Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thương Nhớ Người Dưng
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 6/14
T
iếng cười của hai cô gái nâng bổng mặt trời chui lên khỏi biển. Những tia sáng hình rẽ quạt màu đỏ ké pha màu vàng chanh nóng đẩy bầu trời lên cao hơn. Ánh sáng lượn óng ánh đường viền trữ tình lên những dáng núi hình cây. Dòng chữa trên cát, những phút đùa nghịch đầu ngày cùng sóng ngỡ đã thổi bay biến hết mọi liên tưởng vui lẫn không vui gợi lên từ những dòng thư của cu Bờm, không hiểu sao lúc này nhìn mặt trời Ngân bỗng nghe mưng ngợp nỗi gì khó tả làm em bỗng buồn lặng. Thảo nhìn bạn:
- Ơ hay, mi nghĩ gì mà ngây ra như nuốt phải gậy thế?
- Tao nhớ
- Nhớ ai? Nhớ ông cai hả?
- Cu Bờm?
- Thằng Bờm có cái quạt mo, phú ông xin đổi ba bò chín trâu à? Thảo bẹo má Ngân nhìn em lạ lùng.
Ước gì có Bờm ở đây để em nhìn cảnh mặt trời mọc nhỉ! Lát nữa, lát nữa thôi Bờm sẽ leo lên ba mươi sáu bậc thang xách nước tưới cho đám hồng và phong lan. Em sẽ thấy lũ chim câu gù trên mái. Nhưng em đâu thấy được mặt trời lộng lẫy trên biến như thế này, đâu thấy bầu trời trong xanh không gợn một bóng mây ưu phiền như thế này. Bờm ơi, Bờm ơi! Phải chi không khí gia đình mình cũng trong vắt như bầu trời lúc này nhỉ! Ngân cười nụ nhỏ:
- Thảo này, làm sao cắt một mảnh trời đẹo đẽ lúc này gửi cho một người ở xa hở mi?
- Ðể làm gì? - Thảo buột thốt ngơ ngác.
- Không làm gì cả - Ngân nhủ thầm, ừ để làm gì mới được cơ chứ? Lãng mạn vừa thôi nhỏ! Giờ này ở Sài Gòn nắng cũng đang lên, Bờm vừa thức dậy hay đang ăn sáng? Bờm đang ở nhà ngoại hay đang đạp xe qua những con đường, khu phố quen thuộc để đến nhà mình? Ðang làm gì thì hẳn em cũng không nghĩ vẩn vơ như mình. Chưa chi đêm đó em đã nằm mơ thấy chị chết đuối ngoài biển, càng khóc nhiều. Biết "đàn ông" mà khóc lóc rất xấu nhưng em can em không nổi Ngân ơi! Ðàn ông! Thằng nhỏ nói nhge trạng thật, chú chàng bắt chước ai lối nói ấy nhỉ? Ba chăng? Thử tưởng tượng mình chết đuối Bờm sẽ ra sao? Hẳn cu cậu sẽ quên biến mình là "đàn ông" và cho rằng, "đàn ông" có khóc thì chẳng có gì là quá xấu. Chết! Cái từ nghe vừa sợ vừa hấp dẫn sao ấy.
- Thảo này, lặn sâu xuống nín thở có thể chết được chứ?
- Khi không nói chuyện chết, lãng xẹt - Thảo háy: - Tao nghĩ là sẽ không chết trừ phi bị vọp bẻ hoặc kẹt trong một hóc đá hay bị lũ rong dài tay níu ở lại chơi cùng Hà Bá.
- Nếu không bị vọp bẻ, không hốc đá, không rong?
- Bản năng chống chỏi sẽ buộc mi thở và nâng mi lên, thế là vẫn sống nhăn.
- Dùng ý chí kiềm tỏa bản năng thì sao?
- Giỏi thì mi cứ thì đi.
- Bỗng dưng tao muốn mình biến mất đi, giấu mình vào cõi đất hay cõi trời quên nào đó, có bao giờ mi có ý nghĩ tương tự vậy không?
- Mi nói như là kẻ thất tình hay chán đời nào vừa nhập vía vào - Thảo nghe luồng gai lạnh chạy dọc sống lưng - Lai tỉnh lại Ngân, đừng hòng dọa tao sợ. Lao sâu xuống, chạm tận đáy mi sẽ lãng quên hết, chẳng còn buồn vui thao thức yêu nhớ ghen ghét.
Cơ hồ có tiếng nói nào dịu dàng dỗ gọi. Ngân khẽ rùng mình rồi lao cắm đầu xuống hệt mũi tên. Sâu xuống, sâu xuống nữa, rong rêu sẽ ôm choàng lấy mi, biển sẽ mở cánh cửa vào thế giới thần tiên không phải và không bao giờ là cõi chết, Cu Bờm đang leo lên ba mươi sáu bậc thang, lũ hồng, những giò phong lan, cánh chim câu vẫy gọi... Biển xóa mất dấu Ngân một phút, một phút một phần mười giây...
- Ngỡ nói chơi, ai ngờ mi làm thật! - Thảo hét, mặt mày tái mét khi thấy bạn trồi lên cách mình chừng dăm thước - Con khùng, làm tao muốn đứng tim!
- Quả là chết cũng khó như.... sống! - Ngân nghe thoáng ù tai, thoáng cay xót trong mắt, cố nắn nụ cười chữa thẹn soãi tay bơi nhanh đến cắn vào vành tai bạn: - Lên thôi, lạnh quá rồi.
Thảo như chưa hoàn hồn, chưa hết kinh dị, nâng cằm Ngân lên nhìn đau đáu vào mắt bạn:
- Ơ hay, mi khóc à?
- Ðâu có, mi rõ khéo tưởng tượng.
- Trông mi thật lạ lùng, như hóa dại ấy - Thảo càu nhàu.
Kéo nhau lên bãi nằm song song tựa dấu bằng nối bờ và biển. Cả hai nhắm mắt lại. Ngân lắng nghe tiếng xe cộ vẳng từ trên đường xuống, tiếng cười nói từ bãi tắm đông người phía dưới theo gió vẳng lên mê hoặc như đến từ thế giới nào sâu dưới mấy tầng đáy biển vọng lên nghe xa lạ, đoạn trở người nằm ngửa trông lên trời xanh cao thẳm, mọi âm thanh tiếng động lại trở nên quen thuộc. Em bỗng nghĩ con người thật rắc rối, thế giới chung quanh hẳn bao giờ cũng vậy, sao mỗi lúc lại nghe thấy khác đi? Thảo thì nghĩ, sáng nay con nhỏ thật kỳ lạ. Hình như mỗi ngày mình gặp hắn lại thấy có gì khang khác, chẳng giống hôm qua. Thảo mở mắt phá vỡ sự im lặng:
- Ngân này, tao có cảm tưởng hình như sáng nay anh Vọng sẽ "phục kích" mi lần thứ hai ở một nơi nào đó.
- Thay đổi đề tài đi, cứ anh Vọng anh Vọng miết làm anh chàng nhảy mũi ngất ngư - Ngân nói vui: - Sao, anh chàng Sư Phạm Kỹ Thuật của mi vẫn thư đi tin lại đều chứ? Vẫn mỗi tuần một thư chữ kín mười trang pelure "làm giàu cho bưu điện hai thành phố" chứ?
- Có khi vậy mà dễ chịu hơn đấy! Gần rồi xa, xa rồi gần. Tụi tao đã qua cái thời mông muội như mi và Vọng.
- Lại Vọng! Sao lại tao và anh Vọng? - Ngân vờ nhăn mặt.
- Thì ví dụ thế. Bây giờ thần kinh tao và Hưng đã vững như dây chão néo trụ điện, không rối như canh bún tàu nữa.
- Từ bao giờ vậy?
- Từ trước lúc tao về đây nghỉ hè - Thảo bỗng đỏ mặt bẽn lẽn: nghĩa là sau khi hai đứa cho và nhận nụ hôn đầu tiên.
- Nụ hôn kỳ diệu vậy hở? Hóa ra hôn cũng có công hiệu như thuốc an thần sao? - Ngân mát mẻ - Nụ hôn chắc ngọt phải biết?
- Ngốc, ngọt đâu mà ngọt.
- Thế nó ra sao?
- Mằn mặn và beo béo! Thảo nói tưng tửng - Mi chắc tới nụ mấy mươi nên giờ quên hết hương vị đầu mùa!
- Khỉ, nói bậy - Ngân giẫy nẫy, một thoáng Huân bỗng vụt qua trí tựa vầng khói đục làm em cau mày - Thần kinh vững như dây chão rồi sao nhỏ?
- Mọi chuyện tụi tao đã bàn tính kỹ.
- Khiếp vậy à? Chắc có cả kế hoạch năm năm, mười năm?
- Cả trăm năm ấy chứ! Biết thư tuần rồi anh chàng phán sao không? Mỗi ngày em chạy ba trăm thước từ nhà ra biển, tắm nước mặn và ánh mặt trời rồi chạy ba trăm thước trở về nhà như vậy là rất tốt... cho tương lai sức khỏe con cái chúng ta sau này! Thảo bật cười thành tiếng - Rõ ngớ ngẩn, anh chàng làm như tháng tới là đám cưới ấy, trong khi theo chương trình đã ký kết thì... Thảo ngừng bặt.
- Thì sao? Ngân sốt ruột.
- Thì sáu năm nữa sẽ làm lễ sơ vấn vào ngày rằm nguyên tiêu.
Hai đứa đấm lưng nhau cười rũ, đoạn sực nhớ, Thảo lườm bạn:
- Mi không cho nhắc đến Vọng nữa nhưng ít ra mi cũng trả lời câu điện tín trên cát chứ? Sao nghĩ ra cách trả lời chưa?
- Rồi! - Ngân nghiêng người áp má vào cánh tay gối dưới đầu nhìn bạn cười mủm mỉm - Thật tình tao nghĩ nát óc không ra, vừa rồi lặn xuống đáy biển may sao gặp hôm Long Vương không đi coi vidéo hay đi binh xập xám nên có mặt ở nhà, tao xin vào yết kiến kể rõ đầu đuôi và ông đã cho tao một câu trả lời rất tuyệt.
- Lại phịa. Nhưng mi sẽ trả lời như thế nào?
- Suỵt bí mật! - Ngân đặt ngón trỏ lên đôi môi chúm nhổm dậy đến quỳ trước hàng chữ của Vọng, lùa gom đám vỏ ốc lại. Thảo đến quỳ cạnh em hồi hộp, tò mò chờ đọc cái câu bạn sẽ "viết" trên cát. Dưới đôi bàn tay sắp xếp liến thoắng của Ngân, Thảo kinh ngạc khi thấy trên nền cát mịn những chiếc vỏ ốc óng ánh màu sắc xếp thành hai chữ:
BỜM ƠI!
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thương Nhớ Người Dưng
Mường Mán
Thương Nhớ Người Dưng - Mường Mán
https://isach.info/story.php?story=thuong_nho_nguoi_dung__muong_man