Chương 7: TìNh HuốNg BấT Ngờ
rời ạ!" Cô vừa tự sướng, bảo mình xinh đẹp, thông minh kìa. Cô thật muốn kiếm cái lỗ để chui xuống quá, nhưng ko phải cô đang chui lỗ chó hay sao? Ông trời có mắt xuống mà coi nè, ông thật biến thái quá đi!!
Cô im lặng cúi đầu mặc cho số phận đưa đẩy. Nam sinh kia khẽ cười, tiếng cười rất rất nhỏ nhưng vẫn lọt hết vào tai cô. Cô càng cúi thấp đầu hơn. Cứ cái đà này thì đầu cô 'hôn' mặt đất luôn.
" Cô đưa hai tay đây, cúi thấp người xuống tí nữa đi " Vừa nói anh ta vừa đưa hai tay đến trước mặt cô.
Lâm Ngọc ngạc nhiên, sửng sốt khi anh ta hành động như vậy, cô cứ trơ mắt mà nhìn ko làm gì cả.
Tay đưa ra đã mỏi mà cái đồ ngốc kia vẫn cứ nhìn anh chằm chằm, anh hắng giọng: " Cô ko chịu thì tôi đi đây " anh ta thu tay về lại.
Cô hoảng sợ, vội ngăn lại: " Ai..ai nói ko chịu, đưa tay đây ".
Lâm Ngọc đưa tay mình ra, nắm lấy hai bàn tay của hắn. Bàn tay to thật, ấm áp quá. Kể cũng lạ, đây là lần đầu tiên cô nắm tay người khác phái, mặt cô đỏ cả lên.
" Này, cô sốt hả, sao mặt đỏ như tôm luột vậy?" Anh thấy lạ nên quan tâm hỏi.
Con bà nó thật xấu hổ, tại sao lại đỏ mặt trong tình huống éo le này để người ta nhìn thấy hết. Lâm Ngọc chả biết phải làm sao cứ im lặng ko nói.
Anh dùng lực kéo mạnh. "Bụp", cái mông của cô cuối cùng cũng thoát ra được. Nhưng vì dùng lực quá lớn nên cả hai ko đứng vững được mà ngã về sau. Cô chóng mặt nhắm mắt, trên đầu toàn ngôi sao nhỏ.
Phải mất một lúc, cô mới mở mắt nhìn. Đập vào mắt cô là khuôn mặt đẹp trai kia phóng to bá đạo vào mắt mình. Chưa hết, cả người cô nằm sấp trên người hắn còn hai tay thì chống lên trên ngực. Cái tư thế này thật mờ ám hết sức.
Khuôn mặt của cô chỉ cách anh 3 cm, gần quá, mũi chạm mũi rồi, cô nín thở ko dám thở mạnh, hơi thở nam tính của anh cứ phà vào mặt cô. Ôi trơi ơi, cô cũng là con gái đấy nhá, cứ như vầy sao cô chịu nổi.
Bạn Gái Tôi Là Đầu Gấu Bạn Gái Tôi Là Đầu Gấu - Hảo Rupi Bạn Gái Tôi Là Đầu Gấu