Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Người Đẹp Thẩm Mỹ
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
6
V
ì không chấp nhận cuộc sống bi đát như vậy, không chấp nhận chuyện phi khoa học như vậy, không chấp nhận luôn việc sáng sớm đã đói đến như vậy.. Tịnh Nhi liền quyết định ra ngoài!
Mặc dù trước đây cô không mấy khi ra khỏi cửa, mỗi lần đi đầu đều có tài xế đưa rước.. Ừm, tất nhiên là loại trừ những lần ban đêm cô lén chui lỗ chó sau tường đi khảo sát địa hình và tìm ý tưởng viết truyện! Thế nhưng Tịnh Nhi có thể đảm bảo cô không phải kẻ thu hút rắc rối!
Xem trước kia một mình cô đi đêm đi hôm có bao giờ gặp phải chuyện quái quỷ gì đâu.. Vậy mà hôm nay vừa bước chân ra cửa đã bị cả đám người trợn mắt lên nhìn, thể như thấy ma vậy đó.
Quả thật trước kia không ai dám động đến cô.. không đúng, nên nói là không ai thèm động tới cô mới phải, là vì Tịnh Nhi béo. Thế nhưng cái thân thể Vi Ái Nhi này tuy không béo cũng đâu có gì hơn cô? Mặt mũi tầm thường, thân thể tầm thường, có mỗi cái vết sẹo là bất thường mà thôi. Nhưng có lẽ Ái Nhi sống ở đây cũng không phải mới, đáng nhẽ ra người xung quanh phải quen mặt cô rồi chứ..
"Ô a a a ~ Hôm nay bão rồi!!!!"
"Ái Nhi không đi làm!! A A a a a ~~ "
"Ái Nhi 9h mới ra khỏi cửa a a a a a ~~"
"Ai cứu mạng, tận thế đến nơi rồi!!"
"..."
Tịnh Nhi trợn mắt nhìn đám người diễn sâu trước mặt mình, bọn họ thậm chí còn chạy loạn lên làm như sợ hãi lắm cơ. Điều này chứng tỏ Vi Ái Nhi sinh hoạt vô cùng có quy luật, ngày cũng như đêm luôn luôn đúng giờ, chưa bao giờ nghỉ cũng không có chuyện ốm đau gì.
Phải không?
Con người lại có thể như cái máy vậy ư?
Thế rốt cuộc hôm qua cô nàng vì lí do gì mà sốc tới mức hồn lìa khỏi xác??
Thật sự tò mò muốn biết quá..
Được rồi! Để giải đáp sự tò mò này chỉ còn mỗi cách là đi tìm linh hồn cô ta thôi. Hi vọng cái này chỉ là trùng hợp, hi vọng đây vẫn là thế giới của cô chứ chẳng phải cuốn sách ngôn lù dang dở nào hết. Bây giờ phải ra đường cái đã, tiếp theo là dò đường tới trung tâm hoặc hỏi taxi, xe ôm gì đó địa chỉ nhà của mình rồi tới.
Tịnh Nhi nắm chặt điện thoại cùi rách trong tay, bày ra vẻ mặt quyết tâm để xoa dịu nỗi lo lắng trong lòng. Nếu như họ nói không có địa chỉ nào giống như vậy.. Cô sẽ..
Dùng bản đồ trên điện thoại để chỉ đường ra quốc lộ, Tịnh Nhi âm thầm ghi nhớ con đường này. Gì chứ nhớ đường cứ để cho cô, đây chính là biệt tài của Tịnh Nhi, đi một lần không bao giờ quên được! Quá oách luôn!
Con đường mòn thật dài và khó đi. Vì đây là khu nhà ổ chuột nên toàn là những căn hộ cấp bốn tồi tàn, nếu có nhà cao tầng thì cũng chỉ là những căn chung cư xập xệ rách nát. Nhìn lên đó Tịnh Nhi đổ đầy mồ hôi lạnh, cô thật sự sợ rằng một tích tắc sau, khi mà gió vô tình thổi mạnh, cả khu nhà này sẽ sập xuống thành một đống bụi đất vô nghĩa.
Quần áo cũ rích treo đầy trên những khung cửa sổ u ám, bầu trời hôm nay giống như cố gắng trợ lực cho sự nghèo nàn, ra sức xầm xì và mịt mù mây bao phủ. Mặc dù không phải giữa mùa hè nhưng cũng đã qua thu sắp đông tới nơi, không đến mức 9h sáng còn tù mù vậy chứ?
Tịnh Nhi than thở trong lòng, bước chân phía dưới lại càng nhanh hơn một chút, tiếng trống trong lồng ngực vang vọng và rộn rã. Cô đang hồi hộp!
Phải vậy đó!
Chưa khi nào Tịnh Nhi có cảm giác tồn tại mãnh liệt như bây giờ!
15 năm làm tiểu thư hết ăn lại nằm rồi diễn đủ các trò, đến hôm nay cô mới được trải nghiệm một cuộc sống đối lập như vậy. Chính mình là kẻ trong cuộc, nghèo đến mức không thể nghèo hơn trong xã hội này. Không có đồ ăn ngon, cũng không còn người cưng chiều..
Nói Tịnh Nhi cuồng ngược?? Cứ tự nhiên vì cô cho phép =))
* VÙ Ù Ù Ù!!
* BỐP!!!
Tiếng xé gió mạnh mẽ làm Tịnh Nhi giật mình quay lại, cô chợt nhận ra có vật gì đó cỡ bằng nắm tay đang phi nhanh đến giữa mặt mình. Song thấy là một chuyện, né vật đó lại là chuyện khác. Cảm giác như mũi bị gãy đến nơi vậy, Tịnh Nhi cảm nhận được rõ ràng cơn đau từ sống mũi truyền đến, mùi máu tanh nhanh chóng lan tỏa khắp không gian.
Vì cớ gì?
Vì sao cô vừa thò mặt ra đã bị ném đá giữa mũi??
Đau thế này.. có phải đã gãy luôn cả mũi rồi không hả giời???
"Quái vật mẹ ơi!!"
"A a a nó lườm tao! Sợ quá, chạy mau!!"
"..."
Không đợi Tịnh Nhi thắc mắc quá lâu, thủ phạm vụ ném đá đã hoàn toàn lộ mặt. Một đám trẻ con ăn mặc lôi thôi lếch thếch lao ra từ một con hẻm nhỏ, ánh mắt sợ hãi đã vạch trần ra trước mắt Tịnh Nhi một chuyện: thân thể cô lúc này xấu còn hơn ma quỷ! Xấu tới mức ai gặp cô cũng phải vắt giò lên cổ mà chạy loạn!!
Này, này, vừa vừa thôi nhé! Dù sao cũng không cần phô trương và châm biếm vẻ ngoài của người ta đến thế đâu!
Tịnh Nhi nghiến răng đưa tay áo lên ngang mũi mà lau qua vết máu đang có dấu hiệu chảy tràn. Lập tức một bên vạt áo thấm đẫm màu sắc đỏ rực đến chói mắt. Không nhịn được tức giận, cô đưa mắt lườm về phía mấy đứa nhóc đang chạy cách mình mấy mét kia.
Không lườm thì thôi, lườm một cái làm đứa nào đứa nấy sợ tới mức mặt mày xanh lè xanh lét. Các cụ đã nói rồi, con giun xéo lắm cũng quằn. Chúng nó đã sợ chạy thì để yên cho chúng nó chạy đi, đằng này còn lườm để làm gì cơ chứ? Bọn trẻ thấy ác ma vừa lau máu trên mặt vừa ghê rợn nở nụ cười quỷ dữ với chúng liền cuống cuồng cả lên. Sau đó không biết đứa nào dũng cảm, cầm viên đá trong tay ném về phía Tịnh Nhi. Cuối cùng, đứa nào đứa nấy học theo, ra sức ném đá về phía cô.
Ăn đau một lần sẽ không muốn ăn lần hai, Tịnh Nhi chật vật né tránh đất đá đang rào rào ném tới bên người mình.
Né né né.. Né tập trung đến nỗi không hề để ý mình vừa lao ra đường, đúng tầm ở khúc quanh có một chiếc xe ô tô đen bóng và sang choảnh trờ tới. Cô cùng với ô tô lập tức vừa gặp đã yêu, xông vào hôn nhau say đắm.
Nói cách khác chính là: Tịnh Nhi bị ô tô tông rồi!
Thân thể nhẹ tênh bay lên không trung mấy vòng, cảm giác đau đớn nhanh chóng lan ra toàn thân, ăn mòn toàn bộ lí trí còn sót lại của Tịnh Nhi. Bên mặt có vết sẹo chưa đủ thảm hay sao ấy, ông trời còn ưu ái cho nó được mài trên đất thêm vài mét mới cho cô dừng lại hoàn toàn. Lúc đôi mắt mờ nhòe đi vì màu đỏ của máu, Tịnh Nhi chỉ kịp nhìn thấy một đôi giày da đen sáng bóng mà thôi.
Ồ, nhãn hiệu nổi tiếng này cô biết!
Hay rồi! Ít ra kẻ đâm vào mình cũng không hề nghèo tới mức không có tiền giúp mình trả viện phí!
Và.. Tịnh Nhi yên tâm thiếp đi như thế.
*Mình viết chưa edit lại nên có nhiều đọan lỗi, hi vọng mng đọc xong sẽ chỉ ra các lỗi sai giúp mình. Cảm ơn mng nhiều lắm
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Người Đẹp Thẩm Mỹ
sumonster098
Người Đẹp Thẩm Mỹ - sumonster098
https://isach.info/story.php?story=nguoi_dep_tham_my__sumonster098