Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Những Kỳ Nghỉ Của Nhóc Nicolas
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Sân Gôn MI Ni
K
ỳ nghỉ trôi đi đầy thú vị và bố Nicolas chẳng phải phàn nàn gì về khách sạn Bờ Biển Đẹp ngoại trừ món thịt hầm, nhất là hôm bố vớ được một cái vỏ sò ở trong. Bởi vì lúc này không còn thầy thể dục nữa, bọn trẻ con phải tìm ra các hoạt động khác để tiêu năng lượng dư thừa…
Sân gôn mi ni
Hôm nay, chúng tôi quyết định đi chơi gôn mi ni ở bên cạnh cửa hàng bán đồ lưu niệm. Gôn mi ni chơi hơi bị hết sảy, tôi giải thích ngay cho bạn đây: có mười tám cái lỗ và người ta đưa cho bạn bóng và gậy và cần phải đánh cho bóng rơi vào lỗ với số lần đánh gậy càng ít càng tốt. Muốn vào được tận lỗ, phải đi qua các lâu đài bé xíu, các con suối, các đường dích dắc, các ngọn núi, các cái hang; vui kinh khủng. Chỉ có lỗ đầu tiên là dễ.
Phiền một chuyện là ông chủ sân gôn không cho chúng tôi chơi nếu không có người lớn đi cùng. Thế là tôi với thằng Blaise, thằng Fructueux, thằng Mamert, cái thằng này ngu ghê lắm, thằng Irénée, thằng Fabrice và thằng Côme ở cùng khách sạn tôi đến xin bố đi chơi với chúng tôi ở sân gôn mi ni.
“Không được,” bố đang đọc báo ở bãi biển bèn nói.
“Đi nào, một lần thôi mà chú!” thằng Blaise nói.
“Đi nào! Đi nào! Cả bọn đều kêu lên, còn tôi thì bắt đầu khóc và tôi nói rằng nếu tôi mà không được chơi gôn mi ni, tôi sẽ đi xe đạp nước và tôi sẽ đi xa, rõ xa, và chẳng ai nhìn thấy tôi bao giờ nữa.
“Mày không đi được đâu, thằng Mamert bảo tôi, nhưng cái thằng này ngu lắm! Muốn thuê xe đạp nước, cần phải có người lớn đi cùng.”
“Xời, thằng Côme nói, cái thằng làm tôi bực cả mình vì lúc nào cũng thích khoe khoang, tao chẳng cần đi xe đạp nước, tao có thể ra thật xa bằng cách bơi sải.”
Chúng tôi cứ cãi như thế quanh bố, thế rồi bố vò tờ báo lại, bố ném báo xuống cát và bố bảo:
“Thôi, được rồi, ta sẽ đưa tụi bay đi chơi gôn mi ni.”
Tôi có một ông bố dễ thương nhất trần đời. Tôi bảo bố thế và tôi hôn bố.
Ông chủ sân gôn khi nhìn thấy chúng tôi ông ta chẳng muốn cho chúng tôi chơi lắm. Chúng tôi bắt đầu lại nhao nhao: “Đi nào! Đi nào!” và rồi ông chủ sân gôn mi ni đã chấp nhận nhưng ông ta bảo bố phải canh chừng chúng tôi cho kỹ.
Chúng tôi bắt đầu chơi từ lỗ đầu tiên, cái lỗ dễ kinh lên được, và bố vốn biết hàng đống thứ, bèn chỉ cho chúng tôi cách cầm gậy như thế nào.
“Cháu biết thừa!” thằng Côme nói và nó muốn bắt đầu chơi luôn nhưng thằng Fabrice bảo nó rằng không lý gì mà nó lại được đánh đầu tiên.
“Thế thì chỉ cần theo thứ tự bảng chứ cái thôi, như lúc cô hỏi bài ở trường ý,” thằng Blaise nói; nhưng tôi không đồng ý, bởi vì Nicolas ở trong bảng chữ cái xa kinh lên được và ở trường thì hết sảy nhưng ở sân gôn mi ni thì thật là bất công. Và rồi ông chủ sân gôn đến nói với bố rằng chúng tôi phải bắt đầu chơi thôi vì còn rất nhiều người đang chờ đến lượt chơi gôn mi ni.
“Cho Mamert đánh trước vì cháu ngoan nhất,” bố nói.
Thế là thằng Mamert đi tới, nó quật một nhát kinh khủng vào quả bóng, bóng nảy tung lên, vượt qua hàng rào và đập vào một cái ô tô đỗ trên đường. Thằng Mamert bật khóc và bố đi tìm quả bóng.
Bố quay lại hơi chậm bởi vì trong cái xe ô tô đỗ ấy có một ông, và ông này đã ra khỏi xe và ông ta bắt đầu vừa nói chuyện với bố vừa vung tay vung chân, và có nhiều người xúm lại để xem và cười cợt.
Còn chúng tôi, chúng tôi muốn tiếp tục chơi nhưng thằng Mamert cứ ngồi bệt xuống cái lỗ, nó khóc lóc và nó nói nó sẽ không đứng dậy nếu không giả cho nó quả bóng và rằng tất cả chúng tôi là một lũ độc ác. Thế rồi bố đem quả bóng về, và bố có vẻ chằng hề hài lòng.
“Phải chú ý cẩn thận chứ,” bố nói.
“Vâng, thằng Mamert nói, đưa cho cháu quả bóng,” nhưng bố không muốn thế, bố bảo thằng Mamert thế là đủ rồi, hôm khác nó chơi tiếp. Cái đó thì thằng Mamert lại không chịu, nó bắt đầu giậm chân bành bạch, nó gào lên là mọi người bắt nạt nó và đã thế thì nó sẽ đi kiếm bố nó. Và nó bỏ đi.
“Rồi, đến lượt cháu,” Irénée nói.
“Không, thưa mày, thằng Fructueux nói, tao mới là người đến lượt.” Thế là thằng Irénée vụt một gậy lên đầu thằng Fructueux và thằng Fructueux tát cho thằng Irénée một cái và ông chủ sân gôn đã chạy tới.
“Này, ông ta kêu lên với bố, anh lôi cổ cái lũ oắt con nhà anh đi chỗ khác cho tôi nhờ, bao nhiêu là người đang chờ đến lượt kia kìa.”
“Ông hãy lịch sự một chút, bố nói, bọn trẻ đã trả tiền để được chơi, và chúng nó sẽ chơi!”
“Hoan hô! Thằng Fabrice bảo bố, có thế chứ!” Và cả lũ bạn tôi đều ủng hộ rất kinh, trừ thằng Fructueux và thằng Irénée đang bận đứa tát đứa quật bậy.
“Á à, ra thế cơ đấy, ông chủ sân gôn mi ni nói, tôi sẽ gọi cảnh sát cho anh biết tay.”
“Ông cứ đi gọi mà xem, bố nói, người ta sẽ bảo cho ông biết ai đúng ai sai.” Thế là ông chủ sân gôn gọi luôn chú cảnh sát đang đứng ngoài đường.
“Này Lucien!” ông chủ sân gôn gọi và chú cảnh sát đi vào.
“Có chuyện gì thế anh Ernest?” chú ta hỏi ông chủ sân gôn.
“Có chuyện là cái tay này ngăn không cho người khác chơi,” ông chủ sân gôn nói.
“Vâng, một ông khác nói, đến hơn nửa tiếng rồi chúng tôi vẫn phải chờ để đánh lỗ đầu tiên!”
“Ở tuổi ông, bố nói, ông không thấy có trò gì hay hơn để làm sao?”
“Cái gì? Ông chủ sân gôn mi ni nói, nếu ông không thích gôn mi ni, đừng có mà làm người khác cũng không thích theo!”
“Mà này, chú cảnh sát nói, có người vừa đến phàn nàn là có một quả bóng gôn mi ni làm xước xe của ông ta đấy.”
“Thế nào đây, chúng tôi có được đánh lỗ đầu tiên hay không đây?” cái ông đang chờ hỏi.
Và rồi thằng Mamert đến cùng với bố nó.
“Chính là cái chú này!” thằng Mamert vừa nói với bố nó vừa chỉ vào bố tôi.
“Thế nào thưa ông, bố thằng Mamert nói, hình như ông không cho con tôi chơi với các bạn nó cơ đấy?” Thế rồi bố bắt đầu hét lên, và ông chủ sân gôn cũng bắt đầu hét lên, và tất cả mọi người đều bắt đầu hét lên và chú cảnh sát thổi còi tuýt tuýt, và rồi rốt cuộc bố bắt tất cả chúng tôi phải rời sân gôn mi ni và thằng Côme đã không bằng lòng vì nó bảo rằng trong lúc không ai để ý nó đã đánh một phát trúng lỗ, nhưng tôi chắc chắn rằng nó chỉ nói phét.
Bởi vì chơi ở sân gôn mi ni quá vui nên chúng tôi quyết định ngày mai sẽ quay lại để đánh thử lỗ thứ hai.
Mỗi tội tôi không biết liệu bố có đồng ý đi cùng chúng tôi đến sân gôn mi ni nữa không.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Những Kỳ Nghỉ Của Nhóc Nicolas
René Goscinny
Những Kỳ Nghỉ Của Nhóc Nicolas - René Goscinny
https://isach.info/story.php?story=nhung_ky_nghi_cua_nhoc_nicolas__rene_goscinny