Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Tống
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 6: Bảo Kiếm Sơ Ngâm
Đ
ến lúc giữa trưa, Liễu thị còn chưa có chuẩn bị nấu cơm, có một tiểu quỷ đội đấu lạp (nón tre có dán giấy dầu để đi mưa) đã lén lút mò tới gần nhà:
" Liễu tẩu, ta là Âu Bình, tiểu thiếu gia bảo ngươi bây giờ mang theo túi tiền đi họp chợ, phải từ phía Tây không nhanh không chậm đi đến phía Đông."
" Cái gì?"
" Ta còn phải đi tắt qua ngã nhỏ trở về, đi trước đây."
Liễu thị có chút mù mờ, nhưng nếu là đứa nhỏ đã để tiền lại, đứa nhỏ lại muốn mình làm theo, mình cứ làm theo là được. Mọi người cũng đừng bị một vài diễn nghĩa lừa gạt, đàn bà ở nhà địa vị rất thấp, cho nên mới có câu nói phu tử tòng tử ( chồng chết theo con). Liễu thị buông đồ may vá trong tay xuống, cầm túi tiền cất vào trong ngực, đi đến chợ.
( diễn nghĩa: Lấy sự kiện lịch sử nhất định làm bối cảnh, lấy tư liệu truyền thuyết và sách sử làm nền tảng, thêm vào một số chi tiết xây dựng thành những cuốn tiểu thuyết chương hồi như "Tam quốc chí", "Tuỳ Đường diễn nghĩa".)
Đạo sĩ? Liễu thị xa xa trông thấy vị đạo sĩ đã từng phán mình là sao chổi kia, vội vàng cúi thấp đầu, có chút bối rối đi tới trong chợ, nàng rất muốn chạy trốn về nhà, nhưng lại nhớ tới lời của con mình, động tác rất là mất tự nhiên. Mới đi vài bước liền đã đụng vào một người phụ nữ đang bưng đậu hủ, kết quả đậu hủ trực tiếp rơi nát.
" Đi đường kiểu gì vậy?"
Đại tẩu này ngược lại cũng có tu dưỡng, không có giống như người đàn bà chanh chua mở miệng liền mắng, nhưng sau khi đánh giá xong Liễu thị liền tức giận:
" Phi, thật là xui xẻo, đi chợ còn đụng phải sao chổi."
"Sao chổi?"
Đạo sĩ chạy tới dường như cảm giác quen tai nhìn thoáng qua:
" Ơ? Ngươi không phải là người năm đó ta phán là mệnh sao chổi sao?"
" Tiên trưởng trí nhớ thật tốt."
Người bên cạnh trêu ghẹo.
" Không đúng! Không đúng!"
Đạo sĩ cũng chính là Thái Hư Tử nói:
"Đưa tay ngươi cho bần đạo nhìn xem thử."
Người bên cạnh hỏi:
" Có cái gì không đúng sao?"
" Lúc trước ta thấy nàng trên đỉnh đầu ba thước có hung thần hắc ám, nhưng hôm nay lại là kim quang lăng đỉnh."
Thái Hư Tử nói:
" Tiểu nương tử có thể đưa tay cho bần đạo xem một tí hay không?"
Đại tẩu bị làm rớt đậu hủ một bên nói:
" Tẩu kia, đưa cho tiên trưởng nhìn xem thử đi."
...
Vương thẩm có chút kỳ quái, Âu Dương luôn luôn không thích đi chợ, đột nhiên muốn đi chợ, có điều hôm nay đại bá cùng với bá mẫu của hắn đều đi đến nhà thân thích làm khách rồi, trong nhà cũng không có người, ăn cũng đơn giản. Vì vậy Vương thẩm cũng chẳng nghĩ nhiều, dắt tay Âu Dương đến chỗ chợ. Đi được một đoạn lại nhìn thấy phía trước tụ tập không ít người. Xem náo nhiệt chính là bản tính trời cho con người, Vương thẩm lập tức dùng sức mạnh cường tráng của mình cùng với tiểu thiếu gia gạt mở ra một con đường.
Vừa vào liền thấy, a! Hóa ra là Thái Hư Tử đang xem tay cho sao chổi. Náo nhiệt này nàng không quá ham thích, dù sao mình vẫn còn đang mang theo đứa nhỏ của sao chổi. Nói như thế nào Vương thẩm cũng không quá vui lòng để Âu Dương đau thương.
"Ta đã hiểu rồi, lần này là tử vinh chi tương. Con trai ngươi chính là đại đệ tử của Văn Khúc tinh..."
Âu Dương giận nghĩ:
" Lão tạp mao, theo như lời kịch mà đọc, đừng có bậy bạ thêm từ, lão tử cho ngươi bơi sông về nhà giờ."
Thái Hư Tử khóe mắt nhếch lên, biết rõ người nào đó có chút căm tức, vội nói:
" Nhưng cũng không giống, bần đạo đạo hạnh vẫn còn là quá cạn, có chút nhìn không thấu."
Vương thẩm liền hỏi:
" Tiên trưởng, ngươi rốt cuộc nhìn thấy cái gì?"
Nàng biết Thái Hư Tử, thật ra thì người vây xem biết Thái Hư Tử cũng không phải số ít.
" Không thể nói, không thể nói."
Sau khi Thái Hư Tử lắc đầu, nói:
" Bần đạo đã sai, nương tử ngươi không chỉ không phải là sao chổi, mà còn có một bộ tướng vượng phu. Người cưới ngươi, có bệnh thì liền hết bệnh, vô phúc thì thành có phúc, bần đạo tạm thời chỉ có thể nói nhiều như vậy, cáo từ, cáo từ."
" Tiên trưởng có phải là nhìn lầm rồi hay không, nàng vừa vào cửa Âu gia liền chết hai người."
Vương thẩm một bên nói.
" Tổ tiên Âu gia đại công triều đình, nhưng cũng giết người vô số. Nếu như không phải là nàng vượng phu, chỉ sợ rằng Âu gia không thể tiếp tục huyết mạch, như thế còn không phải là tướng vượng phu sao?"
Vương thẩm không quá tin tưởng che miệng cười một tiếng:
" Có phải thật vậy hay không?"
Thái Hư Tử sau khi đưa mắt chăm chú nhìn nàng, nói:
" Không tốt, ngươi tốc tốc về nhà đi, trong nhà có đại sự sắp xảy ra."
" A?"
Vương thẩm vội hỏi:
" Đại sự gì?"
" Ấn đường biến thành màu đen là tai họa, mà ấn đường ngươi hơi âm, có việc là người nhà của ngươi, nhưng cũng không phải là thân nhân của ngươi."
Sau khi Thái Hư Tử bấm bấm đốt ngón tay, nói:
" Âm giống như là nước, nguyên do sự việc do nước mà phát sinh.... Nguy ở sớm tối, tốc tốc về đi."
" Nói bậy."
Vương thẩm mất hứng:
" Lão gia cùng với phu nhân đều đi đến nhà thân thích, quản gia đã nơi khác, bọn đứa ở hôm nay được nghỉ, chẳng lẽ là con mèo rớt xuống trong nước?"
Âu Dương ở một bên nói:
" Không phải đâu, Vương thẩm, Âu Bình dường như sáng sớm cũng không biết đi đâu rồi."
" Âu Bình?"
Vương thẩm mồ hôi lạnh chảy xuống, dường như từ buổi sáng sớm đến bây giờ chưa thấy người, chẳng lẽ...
Người đứng xem vội nói:
" Vương thẩm, mau trở về nhìn xem thử."
Lại có người nói:
" Mọi người cùng nhau đi, cùng đi."
...
" Âu Bình?"
Vương thẩm ở trong sân hô to, không có người trả lời, lập tức nóng nảy một thân mồ hôi chảy ra ngoài. Nàng chính là nhìn thấy Âu Bình lớn lên, sớm đem làm con rể của mình rồi.
Có một người đứng xem vội nói:
" Mọi người giúp tìm xem."
"Nơi có nước, có thể hay không là... Âu Dương đại nương giếng nhà mình ở đâu?"
Một hương thân ra vẻ thông minh đặt ra nghi vấn.
" Tại hậu viện."
Vương thẩm đi lên trước dẫn đường.
" Tiểu thiếu gia, cứu ta. Phụ thân, cứu ta."
Mọi người vừa tới hậu viện, một thanh âm yếu ớt từ dưới giếng truyền lên.
" Ở chỗ này, thật sự ở chỗ này."
Nước mắt Vương thẩm đều đã rớt xuống. Mọi người đến miệng giếng xem xét, trong giếng sâu mười thước, Âu Bình tay nắm thùng gỗ, chân liều mạng đạp, giống như thuyền nhỏ tùy thời có thể chìm nghỉm.
" Vương, Vương thẩm, cứu ta, có cái gì kéo chân ta."
" Ngươi bắt lất thùng gỗ, chúng ta kéo ngươi lên."
Một người hô vào trong giếng một tiếng, tay nắm lấy sợi dây thừng bên cạnh giếng dùng sức túm lấy:
"Nặng quá! Mọi người giúp một tay đi."
...
Rất nhanh, Âu Bình đã được kéo đi lên, sau đó vừa khóc vừa nói câu chuyện bi thảm của mình. Hóa ra hắn buổi sáng ngủ mơ mơ màng màng chỉ nghe thấy có người gọi tên hắn, bất tri bất giác theo thanh âm đi tới bên cạnh giếng, sau đó... Chuyện kế tiếp cũng không biết ra sao. Cảm giác như nằm mơ vậy, mãi đến khi chân bị cắt thấy đau mới tỉnh lại, liều mạng bắt lấy thùng treo trong giếng, chuyện đến bây giờ đã là xảy ra ở một canh giờ trước.
Vì vậy có hương thân lớn tuổi phân tích, miệng giếng này đã có đại nương của Âu Dương chết, đoán chừng là tới bắt người chết thế. Vương thẩm người này cũng cho là thật, không nói gì cả, ôm Âu Bình chạy đến trước mặt Thái Hư Tử còn chưa đi xa dập đầu. Thái Hư Tử cũng rất khéo léo, trước bỏ qua mẹ của Âu Dương cho hắn một trăm đồng, bên này còn khoát tay nói, ngươi hẳn là nên cám ơn mẹ của Âu Dương. Vì vậy, Vương thẩm ngoài cảm tạ ta kiên định tín niệm đem sao chổi đổi thành phúc thần.
Một đám hương thân cũng đều rối rít lấy làm kỳ, thứ nhất chính là đạo sĩ này thế nhưng lại không thu tiền, Thái Hư Tử trả lời cho bọn hắn là bởi vì oan uổng mẹ của Âu Dương nên trong lòng áy náy, hôm nay cứu được một mạng xem như là trả nợ, đương nhiên là việc phải làm. Nếu như lấy tiền thì phá hư tu vi. Thứ hai, vì sao ban ngày lại có đồ vật này nọ không sạch sẽ. Thái Hư Tử trả lời: Nước vốn âm, nước giếng lại càng âm, ban ngày quỷ quái cũng chỉ có thể mê hoặc trẻ con. Đây không phải là nói mò, vốn dĩ có câu nói nước giếng thông đến suối vàng
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Tống
Tả Hà
Thiên Tống - Tả Hà
https://isach.info/story.php?story=thien_tong__ta_ha