Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dọc Đường Gió Bụi
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bãi Sậy Vườn Cam
C
hiếc thuyền nan nhỏ đến quãng sông Thương ấy thời trời vừa sáng. Hùng nhướn nhác trông trưước trông sau, tìm nơi trốn tránh. Vả vết thương ở bắp chân đau trội lên làm cho Hùng đuối sức không sao cầm chắc mái chèo mà bơi được nữa.
Ở ven hữu ngạn, một làn sậy cao và rậm lạt sạt đầy gió lạnh mọt buổi sáng mùa đông.
Hùng lách thuyền ẩn vào đó rồi cởi áo tơi ra dùng làm chăn trùm kín đầu nàm ngủ.
Suốt đêm chạy trốn nên thân thể chàng mỏi mệt nhừ dần. Chàng vừa đặt mình là ngủ liền tuy chiếc thuyền nan tròng trành mỗi khi luồng gió thổi bạt thân cây sậy, tuy vết thương chàng buộc sơ sài bằng mảnh áo lót càng nhức tê tái hơn lên, vì máu đọng ở vai đã khô cọ vào thịt đã sưng phồng làm cho buốt như bị đâm bởi trăm ngàn mũi dùi nhọn hoắt.
Lúc Hùng mở mắt nhìn lên hai bờ sông cao và thẳng như hai bức tường thì mặt trời đã đứng ở ngọn một khu rừng rậm trên đồi. Hùng ngồi dậy; một sự thống khổ mạnh hơn làm cho chàng quên hẳn chỗ đau ở bắp chân. Chàng vừa đói vừa khát, nhất là khát.
Nưước sông Thương xanh như rêu và đục lờ lờ nhưng Hùng cũng cúi xuống toan dùng bàn tay vốc uống. Bỗng mắt chàng đăm đăm nhìn mấy miếng vỏ cam trôi giạt bên gốc sậy. Chàng chợt nhướ ra, khi sắp chở thuyền rẽ vào nơi ẩn núp, chàng đã thoáng trông thấy ở phía trên một vườn trồng toàn cam.
Quanh vùng vắng ngắt. Hùng không nghe thấy một tiếng người, một tiếng vật. Chàng lẩm bẩm nói một mình: "Lìều"! Liền kéo từng cây sậy lần lần cho thuyền vào sát bờ. Một con đường dốc hẹp lẩn trong đám cỏ tranh um tùm. Chừng đó trưước kia là một bến đò ngang, mà người ta đã thuyên đi nơi khác.
Hùng lom khom cố bò lên bờ. Nhưng vết thương quá nặng chàng lại quá dùng sức để trèo dốc, nên khi tưới đỉnh con đường khấp khểnh chàng ngất đi nằm phục mê man bất tỉnh ở ngay bên hàng giậu nứa đan mắt cáo có rào những cành tre gai...
Tiếng chó sủa, Hùng nghe qua giấc mộng.
Bỗng chàng thấy lành lạnh ở trán và ngửi phảng phất có mùi dầu bạc hà. Chàng mở bừng mắt nhìn lên. Ðứng bên cạnh chàng, một thiếu nữ làn tóc vấn sơ sài rối lòa xòa hai bên tai; và chân không tất đi đôi dép Nhật bản chéo quai. Ðương băn khoăn mong đợi, thấy Hùng tỉnh dậy, nàng bất giác mỉm cười:
- Ông còn đau lắm không?
Hùng lim dim cặp mắt đáp lại bằng một cái gật se sẽ.
- Sao ông lại đến đây?
Không thấy người lạ trả lời, thiếu nữ yên lặng đứng bóc một quả cam Bố hạ đa cho chàng.
- Ông ăn cho đỡ khát.
Hùng ngưước nhìn lên, đôi mắt long lanh, cặp môi nhếch một nụ cười sung sưướng. Rồi chàng đỡ lấy những múi cam bỏ vào miệng nhai vội vàng. Ăn như thế một lúc hết ba quả, Hùng đã thấy tỉnh táo, dễ chịu. Chàng ngồi dậy thở khoan khoái thì thầm:
- Cám ơn cô.
- Ông ở đâu đến đây?
Hùng cúi nhìn sông, nhìn khóm sậy:
- Cô làm phúc dắt hộ tôi xuống thuyền.
- Nhưng tôi không thể để ông đi như thế này được. Bổn phận tôi phải cứu giúp người gặp tai nạn.
Hùng lại ngưước mắt ngắm thiếu nữ. Hai giọt lệ cảm động từ từ rơi trên gò má.
- Cô để tôi đi thôi... Tôi không thể ở lại nhà cô được.
Thiếu nữ chau mày ngẫm nghĩ:
- Sao vậy?
Hùng không đáp, đứng dậy toan đi, nhưng lại ngã gục xuống ôm chân rên rỉ. Thiếu nữ lắc đầu:
- Ðấy ông coi, ông đau nặng lắm. ông nên ở lại ấp tôi, rồi ngày mai hay ngày kia, bệnh ông thuyên giảm, ông sẽ đi cũng được chứ sao.
Dứt lời, nàng toan chạy gọi người nhà đỡ Hùng vào trong trại. Nhưng Hùng vội gạt đi, vẻ mặt lo lắng, buồn bã. Thiếu nữ như đoán hiểu chàng thuộc vào hạng người nào:
- Nếu ông không muốn để ai biết, thì cũng dễ. Tôi xin thân đưa ông qua cổng sau vào nằm nghỉ trong nhà thóc. Ở đó sẵn có cái ổ rơm. Chìa khóa thì riêng tôi giữ... Xin nhắc lại rằng đối vưới tôi ông chỉ là một người khổ sở gặp tai nạn, mà bổn phận tôi bắt phải cứu giúp.
Hùng sung sướng vịn tay thiếu nữ lần từng bưước đi vào trong vườn.
Ba hôm sau, nhờ về sự săn sóc chăm nom của Trang - tên thiếu nữ - vết thương ở chân Hùng đã đỡ nhiều.
Căn cứ những mẩu chuyện giữa hai người, Hùng biết rằng cha mẹ Trang, chủ cái ấp này, cùng về chơi Hà Nội, để một mình nàng ở lại coi nhà, rằng nàng đã học hai năm ở trường sư phạm, nhưng nàng chỉ thích nghề làm vườn ruộng, nên đã bỏ học về giúp cha mẹ.
Không khí nơi khoáng dã đã nhuộm nước da Trang một màu hồng hào, sự cử động chân tay đã làm cho thân thể Trang trở nên đều đặn và nở nang, nhan sắc Trang là thứ nhan sắc quê mùa rắn rỏi.
Chính nàng đã thú thật vưới Hùng rằng nàng chỉ muốn là một cô gái quê, sống cái đời đồng áng, vườn tược, rồi nếu có thể đem chút kiến văn, học vấn của mình ra truyền bá cho các bạn gái nơi thôn dã.
Sáng hôm nay, Hùng ngồi trong nhà thóc nhìn qua khe cửa ra vườn, cái ý kiến viển vông lãng mạn của Trang còn làm cho chàng phi mỉm cười.
Giữa lúc ấy, bóng Trang đi đi lại lại bên những cành cam mềm mại, nặng trĩu quả, màu áo nhung đen thấp thoáng lẫn trong sắc da cam đỏ thắm. Có lẽ Trang biết Hùng đang ngắm nghía mình, nên dáng đi, điệu đứng nàng cố giữ dịu dàng uyển chuyển, nên cái cười tươi và kín đáo như bông hoa đào luôn hé nở trên cặp môi nàng. Sau cùng Hùng thấy nàng chọn cắt mấy quả cam, rồi thong thả đi lại phía mình. Chàng vội vàng lại ổ rơm nằm, mở quyển tiểu thuyết Trang cho mượn ra đọc, làm như là không để ý nhìn trộm nàng trong khi nàng nhởn nhơ ngoài vườn.
Trang gõ cửa rồi mở khóa bước vào ngả đầu chào. Hùng ngồi nhỏm dậy:
- Cô lại cho cam?
- Thưa ông, ông đã hết đau chưa?
- Thưa cô, đỡ nhiều lắm rồi. Tôi đã đi được như thường.
- Phòng chứa chật chội quá, chỉ sợ ông cuồng cẳng.
Hùng mỉm cười:
- Tôi là tù nhân của một nàng tiên.
Trang vẻ mặt nghiêm nghị, bảo chàng:
- Tôi cũng đoán rằng ông bực bội khó chịu nên đây tôi đưa chiếc chìa khóa để phòng những khi ông muốn ra vườn dạo chơi.
- Cám ơn cô, nhưng tôi cũng sắp phải từ biệt cô để đi.
Trang buồn rầu hỏi:
- Thưa ông, ông đi đâu?
- Thưa cô, tôi cũng chưa biết đi đâu nhưng thế nào cũng phải đi ngay.
Trang ái ngại nhìn Hùng!
- Thưa ông, có bao giờ ông lại nghĩ tới một cuộc đời yên lặng... kín đáo không?
Câu hỏi của Trang có sức mạnh phác họa ra trước mắt Hùng một cảnh tượng êm đềm, bằng phẳng: một khu vườn rộng trên hàng nghìn gốc cam, gốc quít, đỏ ối những quả, một nếp nhà gạch, không nguy nga đồ sộ, nhưng sáng sủa, rộng rãi và trong nhà một người vợ xinh đẹp, âu yếm săn sóc đến sự ăn ở của mình, dùng hết lòng thương yêu để gây nên một cuộc hạnh phúc chung chắc chắn, vững vàng...
Một luồng gió mạnh lọt qua khe cửa đa vào tâm hồn chàng hương vị của cả cuộc đời phiêu bạt giang hồ.
Nàng mỉm cười tiếp:
- Chắc ông cho câu hỏi của tôi tò mò, mà hơi lạ lùng nữa?
Hùng đăm đăm nhìn Trang trả lời vơ vẩn:
- Thưa cô, không.
Thực ra, Trang đã rọi một tia do dự vào tâm hồn chàng.
Nhưng đêm hôm ấy, Hùng bỏ ra đi.
Chàng vội vàng xa lánh một cảnh êm đềm, cũng như chàng đã vội vàng lánh một xã hội, mà ở trong lúc quá điên cuồng chàng đã trót phạm tội sát nhân.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dọc Đường Gió Bụi
Khái Hưng
Dọc Đường Gió Bụi - Khái Hưng
https://isach.info/story.php?story=doc_duong_gio_bui__khai_hung