Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Tiếng Dương Cầm
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 6 -
H
oàng Oanh đến lớp ôm một bọc giấy lớn, em tò mò:
- Chi rứa mi?
- Tới đây tao cho coi.
Hoàng Oanh mở hé mép giấy báo, để lộ mầu vỏ cây xanh xanh gợi thèm.
- Đố mi chi?
Em nuốt nước miếng.
- Xoài xanh hấp dẫn quá mi ơi!
Hoàng Oanh giao cả bọc giấy cho em.
- Anh Bằng gởi cho mi đó.
- Thiệt hả? Mi về cám ơn anh Bằng dùm tao nghe.
Giờ ra chơi, Hoàng Oanh nói với em:
- Mai Liên nì, có phải kỳ nớ mi nói là... nếu mình nhận món quà của người nào, tức là mình đã yêu người đó, có phải không?
Em lơ đãng:
- Ừ đúng,
- Rứa thì chừ mi nhận xoài của anh Bằng tức là...
Em hoảng hồn đập vào vai nó:
- Ê nói ẩu mi, anh Bằng coi tao như em mà.
Rồi em bào chữa"
-Tao coi anh Bằng như anh Lâm mà.
Hoàng Oanh ngồi trầm ngâm bên em không nói năng chi. Em chợt tức ngang, em chạy vô hộc bàn lấy gói xoài ra:
- Nếu mi nghĩ bậy là tao ưa anh Bằng thì thôi, mi đem về trả cho anh ấy đi.
Hoàng Oanh hất tay em:
- Mai Liên chi lạ rứa.
Em làm mặt giận:
- Ai biểu mi nghĩ xiên xẹo làm chi.
Hoàng Oanh ôm vai em, nói nhỏ:
- Không phải tao nói bậy mô Mai Liên mà anh Bằng yêu mi thật mà.
Em trợn tròn đôi mắt:
- Hoàng Oanh, đừng nói ẩu!
Hoàng Oanh vẫn nghiêm trang:
- Chuyện quan trọng ai mà thèm giỡn với mi. Tao nói thiệt mi nghe hí, mi có nhớ lâu lắm rồi, trước Tết lận, tao có hỏi mi một câu, nếu một người con trai tặng mi món quà, mi có nhận không? Nhớ không Mai Liên?
- Nhớ, tao đã trả lời mi rồi và mi cũng có nói với tao đó là ví dụ thôi mà.
Hoàng Oanh lắc đầu:
- Tao dối mi, không phải ví dụ mô Mai, mà là sự thật. Anh Bằng có gửi tặng mi chiếc kẹp tóc bằng đồi mồi anh mua lại của một người bạn đi Hà Tiên về. Cho nên tao phải dọ ý mi trước. Nghe mi nói quá tim chì của mi không ưa ai hết, ít nhất mi cũng có cảm tình với anh Bằng đã tao mới dám đưa tặng vật chớ.
Em nói với Hoàng Oanh:
- Chắc mi hiểu lầm tình cảm của anh Bằng, anh chỉ coi tao như một người em gái.
Hoàng Oanh nhìn thẳng vào mặt em:
- Không, anh Bằng yêu mi lắm mà. Mai Liên nì, hình như mi đang yêu một người phải không?
Em thấy không nên dối Hoàng Oanh nữa.
- Ừ. Nhưng mới sơ sơ thôi. Răng mi biết?
- Anh Bằng nói hình như người đó cũng có quen anh Bằng nữa. Anh chàng tên là...
- Hoàng Minh, cùng làm một chỗ với anh Lâm và anh Bằng đó mi.
Hoàng Oanh xích lại gần em hơn:
- Lạ ghê chưa, rứa mà tao cứ tin chắc là anh Bằng yêu chị Mỹ Liên. Bữa trước tao thấy anh ngồi rầu rĩ quá, tao mới đến bên tò mò hỏi, anh nói Mai Liên đã có người yêu rồi. Tao cười, tao nói chị Mỹ Liên có bồ anh mới nên buồn chớ. Anh cười, anh nói chị Mỹ đẹp nhưng không sâu sắc tế nhị bằng Mai Liên, tâm hồn Mai Liên cao đẹp lắm, anh đâu có yêu chị Mỹ.
Chuông reo vào lớp, em đi theo Hoàng Oanh đầu óc rối reng bao ý nghĩ, kỳ lạ quá, chị Mỹ đep như vậy tại sao anh Bằng lẫn Hoàng Minh đều hướng về em? Nghĩ đến Hoàng Minh, em mới nhớ anh đi hơn hai tuần rồi sao chưa thấy về, em đếm từng giây từng phút và mong anh quá. Hoàng Minh hứa sẽ gọi điện thoại cho em mỗi ngày nhưng đường dây Saigon Huế xa xôi lại gặp dạo này thời tiết xấu, nên thỉnh thoảng anh mới gọi được cho em mà thôi. Bốn năm ngày nay, đêm nào em cũng thức chờ điện thoại nhưng không có, chả biết tại sao Hoàng Minh lại ra trễ như vậy, em buồn lo và nhớ anh ghê.
Buổi tối cơm xong, em ngồi lóng ngóng bên điện thoại thì có tiếng gõ cửa. Lời mẹ nói rộn rã lòng em:
- Cậu Minh mới đi công tác ra đó à!
Và giọng nói đầm ấm quen thuộc của Hoàng Minh:
-Dạ kính chào bác.
- Cậu ngồi chơi, để tôi gọi con Mai Liên. Chà, cậu bày vẽ quá, cho chi mà nhiều rứa?
-Dạ, chỉ có chút quà nhỏ chứ có chi mô mà nhiều.
- Mai Liên ơi – Mẹ vừa gọi vừa đi vào nhà trong.
Em ló đầu ra khỏi phòng, mẹ nói:
- Hoàng Minh đợi con nơi phòng khách.
Em không kịp soi gương, em không kịp chải lại đầu tóc rối tung, em chạy ra phòng khách:
- Anh Minh!
- Mai Liên.
Hai đứa nhìn sững nhau, một lát sau Hoàng Minh mới nói:
- Mai Liên, vì chuyến công tác kéo dài cho nên anh về trễ, Mai có mong anh không?
Em gật:
- Mai đếm từng giờ từng phút. Năm ngày ni, Mai đợi điện thoại anh mà không thấy, Mai lo không biết anh bận chuyện chi.
- Ngày nào anh cũng điện thoại về Huế, nhưng bữa được bữa không, anh nhớ Mai kinh khủng.
Em ngồi xuống bên Minh:
- Mai cũng nhớ anh. Anh Minh, ba mẹ biết chuyện tụi mình rồi.
Hoàng Minh tươi nét mặt:
-Mai nói à.
-Không, anh Lâm biết chuyện tụi mình rồi anh nói lại với ba mẹ.
-Ba mẹ có nói chi anh không?
-Dạ, cả nhà ai cũng mến thương anh, chỉ có me, me ngại anh không chịu theo đạo...
Hoàng Minh chợt thở dài:
- Đó cũng là một vấn đề làm anh bận tâm.
Em nhíu mày:
- Anh bận tâm vì phải theo đạo?
Hoàng Minh lắc đầu:
- Không, thái độ của ba đã làm anh bận tâm, nhưng Mai Liên đừng lo, anh sẽ cố thuyết phục ba để được sống gần Mai.
Em nhìn Minh bằng ánh mắt lo ngại:
- Anh đã thưa chuyện với hai bác và hai bác không bằng lòng hả anh?
Hoàng Minh trầm ngâm:
- Nếu không có chuyện này xảy ra thì mọi trở ngại anh đã vượt qua dễ dàng. Số là người anh cả của anh cũng lấy vợ có đạo, được đứa con nhỏ thì anh ấy mất, chị ấy chưa mãn tang đã vội có tình yêu mới. Từ đó chị bỏ bê việc nhà anh cả. Mới đây chị đem hai đứa con về bên nhà chị ở luôn, và ba má anh đang lo luật sư để kiện bắt cháu nội về. Ngày anh vào, công việc kiện tụng chưa xong, ba má anh đang bực dọc, cho nên khi anh thưa chuyện tụi mình, ba anh cương quyết không cho anh dẫm lên bước chân của anh cả. Anh đã trình bày với ba thật rõ ràng, chị Cả không phải là em và em cũng không phải là chị Cả, mỗi người một tâm tánh. Má anh chỉ biết nghe lời ba mà ba thì bây giờ đang mang nặng thành kiến con dâu khác tôn giáo. Nhưng rồi anh sẽ cố gắng thuyết phục, Mai Liên đừng lo nghe.
- Mai thấy răng khó ghê... anh bây giờ trở thành con trai trưởng.
Hoàng Minh ngắt lời:
- Để đó anh lo mà. Anh cũng lớn rồi, nếu ba má anh cương quyết cản trở, anh sẽ cùng Mai dẫn nhau ra nhà thờ làm phép cưới.
- Nhưng Mai chưa đủ hai mươi mốt tuổi.
- Anh sẽ đợi.
Em nghe buồn muốn khóc, vừa mới biết yêu đã vương sầu lo.
Hoàng Minh cố cười thật tươi:
- Mai Liên đừng buồn nữa, mọi sự để anh lo. Bây giờ ăn mãng cầu với anh đã nghe.
- Anh mua tặng ba mẹ Mai mà, để ba mẹ ăn trước đã chớ.
- Không, hai bác, anh Lâm, và Mỹ Liên có rồi, đây là phần dành riêng cho Mai mà.
Em làm mặt vui để vui lòng Minh:
- Nhiều quá, Mai ăn răng hết, dám bể bụng lắm a.
Hoàng Minh lại cười:
- Anh may lại cho, nghề của anh mà. Nói giỡn đó, biết Mai thích mãng cầu dai, anh mua thật nhiều, Mai nên để tủ lạnh ăn dần, thứ này ở Huế hiếm lắm.
- Anh cũng mua mãng cầu cho ba mẹ em hả?
Hoàng Minh âu yếm nhìn em:
- Không phải, tùy ý thích mỗi người chứ. Để anh kể cho Mai nghe thử đúng không hí, anh mua trà cho ba nì, bánh cốm Bảo Hiên cho me nì, khô nai cho anh Lâm và chai nước hoa cho chị Mỹ Liên. Mai thấy anh vô làm rể nhà ni được chưa?
Em quên cả buồn, em reo nhỏ:
-Răng anh biết?
Hoàng Minh nghiêng mắt cười nhẹ:
- Rứa mới tài, rứa mới lấy lòng được ông già và anh chị vợ chứ.
Hoàng Minh mở gói giấy lấy ra quả mãng cầm lớn:
- Anh bóc vỏ cho Mai Liên ăn nghe.
Kết quả của những ngày học thi đã làm em xanh xao gầy mòn, mặc dầu Hoàng Minh có cho em rất nhiều thuốc khoẻ và me thì luôn tẩm bổ em bằng cách làm cho em những món ăn ngon.
Những ngày em đi thi đều có xe Hoàng Minh đưa đón, Hoàng Oanh đã thấy được Hoàng Minh, nó phê bình:
- Anh chàng trông nghệ sĩ ghê, ngó cân với mi lấm đó Mai Liên.
Tụi bạn em cũng nhao nhao lên:
- Ê, ra dòm mặt kép con Mai Liên bây.
-Ngó cũng sạch sẽ quá hí.
- Trông khéo trai ghê.
- Mai Liên ơi! Mùa thi ni ấm cúng ghê hí.
Em tuy mắc cở nhưng rạo rực nghe lòng nở hoa và có lẽ vì vậy mà em làm bài thật thông suốt, dễ dàng.
Nhưng ngày em thi đậu cũng là ngày buồn nhất đời em, Hoàng Minh được lệnh thuyên chuyển về Sài Gòn. Em lảo đảo muốn xỉu khi nhìn tờ Sự Vụ Lệnh của Minh, dấu ấn ký bằng mực đỏ còn tươi rói. Hoàng Minh ôm lấy vai em:
- Mai Liên ơi, Mai đừng buồn, anh sẽ viết thư đều cho Mai, anh sẽ điện thoại đều cho Mai.
Em gục đầu vào vai Minh:
-Anh Minh, Mai có cảm tưởng, cuộc chia ly này sẽ là...vĩnh viễn.
Hoàng Minh đưa tay che miệng em:
- Mai Liên, đừng nói bậy, Mai không tin anh sao?
Em nghẹn ngào:
- Mai lo quá, cuộc tình mình còn biết bao là trở ngại...
Anh sẽ cố vượt qua, vì tình yêu chúng ta không được bó tay trước hoàn cảnh.
- Mai sẽ cầu nguyện bình an cho anh, hạnh phúc cho tình yêu chúng mình.
Hoàng Minh bóp nhẹ vai em:
- Mai Liên ngoan lắm, anh tin rằng, không có một sức mạnh nào ngăn trở được tình yêu chúng ta.
Em gỡ tay Minh, em lặng lẽ đến bên chiếc dương cầm, Hoàng Minh dìm em ngồi xuống ghế:
- Đàn cho anh nghe đi Mai.
Em nói nhẹ như hơi thở:
-Những lần anh đến thăm Mai, hoa lá vườn Mai như xanh thắm hẳn lên, ngày mai, hoa lá úa tàn và Mai cũng chết theo luôn.
Lời Minh cảm động:
- Mai Liên, đừng bi quan quá vậy, hãy vui lên một chút cho anh yên lòng ra đi. Anh sẽ vượt mọi thử thách để được sống bên Mai mà.
Hoàng Minh vuốt nhè nhẹ mái tóc em, hai đứa yên lặng nghe tiếng thời gian tích tắc dần vào khuya.
Hoàng Minh cúi đầu thật thấp xuống hơi thở êm đềm phà lên tóc lên cổ em.
- Thôi anh về.
Em với tay lấy tập nhạc, mắt vẫn nhìn xuống.
Hòang Minh hôn nhẹ lên mái tóc em:
- Mai anh đi sớm, nén buồn đi Mai. Rồi anh sẽ viết thư và điện thoại về cho Mai. Thỉnh thoảng, xin được phép, anh lại về Huế thăm Mai. Mình vẫn yêu nhau nghe Mai mặc dù gặp trở ngại, nhưng anh sẽ tranh đấu để vượt qua, hãy cầu nguyện Chúa cho tình yêu chúng mình, Mai nghe.
Em gật đầu nhưng không ngước lên. Bước chân xa dần... Bất giác những ngón tay em lướt nhẹ trên phím đàn nhạc khúc biệt ly. Những bước chân Hoàng Minh bỗng dừng trước cửa, hình như anh đang quay lại nhìn em..một giây phút thôi..rồi nghìn trùng xa cách..Minh ơi... "Biệt ly, nhớ nhung từ đây chiếc lá rơi theo heo may, người về có hay? Mấy phút bên nhau rồi thôi... đến nay bóng anh mờ khuất, người về u buồn khắp trời, người ra đi với ngàn nhớ mong... "
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Tiếng Dương Cầm
Thuỳ An
Tiếng Dương Cầm - Thuỳ An
https://isach.info/story.php?story=tieng_duong_cam__thuy_an