Chương 7: Độc Thoại 3
ý do khiến tôi không thể tha thứ cho bọn họ không phải chỉ vì họ đã cướp đi một thứ quý giá của tôi.
Mà là tôi căm phẫn tột cùng khi họ không chút xấu hổ với hành vi xuất phát từ quan điểm sống ích kỷ của mình.
Họ nghĩ họ làm vậy là lẽ đương nhiên. Và rằng là người, nên đương nhiên ai cũng sẽ làm thế.
Vì là người ư?
Không có chuyện đó đâu.
Những thứ họ làm chẳng khác nào tự phủ nhận chuyện mình là con người.
Tôi không yêu cầu họ sám hối. Tôi chẳng yêu cầu thứ gì ở họ. Bởi họ không đáng để tôi yêu cầu.
Giả như họ có phản kháng lại thì tôi cũng không sợ. Vì quân Á t hay quân Phăng teo, tất cả đều nằm trong đôi tay này rồi.
Án Mạng Mười Một Chữ Án Mạng Mười Một Chữ - Higashino Keigo Án Mạng Mười Một Chữ