Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Thất Ngược Khí Phi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 6: Bệnh Nặng Mới Khỏi
K
hinh Vân Nhiễm nằm ở tên giường, toàn thân nóng lên, trán đầy mồ hôi, đôi mắt nhắm chặt, ngón tay không ngừng nắm chặt, tựa hồ như là gặp ác mộng. Trong mộng, như có một tấm lưới quấn quanh nàng, phảng phất như có một ánh mắt cực nóng đem toàn thân nàng trói lên tường, không thể nhúc nhích có cảm giác như sắp bị cắn nuốt.
Chỉ chốc lát sau, nàng cảm thấy cơ thể trở nên rất lạnh như là đang ở trên hàn băng, lạnh đến thấu xương, từ máu tới xương tủy đều bị đóng băng tới mức đau đớn làm cho nàng rên rỉ lên tiếng.
Môi có vật cứng va chạm, cằm của nàng bị nắm, miệng có chút mở ra, một dòng chất lỏng chảy vào trong miệng, nàng ho mãnh liệt, rất nhiều thuốc từ miệng bị bắn ra, theo cằm chảy xuống cổ.
Ngay sau đó có một thứ gì đó theo nước thuốc chảy vào trong miệng nàng, một chén thuốc đưa hết vào trong họng nàng. Thân thể dần có tri giác, tay nhỏ bé của nàng mơ mơ màng màng duỗi về phía trước, ngoài ý muốn mò được một bàn tay ấm áp, không chút nghĩ ngợi mà cầm chặt không chịu buông tay, trong mộng nói mơ:
-Thật ấm!
Chủ nhân của bàn tay ấy hơi ngẩn ra nhưng không có bỏ tay, tùy ý để nàng nắm chặt, lòng bàn tay truyền đến ấm áp, làm cho Khinh Vân Nhiễm cười nhẹ tiếp tục ngủ.
********************
Khinh Vân Nhiễm trong mộng thấy con ngươi đen phảng phất như có một làn sương mù, mọi vật đều mông lung, nàng nâng mắt thấy phía trước có một thân ảnh cao lớn đứng quay lưng về phía mình.
Hắn mặc bộ y phục màu xanh nhạt, khí chất tôn quý tao nhã, bóng lưng có chút quen thuộc, dường như cảm thấy được gì, hắn bỗng nhiên xoay người lại, nàng rốt cuộc cũng thấy rõ bộ dáng của hắn.
Nàng vui mừng chạy tới nhào vào trong lòng hắn, chậm rãi ngẩng đầu, mềm giọng thổ lộ hết:
-Nhị ca, muội rất nhớ huynh, huynh như thế nào lại quay trở về kinh…
Lời còn chưa dứt đã thấy nam nhân ôn nhu trước mắt bỗng nhiên biến thành tên Vương gia ác ma kia.
Tâm trạng sợ hãi đột nhiên bừng tỉnh, Khinh Vân Nhiễm nháy mắt mấy cái, thích ứng với ánh sáng xung quanh, trên đỉnh đầu là tấm màn thêu hoa văn, đầu giường có treo một cái chuông gió phát ra tiếng vang đinh đang.
Trong phòng không có một bóng người, có vẻ có chút yên tĩnh, nàng ho nhẹ một cái, xốc chăn đứng dậy, thân thể có chút suy yếu, chân vừa chạm xuống đất cả cơ thể như muốn đổ xuống, nàng thở hổn hển, ngồi ở đầu giường một lúc lâu, cảm giác khí lực hồi phục mới miễn cưỡng đứng lên.
Lúc này bên ngoài có tỳ nữ nhẹ nhàng gõ cửa, đợi Khinh Vân Nhiễm đáp lại mới đẩy cửa vào. Tỳ nữ thấy Khinh Vân Nhiễm ngồi ở trên giường đang muốn đứng dậy liền vội đi qua đỡ nàng đứng lên, nhanh nhẹn giúp Khinh Vân Nhiễm, ôn nhu nói:
-Vương phi, nô tỳ tên là Tâm nhi, Lan nhi tỷ tỷ có thương tích trên người không tiện hầu hạ Vương phi, sau này là do nô tỳ hầu hạ người.
Đôi mi thanh tú cưa Khinh Vân Nhiễm nhíu chặt, sốt ruột hỏi:
-Lan nhi như thế nào rồi?
Tâm nhi trong mắt bình tĩnh, trả lời lại chi tiết:
-Lan nhi tỷ tỷ tính mạng không có vấn đề gì, chỉ là chút thương ngoài da chỉ cần tĩnh dưỡng một thời gian, Vương phi không cần lo lắng quá mức.
Nghe Tâm nhi nói xong, tâm Khinh Vân Nhiễm dịu đi chút ít, nàng chưa từng nghĩ tới tâm Vương gia tốt như vậy lại tha cho Lan nhi, rốt cuộc có chuyện gì đã làm cho hắn thay đổi chủ ý?
-Ta đã ngủ bao nhiêu lâu rồi?
Khinh Vân Nhiễm cảm giác nàng đã ngủ đến xương cốt rã rời, Tâm nhi nhẹ giọng nói:
-Thưa Vương phi, người đã ngủ gần một ngày một đêm rồi ạ!
-Bây giờ đã là giờ nào rồi?
Khinh Vân Nhiễm đau đầu xoa trán hỏi.
-Bây giờ khoảng là giờ tỵ ạ!
Tâm nhi ôn nhu trả lời. Môi Khinh Vân Nhiễm khô khốc, quay đầu lại nói:
-Tâm nhi, phiền ngươi giúp ta mang chậu nước đến, ta muốn rửa mặt.
-Vâng thưa Vương phi.
Tâm nhi cúi người xuống, cung kính lui ra.
Rửa mặt xong, Tâm nhi giúp nàng vấn tóc, tóc dài xuống tới vai, người mặc bộ quần áo xanh nhạt, cả người toát ra thần vận mờ ảo.
Khinh Vân Nhiễm chớp mắt mấy cái, nhìn mình trong gương thấy rất hài lòng. Tâm nhi ở bên cạnh sớm đã ghen tỵ, không khỏi cảm thán nói:
-Vương phi, người đẹp quá!
Nghe vậy Khinh Vân Nhiễm cười một cái, đối với lời nói của nàng không có bình luận. Người xấu không thể nhận diện được qua vẻ ngoài, như Hiên vương gia dung mạo tuyệt mỹ nhưng ở trong lòng nàng lại xấu xí không chịu nổi, giống như một đống xương trắng làm cho nàng khắp cả người ớn lạnh.
Chuẩn bị xong, nàng liền đứng dậy nói:
-Tâm nhi, ta muốn đi xem Lan nhi thế nào.
-Không thể được!
Tâm nhi thốt ra, sau khi thấy phản ứng của mình có chút quá khích, vội vàng sửa:
-Ý của nô tỳ là, Vương phi bệnh nặng mới khỏi, không nên ra gió.
“Ta không đến mức như vậy”, Khinh Vân Nhiễm nhíu mày, “Tâm nhi, ngươi thành thật nói cho ta biết, có phải Vương gia ra lệnh không cho ta được gặp Lan nhi?”.
-Vâng ạ!
Tâm nhi gật đầu, sau đó quỳ xuống nói:
-Xin Vương phi thứ tội.
-Đứng lên đi. Ta sẽ không trách ngươi.
Khinh Vân Nhiễm hạ mắt, khóe miệng cười khổ.
Hạ nhân phải xem ánh mắt của chủ nhân để làm việc, muốn thoát khỏi cảnh này chỉ có thể làm người trên, đây là lý do vì sao phi tần hậu cung, thê thiếp đại viện tranh đấu không có hồi kết.
-Vương phi, nô tỳ đi chuẩn bị đồ ăn sáng cho người.
Tâm nhi đứng lên nói. Khinh Vân Nhiễm gật đầu:
-Làm phiền ngươi rồi.
Không quá bao lâu, Tâm nhi bưng đồ ăn sáng đến, nàng cười nói:
-Đại phu nói, người lâu chưa ăn cơm, không được ăn thức ăn mặn nhiều dầu mỡ, nô tỳ đã tự ý chuẩn bị đồ ăn cho người.
Khinh Vân Nhiễm ngửi thấy mùi thơm, bỗng nghe thấy tiếng kêu vang từ trong bụng, tiếp nhận cái bát, cười rồi nói cảm ơn, múc một bát canh gà ra uống trước.
-Đây là bổn phận của nô tỳ.
Tâm nhi cúi đầu, mềm mại nói. Khinh Vân Nhiễm nhăn mặt, cau mày, đặt bát xuống nói:
-Tâm nhi, sau này không nên xưng nô tỳ với ta.
-Nhưng…
Tâm nhi nhìn nàng. Khinh Vân Nhiễm thở dài nói:
-Ngươi có thể xưng tên, ta cũng vậy.
Tâm nhi gật đầu, đáp nhẹ:
-Vâng, Tâm nhi biết rồi.
Khinh Vân Nhiễm tiếp tục uống canh, khóe mắt liếc nhìn, Tâm nhi này so với tưởng tượng của nàng khó đoán hơn nhiều, nàng vốn do Hiên vương gia phái tới giám thị nàng sao? Không thể trách nàng nghi ngờ phòng ngự, Vương gia chán ghét nàng, lại còn một đám thị thiếp hung hăng, nguy hiểm, nàng không thể không cẩn thận một chút.
Nàng buông bát, lau miệng, nâng mắt hỏi:
-Vương gia ngoài việc không cho phép ta gặp Lan nhi thì còn quy định gì không?
-Vương gia còn căn dặn Tâm nhi chăm sóc Vương phi thật tốt.
Tâm nhi lắc đầu nói.Khinh Vân Nhiễm đứng dậy:
-Vậy ta ra hoa viên đi dạo ngắm cảnh có được tính là cãi lệnh đúng không?
Tâm nhi suy nghĩ một lúc, gật đầu. Khinh Vân Nhiễm cười lãnh đạm, quanh quẩn một lúc rồi đi vào trong, không bao lâu thì đi ra, trên tay cầm chiếc quạt, nàng gật đầu cùng Tâm nhi đi ra khỏi cửa.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Thất Ngược Khí Phi
Thiển Tiếu Lê Qua
Thất Ngược Khí Phi - Thiển Tiếu Lê Qua
https://isach.info/story.php?story=that_nguoc_khi_phi__thien_tieu_le_qua