Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thiên Hương
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 6
Q
uận nhỏ này may mắn có được một thư viện để mọi người vào đọc sách trau dồi kiến thức. Người sáng lập ra thư viện này là cô Hoàng Thị Thiêm. Hồi còn trẻ cô Thiêm là cô giáo dạy học ở Bàn Cờ Saigon. Bây giờ, có chồng con rồi, cô về quận này sinh sống. Cô rất yêu trẻ con nên cô đã dùng tiền dành dụm được thành lập thư viện này để có dịp gần gũi thiếu nhi. Các bé trong quận mến cô lắm vì cô rất thương các bé và thường nói chuyện với các bé trong tư cách là người bạn chớ không trong tư cách là người lớn. Hàng ngày, cô Thiêm ở thường trực trong thư viện để tiếp đón và chỉ dẫn các bé đọc sách.
Bọn Tuấn đứng yên trong phòng thư viện, tim mỗi đứa đập thình thịch. Chúng nghe ngóng động tĩnh bên ngoài. Hải bỏ nón xuống cầm tay vì đó là kỷ luật bắt buộc khi vào thư viện.
Tuấn thì thầm:
- Cầu cho mọi người đừng thấy mình vào đây!
Vừa nghe Tuấn nói xong, Thúy Hồng chạy lại cửa sổ nhìn ra đường. Đường vắng tanh không người qua lại chỉ có một con gà đang đi thủng thà thủng thỉnh (có lẽ là con gà của bà bán gà lúc nãy).
Thình lình ông Canh từ xa đi tới.
Thúy Hồng nói nho nhỏ vừa đủ cho cả bọn nghe:
- Kìa! Ông cảnh sát đang tìm chúng ta.
Câu nói của Thúy Hồng như tiếng sét đập vào tai mọi người. Thúy Mai ôm Thiên Hương vào lòng. Cường khẽ lấy tay lau mồ hôi trán đang chảy nhỏ giọt. Hùng run sợ gỡ mắt kiếng xuống lau. Hoa liếm môi.
Không biết sự nguy hiểm đang diễn ra trước mặt, Thiên Hương hỏi Tuấn:
- Bây giờ anh dẫn bé ra rừng tìm ba đi.
Thúy Hồng đáp thay Tuấn:
- Chưa được đâu bé, vì ông cảnh sát đang tìm mình kìa.
Thiên Hương nói to:
- Sao ổng cứ tìm mình hoài vậy?
- Bé nói nho nhỏ chứ...
Hoa bụm miệng Thiên Hương.
Tuấn thở phào:
- Ông ấy đã đi qua rồi... ổng quẹo về chợ...
Cả bọn thở ra nhẹ nhõm. Chúng đã thoát nguy, ít nhất trong lúc này.
Thúy Hồng đề nghị:
- Mình đi bây giờ được không?
Tuấn có vẻ suy nghĩ:
- Mình nên ở đây chờ tối... đi đỡ nguy hiểm hơn.
Hoa hỏi:
- Như thế từ giờ đến đó mình phải làm gì?
Tuấn ngó chung quanh thư viện. Những kệ sách trông thật đẹp.
Tuấn nói:
- Mình đọc sách.
Cường rống lên có vẻ thất vọng:
- Trời! Đọc sách chán lắm!
Hoa móc Cường:
- Anh Cường ơi! Ở đây không có gì ăn đâu!
Bọn Tuấn tiến tới ngồi vào chỗ dành riêng cho trẻ con trong thư viện. Chỗ này chiếm một góc của thư viện có một cái cửa thông ra vườn. Trên bàn có đủ cả các loại sách báo trẻ con. Mỗi đứa lấy một cuốn sách ngồi đọc. Chỉ có Thiên Hương ngồi yên không nhúc nhích đưa mắt nhìn cả bọn có vẻ ngạc nhiên. Tuấn lấy tờ báo thiếu nhi đưa cho Thiên Hương:
- Bé đọc đi!
Thiên Hương nói lắp bắp:
- Bé chỉ có thể nói tiếng Việt được mà thôi, chớ bé không đọc được.
Tuấn nói:
- Không sao! Bé cứ giả bộ đọc, đề phòng cô Thiêm vào bất ngờ.
Thiên Hương nghe lời Tuấn cầm tờ báo giả bộ đọc. Bọn Tuấn cũng ngồi yên đọc nhưng chúng chả đọc đưọc gì cả, những dòng chữ như nhảy múa lộn xộn trước mặt chúng: chúng đang đói vì tới giờ cơm chiều rồi.
Hoa hỏi Thiên Hương:
- Tại sao bé giải thoát đàn gà?
- Tại vì bé thấy các con gà có vẻ buồn. - Thiên Hương đáp dịu dàng.
Cường càu nhàu:
- Các con gà luôn luôn có vẻ buồn.
Tuấn nói:
- Bé biết không, ở địa cầu con gà bán mắc tiền lắm.
Thình lình cả bọn đứng nhỏm dậy. Thiên Hương vui vẻ hỏi:
- Bây giờ các anh các chị dẫn bé ra rừng?
Thiên Hương đã lầm, cả bọn đứng dậy vì cô Thiêm vừa xuất hiện.
° ° °
Cô Thiêm ôm một chồng sách ra bày trên các kệ. Cô Thiêm có mái tóc buông xõa và khuôn mặt trái xoan trông thật đẹp và thật hiền. Thấy bọn Tuấn, cô Thiêm mỉm cười:
- Chào các bé! Các bé đọc sách phải không?
Tuấn đáp:
- Chúng em chào cô!
Cô Thiêm mỉm cười:
- Các bé chăm quá! Tại sao giờ này các bé không ra ngoài chơi mà vào đây đọc sách?
Tuấn ngần ngừ:
- Thưa cô! Cả ngày nay chúng em chơi nhiều rồi...
- Các bé ngồi xuống đi, đứng đọc hại lắm...
Bọn Tuấn ngồi xuống cầm sách đọc. Thiên Hương cũng bắt chước theo.
Nhưng cô Thiêm nói:
- Bây giờ đã sáu giờ rồi... thư viện sắp đóng cửa rồi. Các bé về ăn cơm đi, hôm sau lại đọc.
Tuấn hoảng hốt:
- Thưa cô! Cô cho chúng em ở lại đọc một chút nữa được không cô?
Cô Thiêm rất thích các bé ham đọc sách. Thấy bọn Tuấn ham đọc, cô rất vừa lòng. Cô nói:
- Thấy các bé ham đọc sách cô thích lắm, nhưng các bé chưa ăn cơm chiều mà, các bé không sợ đói sao?
Cường nói càu nhàu:
- Thưa cô không!
Cường là đứa háu ăn nhất trong bọn.
Cô Thiêm cười:
- Giỏi lắm! Để cô xem các bé đọc gì nào!
Cô Thiêm đến gần bọn Tuấn. Nhưng khi đến gần Thiên Hương, Cô Thiêm có vẻ ngạc nhiên:
- Ủa! Bé này không biết đọc mà!
Thiên Hương đang chăm chú vào tờ báo, nghe cô Thiêm nói mình không biết đọc, Thiên Hương mở tròn xoe mắt nhìn
- Không! Bé biết đọc mà!
Cô Thiêm cười:
- Bé biết đọc mà để lật ngược thì làm sao đọc được! Chắc bé chưa đi học phải không?
- Bé đi học rồi nhưng ở Át Ra không có sách. - Thiên Hương đáp.
- Bé nói sao? Bé không có sách à?
- Không!
- Bé không có sách thì làm sao bé đọc được? - Cô Thiêm hỏi vui vẻ.
- Bé đọc ở các máy điện tử.
Bọn Tuấn sững sờ lo sợ nhìn Thiên Hương và cô Thiêm. Chúng chả biết xử trí ra sao cả.
Cô Thiêm tiếp tục nói, miệng cô lúc nào cũng nở nụ cười tươi như hoa.
- Chắc bé đọc truyện cổ thần tiên nhiều lắm phải không?
Thiên Hương có vẻ mến cô Thiêm. Cô bé nói rất thân mật không còn vẻ gì sợ hãi nữa.
- Ở Át Ra các bé có rất nhiều truyện cổ tích. Bé thích nhất truyện có kể hai đứa bé gái ở địa cầu đến Át Ra, đứa bé gái đó không thích ăn kẹo. Ngoài ra bé rất thích truyện cổ Tấm Cám của dân tộc Việt Nam ở địa cầu.
Cô Thiêm nói:
- Chắc bé sáng tác phải không? Cô chưa nghe nói lần nào cả.
Thiên Hương nói:
- Không phải do bé sáng tác đâu! Ở Át Ra truyện cổ đó nghe thường lắm như truyện cổ Tấm Cám ở đây.
Cô Thiêm hỏi:
- Át Ra là gì? Có phải là một xứ thần tiên không?
Thiên Hương đáp:
- Át Ra là quê hương của bé! Đẹp lắm!
Nhưng Thiên Hương chợt thấy cặp mắt trách móc của Tuấn đang nhìn mình chằm chặp, cô bé im lặng không nói nữa.
Thấy lạ, cô Thiêm hỏi:
- Sao? Bé không nói nữa à? Bé không biết đọc vào đây làm gì?
Trước câu hỏi dồn dập của cô Thiêm, Thiên Hương buộc lòng phải trả lời:
- Tại vì một bà đuổi.
- Ai đuổi? Tại sao lại đuổi bé?
Thiên Hương có vẻ suy nghĩ, cô bé đã quên tên "gà".
- Tại vì bé đã giải thoát cho các con vật. Bé thấy những con vật đó có vẻ buồn.
- Con vật gì đó?
- Con vật gì bé quên tên mất rồi... Nó có hai chân, không có tay và một cái mũi thật nhọn.
Cô Thiêm nhìn kỹ Thiên Hương:
- Bé chưa đi học phải không?
- Có! Ở Át Ra bé đi học rồi. Ở Át Ra, mọi trẻ con đều phải đi học.
- Cô chưa thấy bé ở đây lần nào cả? Bé ở đâu đến vậy?
Thiên Hương thì thầm:
- Bé không thể nào nói được. Tối nay bé phải vào rừng...
Cô Thiêm có vẻ suy nghĩ:
- Bé tên gì?
Thiên Hương nhìn Tuấn:
- Bé có thể nói không anh?
Tuấn nói:
- Thưa cô! Bé đó tên Thiên Hương!
Cô Thiêm lại mỉm cười:
- Tên đẹp lắm!
Thiên Hương vui vẻ nói to:
- Thưa cô! Ở Át Ra bé tên khác, nhưng đến đây ba má đặt tên Thiên Hương đó! Ba bé nói Thiên nghĩa là trời...
- Ba bé nói đúng đó! Chắc bé ở nơi khác mới đến phải không? Cô thấy bé nói giọng hơi là lạ. Ba má bé ở đâu?
- Ở trong một ngôi nhà. - Thiên Hương đáp.
Cô Thiêm kiên nhẫn:
- Cô biết rồi... nhưng ở xứ nào?
- Bé không biết là xứ gì?
- Bé đi học lâu chưa?
- Ở Át Ra, các trẻ con đều đi học từ lúc năm mươi tuổi.
Cô Thiêm ngạc nhiên:
- Trời! Bé đã loạn trí rồi!
Thiên Hương kinh sợ:
- Không! Bé không có loạn trí!
Vừa nói xong Thiên Hương bèn chui trốn dưới gầm bàn.
Cô Thiêm ngạc nhiên đến tột độ. Cô hỏi bọn Tuấn:
- Bé đó sao vậy?
Không biết trả lời sao cho ổn, Tuấn nói cà lăm:
- Thưa... cô... bé... đó, nhát... lắm!
Cô Thiêm quỳ xuống tìm Thiên Hương. Cô gọi to:
- Thiên Hương! Thiên Hương! Tại sao bé lại chun xuống gầm bàn chi vậy?
Thiên Hương đáp:
- Không! Không! Xin cô đừng bắt bé!
- Đâu có ai bắt bé!
- Bé không có mất trí.
Cô Thiêm mỉm cười hết sức dịu dàng:
- Không! Không có ai bắt bé đâu! Cô hứa danh dự đó.
Tuấn tiếp theo:
- Bé tin đi! Anh hứa danh dự với bé, cô Thiêm là người tốt. Bé có tin anh không?
Vẫn còn núp dưới gầm bàn, Thiên Hương hỏi Tuấn:
- Anh dẫn bé vào rừng không?
Tuấn nói:
- Có chứ! Nhưng chút nữa! Anh hứa với bé là cô Thiêm không nhốt bé đâu. Cô là cô giáo mà.
Thiên Hương chui ra khỏi gầm bàn. Mắt cô bé đầy lệ. Cô Thiêm đứng dậy. Cô nói với bọn Tuấn:
- Các bé! Các bé nói cho cô biết tại sao có điều lạ như thế này! Thiên Hương có những hành động và lời nói lạ lùng quá.
Tuấn lắp bắp:
- Thưa cô, bé Thiên Hương ở... ở...
Vừa lúc đó tiếng đập cửa rầm rầm. Cô Thiêm ngạc nhiên:
- Ủa! Sao cửa lại đóng kìa! Cô đâu có khóa.
Tuấn nói:
- Thưa cô! Có lẽ tại ngẫu nhiên.
Tiếng đập cửa càng lúc càng mạnh. Cô Thiêm tiến ra cửa. Cô hỏi:
- Ai đó?
- Cảnh sát! - Giọng ồ ề của ông Canh nổi lên.
- Thư viện đã đến giờ đóng cửa rồi. Xin ông cảm phiền cho đến ngày mai.
- Tôi không có đến đây để đọc sách. Nhân danh pháp luật, yêu cầu mở cửa!
Cô Thiêm mở cửa. Cô nói:
- Ông tìm gì ở đây?
Ông Canh xuất hiện, hỏi ngay:
- Đám trẻ đâu?
- Đám trẻ nào?
- Đám trẻ đi với một đứa bé mặc áo len màu đỏ.
Cô Thiêm ngạc nhiên:
- Trời! Các em đó làm gì vậy ông? Chúng đang đọc sách ở đây.
Cô quay lại thì... Bọn Tuấn đã biến mất từ lúc nào. Cánh cửa thông ra vườn mở rộng.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thiên Hương
Hoàng Đăng Cấp
Thiên Hương - Hoàng Đăng Cấp
https://isach.info/story.php?story=thien_huong__hoang_dang_cap