Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Nắm Trong Tay
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 6
"H
a ha, tổng giám đốc..." Dư Duyệt đỏ bừng cả khuôn mặt, cô thực sự hận không thể tìm một lỗ chui vào! Cô cười khan hai tiếng, đặt hai tay ra phía sau, bước từng bước nhỏ lui ra, lắp bắp nói: "Ngài, ngài bận rồi, tôi phải đi chuẩn bị tài liệu nhận chức đây, ha ha, tạm biệt."
Rõ ràng lúc cô rời đi anh vẫn còn ngồi trong phòng cơ mà, sao chưa tới một phút đã theo cô đi ra rồi! Đã vậy cô còn không phát hiện ra! Xui xẻo thật!
Dư Duyệt cụp đuôi chạy tới thang máy, điên cuồng mắng chửi trong lòng.
"Dư Duyệt." Lúc cô đã đi xa, Tịch Thành Nghiễn bỗng mở miệng gọi cô một tiếng. Có lẽ vì vừa mới hút thuốc, nên giọng nói của anh có chút khàn khàn không như bình thường, Dư Duyệt phản xạ có điều kiện lên tiếng, "Vâng!"
Cô vốn cho rằng Tịch Thành Nghiễn sẽ dạy dỗ cô, thậm chí sẽ cho cô một lời cảnh cáo, ai ngờ, anh chỉ gọi một tiếng rồi thôi, nhìn chằm chằm cô, nửa ngày không cất lời.
Dư Duyệt bị anh nhìn như vậy, trong đầu không khỏi nghĩ lung tung. Tịch Thành Nghiễn có ý gì đây? Chẳng lẽ anh không cho cô đến làm sao? Sẽ không thuê cô nữa?
Càng nghĩ càng sợ, rốt cuộc cô đành lấy dũng khí, đối mặt với ánh mắt của Tịch Thành Nghiễn, "Tịch, tổng giám đốc Tịch, có chuyện gì sao?"
"Không có gì." Tịch Thành Nghiễn rắc tàn thuốc lên thùng rác, dập tắt ngọn lửa, "Nhớ, ngày mai không được tới muộn."
"Được, được!" Gọi cô chỉ vì điều này thôi sao? Ông chủ thật kỳ lạ...
Tối đến, Dư Duyệt mời Phùng Vũ Thần và Quý Vân Phong ăn đồ nướng, Phùng Vũ Thần uống một hơi nửa bình Thanh Đảo, lau miệng một cái rồi cất điên cuồng cười, "Ha ha, tớ đã nói cậu không có gan đi ngủ cùng người đàn ông lạ rồi mà, thì ra, anh chàng đẹp trai hôm đó chính là tổng giám đốc Hoa Vũ!"
"Này, cậu nhỏ giọng một chút." Nhận thấy những ánh mắt trong quán nhìn chằm chằm bọn họ, Dư Duyệt nhanh chóng nuốt miếng nấm nướng xuống, dùng khuỷu tay chọt Phùng Vũ Thần, "Mọi người đang nhìn chúng ta kìa!"
Dừng một chút, cô tức giận ném thẳng cây tăm lên bàn, "Vậy mà cậu còn truy hỏi tớ, hại tớ..."
"Hại cậu thế nào? Làm cậu mất mặt sao?" Phùng Vũ Thần chớp mắt nhìn Dư Duyệt, cười một mình không đủ, còn lấy tay đẩy Quý Vân Phong, "Nhanh lên, anh có biết hôm nay Ngư Ngư của chúng ta lại làm chuyện ngu xuẩn gì không?"
"Có ngu thế nào cũng không phải là em!" Quý Vân Phong tức giận nói một câu, đút cho Phùng Vũ Thần một xâu thịt dê, "Mau ăn đi, ăn cơm cũng không thể chặn nổi miệng em."
"Ai... Em nói này Quý Vân Phong, hôm nay anh ăn phải thuốc súng à? Dám nói chuyện như vậy!" Phùng Vũ Thần trừng mắt liếc nhìn Quý Vân Phong một cái, "Đúng là tật xấu!"
"Anh nào có tật xấu, chẳng qua, anh chỉ không được đẹp trai thôi." Quý Vân Phong uống một ngụm bia lớn, chua chát nói.
"Không phải, khi nào thì em..." Phùng Vũ Thần chưa nói hết câu, bỗng nhiên chợt nhớ ra gì đó, mở to hai mắt, "Em có nói gì anh sao, cả một câu khen tổng giám đốc đẹp trai cũng không có, mà anh còn ngồi đây ăn dấm."
"Anh không có!" Quý Vân Phong lầm bầm một câu, cúi đầu cắn một miếng thịt che đậy cảm xúc, kết quả, suýt nữa đã nghẹn, Phùng Vũ Thần lại cười rộ lên.
Dư Duyệt lặng lẽ thở dài, cuối cùng, Phùng Vũ Thần cũng dời chú ý đi, nếu không nhất định sẽ hỏi tới cùng.
Bọn họ cùng nhau nhậu nhẹt vui vẻ, còn Tịch Thành Nghiễn lại phải điên cuồng tăng ca trong công ty.
Gần đây, Hoa Vũ lại nhận thêm một hạng mục lớn, có chút vấn đề xảy ra, ban ngày, Tịch Thành Nghiễn tổ chức cuộc họp chỉ đạo công tác, tối muộn phải ở lại xem tài liệu, vội đến nỗi ngay cả một ngụm nước cũng chưa kịp uống.
Những đối tác của Hoa Vũ đều biết, Hoa Vũ luôn chú trọng tới chất lượng, cho dù là một công trình nhỏ, bọn họ vẫn tận tâm tới cùng, vì vậy, đã nhiều năm trôi qua, tới tận bay giờ, ngành bảo vệ môi trường của Hoa Vũ chưa từng xuất hiện chuyện không đạt chất lượng.
"Tổng gián đốc Tịch, khoan đã!" Tịch Thành Nghiễn ký tên vào một phần tài liệu, kỹ sư phụ trách hạng mục đầu đổ đầy mồ hôi, không kịp gõ cửa, "Tiểu Cổ vốn không hề giao hết tất cả tài liệu cho tôi, anh xem, thiếu rất nhiều, sáng mai tôi lại phải lên máy bay, không kịp sửa lại nữa!"
Tiểu Cổ chính là thư ký của Tịch Thành Nghiễn, rất xinh đẹp, lại vô cùng thông minh, có điều, cô ta không lúc nào làm việc nghiêm túc, thường xuyên quên trước quên sau, đây cũng không phải lần đầu tiên xảy ra chuyện tài liệu không đầy đủ thế này.
Tịch Thành Nghiễn mấp máy môi, ánh mắt đảo qua tài liệu trên tay, liếc mắt vài cái liền phát hiện tài liệu thiếu một vài phần quan trọng cơ bản.
Không hề nghĩ ngợi, anh nâng tay gọi cho Tiểu Cô, "Vì sao tài liệu hạng mục trạm nước bẩn không đủ?"
"Hả?" Tiểu Cổ khoa trương kêu một tiếng, "Không có khả năng mà, tổng giám đốc, tôi rõ ràng đã giao đầy đủ cho Thạch Công rồi, nếu không, sáng mai tôi sẽ kiểm tra lại."
"Sáng mai?" Giọng nói Tịch Thành Nghiễn không lớn không nhỏ, nhưng lại vô cùng sắc bén, "Tám giờ sáng mai, Thạch Công sẽ có một chuyến bay, cô nghĩ sẽ kịp sao? Vì sao lúc chuẩn bị tài liệu lại không chịu kiểm tra cẩn thận? Cô nói xem, đây là lần thứ mấy rồi hả?"
Tịch Thành Nghiễn dù là một người lạnh lùng, nhưng chưa từng trách móc nặng nề với nhân viên của mình, thỉnh thoảng mắc lỗi, anh cũng sẽ nhận nại cho qua, coi như Tiểu Cổ là người duy nhất có bản lĩnh chọc anh tức điên thế này.
"Nhưng, nhưng tài liệu của Thạch Công rất nhiều, nên sẽ khó tránh khỏi việc quên một ít." Tiểu Cổ cảm thấy vô cùng oan ức, đây là một hạng mục lớn, phải chuẩn bị rất nhiều, cô ta quên một hai cái không phải là chuyện rất bình thường sao? Tổng giám đốc phải nghiêm trọng hóa vấn đề đến vậy sao!
"Tôi không biết công ty mình lại có quy định, được phép mắc lỗi khi nhiều việc, hay đây là quy tắc do cô tự mình đặt ra? Cô mau chuẩn bị đầy đủ tài liệu cho tôi, nếu công trình ngày mai bị trễ nãi, thì cô phải là người gánh vác mọi trách nhiệm."
Nghe được giọng nói nghiêm nghị của Tịch Thành Nghiễn, Tiểu Cổ biết mình đã gây ra chuyện lớn rồi, vội vàng bỏ chiếc mặt na đang đắp giữ chừng ra, khiêm tốn nói: "Tổng giám đốc, xin lỗi, tất cả đều là lỗi của tôi, anh cứ để Thạch Công tới công trường trước, những tài liệu còn thiếu, ngày mai, tôi nhất định sẽ gửi sân bay chuyển cho anh ta."
Nghe được những lời này, Tịch Thành Nghiễn bộp một tiếng cúp điện thoại. Hạng mục lần này là ở một nông thôn nhỏ thuộc vùng đất Tây Tạng, ở đó có sân bay nào sao? Không dễ gì tới được đó! Tiểu Cổ, cô ta ngay cả địa điểm hạng mục cũng không biết!
"Đổi lại thành chuyến trưa mai, sáng mai tôi sẽ đưa tài liệu cho cậu."
"Tổng giám đốc, tôi... tôi mua vé bay không thể đổi được." Thạch Công nắm tóc, có chút khó nói. Anh ta là một người đơn giản, cho dù công ty có trả toàn bộ phí đi lại, nhưng anh ta vẫn đều tiết kiệm tiền.
"Vậy lại mua thêm một lần nữa, vé buổi sáng cứ bỏ đi." Tịch Thành Nghiễn không do dự, khoanh tay nhìn Thạch Công, "Gọi Lý Chí vào giúp tôi."
"Lý Chỉ là quản lý phòng thư ký, cấp trên của Tiểu Cổ. Toàn bộ quyền phụ trách chi nhánh công ty và mọi việc anh ta đều làm việc cùng tổng giám đốc, là trợ thủ đắc lực của Tịch Thành Nghiễn, nên tối nay anh ta cũng phải tăng ca vì dự án công trình này.
Nghe Thạch Công nói Tịch Thành Nghiễn gọi, anh ta vội vàng đến gõ cửa, "Tổng giám đốc, anh gọi tôi?"
"Ừm, ngày mai lập tức thông báo tuyển dụng, tôi muốn có một thư ký mới, để Tiểu Cổ từ chứ đi."
"Được." Lý Chí gật đầu, đối với chuyện Tiểu Cố phải cuốn gói ra đi, anh ta không hề ngạc nhiên tí nào, thực ra, nếu Tịch Thành Nghiễn không nói, mấy ngày nữa anh ta cũng sẽ báo tình hình của Tiểu Cổ lên Tịch Thành Nghiễn.
"Nhưng muốn tuyển được một người xinh đẹp lại có kinh nghiệm phải rất lâu." Lý Chí thật thà nói: "Như vậy sẽ làm trễ nãi công việc của ngài mất."
Tịch Thành Nghiễn nghĩ một hồi, bỗng nhiên nói: "Hôm nay tôi vừa tuyển được một người, tên là Dư Duyệt, ngày mai cậu dẫn cô ấy tới phòng nhân sự báo danh, rồi trực tiếp mang cô áy tới đây."
Tổng giám đốc thông báo tuyển dụng từ khi nào rồi nhỉ? Lý Chí kinh hãi, nhưng không hỏi nhiều, anh ta gật đầu đồng ý, rồi ra khỏi phòng làm việc của Tịch Thành Nghiễn.
Lý Chí đi rồi, Tịch Thành Nghiễn nhìn lướt qua góc bàn làm việc, cầm lấy bộ lý lịch bên trong cẩn thận xem lần nữa, khóe môi dần nở lên một nụ cười nhạt.
Đã hơn ba mươi năm qua, anh chưa từng có bạn gái, tin đồn nói anh bất lực cũng nhiều vô kể. Hừ! Dù là nói thầm đấy, nhưng cho là anh không thấy không biết gì sao?!
Dư Duyệt là người đầu tiên nói anh một đêm bảy lần! Người tinh mắt như vậy, khi làm việc nhất định cũng sẽ không tồi! Để cô tới cạnh anh quả là một lựa chọn chính xác!
Dư Duyệt vui chơi cùng bạn tới tận hơn mười giờ. Chỗ bọn họ ăn uống rất gần nhà Phùng Vũ Thần và Quý Vân Phong, chỉ cần đi mười phút là tới, nhưng còn Dư Duyệt thì khác, nhà cô hơi xa một chút, phải đi xe điện ngầm mới về được.
Phùng Vũ Thần lo lắng nhìn cô, nói cứ để Quý Vân Phong lái xe đưa cô về, nhưng Dư Duyệt một mực không chịu.
Quý Vân Phong uông không ít bia, ở Thẩm Quyến, chuyện này được quản lý rất nghiêm ngặt, lỡ như, lượng cồn vượt chỉ tiêu thì toi.
"Mới mười giờ thôi mà, không sao đâu, cậu mau đi về nhà với Quý Vân Phong đi, xe điện ngầm ở gần đây thôi mà, chẳng lẽ tớ không biết đi sao?" Dư Duyệt vừa đẩy Phùng Vũ Thần vừa nói.
"Không được, ngồi xe điện ngầm cái gì, mới đây, báo chí vừa đưa tin, buổi tối trên xe điện ngầm chỉ toàn bọn biến thái, tốt nhất cậu đừng đi!"
"Lầm gì có nhiều biến thái như vậy được." Dư Duyệt bất đắc dĩ liếc một cái, thấy cô bạn mình vẫn còn cố chấp, cô đành đi tới một bước nói: "Được rồi, tớ không đi xe điện ngầm nữa, tớ bắt xe, được chưa, cậu xem, vẫn còn rất nhiều xe kia mà, các cậu cứ đi trước đi, tớ thật sự không sao mà."
Hơn mười giờ ở Thẩm Quyến đúng là giờ cao điểm, trên đường xe cộ như nước, sáng bừng một mảng, khắp nơi đều là thanh niên, Phùng Vũ Thần nhìn bốn phía, quả nhiên, có thể bắt được rất nhiều xe, miễn cưỡng gật đều, đồng ý với Dư Duyệt, "Vậy khi nào về tới nhà cậu nhớ gọi lại hay nhắn tin cho tớ biết một tiếng, nếu cậu quên tớ sẽ đánh chết cậu!"
"Biết rồi, biết rồi." Dư Duyện giả vờ không kiên nhẫn được nữa, đẩy Phùng Vũ Thần vào lòng Quý Vân Phong, "Mau đem vợ của anh đi đi!"
Nhìn Phùng Vũ Thần và Quý Vân Phong rời đi, Dư Duyệt nhanh chóng đi bắt một chiếc taxi. Tuy cô ở trong nội thành, nhưng không phải chốn phồn hoa gì, buổi tối thường rất ít người qua lại, do đó, cô căn bản không dám về quá muộn.
Cô vội vàng chạy đến ven đường, không chịu nhìn người lập tức gõ cửa, "Bác tài, đi Phúc Điền."
Ngưng mấy giây, trong xe không có động tĩnh, Dư Duyệt lại gõ thêm vài cái, "Bác tài, có đi không?"
Lại tiếp tục đợi, trong xe vẫn im phăng phắt! Dư Duyệt nhíu mày, lại gõ thêm vài cái, "Bác tài..." Còn chưa dứt lời, bỗng cửa sổ xe chợt hạ xuống.
Bây giờ xe taxi mà cao cấp tới vậy sao, Dư Duyệt nghĩ thầm trong lòng.
"Đi khu Phúc Điền..."
"Cô gọi ai là bác tài?" Trong xe truyền tới một giọng nói nghiến răng nghiến lợi quen thuộc, Dư Duyệt lạnh cả người, không dám tin trừng lớn mắt, suýt nữa đã đánh rơi chiếc cằm xuống đất, "Tịch, tổng giám đốc Tịch?!"
Tổng giám đốc Tịch đổi nghề rồi sao? Đây là phản ứng đầu tiên của Dư Duyệt. Một giây sau, bóng đen hai bên đường bỗng vụt tắt, Dư Duyệt ngay ngốc đứng tại chỗ.
Chuyện này... Cô giỏi tới nỗi xem một chiếc Maserati màu xanh thành xe taxi bình thường sao?! Cô run rẩy nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Tịch Thành Nghiễn, liên tục nói xin lỗi, "Thực xin lỗi tổng giám đốc, là lỗi do tôi nhìn lầm, tôi không đeo mắt kính! Xin lỗi!"
Cô không biết, một tổng giám đốc bá đạo lạnh lùng, luôn oai phong, mà giờ phút này lại cực kỳ lo lắng.
Anh đã sống hơn ba mươi năm, gọi anh là tổng giám đốc thì khồng thiếu, đầy đủ tên họ cũng có, thậm chí cả nhũ danh, chỉ là, chưa từng có người nào dám gọi anh là! Bác! Tài!
Tịch Thành Nghiễn nâng trán, cảm thấy danh dự của mình vì tiếng xưng hô này mà mất hết rồi...
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Nắm Trong Tay
Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu
Nắm Trong Tay - Sâm Trung Nhất Tiểu Yêu
https://isach.info/story.php?story=nam_trong_tay__sam_trung_nhat_tieu_yeu