Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chiếc Xe Thổ Mộ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 7
B
ữa cỗ giỗ tàn vào khoảng 9 giờ tối. Mấy bà con thân thuộc được mời tới dự đã no say, hể hả, chếnh choáng ra về. Riêng Thảo còn nán lại. Cô bé thu dọn đỡ những bát đĩa lỏng chỏng trên bàn và tính đem đi rửa. Nhưng cụ Lâm ngăn lại:
- Thôi, dọn sơ thế được rồi cháu. Để đó mai hẵng hay. Bây giờ cháu về nhà đi kẻo muộn.
Bình cũng đon đả:
- Để anh đưa Thảo tới đầu đường.
Khi Bình quay về thì cụ Lâm đã vào buồng nằm.
Cụ dặn cháu:
- Nội ngủ đây. Cháu nhớ coi lại của ngõ cho kỹ, và cả con Long mã nữa nhé.
Bình vâng lời cầm đèn ra vườn, đảo mắt nhìn quanh một lượt. Trong đêm tối không thấy bóng con Long mã đâu cả. Hàng giậu găng ngăn mảnh vườn nhà Bình với khu đất nhà ông Mạnh vạch một vệt dài đen tối.
Bình đoán con Long mã đã vào chuồng, nên xách đèn tới. Dưới vừng ánh sáng vàng của ngọn đèn dầu Bình nhận thấy con Long mã không đứng nhai cỏ như mọi bận. Tối nay nó nằm ẹp dưới đất thở dốc lên từng hồi. Bộ lông nó ướt đẫm mồ hôi, những đường gân máu nổi phồng lên dưới lớp da bụng.
Bình đặt cái đèn lên một gióng gỗ, quỳ xuống nâng đầu con Long mã lên:
- Mày làm sao thế, hả?
Con Long mã dương cặp mắt lờ đờ nhìn Bình, đầu nó nghẹo đi, khiến Bình hoảng sợ. Anh đứng vụt lên, nhảy ba bước vào nhà, gọi ầm ỉ:
- Nội, con Long mã bệnh rồi. Nội xuống mau lên. Cháu sợ nó chết mất.
Cụ Lâm vừa cởi áo chưa kịp ngả lưng xuống giường, giật mình hỏi:
- Cháu nói sao? Con Long mã đau à?
- Dạ, nó đau. Nội xuống mau đi.
Nhìn vẻ hoảng hốt của Bình, cụ Lâm khoác vội lại cái áo rồi cả hai tất tả chạy xuống chuồng ngựa.
Chỉ thoáng thấy con Long mã nằm run rẩy, bốn chân co quắp, cụ Lâm cũng hiểu ngay được tình thế, lẩm bẩm:
- Nếu không có thú y chích huyết ra cho nó thì chỉ trong vòng nửa tiếng nữa là …
Cụ đứng lên bảo Bình:
- Cháu chạy đi tìm ông Ánh cho nội. May ra ông ấy có cách cứu kịp.
Ông Ánh là một tay chuyên nuôi và luyện ngựa đua. Những con ngựa đoạt giải trong trường đua Phú Thọ, đa số được ông tập luyện. Các chủ ngựa và các tay máu mê cá ngựa đều biết tiếng ông.
Bình cũng không lạ gì ông Ánh. Ông ở đầu xóm trong, cách nhà Bình chừng non cây số. Nghe đến tên ông Ánh, Bình không chần chờ gì cả. Anh đi liền ra cổng phóng mình vào trong đêm. Mới được một quãng, Bình chợt nghe tiếng Thảo gọi:
- Anh Bình, anh chạy đi đâu thế?
Thì ra Bình đã qua cửa nhà Thảo mà không để ý. Thảo cũng mới về tới, thấy Bình cắm cổ chạy qua nên ngạc nhiên hỏi. Không thấy Bình trả lời, cô liền đuổi theo sau. Đuổi kịp Bình, Thảo gặng hỏi:
- Anh Bình, có chuyện gì nói cho Thảo biết với!
Bình vẫn vừa chạy vừa nói:
- Con Long mã … nó sắp chết … Bình đi tìm ông Ánh đến chữa cho nó đây.
Nghe con Long mã sắp chết, Thảo cũng hoảng hốt không kém. Cô thốt kêu:
- Trời!
Và cố gắng chạy theo Bình. Hai người không nói gì với nhau nữa, ngậm hơi để chạy. Chỉ còn một khúc rẽ nữa thì tới nhà ông Ánh. Bỗng có tiếng còi huýt lên bên vệ đường. Bình quay đầu nhìn sang.
Thằng Tân mập không biết đi đâu về, hai tay móc hờ vào túi quần theo dáng điệu của các anh chị trên màn ảnh khi cần làm ra bộ bình tỉnh. Hắn lừng khừng hỏi:
- Ê, chạy đi đâu đó? Bộ nhà tụi bây bị cháy hay sao chớ!
Bình không thèm đáp, cứ cắm đầu chạy miết. Nhưng Thảo chậm lại, trả lời hắn vài câu. Hắn nhún vai nói:
- Ông Ánh, ổng làm gì có nhà. Tao mới vừa gặp ông đi tới nhà chú năm Sừng đây mà.
Chú năm Sừng là một tay dô kề nhiều kinh nghiệm. Tên chú gắn liền với những con ngựa đoạt giải ở trường đua, nên việc ông Ánh tới lui nhà chú Năm không có gì lạ.
Thảo liền đuổi theo Bình cho anh biết điều Tân vừa nói. Tuy không tin tưởng ở Tân, Bình cũng nghe theo.
Không lưỡng lự, Bình vượt qua lối rẽ vào nhà ông Ánh, để chạy thẳng đến nhà chú Năm Sừng.
Đến nơi, thấy nhà chú Năm đóng kín cửa, Bình đã chột dạ. Chú đã ngủ rồi, hay chú đi chơi đâu với ông Ánh? Dù sao, Bình cũng cứ gõ cửa. Gõ tới hai lần, mới nghe giọng ngái ngủ của chú Năm hỏi ra:
- Ai đó?
- Dạ em!
Chú Năm gắt:
- Mà mày là thằng nào?
- Thưa là Bình, cháu của Hai Lâm.
Chú Năm mở cửa, nhìn Bình:
- Gì đó?
- Em đi tìm ông Ánh. Ông có đây không chú?
Chú Năm đổ quạu:
- Ông không có đây. Vậy mà đêm hôm, tụi bây cũng đến phá giấc ngủ của người ta.
Thảo tiến lên:
- Xin lỗi chú Năm vậy … Tại con ngựa của ông nội anh Bình bị đau nên tụi em đi kiếm ông Ánh tới cấp cứu dùm …
Nhưng Bình đã nắm tay Thảo lôi đi. Anh không có thì giờ để phân trần vì tính mệnh con Long mã cần hơn cả. Bình không phiền gì chú Năm đã bẳn gắt vì bị phá giấc ngủ, cho bằng giận thằng Tân mập. Anh bậm môi, nghĩ:
- Đáng lý mình phải đề phòng nó mới phải. Thế là bị thằng khốn ấy lừa một vố!
Bình kéo Thảo quay trở lại. Thảo hỏi:
- Chạy đi đâu bây giờ, anh?
- Đến nhà ông Ánh chớ còn đi đâu nữa!
Lần này Bình được bà Ánh ra mở cửa. Bà cho biết ông Ánh vừa mới đi khỏi.
Thấy Bình sững người khi hay tin ông Ánh vắng nhà, bà Ánh tiếp:
- Ổng chỉ vừa mới đi cách đây năm phút thôi. Giá các cháu tới sớm hơn chút nữa thì gặp rồi. Mà hai cháu kiếm ông có chuyện chi?
Bình đáp:
- Dạ thưa bác, nội cháu có chút việc cần nhờ đến bác trai. Vậy khi nào bác trai về, xin bác nói dùm, là đằng cụ Lâm mời bác đến ngay cho.
Bình lo lắng tiếp:
- Mà thưa bác, bác biết chừng nào bác trai về không?
- Ờ không chừng cháu à. Có thể là chỉ độ nửa giờ thôi.
Nửa giờ nữa cũng quá trễ mất rồi! Bình và Thảo câm lặng quay về, lòng se thắt vì lo lắng. Hai đứa không còn nhớ rõ đã đi hay đã chạy. Chỉ biết khi về gần tới nhà thì thằng Tân mập vẫn còn lảng vảng đứng đợi. Chắc nó muốn biết kết quả sự xí gạt của nó ra sao, nên vừa thấy Bình với Thảo, nó cười hỏi:
- Tụi bây có gặp ông Ánh chưa?
Bình giận uất người. Anh nhảy chồm tới và dù thằng Tân mập to con hơn, nó cũng bị Bình xô ngã và đè lên người thụi xuống.
Thảo hoảng hốt chạy lại can:
- Anh Bình! Thôi đi, anh Bình!
Cô bé nắm được giây lưng Bình cố sức kéo ngược lại.
Thằng Tân mập nhân cơ hội đó đã vùng dậy được và bỏ chạy nhưng vẫn lớn miệng hăm he chửi rủa.
Bình vẫn còn run vì giận. Thảo biết rằng không nên nói gì nhiều lúc bấy giờ. Cô chỉ nhẹ nhàng nắm tay Bình dắt anh về nhà.
Bình đi thẳng ngay vào chuồng ngựa. Cụ Lâm vừa thấy mặt cháu đã hỏi:
- Thế nào, cháu?
Bình thở dài:
- Ông Ánh không có ở nhà nội à. Có lẽ phải nửa giờ nữa ông mới về tới.
Cụ Lâm thẫn thờ nhắc lại:
- Nửa giờ nữa! Không chắc có còn kịp …
Bình đến gần con Long mã. Con ngựa thấy Bình cố ngóc cổ lên nhìn như có ý nói:
“Cậu với tôi, chúng ta đã từng thân thiết với nhau biết bao nhiêu”
Rồi nó gục đầu xuống, thở từng hơi thoi thóp. Bình vuốt ve nó, nước mắt chảy tràn trề. Anh biết nó sẽ chết, và giận mình không có cách nào cưú thoát nó được. Anh quay lại nhìn ông nội, muốn nói với ông mà nỗi tiếc thương dâng lên nghẹn họng không thốt ra lời.
Cụ Lâm như đoán được Bình muốn nói gì, nên cụ mếu máo nói:
- Vô phương rồi cháu ạ. Nó chết mất … Nó đang hấp hối đấy …
Cụ bụm tay che mặt và quay ra, như không muốn nhìn con vật thân yêu trong giây phút tử biệt.
Thảo đứng cách Bình vài thước, dòng lệ chảy dài trên má, lặng nhìn Bình nghẹn ngào vuốt ve con Long mã cho đến khi hơi thở của nó lịm tắt.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chiếc Xe Thổ Mộ
Bích Thủy
Chiếc Xe Thổ Mộ - Bích Thủy
https://isach.info/story.php?story=chiec_xe_tho_mo__bich_thuy