Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tỳ Nữ Vương Phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 6: Ám Sát Mộc Mộc
K
hông chút căng thẳng khi phát hiện tình trạng thê thảm đang thoi thóp thở của Tiểu Hà, mày nhíu lại thành vết nhăn, dù có chút không nhẫn tâm nhưng cuối cùng vẫn Lâu Hướng Vãn đứng ở sau lưng trầm mặc.
“Việc Lôi quản gia nên hỏi cũng đã hỏi rồi, Tiểu Hà thay vì chịu khổ như vậy, không bằng cứ nói ra, ít nhất không cần phải chịu tội.” Lâu Hướng Vãn thở dài một tiếng, giọng điệu nhẹ nhàng chậm chạp, không cần nói sơ qua quy củ của vương phủ cho Tiểu Hà biết, thật sự đã phạm vào quy củ, thì Lâu Hướng Vãn vẫn phải làm theo gia quy mà trách phạt.
Đoàn Tử đi theo sau Lâu Hướng Vãn gật đầu mạnh, hy vọng Tiểu Hà vẫn cứ nhận tội, như vậy sẽ không bị trói đến đến chỗ này làm khổ thân mình. Hơn nữa, một ngày cô không nhận tội chỉ sợ sẽ còn bị đánh, nhưng nếu để Tử Thư cô nương động thủ, sợ Tiểu Hà sẽ hối hận sống trên đời này không mau trở về trong bụng mẹ lần nữa để sớm được đi đầu thai.
Hô hấp Tiểu Hà nặng nề, ngực giống như ống gió cũ nát lên xuống liên tục, sau đó ngẩng đầu lên, nhìn xuyên qua mái tóc đen rối loạn nhìn Lâu Hướng Vãn trước mặt, giọng khẩn thiết nói, “Lâu cô nương, cô có lòng dạ bồ tát có thể cởi dây trói cho ta có được không, cái gì ta cũng sẽ nói cho cô biết.”
“Đoàn Tử, đi đi.” Lâu Hướng Vãn gật đầu, Đoàn Tử ở một bên vừa nghe Tiểu Hà đề nghị, nhanh chóng chạy tới dùng sức mở nút buộc, khi thấy sau lưng Tiểu Hà đầy máu, Đoàn Tử không ngừng lộ vẻ không đành lòng, “Thật may còn Mộc Mộc chịu nghe lời cung khai của cô, nếu không thì cô không bị đánh đến chết, cũng sẽ bị đau mà chết.”
Tiểu Hà bị trói nên thân thể có chút cứng ngắc, dựa vào cây cột sau lưng thở hổn hển, một tay vén mái tóc rối lên, lộ ra gương mặt có chút xanh đen, tựa hồ nghỉ ngơi đã đủ rồi liền muốn cung khai, môi nhép nhép. Đột nhiên, ánh mắt lúc đó của Tiểu Hà giống như ác quỷ, điên cuồng vặn vẹo, tay kéo Ngân trâm cài tóc của Đoàn Tử xuống, thét lớn nhào tới Lâu Hướng Vãn, trâm bén nhọn trực tiếp ghim tới cổ của Lâu Hướng Vãn.
“Mộc Mộc!” Đoàn Tử đầu tiên sửng sốt, sau đó hét lên cũng nhào tới theo, gương mặt mập mạp bị dọa sợ đến tái nhợt.
Nhíu mày một cái, Lâu Hướng Vãn thấy Tiểu Hà như ác quỷ nhào tới mình, thân thể lách sang một bên, trong làn váy bàn chân di chuyển bình tĩnh, xem ra chỉ là một động tác đơn giản, mũi chân đá vào huyệt đạo trên đùi của người kia.
Tiểu Hà cảm thấy chân đột nhiên như bị đóng đinh, cơn đau nhức quét tới, thân thể không vững vàng lảo đảo một cái, mà sau lưng Đoàn Tử cũng đang nhào tới, ầm ầm hai tiếng, thân thể Đoàn Tử trực tiếp ngã nhào trên người của Tiểu Hà.
Lâu Hướng Vãn nhanh chóng ngồi xổm xuống, dường như muốn đoạt lại Ngân trâm trong tay của Tiểu Hà, ngón tay mảnh khảnh dùng sức bấm vào khớp xương ở cổ tay của Tiểu Hà, từ từ nớ lỏng ra, Lâu Hướng Vãn lấy lại cây trâm trong tay cô đã nới lỏng liền cầm lấy.
“Cái tên súc sinh vong ân phụ nghĩa này, cô dám đâm Mộc Mộc sao!” Đoàn Tử thật bị hù sợ chết khiếp, nện quả đấm tức giận xuống thân thể Tiểu Hà đang bị áp đảo ở dưới, nhất là dám dùng cây trâm trên đầu của mình, nếu thật sư tổn hại đến Mộc Mộc, Đoàn Tử cảm giác mình có chết đến bảy tám lần cũng không đủ đền bù.
“Đoàn Tử, trói cô ta đứng dậy.” Lâu Hướng Vãn thấy Tiểu Hà bị đánh, dù lực quả đấm của Đoàn Tử không nhỏ, nhưng khi đánh vào người sẽ phát ra tiếng rên rĩ.
“Được.” Lần này xem như Đoàn Tử hiểu rõ ở trong vương phủ không nên quá tốt bụng, dùng sức nâng bả vai Tiểu Hà lên, khoanh chặt cánh tay ra sau lưng tranh cô phản kháng giãy giụa, Lâu Hướng Vãn cầm sợi dây lên trói người lại.
“Chuyện này là thế nào?” Người chưa đến giọng đã truyền đến, Hoa Thiên Thiên đứng mở nửa cánh cửa, thấy Tiểu Hà bị chủ tớ buộc lại. Tựa hồ hiểu rõ việc gì, nhướng đuôi lông mày tức giận nhìn chằm chằm mặt vô tội của Lâu Hướng Vãn.
“Đầu óc ngươi là đậu hũ hả, dám tự thả người ra? Tiện nhân đã lén vụng trộm như vậy, còn gì không dám làm chứ, nếu ả lỡ chết đi thì sao. Lâu Hướng Vãn, cô sợ sống quá lâu nên muốn tìm đường chết hả?” Hoa Thiên Thiên liền mắng người, giọng vừa nhanh vừa nghiêm khắc, đằng đằng tức giận tăng cao, hận không thể mắng rõ ra, lúc nào Lâu Hướng Vãn cũng luôn cứ mềm lòng.
“Thiên Thiên, chỉ là sợi dây bị nới lỏng, ta và Đoàn Tử chỉ muốn buộc lại thôi mà.” Lâu Hướng Vãn kinh hãi nhìn Hoa Thiên Thiên mắng chửi, trong lúc Thiên Thiên mắng chửi là dữ tợn nhất.
“Sợi dây lỏng?” Bên ngoài cười nhưng bên trong lại không hề cười, Hoa Thiên Thiên hừ hừ, ánh mắt càng trở nên nguy hiểm, chân lướt nhanh như bay đi tới trước mặt Lâu Hướng Vãn.
“Thiên Thiên, trời rất nóng, không cần đến gần ta như vậy.” Lâu Hướng Vãn run rẩy, giống như bị con sói lớn (ONO) đang để mắt tới một con cừu nhỏ, vừa xông lên chạm một cái liền lui ra xa ba bước lớn.
“Đoàn Tử, tóc cô đã búi lên rồi, sao lại rối bù như thế, còn nữa…… Sau lưng Tiểu Hà lại có dấu chân ấn lên là như thế hả? Ta không hiểu người đã bị trói trên cây cột sao trên eo lại lưu dấu chân như vậy, còn Mộc Mộc, sao trong tay cô lại cầm Ngân trâm của Đoàn Tử hả?”
Sau đó phát ra tiếng răng rắc hỏi thăm, Hoa Thiên Thiên vòng tay quanh lưng, dù rất bận rộn nhưng vẫn nhàn rỗi đợi lời giải thích của Lâu Hướng Vãn, quả thật càng ngày càng lớn mật, thật muốn đáng chết cô ngay, dám ở trước mặt mình mà nói láo sao.
Mộc Mộc, không phải Đoàn Tử không giúp cô, thật sự Thiên Thiên quá lợi hại, nhãn thần cô ta quá tin tường căn bản không thể lường gạt! Đoàn Tử đồng tình nhìn Lâu Hướng Vãn sắp chui vào hốc tường, rơi vào trong tay của Thiên Thiên, Mộc Mộc chỉ có thể cung khai.
Lâu Hướng Vãn khẽ đảo tròng mắt, ánh mắt len lén liếc nhìn một cái, ăn ngay hỏa dược của Hoa Thiên Thiên, chột dạ cười một tiếng, nũng nịu mở miệng, “Tôi chỉ muốn làm Tiểu Hà cung khai mà thôi? Nên mới để cho cô ấy ăn chút đồ ngọt, nới lỏng dây trói, muốn cho cô ấy biết là ta đứng ở phía bên cô, sau đó mới lấy lời khai.”
“Lại diễn nữa, Mộc Mộc, ta phát hiện cô càng ngày càng lợi hại đó, người chết cũng bị cô nói làm sống lại!” Lâu Hướng Vãn cười lên, kỳ thực làm cho người khác thấy rất thương yêu, mi nhíu chặt, lông mày cong cong xinh đẹp, mặt trắng nõn lộ ra hai má lúm đồng tiền sâu, bởi vì cười mà thịt trên gương mặt cong lên mềm nhũn, bộ dạng cười ha hả làm cho người ta không nhịn được muốn nhéo xuống một cái.
Hỏa khí Hoa Thiên Thiên dù rất lớn, nhưng nhìn bộ dạng tươi cười của Lâu Hướng Vãn làm tiêu tán đi một ít, nhưng vẻ mặt cô vẫn cứ giữ y như cũ, ngược lại ánh mắt liền tránh đi nhìn về phía Tiểu Hà đang bị trói chặt, cười lạnh một tiếng trong ánh mắt lộ ra đầy tia âm khí, “Người nào đã mua chuộc ngươi, kêu ngươi đi ám sát Mộc Mộc, xem ra lá gan của ngươi cũng không nhỏ, không biết ngươi có thể chịu việc thẩm vấn được bao lâu đây, Đoàn Tử, đi xuống kho bên kia cho ta, nói rằng ta muốn lấy một cây sâm núi để bồi bổ thân thể cho Mộc Mộc.”
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tỳ Nữ Vương Phi
Lữ Nhan
Tỳ Nữ Vương Phi - Lữ Nhan
https://isach.info/story.php?story=ty_nu_vuong_phi__lu_nhan