Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Vạn Độc Quỷ Môn
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Hồi 6: Bích Hổ Tứ Quái
L
inh Phụng ngồi giữa tửu quán, rót rượu ra chung uống thật tự nhiên, nhưng trong lòng lại tự cười mình. Bởi thường ngày sống trong gia đình chỉ những dịp lễ tết nàng mới uống vài chung rượu. Hoặc đôi khi nàng đối ẩm với người yêu một chung mà ửng hồng đôi má, sóng mắt long lanh, câu chuyện tâm tình thêm đậm đà thi vị.
Đây là lần đầu tiên Linh Phụng uống rượu một mình. Nàng muốn mượn hơi men để tinh thần bớt căng thẳng, và dáng vẻ thêm hiên ngang giữa nơi đông đảo bọn mày râu.
Nghĩ đến những lần đối ẩm với Vương Hán Sơn nàng lại nhớ nhung tha thiết. Linh Phụng nhìn xuống cổ tay tròn lẳn của mình và ngắm chiếc vòng bằng sừng do nàng gọt dũa chạm khắc công phu. Nàng tỉ mỉ tạo ra một cặp vòng và đã tặng cho Vương Hán Sơn một chiếc, chàng cũng đeo ở cổ tay trân trọng như một kỷ vật thiêng liêng. Nhìn chiếc vòng đơn độc nơi cổ tay mình, Linh Phụng lại nao nao thương nhớ.
Linh Phụng còn một vật quý nữa, chiếc trâm ngọc cài trên tóc nàng là vật bất ly thân.
Chiếc trâm ngọc chính là hình bóng của bá phụ Đại Kiệt Thượng Quan Kỳ Long làm quà cho nàng. Linh Phụng vẫn nhớ người bá phụ từ Tây Vực trở về, câu chuyện hàn huyên với phụ mẫu nàng chưa nhiều ông đã cài lên mái tóc nàng chiếc trâm và bảo:
- Con phải trân trọng giữ gìn ngọc trâm này. Chẳng phải vì nó bằng ngọc quý mà nó còn có giá trị cao quý vô giá... Bá phụ sẽ cho con biết sau...
Nàng nhắp chung rượu và thở dài, thầm nói một mình:
- Bá phụ ơi, con chưa được nghe bá phụ nói gì thêm về chiếc ngọc trâm thì bá phụ đã tuyệt tích bởi cái thiệp mời hội kiến của Sơn Đông Tuyệt Thủ Thái Kình Ngạc. Rồi gia đình con gặp cơn tai biến này, biết chừng nào bá phụ và con mới được gặp nhau.
Vừa thẫn thờ ăn uống, Linh Phụng vừa để tâm trí lo lắng về người bá phụ thân kính, người thúc phụ đã lìa đời, phụ mẫu và hai đệ đệ thất lạc, còn người yêu chưa biết ở nơi đâu.
Giữa lúc lòng nàng ngổn ngang trăm mối thì nơi bàn rượu tận góc quán, bốn trung niên mặt mày hung hiểm, cứ liếc mắt về phía nàng mà thầm thì to nhỏ.
Bọn chúng là bốn tên Bích Hổ tứ quái, chuyên cướp phá leo tường như những con thằn lằn, đột nhập bất kể nhà quan, nhà dân để trộm cướp của cải. Tất nhiên võ nghệ của chúng chẳng phải tầm thường, tính nết rất cổ quái tàn bạo.
Sau một hồi xầm xì to nhỏ... hai tên Tam Quái Khưu Quýnh và Tứ Quái Tạ Khắc lừng lững đứng dậy.
Chúng đi thẳng tới bàn Linh Phụng đang ngồi. Tạ Khắc vừa đứng nhăn răng cười trước mặt cô gái, thì Khưu Quýnh bọc vòng sau lưng đã sỗ sàng vỗ vai Linh Phụng, hỏi lớn:
- Này người đẹp cô đơn. Nàng có tâm sự gì mà độc ẩm buồn bã quá vậy? Hãy cùng bọn ta vui thú một phen...
Tạ Khắc đứng phía trước cười rống lên:
- Ha ha, tam ca của ta nói rất phải. Nơi đây hang động thiếu gì, mỹ nhân cùng bọn ta mặc tình mây mưa thoải mái.
Linh Phụng chẳng thèm hé môi, thình lình nàng vung thẳng hai cánh tay một bàn tay là một chiếc đũa nắm chắc, đâm ngược vào cặp mắt đang trố tròn xoe của tên Khưu Quýnh nham nhở. Tạ Khắc vừa giật mình bởi tiếng rú khủng khiếp của tam ca thì Linh Phụng đã hạ tay xuống cầm đĩa gà quay đập thẳng vào mặt gã với nội lực phi thường...
Bốp...
Chiếc đĩa không vỡ mà mặt mũi Tạ Khắc nát bét, đẫm máu nhầy nhụa lẫn dầu mỡ và xương gà.
Thực khách trong quán đều nhìn sững sờ và cùng ồ lên một tiếng:
- Hảo công phu, hảo công phu...
Từ bàn trong góc, Nhất Quái Ngô Phù, Nhị Quái Lữ Động đồng thét lên rùng rợn và phóng vọt tới chỗ Linh Phụng như hai làn chớp.
Người trong quán giật mình, lo thay cho cô gái...
Pặc Pặc...
Rầm...
Nhiều người nhắm mắt lại bởi họ tưởng cô gái mảnh dẻ vừa dám nặng tay với hai tên Bích Hổ sẽ bị hai gã đàn anh hung ác nghiền nát thân mình.
Nhưng... Sau tiếng rầm chuyển rung tửu quán, thực khách trố mắt nhìn đã thấy Ngô Phù và Lữ Động bị văng về hai phía như hai tảng đá quật mạnh vào tường.
Lại những tiếng hít hà vang lên:
- Ôi, thế Phượng Hoàng Triển Dực kinh hồn.
Hai tên Bích Hổ chấn động lục phủ, ngũ tạng. Nhưng vì thể diện lâu nay với người quanh vùng chợ nhỏ nên lại xông vào xuất chiêu, vỗ chưởng vào cô gái như hai luồng sóng.
Linh Phụng thét to một tiếng, phóng vút thân hình lên... hai luồng kình khí của Ngô Phù, Lữ Động đánh hụt quật thẳng vào vách quán đổ vỡ ầm ầm, thực khách văng bắn ra ngoài, rùng rùng bỏ chạy. Chỉ còn lại ông lão áo trắng ngồi tủm tỉm cười.
Nhưng nụ cười của lão chợt khựng lại bởi thân hình cô gái xoay tròn như chong chóng, đôi chân nàng phóng ra một chiêu Song Long Thiết Cước, cùng lúc tấn công hai đối thủ.
Chỉ nghe hai tiếng bộp bộp, hai gã Bích Hổ lại bị quăng qua bức tường lở, bay ra vườn.
Hoảng kinh tột độ, Ngô Phù và Lữ Động vừa bật mình dậy đã phóng tới chụp vội hai gã đàn em bị thương nặng, vác chạy như gió.
Khoanh tay mỉm cười nhìn theo, Linh Phụng lại thản nhiên ngồi vào bàn nâng chung rượu uống, mặt không hề đổi sắc.
Đám thực khách chạy tứ tán lúc ấy kéo nhau trở vào, trầm trồ khen ngợi:
- Ôi, tiểu cô nương này võ công tuyệt luân. Lần đầu tiên bọn Bích Hổ tứ quái bị trừng trị đích đáng.
Linh Phụng đứng dậy gọi chủ quán tính tiền rượu thịt.
Nàng nói thêm:
- Bọn lưu manh vô lễ, buộc lòng tiện nữ phải động thủ. Những hư hao trong quán tiện nữ xin bồi hoàn tất cả.
Lão chủ quán vội khom mình:
- Xin cô nương đừng bận tâm chuyện này. Bốn gã quái thú này đã từng làm phiền bản quán nhiều lần, chẳng ai dám can thiệp. Hôm nay cô nương trừng trị chúng một phen chúng sẽ bớt hung hăng quấy phá, bản quán và bà con trong vùng đều biết ơn cô nương vài bức tường đổ nào có nghĩa lý gì.
Giữa lúc mọi người xúm quanh chiêm ngưỡng cô gái thì lão già áo trắng lẳng lặng rời khỏi quán, phi hành vùn vụt về hướng thung lũng rợp bóng cây xanh.
Rào Rào Rào...
Một bọn người y phục toàn xám từ trong lùm bụi phóng vút ra, trên ngực mỗi đứa đều có thêu hình con nhện độc đen nhánh.
Lão già đưa bàn tay vuốt mạnh từ trên xuống chiếc mặt nạ da người đã nằm gọn trong tay. Lão trở thành một chàng trẻ tuổi, đẹp trai.
Lũ áo xám cùng ồ lên:
- Tống Phi Bằng công tử.
Phi Bằng kéo mấy tên áo xám lại gần nói nhỏ mấy câu. Chúng đều gật đầu ra vẻ hiểu ý. Nhưng một tên bỗng hỏi:
- Công tử có chắc không?
Chàng trai đáp ngay:
- Ta đã theo dõi nàng từ Tống Linh võ đường đến tận Phiêu Bồng tửu quán, chắc chắn nàng sắp đi ngang chốn này.
Tên nọ quay nhìn đồng bọn, phẩy tay:
- Tất cả sẵn sàng động thủ.
Những chiếc bóng xám lại biến ngay vào đám bụi bên sườn thung lũng, còn chàng trai thì mỉm cười phóng vút lên một ngọn cây cao.
Gã phóng tầm mắt nhìn...
Từ phía xa, Thượng Quan Linh Phụng đang phi hành tới.
Cu rúc... Cu rúc...
Nhiều tiếng chim rừng bỗng rộn rã vang lên.
Bờ bụi bên ngoài im lìm, nhưng bên trong âm thầm chuyển động.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Vạn Độc Quỷ Môn
Trần Thanh Vân
Vạn Độc Quỷ Môn - Trần Thanh Vân
https://isach.info/story.php?story=van_doc_quy_mon__tran_thanh_van