hơi nhướng lên, hiện vẻ thú vị tà ác, lưỡi rắn ưu nhã bình tĩnh liếm mút nơi vết thương kia, cẩn thận khiến cho Đường Lâm muốn phát điên.
“DaLa...”
“Biết rồi, Tộc Xà U Minh dực niệm mạnh, mày cũng không phải là lần đầu tiên biết, Đường Lâm đẹp như vậy, không kìm hãm được nên muốn nhiều hơn, mày cũng không nên trách tao, đồ kia của mày không phải cũng muốn kêu gào sao.”
Ác ý còn cố động mấy cái, chống đỡ ở bụng của Đường Lâm, bộ dáng vô lại, thấy thế Đường Lâm không nói gì, quả nhiên cô còn chưa đủ bình tĩnh, ngay cả chút sóng gió này cũng không chịu đựng nổi, vật kia mắc kẹt, chợt dùng sức bấm véo, hài lòng nhìn mặt của DaLa chợt đỏ bùng, khuôn mặt nhỏ nhắnhơi cười.
“Lần sau còn dám làm loạn, tôi bấm nổ vật này, xem sau này anh còn dám đem chim đi dạo ở nơi tĩnh mịch lung tung hay không.”
Nhìn thấy Đường Lâm hung hãn,thân thể của Arthur và Da La bỗng chốc giật mình, khóe mắt nhìn thẳng tới, thân thể Da La hơi cong lại, gương mặt tuấn tú hoàn toàn không có huyết sắc, còn nắm chặt nơi bên dưới.
Arphur sợ hãi liếcnhìn Đường Lâm, nhẹ nhàng kẹp chặt hai chân, khuôn mặt yêunghiệt mang theo sợ hãi, hắn cũng không phải là U Minh xà, vật kia hư rồi thì còn có một cây.
Không đợi Đường Lâm phản ứng kịp, thì tóm lấy Đường Lâm, nhanh chóng lao đi ra phía sau rừng cây, phải mau lấy bí Dược từ Lord mới được, thân thể không ngừng kêu gào áp đảo Đường Lâm, trong đầu vẫn quanh quẩn cảm xúc nhẵn nhụi trơn mềm.
Nghĩ đến, Arthur lại cảm thấy không chịu nổi, vội vàng mang Đường Lâm tới bên cạnh hồ nước ấm, dán chặt vào thân thể của Đường Lâm, bên dưới cọ vào bắp đùi của Đường Lâm, khát vọng nhờ vào đó hoágiải xao động ở đáy lòng.
Dường như nhận thấy Đường Lâm không thích, thân thể Arthur bỗng chốc cứng đờ, hướng Đường Lâm ra, và nói: “Đâylà hồ nước ấm, cô tắm trước đi,tôi và Da La đi lấy một ít đồ tới đây, đây là Thánh Trì, bình thường sẽ không có người đi vào, cô cẩn thận đừng đi lung tung, tôi sẽ trở lại lập tức.” Dứt lời, nhanh chóng vọt ra ngoài.
Kinh nghi (Ngạc nhiên nghi ngờ) liếc nhìn bóng lưng Arthur biến mất, xoay ngườinhìn nơi gọi là hồ nước ấm (ấm trì), con ngươi thoáng qua một tia kích động, thì ra hồ nước ấm này chính là Ôn Tuyền (suối nướnóng), hơi nước mờ mỏng manh, làm xung quanh nổi bật tư thế anh hùng yểu điệu, sặc sỡ mê ly, ở lúc màn đêm, lo bên ngoài đẹp mắt.
Cởi da thú xù xì trên người ra, vốc nước hất lên tới gò má, cảm thụ ấm áp của suối nước, hai chân thon dàitrắng nõn chậm rãi đi vào trong nước, suối nước từ từ che lại thân thể trần truồng.
Dựa vào mép hồ, nhẹ nhàng ma sáp thân thể, hóa giải đauđớn ở bắp thịt, tròng mắt đen hơi khép lại mang theo nhàn nhạt mông lung, mơ mịt mê ly, da thịt trắng nõn được tẩy rửa bởi suối nước, khuôn mặt ửng đỏ, trắng hồng, xinh đẹp không gì sánh được, thân thể mềm mại rèn luyện lâu năm, mềm dẻo đẫy đà, cả người phóng ra phong tình quyến rũ.
Con ngươi như hơi say, lười biếng hơi hí, thoải mái dễ chịu, làm cho Đường Lâm vẫn chưa thỏa mãn, không nhịn được muốn nghỉ ngơi.
Cách đó không xa có một đôi mắt lửa nóng dừng lại, không chút che giấu mà quét qua mỗi một tấc trên thân thể mềm mạicủa Đường Lâm, tồn tại cảm giác mãnh liệt, khiến Đường Lâm hơikinh nghi, vừa định bướcra hồ nước ấm, thì một cánh tay tráng kiện bỗng chốc vòng ngang eo, đầu ngón tay mang theo nốt phồngdày,vuốt ve qua hồng đậu đứng thẳng ở trước ngực, tê dại khó nhịn.
Đường Lâm không nhịn được mà lên tiếng ưm, ngay sau đó một thân thể tráng kiện bền chắc dính vào, vung vãi hơi thở ấm áp ở nơi cổ, vừa hút vừa phun, thân thể của Đường Lâm trong nháy mắt cứng ngắc, ngươi nào.... là ai? hơi thở xa lạ, không phải Da La, cũng không phải là Arthur.
Không chờ ĐườngLâm mở miệng, thì đầu lưỡi ẩm ướt, đã liếm lên cổ của cô, rất nặng, rất gấp…
Trời đất quay cuồng qua đi, lông mày, hốc mày, sống mũi, cuối cùng là đôi môi cũng bị chặn lại, vội vàng dùng đầu lưỡi phác họa dung nhan của Đường Lâm, không cho giải thích mà chen vào răng môi, cứng rắn cạy khóe miệng ra, khẽ cắn chặt....
Đường Lâm vừa định há mồm cắn, nhưng không ngờ, lại bị lưỡi xa lạ kia đi vào dò xét rồi, câu cuốn lấy bị buộc cùng múa với nó.
Đường Lâm chán nản không thôi, thầmhận mình đã khinh thường, muốn rút cái lưỡi ra, ai ngờ đối phương lại quấn lấy chặt hơn, lưỡi to tiến quân thần tốc, vô cùng triền miên mà làm đảoloạn tất cả suy nghĩ của Đường Lâm.
Bàn tay mang theo nốt phồng dày, bắt đầu chậm chậm dao động, tới phía sau sống lưng bắt đầu đi xuống, rơi vào nơi mông, bóp nhẹ vẽ vòng vòng, thân thể cứng ngắc bị người xa lạ quấy phá đã trở nên mềm yếu, đáng chết! Thân thể lại có phản ứng với người xa lạ. Đường Lâm nhíu chặy chân mày, không thể tin được.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cùng Thú Triền Miên
Nhàn Thính Lạc Vũ
Cùng Thú Triền Miên - Nhàn Thính Lạc Vũ
https://isach.info/story.php?story=cung_thu_trien_mien__nhan_thinh_lac_vu