Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Báo Cáo Chính Phủ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 7
S
áng sớm hôm anh đi, cửa sắt đột nhiên rung ầm ầm làm tôi giật mình tỉnh giấc. Mấy ánh đèn chói lóa rọi tới khiến tôi không nhìn rõ gì. Khó khăn lắm mới thoát được luồng sáng chiếu thẳng vào mắt, tôi trông thấy Đầu nhỏ bị người vừa vào đẩy sang một bên, xem ra việc này không liên quan đến hắn. Hắn lại một lần nữa mất công cạo râu, thay áo mới cũng công cốc, bấy nhiêu công sức dậy sớm chẳng để làm gì.
Toán lính võ cảnh tự biết mục tiêu, vừa vào đã tiến thẳng tới chỗ Mồm to, không đợi anh ta đánh răng rửa mặt, nhấc cả người lẫn cùm lên, từ từ khiêng ra cửa.
Mồm to quay cổ, nghiêng nghiêng ngó nhìn tôi, coi như lời cáo biệt cuối cùng.
“Người anh em đi nhé.” Tôi nói khẽ. Không biết anh ta có nghe thấy không. Khi đó trong phòng giam hỗn loạn quá, tiếng chân giậm và tiếng la ó nhốn nháo. Cửa phòng giam quá hẹp, cùm chân lại dài, đám lính không có cách nào khiêng ngang ra được, đành phải xoay nghiêng cùm, khiến Mồm to qua cửa như làm xiếc, tứ chi mở ra, từ từ xoay vòng trong không trung, giống tư thế của người đang bay lượn dạo chơi ngoài vũ trụ. Anh ta kêu một tiếng “Ôi chao...”, hình như là mắt cá chân bị đau. Về sau tôi nhớ lại, tiếng ấy nhẹ như muỗi kêu, nhưng nó là âm thanh cuối cùng một con người lưu lại cho phòng số 9, quả thực đã xát vào lòng tôi.
“Các anh nhẹ tay một chút.” Tôi không kìm nổi cầu xin.
“Nhẹ tay nhẹ chân một tí!” Có người đằng sau tôi giận dữ hét to.
Phòng giam bỗng tĩnh lặng như mặt nước tù. Mấy ánh đèn pha quét một lượt, tìm nơi phát ra tiếng hét, cuối cùng chiếu thẳng vào mặt Mắt lác. Gã chống tay dựa vào tường, không lùi cũng không lẩn trốn ánh đèn kia.
“Hung hăng cái gì? Muốn tạo phản phỏng?” Một tay có dáng cán bộ xốc tới, chĩa thẳng súng lục vào trán Mắt lác. Hành động ấy như một tín hiệu. Bên ngoài bỗng vang lên một loạt tiếng lách cách lên đạn. Lúc này tôi mới phát hiện, bên ngoài ô cửa sổ giám sát trên cao kia, toàn là ánh mắt của lực lượng lính võ cảnh chực chờ, và những họng súng đen ngòm. Ngoài phòng thông gió cũng nổi lên một loạt tiếng lên đạn. Thì ra nắp cửa đó đã mở ra từ bao giờ, nhìn lên như một miệng giếng trống hoác, xung quanh đầy lính gác, chỉ là lúc nãy chúng tôi không biết thôi. Vừa thấy dưới này có sự bất thường là trên kia đã lập tức tiếp viện, tất cả đèn đều bật sáng, ánh sáng mạnh lia xuống như châm vào mắt, chiếu rọi tới mức một con kiến cũng không chốn ẩn nấp. Đám lính xung quanh cái miệng giếng thi nhau quát lớn: Đứng yên! Không được động đậy! Giơ tay ôm đầu! Tất cả quỳ xuống! Quỳ xuống hết!...
Chúng tôi ôm đầu quỳ xuống, chỉ có Cường đại ca vẫn giương mắt, trán tì mạnh vào mũi súng lục, đến nỗi tay cán bộ kia phải lùi một bước: “Tôi muốn các ông nhẹ chân nhẹ tay một chút! Đây là khiêng người, không phải khiêng lợn!”
“Mày tạo phản hả? Chống lại người thi hành pháp luật, giết không cần xét xử!”
“Mày giết đi! Giết đi! Cháu nội!”
Cường đại ca hôm nay chắc chắn khó mà có quả ngọt ăn rồi. Tim tôi thót lên tận cổ, sợ tên cán bộ kia tức lên không giữ vững ngón tay, đầu của Cường đại ca sẽ bị xuyên thủng một lỗ, gió thổi qua, một vòi máu phun lên tường. Nếu thêm mấy người nữa không giữ nổi ngón tay, bọn chúng tôi hôm nay sẽ chịu một trận nhảy nhót điên cuồng, rồi toàn thân lỗ chỗ như mắt sàng mất. May là khi ấy có một viên cảnh sát xen vào.
“Thằng Cường, mày điên à? Muốn chết hả? Hôm nay hết giờ rồi, chứ không ông cho mày một trận nên thân!”
Bụp một tiếng hắn đã khóa tay Cường đại ca, coi như kết thúc sự việc, rồi khua khua tay để đám võ cảnh rời đi.
Những ánh đèn pha chiếu vào lần lượt phụt tắt, tiếng chân ngoài cửa và trên nóc nhà xa dần. Nhưng chúng tôi đều không nói gì, không còn lời nào để nói, cứ đợi cho trời sáng, đợi khuôn ánh sáng hình vuông ấy chênh chếch chiếu vào từ ô cửa sổ giám sát, sau đó dịch chuyển dần trên tường gạch, kéo dài, biến dạng, biến thành hình cái chùy, cuối cùng biến thành một chùm đường xiên mờ nhạt tản mát dần. Bên ngoài bức tường bao có một tiếng bò kêu xa tít, làm tôi giật mình: là Mồm to báo tin tức gì chăng? Bên ngoài bức tường bao vọng đến tiếng động cơ máy đóng cọc gầm vang, lại làm tôi giật mình nghĩ: là tiếng tim đập thình thịch của Mồm to chăng? Còn có một âm thanh, mới nghe như tiếng kêu của trẻ con, nghe kỹ giống tiếng kêu của trẻ con, nghe đi nghe lại phát hiện đó đúng thật là tiếng kêu của trẻ con.
Bất kỳ một loại âm thanh quen thuộc nào cũng đều trở nên xa lạ.
Nhân viên đưa cơm đã tới quát tháo, không ai mở cửa lấy cơm, cũng không ai lấy đồ của mình ra ăn. Chúng tôi cứ ngồi ngây ra đó, không rõ vì sao cảm thấy khó chịu như vậy.
Hôm ấy tôi mơ một giấc mơ. Tôi mơ thấy mình lấy một thỏi phấn làm điếu thuốc giả, một đầu tô mực đỏ để làm đầu cháy. Tôi phì phèo điếu thuốc rởm ấy, rất giống một cảnh sát ngầm, khệnh khạng bước ra cửa. Bọn cảnh sát không trông thấy điếu thuốc giả trên môi tôi, không ai nhận ra tôi đang cải trang với điếu thuốc giả, từng người mỉm cười với tôi, gật đầu, hỏi thăm, lần lượt nhường đường một cách ngớ ngẩn, để mặc tôi bước từng bước qua cổng lớn số một, qua cổng lớn số hai, cứ thế đi tới biển người trên đường lớn, cứ đi như chốn không người.
Tôi tỉnh dậy, không biết giấc mộng kia có ý nghĩa gì.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Báo Cáo Chính Phủ
Hàn Thiếu Công
Báo Cáo Chính Phủ - Hàn Thiếu Công
https://isach.info/story.php?story=bao_cao_chinh_phu__han_thieu_cong