Truy Tìm Sự Thật epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 6 : 6
ếu có một vùng nước nào đó ngoài Liên Xô cũ hoặc Venice mà không ai muốn nhảy xuống, đó sẽ là những con kênh của Amsterdam. Chúng nổi tiếng không phải nhờ sự trong mát, sạch sẽ hay nuớc lưu thông tốt.
Shaw chạm vào mặt nước, xé nó ra làm đôi. Nhưng lực va chạm khi nhảy từ tầng bốn quất vào từng dây thần kinh, từng thớ thịt trong người ông. Shaw uốn người và vọt lên mặt nước, đảo mắt tìm gã người Iran. Chẳng có gì!
Rõ ràng so với người sống ở vùng sa mạc, gã người Iran là một tay bơi giỏi. Nhưng Shaw cũng là người như vậy, khi phát hiện thấy con mồi của mình, ông bơi ngang kênh bằng một sải mạnh, suýt nữa tóm trúng chân khi gã vươn lên khỏi mặt nước. Con mồi đạp mạnh, gót đôi ghệt của hắn trúng cằm Shaw đau điếng. Điều ấy chẳng khiến tinh thần Shaw mạnh thêm chút nào.
Hai người đàn ông đối mặt với nhau gần chân cầu Magere, những ngọn đèn phát ra thứ ánh sáng vui nhộn tạo nên hậu cảnh thật kỳ lạ cho hai kẻ đang sôi lên vì giận dữ tìm cách giết chết kẻ kia.
"Mày đã phản bội tao!" Gã người Iran rít lên.
"Mày sẽ phải giải quyết chuyện ấy".
Gà Iran xem xét địa hình giao chiến. "Tao được huấn luyện làm mujahideen. (Lực lượng du kích Hồi giáo đóng ở Iran và Pakistan tiến hành cuộc chiến tranh thần thánh chống lại Liên Xô cuối thập kỷ 70 và 80). Tao đã chiến đấu chống bọn ma quỷ ở Iraq và Afghanistan nhiều năm. Tao đang hy vọng giết mày bằng tay không đấy. Dâng cho ta cái chết của ngươi, đồ bẩn thỉu".
Trước khi hắn kịp ra thêm đòn tấn công, Shaw giật lấy con dao của hắn đang phi tới rồi cho bay tiếp. Nó đi trúng chân gã Iran, xuyên qua cả da và xương, mũi dao cắm xuống bậc thang gỗ của cây cầu phía dưới.
Gă người Iran rú lên đau đớn, vừa cố gắng rút chân ra vừa chửi rủa Shaw.
Trong lúc đối thủ đang mải làm việc ấy, Shaw ra một đòn khiến gã gục xuống, trông như con bướm bị ghim trên bảng vì người nằm sóng soài trên ván gỗ khi chân vẫn ghim chặt.
"Mày nói nhiều quá", Shaw bảo gã, lúc này đã bất tỉnh nhân sự.
Một giờ sau, Shaw đã ngồi ở khoang sau một chiếc xe tải trắng, đôi vai dày quấn một chiếc chăn, miệng nhấm nháp tách cà phê nóng của Hà Lan. Ngồi đối diện với ông có hai người mặc sắc phục thật dễ nhận thấy vì họ chẳng có đặc điểm nhận dạng nào, người thứ ba mặc bộ complê may sẵn.
"Lao qua cửa sổ? Xuống kênh? Ở tuổi ông ấy à?" Người mặc complê vừa hỏi vừa gãi lớp da đỏ ửng trên cái đầu hói hình quả trứng của ông ta.
"Ông đã truy theo cuộc gọi được chứ?"
Người đàn ông gật đầu."Ông thật nhanh trí khi đưa điện thoại của mình cho hắn. Cách đây khoảng mười phút chúng tôi đã vồ được Mazloomi và đồng bọn của hắn. Một nhóm đáng ghê tởm. Đúng, thật ghê gớm". Người đàn ông vờ làm điệu run rẩy rồi bật cười.
Shaw chẳng hề cười tí nào. "Những tay tử tế hiếm khi cố tìm cách đánh bom hạt nhân nhằm vào người vô tội lắm. Đó là lý do sinh ra chính phủ".
"Ông thật sự tin thế hả?"
"Ừ, cả ông cũng tin đấy Frank, nếu như ông có dũng cảm thừa nhận điều đó".
Frank nhìn hai ngtrời mặc sắc phục rồi hất đầu về phía cửa. Cả hai nhanh chóng đứng lên và rời khỏi đó. Frank nhích gần lại Shaw.
"Tôi nghe rằng ông muốn dừng lại, thế là thế nào?”
"Ông muốn tôi cứ tiếp tục làm việc này bao lâu nữa?”
"Chẳng phải ông đã đọc văn bản rồi sao? Cho tận tới khi ông chết, như ông đã suýt bị đêm nay ấy".
"Đêm nay à? Chưa gần tới mức ấy đâu. Chuyện này chỉ nguy hiểm như trò bịt mắt bắt dê thôi".
"Hừm, nếu có khi nào ông tiến đến gần cái chết thì đừng để tôi trông thấy nhé. Tôi không muốn làm phiền đâu".
"Cảm ơn đã quan tâm!"
"Bây giờ đi đâu?"
"Dublin"
Frank tò mò: "Tại sao?"
"Đi nghỉ. Có lẽ ông không nghĩ là sau đêm nay tôi xứng đáng hưởng một kỳ nghỉ".
"Ồ, ông có thể đi, nhưng ông sẽ quay lại”, Frank nói đầy tự tin.
Shaw đứng dậy, thả tấm chăn tuột khỏi vai và đưa chiếc tách không cho Frank. Da ông ngứa ran và tóc như muốn lột khỏi đầu".
"Sẽ trở lại ngay khi ông gửi cho tôi một tấm ảnh chụp ông bơi dưới kênh. Tất nhiên là trần truồng”.
"Được. Ông vẫn vui khi ở bên phía chúng tôi chứ?"
"Thực sự trước đây tôi đâu được lựa chọn, giờ được phép rồi à?”
"Chúc ông vui vẻ ở Dublin, Shaw".
"Ông có thể tự nắm thông tin về tôi mà, phải chứ? Quân của ông sẽ bám đít tôi ngay cho xem".
Frank chầm một điếu xì gà Hà Lan và dành cho Shaw nụ cười tự mãn sau làn khói thuốc, "ông nghĩ rằng mình đủ quan trọng để chúng tôi săn đuổi khắp thế giới này ư? Chúa ơi, một người có cái tôi mới lớn làm sao!"
"Chúc ông chẳng bao giờ già đi, Frank".
Truy Tìm Sự Thật Truy Tìm Sự Thật - David Baldacci Truy Tìm Sự Thật