Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Sát Tinh Tướng Công
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Q.1 - Chương 6
E
ditor: Quân
“Tầm tầm mịch mịch, lãnh lãnh thanh thanh”—
Vì sao trong viện ngay cả một bóng người cũng không có?
“Thê thê thảm thảm tích ưu tư”—
Cổ đau, lưng đau, thắt lưng đau, chân đau – Toàn thân không một chỗ nào là không đau! Sớm biết thế này thì đã sớm mang theo mấy bình “x bạch kim”
“Lúc ấm lúc lạnh, muốn điều dưỡng thân thể thật là khó!”—
Thắt lưng đã đau lắm rồi, chân lại còn thê thảm hơn, tối hôm nay chắc lại ở trên giường mà rên rỉ thôi … hay là nằm trường kỉ đi.
“Lần này, là một chữ “sầu” rất to”.
Đâu chỉ là “sầu”, “thảm” còn có thừa!
Ta sai rồi, thật sự sai lầm rồi. Ta không nên dễ dàng bị “tiền tiêu vặt hàng tháng bao ăn bao ở bao mặc” mười chữ to mê hoặc. Tục ngữ nói “Người chết vì tiền, chim chết vì ăn”, ta chính là vì phúc lợi mê tâm mà quên đi lời lẽ chí lý của lão tổ tông.
Chuyện lần này đã xác minh một câu nói: “Không nghe lời lão nhân, chịu thiệt ở trước mắt.”
Không có người nào sao? Không có người nhìn đến ta không muốn đi, mà thật sự là đi không nổi—
“Ồ, bây giờ mới có tháng tư, ngươi sao lại đã dập đầu đầu năm thế?”
Không hề phòng bị, ta nhất thời há hốc mồm, biểu tình nhe răng trợn mắt cương cứng ở trên mặt, thật vất vả mới tác động đến da mặt để đem ánh mắt hướng lên trên.
“A … ngươi … ngươi khi nào thì trở về?”
“Ta căn bản không đi ra ngoài nha! Sao, ngươi không biết là ta có thể không cần vào triều?” – Con ngươi trong suốt đầy ắp ý cười của Diêm Sâm nhìn đến ta đang nằm ngay đơ trên mặt đất – “Nói thật, ta không có chuẩn bị hồng bao đâu, ngươi vẫn muốn dập đầu sao?”
“Ai … ai muốn dập đầu?”
“Không dập đầu, vậy ngươi nằm úp sấp xuống đất để làm gì?” – Hắn không chỉ không rời đi, ngược lại còn xoay người ngồi xổm xuống trước mặt ta, vẻ mặt chế nhạo nói – “Chẳng lẽ là muốn bò về phòng sao?”
“Còn … còn lâu! Ta chỉ là …” – Bị người khác trêu chọc, mọi ý niệm trong đầu ta đều cháy sạch. Ta đưa tay lau lau mồ hôi và bụi đất trên mặt, cười không bằng khóc nói – “Ha ha, ta … không biết sao lại thế này, chỉ là đột nhiên muốn … tập chống đẩy … Dù sao cũng nhàn rỗi, ngươi nói có phải không? Ha ha …”
Trời ở trên cao, xin cho ta khối đậu hũ để ta đập đầu chết luôn đi! Lấy cái cớ mất mặt như vậy, ta không còn mặt mũi nào mà sống thêm nữa!
“Phải không?” – Hắn một tay nâng má, thần thái mị hoặc cười với ta – “Nếu ta nhớ không lầm thì hôm nay là ngày Bạch Tinh tiến hành huấn luyện ngươi … Luyện tập đã mệt như vậy rồi, ngươi không những không thấy phiền lụy mà còn muốn tập chống đẩy sao?”
Bà đây muốn làm đấy thì sao, yêu nhân chết tiệt nhà ngươi sao không mau biến đi? Nếu không phải tình huống không cho phép, ta thật sự rất muốn gào lên một câu như vậy.
“Cái này … chỉ là rèn luyện thân thể thêm thôi mà, ha ha” Lời vừa ra khỏi miệng, ta thiếu chút nữa là cắn đứt lưỡi mình. Ô ô … lão thiên gia ở trên cao, ngươi vẫn là dùng sét đánh chết ta luôn đi cho xong!
“Ồ!” – Diêm Sâm có chút đăm chiêu gật đầu – “Vậy ngươi tập đi, ta không làm phiền ngươi nữa.”
Lòng ta bừng lên một tia mừng rỡ!
“Ta ở bên cạnh nhìn ngươi, thuận tiện giúp ngươi đếm số lần luôn, thấy thế nào?”
Tên khốn này!!
“Ta nói … gia …”
“À, không cần cảm kích ta quá đâu, chỉ là nhấc tay chi lao thôi mà …. Ồ, biểu tình này của ngươi rốt cuộc là muốn khóc hay muốn cười?”
“ … Ngươi cứ coi như ta dở khóc dở cười cũng được.” – Nhìn cái bản mặt trêu tức của người này, ta ngầm nắm tay thật chặt. Từng bước sai, từng bước sai! Người ta nói dừng cương trước bờ vực, quay đầu lại là bờ, ta ngay cả vách núi đen còn chưa thấy mà sao đã trực tiếp rơi xuống thế này.
“Ta … A! Ngươi …”
Thân hình được nhấc bổng lên, ta còn chưa kịp phản ứng thì đã bị hắn ôm lấy.
“Ngươi ngươi ngươi … ngươi muốn làm gì?”
“Tay bẩn thì không được quơ loạn xạ.” – Diêm Sâm liếc mắt nhìn ta trong lúc bối rối mà đã để lại một “dấu tay” trên ngoại sam trắng muốt của hắn, cười khẽ một tiếng – “Chẳng lẽ ngươi rất muốn giặt quần áo cho ta sao?”
“Giặt cái đầu quỷ nhà ngươi!” – Không cần suy nghĩ, ta lập tức cãi lại.
Hắn cười, nhấc chân đi về phía hành lang gấp khúc.
Nhìn con đường nhỏ quen thuộc này … không lẽ hắn muốn đưa ta trở về phòng?
Sao đột nhiên lại tốt thế? Có phải là sau khi chỉnh ta xong thì lương tâm cắn rứt nên muốn đền bù?
Không phải đâu … Ta quay sang hồ nghi nhìn hắn, muốn nhìn ra một manh mối nào đó, nhưng đúng lúc ấy thì …
“Đến rồi!”
“Rầm” một tiếng, ta bị ném lên giường một cách vô tình, cái thắt lưng gặp nhiều tai nạn thiếu chút nữa đã bãi công luôn, đau nha … Nói là“phệ tâm cán cốt” cũng không quá lời. Nếu giường mà không đủ êm, nói không chừng ta đã phải dẹp đường về địa phủ luôn rồi.
“Ngươi …” Giang sơn dễ đổi, cẩu thì vĩnh viễn không thay đổi được cái gì!
“Không cần khách khí, tốt xấu gì ngươi cũng là nô lệ của ta, phải không?” – Lời này cứ như hắn vừa làm một việc thiện gì đó vậy.
Thẳng từ xương sống đến thắt lưng đều đau làm ta không thể không hít vào một ngụm khí lạnh, từ từ nhắm hai mắt, cắn răng để ngăn những giọt nước mắt tràn ra khóe mi.
Buổi chiều ta muốn mang Bạch Tinh đi ra ngoài làm việc.” – Diêm Sâm hướng về phía vẻ mặt hận ý tràn đầy của ta mà cười đến là thư thái cùng thích ý – “Cho nên thời gian nửa ngày còn lại, ngươi tự mình an bài đi.”
Ta ngẩn ra. “Ý của ngươi là …”
Hắn xoay người, thong thả đi ra khỏi cửa phòng. “Nếu ngươi còn muốn tập chống đẩy thì cũng phải chờ ình có thể tự đứng dậy bước xuống giường mới được.”
Là sao? Hắn đang quan tâm ta sao?
Quên đi, chuyện này không có khả năng xảy ra! Rõ ràng câu cuối cùng kia là muốn giễu cợt ta!
Nhưng … kể ra thì thắt lưng cũng có chút thoải mái hơn. Mà buổi chiều lại không cần phải liều chết liều sống … Ta an lòng nhắm mắt lại, bắt đầu đi tìm Chu Công.
…
Thời gian qua thật là nhanh, trong nháy mắt, nửa tháng đã trôi đi.
Nhìn Bạch thúc Ngọc nương cả ngày tất bật chuẩn bị, ta không tự chủ được bắt đầu hâm mộ Bạch Tinh. Nghĩ đến bà mẹ của ta ở thế kỷ hai mươi mốt xa xôi … Aizz, thôi thôi, nàng nhất định đang ở cùng lão công thân ái của bà – dượng của ta, khoái hoạt qua ngày. Từ khi ta lên mười tuổi, bà đã không quản chuyện sống chết của ta nữa, ta vì sao còn muốn nhớ đến bà?
Nhưng nói gì thì nói, mỗi khi nhìn thấy đứa trẻ nào đồng trang lứa với ta mà được cha mẹ chăm lo chiếu cố là ta lại …. ừm, cảm giác có chút gì đó không bình thường ….
“Đang nghĩ cái gì vậy?” – Đột nhiên một thanh âm mềm mại đáng yêu từ phía sau vang lên. Không đợi ta mở miệng, hắn đã khuất thân ngồi xuống cùng bậc thang với ta. Quay đầu qua, rọi vào mắt ta là một đôi mắt đen sáng ngời, hàng mi thanh mảnh khẽ chớp, đẹp tựa nàng tiên ánh trắng, sóng mắt uyển chuyển làm lòng người mê say nhộn nhạo, so với tà dương diễm lệ sau lưng hắn còn khiến người ta hoa mắt hơn. (Quân: Tả nam nhân cái kiểu gì thế này =.=)
“Không nghĩ cái gì cả.”
“Thật không?” – Diêm Sâm theo tầm mắt của ta nhìn lại – “Đáng quý nhất thiên hạ là tấm lòng cha mẹ, đúng hay không?”
Tức giận trừng mắt hắn: “Từ khi nào thì ngươi trở nên đa cảm như vậy?”
Đôi mắt quyến rũ từ từ liếc về phía ta, mang theo ý cười mờ nhạt khó lòng nắm bắt.
“Có muốn đi dạo chợ không?”
“Hả?” – Ta trừng mắt nhìn – “Chợ?”
“Có đi hay không?”
“Có có, đương nhiên là đi!”
Chợ thực là náo nhiệt! Khắp nơi đều là những đám người rộn ràng nhốn nháo, hai bên đường chen chúc các cửa hàng sạp buôn to nhỏ khác nhau, cùng với đó là tiếng thương buôn tiểu quán cao giọng chào hàng. Đứng ở trên đường, ta hít thở sâu bầu không khí tươi mát của cổ đại, thoáng chốc cả người đều cảm thấy thật sảng khoái.
“Ngươi rất thích đi dạo chợ sao?”
“Thích chứ! Chẳng lẽ ngươi không biết đi dạo phố là bản tính trời sinh của nữ nhân sao?” – Ta trắng mắt liếc nhìn người bên cạnh một cái.
“Ta cũng không phải nữ nhân, làm sao biết được.”
Cũng đúng, ngươi không phải nữ nhân, chỉ là bộ dạng so với nữ nhân còn nữ tính hơn thôi.
Đột nhiên một ý niệm hiện lên trong đầu ta. Ta quay đầu lại, ra vẻ đứng đắn nói với hắn: “Gia, nói thật là bộ dạng ngài như vậy thật yêu … à không, là tuấn tú phiêu dật, độc nhất vô nhị, ” – Vì để đạt thành mục đích, không thể không vuốt mông ngựa được – “Nếu … ngài thay nữ trang, thì nhất định sẽ là khuynh quốc khuynh thành, điên đảo chúng sinh!”
Diêm Sâm bỗng dưng dừng lại cước bộ, con ngươi tinh lượng phút chốc bắn thẳng vào mặt ta, đáy mắt tuy vẫn là vẻ lười nhác như trước nhưng không còn nhẹ nhàng lạnh nhạt nữa, ngược lại còn có vẻ lạnh lùng ngoan lệ.
Ta không tự chủ lui về sau từng bước, cứng lưỡi nhìn hắn. Thật đúng là đầu heo, chưa qua đầu óc xử lý mà đã buột miệng nói lung tung nên giờ mới thành ra thế này … Ngọc nương đã từng nói hắn tính tình quái đản, không có người nào có thể thăm dò ý nghĩ của hắn, mà ta mới vừa rồi lại nói thẳng …. à, không đúng, trừ phi là giới tính có vấn đề, còn lại nếu bảo một nam nhân bình thường đi cải nữ trang thì chọc giận người ta là đúng thôi …. Nhưng vậy cũng không đúng, hắn là nam nhân bình thường sao? Cũng có đi kỹ viện, nhưng lần đó là vì chỉnh ta, còn hắn …. Không, hiện tại không phải lúc nghĩ ngợi lung tung, phải nhanh chóng nghĩ biện pháp trấn an hắn mới được. Ta cũng không muốn lại tái kiến Thượng Liễu mama kia đâu … Nhưng vấn đề là, ta hiện tại không biết phải mở miệng như thế nào. Xem sắc mặt của hắn lúc này cứ như là hận không thể đem ta đày xuống mười tám tầng địa ngục vậy.
Ô … ta phải làm sao mới tốt đây?
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sát Tinh Tướng Công
Quất Hoàng Bảo Bảo
Sát Tinh Tướng Công - Quất Hoàng Bảo Bảo
https://isach.info/story.php?story=sat_tinh_tuong_cong__quat_hoang_bao_bao