Gió Qua Rặng Mù U epubePub   PDF A4A4   PDF A5A5   PDF A6A6  
Chương 6
au buổi dạy học, khi các phụ huynh đã đón con cháu về, Thắm ra khỏi cổng trường mầm non Hoa Hồng, cô vừa đi vừa suy nghĩ: “Anh khánh ơi, em rất yêu anh nhưng em biết rằng anh không có tình cảm với em, thời gian qua em đã mệt nhoài mọi thứ và phải dựng lên một màn kịch để ba má hai bên không ép cưới, giờ em không biết phải làm sao khi mọi chuyện càng ngày càng khó đối mặt…”. Thắm đang đi bỗng có 3 đứa con gái đứng sừng sững trước mặt chặn đường, một đứa tóc ngắn nhìn giống đàn ông, một đứa tóc xoăn da ngăm, và một đứa mập lùn, tóc tết hai bên tay cầm miếng bánh tráng trộn nhai ngấu nghiến:
- Ra dáng là cô giáo mầm non mà đi cướp bồ tao hả con quỷ kia? Cho nó biết tay đi hai chế, để từ sau nó bỏ cái tật thấy anh Cường đẹp trai của muội mà lăn vô.
Thắm ú ớ trong miệng, đứa tóc xoăn cầm xô nước pha phân heo hắt vô người Thắm, giữa lúc đó Cường đi tới:
- Mấy người làm gì vậy hả? Có sao không em? Cường chạy tới nhặt cái túi xách của Thắm văng dưới mặt đường. Thắm phủi phủi tay áo:
- Không sao đâu.
Con mập lùn giọng đang dữ đổi qua giọng nũng nịu:
- Anh Cường, sao anh bỏ em đi với con quỷ này, nó có hơn em ở điểm nào đâu nè… Em chỉ mập chút thôi, chứ ai cũng nói cái mặt em xinh nhất khu phố đó anh.
Cường tức giận thét lên:
- Biến, biến khỏi đây.
Trước khi ba đứa con gái gây lộn rời khỏi, con mập lùn còn quay lại nói:
- Nhớ mặt tao đó nha con kia, em về trước nha chồng.
Cường càng bực tức:
00:01 / 03:13
- Đồ khùng.
Thắm hỏi Cường:
- Bồ ông đó hả Cường? Ông có số đào hoa thiệt.
- Bà khùng như nó rồi đó, bà nghĩ như thế nào mà kêu nó là bồ tui? Nó là con Quý gần nhà tui, nó mê tui, hiểu không?
- Hiểu hiểu, hiều rồi, nhìn kĩ ông đúng là đẹp trai thiệt, mỗi tội là…
- Là gí má?
- Là, là hơi khùng khùng…ha ha.
- Bà còn khùng hơn nha.
- Thì tui khùng tui mới làm bạn với một thằng khùng như ông.
- Không giỡn nữa, giờ đồ bà ướt vậy, làm sao đây? Hay là ghé nhà chị Cẩm mượn chị bộ mặc rồi đi về, chứ mặc đồ ướt vậy đi về đường người ta nhìn vô kì lắm!
- Ừa, đi thôi.
Khi bóng ngả xế tà, trăng tròn đã xuất hiện trên bầu trời phía ngọn cây vú sữa.
- Cạp, cạp, cạp… Khánh đang lùa mấy con vịt, bỗng giật mình.
- Khánh, Khánh. Tiếng gọi từ phía sau.
Khánh quay lại bất ngờ:
- Ủa, Nam, lên mà không báo trước để mình đi đón.
- Mình muốn Khánh bất ngờ.
- Vô nhà trước đi Nam, mình lùa mấy con vịt lạc đàn xong mình vô.
Nam treo quai ba lô lên cành cây rồi xắn gấu quần:
- Khánh đứng đó, để mình đón đầu mấy chú vịt kia kẻo nó chạy ra ngoài.
- Cẩn thận Nam, có vũng sình phía sau.
- Ùm.
- Đã nói rồi mà, té ướt hết rồi.
Nam cười:
- Không sao, tắm bùn cho khỏe.
- Khỏe con mắt. Khánh đưa một tay kéo Nam lên đứng lên.
- Được rồi Nam, mấy con vịt kia nó theo nhau về rồi, đi vô thôi.
- Ừ.
Khánh đeo ba lô của Nam vô nhà:
- Bữa nay ba má và chị Hai đi ăn cưới trên Chơn Thành, ngày mai mới về.
Khánh bật đèn:
- Nam xuống tắm đi, quần áo dơ để đó mình tắm sau mình giặt luôn.
- Ok.
00:01 / 03:13
Nam đứng gần cái lu bự chứa nước, anh tắm xong cầm khăn vừa lau người vừa gọi:
- Khánh, mình tắm xong rồi, ra tắm đi.
- Tắm xong thì vô nhà đi Nam, mình nấu xong mình tắm, mà Nam muốn nhậu không?
Nam vừa đi vô vừa nói:
- Không, giờ đuối như trái chuối, muốn ăn no thôi.
Nam vô nhà, Khánh đưa cho Nam ly nước:
- Nước sâm má làm hồi sáng, uống đi cho tỉnh, chờ mình tắm xong thì ăn cơm.
- Ok.
Bữa cơm ngày gặp lại của đôi bạn rất giản đơn, không rượu, không mồi nhưng niềm vui đầy ắp. Ăn cơm xong Khánh và Nam ngồi trò chuyện tới gần khuya:
- Nam, đi đường xa mệt, giờ vô nghỉ ngơi cho khỏe.
- Ok.
Trăng đêm nay càng về khuya càng tỏ, ánh trăng len lỏi qua khung cửa sổ, chiếu vô hai cơ thể ở trần trên chiếc giường gỗ, ánh trăng như muốn uống, nuốt trọn hai cơ thể vạm vỡ, cơ bắp một cách hừng hực và những mảng sáng tối có lúc rõ ràng, có lúc nhạt nhòa như đang tạo nên một bức tranh đồng điệu.
Đêm chằn chọc, cả hai người khó ngủ, lăn qua lăn lại. thỉnh thoảng họ lại hỏi chuyện nhau:
- Nam, bồ của Nam cũng ở Long Xuyên luôn hả.
Nam quay người về phía Khánh:
- Nói thiệt là chưa có bồ chính thức, chỉ quen chứ chưa yêu.
- Ừ!
- Mà Khánh và Thắm khi nào cưới?
Khánh thở dài:
- Chưa biết. Thôi, tranh thủ ngủ chút đi Nam.
- Ok.
Gió Qua Rặng Mù U Gió Qua Rặng Mù U - Trà Bình Gió Qua Rặng Mù U