Sáu - Kẻ Phản Bội
ã hết buổi sáng. Năm thám tử nhóc đều muốn phanh phui vụ này bằng mọi giá để cứu anh Rollet và cũng để khích lệ anh Baba đang ngày càng bị ảnh hưởng bởi việc bị loại. Anh lo lắng cho bạn, cho cả bản thân mình. Trưa nay anh rất khó nhọc mới nuốt nổi suất ăn. Anh nghĩ rằng người ta có thể trộn cái gì đó vào bát của mình.
Nhóm bạn đồng hành ngồi bàn bạc. Mady khai hỏa:
- Kiểu này Baba khó chiến thắng được. Chặng sau là đua tốc độ rồi, chặng này anh ấy phải chinh phục núi Avoriez, nếu chúng ta không khai thông bế tắc này, đương nhiên anh ấy sẽ thất bại.
Tidou ngập ngừng:
- Tôi đang thắc mắc vì sao thằng phải đưa túi đồ kia lại có áo quần màu xanh đậm của đội GENTIANE, điều này lạ quá phải không?
Gnafron cười lạt:
- Sẽ chẳng hề lạ nếu trong đội có nội tuyến.
Tondu gãi cái đầu trọc:
- Nội tuyến ở đây chỉ có thể là hai tay nhà báo. Họ nhân danh phóng viên săn tin trà trộn vào hậu trường các đội, từ đó việc chôm chỉa một bộ đồ treo hớ hênh dễ quá chừng chừng.
Guille tán đồng:
- Chính vì thế tụi mình không được rời mắt khỏi căn nhà vườn bữa nay. Tôi sẽ đảm nhiệm việc bám sát bọn họ. Các bạn chỉ cần lo khẩu phần ăn một người là mình thừa sức canh me họ đến tận tối.
Mady cười khúc khích:
- Yên tâm đi, bánh mì xúc xích tha hồ.
Cô bé giao khẩu phần... phục kích cho Guille. Ngay lập tức cu cậu bốc hơi trong đám cỏ cao lút đầu.
Mady lại nhoẻn miệng cười.
- Mình sẽ xung phong làm nhân viên phục vụ để nghe ngóng tin tức, ông chủ khách sạn đã đồng ý vấn đề này, các bạn nghĩ sao?
Tidou nheo mắt:
- Làm một cô hầu bàn giả danh thì quá tốt chứ sao.
Thế là thêm Mady biến mất. Trên thảm cỏ xanh chỉ còn lại ba mạng và con sói. Tidou chưa kịp phân công nhiệm vụ thì nghe tiếng Kafi gầm gừ. Hắn giật bắn mình:
- Nhị vị nhà báo mò khỏi nhà kìa, vậy mà không nghe thằng Guille huýt sáo báo hiệu.
Tondu nhăn nhó:
- Chắc nó rúc vô bụi làm thơ con cóc rồi.
- Thây kệ nó, tụi mình bám gót họ lẹ lên. Mày và Gnafron phụ trách gã mập trẻ tuổi, tao sẽ lo tay đeo máy ảnh.
Ba đứa tạt vô gốc cây khi địch thủ quay đầu chiếu tướng. Vì thế chúng vẫn đeo dính hai kẻ khả nghi mà họ chẳng hề hay. Coi, hai gã băng băng qua suối Dranse, vọt qua luôn quán rượu và tới thẳng khách sạn Champs Fleuris.
- Hừm, họ vô trong đại sảnh rồi.
Gnafron suýt nữa thì nhào theo, nhưng Tidou đã cản nó cấp tốc:
- Cứ chờ đây đã, có thể chúng hẹn với gã đàn ông bí mật mà tao theo dõi đêm qua.
Quả nhiên một lát sau, ba cái đầu người lớn lấp ló ở ban công tầng ba khách sạn. Tidou như bị mắc nghẹn:
- Trời đất, đúng là tên hôm qua kìa. Cái tướng phốp pháp của y có bịt mắt cũng đố nhìn lộn.
Bộ ba dựa tay vào ban công chỉ trỏ về khách sạn Dahu. Tondu kêu khẽ:
- Mày có đem máy ảnh chứ Tidou? Chụp bọn chúng một pô đi.
- Ô kê, xong béng!
Tidou thụt lùi ra sau sử dụng hai chiến hữu làm khung hình chơi một pô lên ban công. Hắn thì thầm:
- Tao cảm giác bá phát đó. Núp đây nhé, tao vọt lại tiệm chụp hình.
Chưa đầy mười phút sau, Thủ lãnh Tidou trở lại mặt mày tươi rói.
- Ông chủ tiệm ảnh hẹn 6 giờ chiều lấy hình. Ông ta cứ tưởng tao là phóng viên nhiếp ảnh của đoàn đua, ha ha...
Tiếng cười hắn ngưng bặt bởi Gnafron đã cất giọng:
- Mày biết cái khách sạn mà hai gã nhà báo cà chớn vừa chui vào không? Một người đi đường báo cho tao và Tondu biết đó là nơi trú ngụ của đội COQUELICOT. Vậy là rõ.
- Rõ cái gì?
- Trời ạ, trong đội COQUELICOT có anh chàng Vantluys đang mặc áo vàng. Anh chàng này chỉ ngán anh Baba của tụi mình thôi, đúng không?
- Đúng.
- Nghĩa là hai gã phóng viên đồng lõa với một tên nào đó trong đội COQUELICOT để gây tội ác.
o O o
Cuộc thăm viếng doanh trại đội đua kình địch kết thúc. Ba thám tử mini định rút lui bất ngờ từ ban công tầng 4 có bốn cái bóng hiện ra. Tidou ngớ người.
- Hai phóng viên, một tên phốp pháp và thằng cha tóc vàng lợt. Ma quỷ ạ, tao có nhìn lầm không Tondu, gã tóc vàng lợt hình như là Vantluys.
- Chính thị là anh ta. Mọi tờ báo hôm nay đều đăng hình tay đua đoạt áo vàng ở góc bìa.
Trời lúc này nắng như thiêu như đốt. Bốn cái bóng trên lầu cao biến mất, một lát sau đám nhóc chỉ thấy hai gã nhà báo từ tiền sảnh khách sạn bước ra. Coi, hai gã đi như chạy về hướng bưu điện.
Gnafron nói như reo:
- Chắc chắn chúng đi gọi điện thoại báo tin cho đồng bọn. Tao bám theo mới được.
Tidou ngăn lại.
- Không cần thiết, Hề Xiếc. Tụi mình sẽ có tấm ảnh 6 giờ chiều nay. Trước sau bọn họ cũng quay lại căn nhà vườn cho xem.
Tidou đoán trúng phóc. Từ bưu điện, hai tay phóng viên hối hả quành lại ngôi nhà hiu quạnh mà ông chủ khách sạn tốt bụng đã bố trí. Đám trẻ đuổi theo bén gót.
Hề Xiếc nói nhỏ:
- Chẳng hiểu thằng Nghệ Sĩ ngừng làm thơ con cóc chưa?
Giác Đấu cười hì hì.
- Tụi mình đã xích con Kafi tại cột lều để phụ Guille mà.
- Ồ, tao chỉ sợ con sói mê thơ quên luôn việc canh gác.
Ba thằng lướt qua bụi rậm cười thầm khi thấy cặp mắt thằng Nghệ Sĩ tóc đỏ mơ màng.
- Suỵt, Guille ơi...
- Ơ, các bạn di trinh sát về đó hả, hồi nãy Mady có hỏi thăm đó. Phần tao chưa thấy gì cả.
- Cám ơn nghe. Ngồi đó gặm bánh mì đi. Tụi tao vô khách sạn đây.
Hai tên nhà báo lúc này có nhởn nhơ trước mặt, đám nhóc cũng bất cần. Tư liệu thu thập thế là đủ. Ba đứa bay vào cửa chính phòng ăn lớn; và sững sờ lúc tái ngộ Mady. Thánh thần ơi, bữa nay Nữ Tiên Tri ngộ nghĩnh cực kỳ, cô bé thay chiếc quần jean bụi đời bằng bộ váy đen lịch sự quấn tạp dề ngang bụng coi duyên dáng hết biết.
Tidou là thằng đầu tiên hoa mắt chứ còn phải hỏi. Hắn ấp úng:
- Hồi nãy...
- Ừ, hồi nãy mình định hỏi Guille xem các bạn đi đâu về trễ thế?
Tidou kể lại cớ sự. Cô bé nhíu mày:
- Vậy thì mình sẽ để ý hai ông nhà báo đó kỹ hơn.
- Không cần thiết, Mady. Chuyện đó đã có Guille lo liệu, bạn cứ làm ngon lành nhiệm vụ tiếp viện cho đội GENTIANE là quá đủ rồi.
Sau khi ăn trưa, Guille báo cáo:
- Căn nhà vườn vẫn kín như bưng. Tôi và Kafi có quay mòng mòng bên ngoài cách mấy cũng chẳng ghi âm được câu nào cả.
Gnafron trợn mắt:
- Xạo hoài, hai tên đó đã thoát bằng cửa sau, hiểu chưa. Chúng vờ vĩnh đến phỏng vấn Vantluys để ngụy trang cuộc gặp gỡ với tay chủ mưu tội ác. Thậm chí chúng còn tranh thủ ghé bưu điện “Fax” bài vở về tòa soạn, thế mà bạn chẳng hay biết gì hết.
Guille thọc tay vào túi quần.
- Vậy à?
Tondu hết ý kiến, nó lầm bầm:
- Muốn nhận diện kẻ thứ ba trên ban công, chúng ta cần có tấm ảnh. Ái chà...
Tidou cũng sốt ruột không kém.
- Chờ đến tận 6 giờ chiều lâu quá ha.
- Tao hiểu, nhưng chẳng lẽ mình bó tay ngáp dài ư, trong khi sinh mạng anh Baba được tính từng giờ từng phút.
- Chúng ta đừng tự làm cho mình nhức đầu. Tao nghe ông bầu Louis Morand nói 2 giờ chiều nay toàn đội đua sẽ lên đường kiểm tra con đường núi Avoriez trên độ cao 1800 mét để chuẩn bị chặng đua ngày mai. Kể cả Rollet và Aubanel.
Đến ba giờ chiều, đội đua lên đường. Nhóm bạn đồng hành nằm lăn trên cỏ, dưới bóng cây. Lúc sau thằng còi không chịu được. Nó lên tiếng:
- Này Tidou, cứ ra tiệm chụp hình đi. Có thể xong rồi đó.
o O o
May mắn thay, mấy tấm ảnh đã rửa xong. Đám trẻ không dám mở phong bì đựng tấm ảnh 18x24 tại chỗ mà rạo rực phi về sân vườn. Còn phải hỏi, Gnafron hú Mady vang dội.
- Ú ù Mady, có việc cần.
Cô bé xinh đẹp trong bộ váy xúng xính biết ngay là có chuyện vội vàng buông chén dĩa phóng ra. Tidou náo nức mở phong bì, năm đứa bàng hoàng trước chân dung gã lạ mặt mờ mờ ảo ảo. Mady thở dài:
- Bạn chụp dở ẹc Thủ lãnh ạ:
- Tại... tại xa quá, tận ban công tầng 3, trong khi máy ảnh tụi mình không có tê lê.
- Tuy nhiên vẫn có cách giải quyết trở ngại này, quý vị vô lều trước đi, mình sẽ quành lại mượn ông chủ khách sạn chiếc kính lúp.
Một lát sau trong căn lều tạm bợ, nhân dạng kẻ thứ ba lồ lộ dưới kính lúp qua hàng ria mới xén và cái nơ buộc cổ. Tất cả chỉ có vậy.
Tidou uể oải:
- Gã giống một con người, có vậy thôi.
Mady an ủi:
- Đừng buồn Tidou, thế nào ông Louis Morand cũng nhận diện được tên lưu manh này cho coi. Giờ mình xin kiếu từ nghe, còn một đống bát dĩa trong nhà bếp chưa có ai rửa.
Bốn thằng nam nhi chán chường nằm dài trên cỏ than thở gần một tiếng đồng hồ. Trời ạ, thời gian thì trôi tựa tên bay trong khi cả lũ dù đã nắm khá nhiều chi tiết mà vẫn lẹt đẹt giậm chân tại chỗ.
Bọn chúng đang tuyệt vọng thê thảm thì Mady lại xuất hiện:
- Ê, làm gì mặt khó coi vậy các bạn?
- Buồn, Mady à. Tốn công theo dõi chụp hình cũng như không.
Mady cười bí ẩn:
- Bạn còn giữ tờ Sport Flash không hả Tidou?
- Còn...
- Đưa mình mượn gấp. '
- Sao Mady?
- Hy vọng mình sẽ phát giác một bí mật trong tấm ảnh đăng báo.
- Trời đất!
Tờ báo được trao cho Mady chớp nhoáng. Coi, cô bé lặng lẽ rút lui không nói một lời.
Điều làm Ngũ Thám Tử hài lòng nhất là phái đoàn cuarơ dưới sự hướng dẫn của ông bầu Louis Morand đi tập về mà không gặp biến cố nào. Dĩ nhiên đám trẻ nhờ ông ta kiểm tra giùm ba nhân sự “đáng ngại” trong tấm ảnh.
Louis Morand cau mày:
- Lạ nhỉ, kẻ thắt nơ ở cổ và có bộ ria con kiến này là Fauher, biên tập viên báo Paris Sport. Theo tôi thì ông ấy là một con người đầy uy tín và chưa bao giờ nhúng tay vào việc bẩn thỉu. Riêng hai tay mà tụi cháu gọi là “nhà báo” thực chất chỉ là hai cộng tác viên của tờ Sport Flash đã 10 năm nay. Một người tên là Lourencin, một người tên Gervais. Họ đã làm gì thế?
Tidou đánh trống lảng:
- À, cháu chỉ thấy họ hay nhậu nhẹt nên chụp pô hình kỷ niệm thôi.
- Nghề báo thường lãng tử mà. Còn trường hợp thằng nhãi ranh tiếp tế thuốc kích thích ở Albertville, sếp lớn của tôi đã gọi điện cho sở cảnh sát Albertville truy tìm giúp, chỉ đáng tiếc là thị trấn tưởng vắng vẻ ấy lại có tới 20.000 nhân khẩu.
- Nghĩa là ngày mai anh Rollet không được tham dự cuộc đua?
- Cháu phải thông cảm là việc minh oan không thể tiến hành trong một buổi được. Vấn đề là Antonin Aubanel của các cháu cũng đang bị dao dộng dữ dội. Chú chỉ lo cậu ta bỏ dở chặng đua.
o O o
Buổi tối lũ nhóc đứa nào ruột gan cũng nóng như có lửa đốt. Thế là bao nhiêu công lao điều tra gian khổ giờ trở thành công đã tràng. Theo lời ông bầu thì gã thắt nơ Fauher là một con người dáng kính, nếu ông ta thực sự đáng kính như thế cớ sao hai tên Laurencin và Gervais lại thập thồ lén lút như ăn trộm đến gặp mặt?
Tondu ôm đầu.
- Chuyện này có gì khó hiểu đây.
Tidou buồn thiu:
- Tao thì quan tâm đến Baba. Ngày mai phải leo núi ngay từ vạch xuất phát, vậy mà anh ấy hoang mang kinh khủng.
Gnafron bẻ những ngón tay răng rắc:
- Hồi nãy mày vào thăm, anh ấy nói thế nào?
- Baba chỉ cười gượng gạo chớ không nói gì. Tuy nhiên cuối cùng anh ấy cũng tiết lộ về một chiếc xe đạp thuộc loại siêu nhẹ, vũ khí bí mật của anh ấy trong chặng đua ngày mai. Anh ấy nói rằng cho dù tinh thần có xuống dốc thì chiếc xe bá cháy đó cũng tự động... leo dốc chiến thắng.
- Có ai nghe được tin đó không Thủ lãnh?
Tidou trợn mắt.
- Ngồi kế tao nghe ké là ông bác sĩ béo lùn! Grimaud. Ông ta là người nhà của đội GENTIANE mà.
- Hừ, chưa chắc.
- Tao nghe Grimaud tuyên bố: Baba là cuarơ vĩ đại nhất mà ông ta từng săn sóc, con người bách thắng không sợ những đòn đâm san lưng bao giờ.
- Hừ, ông ta nịnh giỏi ghê. Baba phổng lỗ mũi là bỏ xác sa tràng đó.
Đúng 9 giờ rưỡi tối, đám trẻ lục tục rời khỏi bàn ăn. Nàng hầu bàn giả dạng Mady rượt theo các chiến hữu.
- Ê này!
- Có sáng kiến gì mới hả Mady?
Cô bé xoa đầu con Kafi:
- Có đó. Hãy đợi mình ngoài vườn nhé.
Mười phút sau, Mady lại khóe mạnh trong chiếc áo thun và chiếc quần Jean bạc phếch. Cô bé tươi như hoa đồng cỏ nội:
- Vào lều di anh em, Tidou bật đèn pin giùm mình.
Cô bé mở trang báo có ảnh thang “oắt con” cùng Albertville ra cực kỳ từ từ.
- Úm bala, hô biến!
Gnafron nôn nóng:
- Phép lạ đâu Nữ Tiên Tri?
- Nhìn cho kỹ bộ đồ xanh đậm của nó đi.
- Nhìn muốn nổ đom đóm mắt nãy giờ. Thì bộ đồng phục đội GENTIANE chớ nào có gì chớ Hề Xiếc. Thằng lưu manh này vừa nhi vừa nhỏ con nên bộ đồ rộng phùng phình. Quý vị thấy chưa, bàn tay của nó không thò ra nổi tay áo.
Guille chắt lưỡi:
- Vậy mà cũng sáng kiến. Chính tụi mình đều đã đánh giá là thằng nhãi được một kẻ đạo chích chôm đồ cung cấp đồng phục chứ sao.
Mady vẫn không nao núng.
- Nhưng bộ đồ quá khổ thế này thuộc quyền sở hữu của ai trong đội GENTIANE hả?
Bốn thằng con trai ú ở không thể trả lời. Mady rút kính lúp mượn từ trước của ông chủ khách sạn Dahu soi lên cánh tay áo thằng “tiếp tế”.
- Ngó kỹ coi, Thủ lãnh!
Mặt Tidou ngớ ra:
- Mình không thấy gì đặc biệt cả.
Guille cúi xuống chăm chú. Nó thở mạnh:
- Thấy rồi, phía dưới ống tay phải có một vết dơ.
Nữ Tiên Tri cười:
- Chính cái vết dơ đó là phép lạ để tìm ra thủ phạm.
- Hả?
Cô bé đặt ngón trỏ lên môi dù chung quanh chẳng có ma nào.
- Các bạn hiểu không, ở trong khách sạn Dahu có một người mặc đồng phục xanh đậm mà ống tay phải phía dưới cũng bị vấy bẩn y chang.
Tidou há hốc mồm còn Tondu, Gnafron đều đực mặt.
Mady nói như đinh đóng cột:
- Nghĩa là trong đội GENTIANE có một kẻ nội tuyến.
- Một tên phản bội thì đúng nghĩa hơn.
- Ông bầu Morand vô tình nuôi ong tay áo.
- Nhưng ai vậy Nữ Tiên Tri?
Mady mắt sáng rực:
- Ai là kẻ béo tốt và dửng dưng nhất trong đội trước các biến cố?
Không khí trong một giây trở nên nghẹt thở. Nữ Thám Tử nhìn nhau long lanh. Miệng Gnafron như giãn ra:
- Ông... ông bác sĩ Grimaud ư?
- Chính thị là ông ta!
Tondu Giác Đấu chới với:
- Hãy tỉnh táo, Mady. Đối tượng của chúng ta là hai tên cộng tác viên tờ Sport Flash.
Guille cũng sửng sốt:
- Ông ta là săn sóc viên đâu dính dáng gì đến cuộc đua. Kẻ thù của Baba phải là tay đua Vantluys người Hà Lan đang mặc áo vàng mới đúng.
Gnafron cũng nửa tin nửa ngờ, nhưng Tidou lại cất giọng quả quyết:
- Chúng ta có đủ cơ sở để nghi ngờ ông ta, rõ ràng ông ta rất khó chịu khi thấy mặt chúng ta. Nào, bây giờ thì Mady làm ơn giải thích đi.
Cô bé chúm chím.
- May mà mình được ông chủ khách sạn cho làm phục vụ nên tha hồ sục sạo mọi ngóc ngách. Mình đã thấy bộ đồ có vết dơ trong phòng Grimaud vì ông ta ở sát phòng mình, vết dơ đó có lẽ là vết lem đầu nhớt nên ông ta chưa có thì giờ tẩy sạch.
Tidou nhíu mày:
- Đồng ý thủ phạm có thể là Grimaud, nhưng một cái áo chưa đủ bằng cớ để vạch mặt kẻ phản bội. Ông ta dư sức đổ thừa.
Guille rầu rĩ:
- Ngày mai ông ta dám trộn doping vào đồ tiếp tế hại anh Baba lắm, một săn sóc viên y tế dư khả năng chuyên môn để làm chuyện này. Hèn gì...
Mady trấn an:
- Trò doping trong cái túi cũ mèm rồi Guille, Grimaud sẽ thực hiện phương pháp khác.
- Phương pháp nào?
- Có ba mươi sáu kế để hại người cơ mà. Tụi mình cần phải bình tĩnh, trước mắt phòng mình sát nách phòng tay bác sĩ, thành thử đêm nay ông ta nhúc nhích ra ngoài là mình biết ngay.
- Vẫn chưa đủ với một tên cáo già đâu Mady?
Mady cười khúc khích. Cô bé rút ra một cái khăn mùi xoa nhàu nát.
- Đây là cái khăn tay của Grimaud mà mình đã lượm được trong buồng tắm ông ta khi cô hầu phòng thay ga giường. Các bạn nghĩ cái khăn này vô dụng à?
Kafi đột nhiên chồm về phía cái khăn mùi xoa, Mady xoa đầu nó.
- Ồ, khoan đã Kafi. Bây giờ mọi chuyện trông cậy vào cái mũi và tài đánh hơi của mày đấy. Nào, mình bàn giao cái khăn cho Tidou đây. Bạn nhớ quản lý nó lẫn con chó nhé.
Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 4 - Vòng Đua Nước Pháp Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 4 - Vòng Đua Nước Pháp - Paul Jacques Bonzon Sáu Người Bạn Đồng Hành Tập 4 - Vòng Đua Nước Pháp