Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Dịu Dàng Yêu Em
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 027 -≫ 031
2
7.
BÀ MẸ NÀY GHÉT CẬU
“Con à, đừng làm thế với mẹ”.
Mộc Duệ Thần vốn dĩ đang thong thả ngồi trên thành bồn tắm, nghe được câu này, mặt tối dần lại, kéo tay Ngải Ái một cái.
Ùm! Nước bắn tung tóe.
Ngải Ái bị ném vào trong bồn tắm.
“Ack… hụp hụp…”. Ló đầu lên. “Mộc-Duệ-Thần, cậu… cậu… là cái đồ chết tiệt. Dám dìm chết mẹ cậu…”
Đầu bị một lực nhấn mạnh xuống, cô thấy trước mắt tối thui, không còn nhìn thấy ánh sáng, tất cả chỉ toàn nước là nước.
Đầu óc choáng váng, mắt hoa lên.
Mộc Duệ Thần dùng sức nhấn đầu cô xuống nước.
“Còn nói nữa không?”
“Phù phù…”. Lại từ trong nước nhoi lên, cả người ướt nhẹp như chuột lột, những sợt tóc bết vào gương mặt trắng hồng, cô nắm chặt thành bồn tắm, định nhảy ra khỏi bồn.
“Chị nhảy đây”.
Một cảm giác ấm áp và mềm mại vây lấy.
“Tự chui đầu vào lưới. Tính sao đây?”
Mộc Duệ Thần cúi đầu nhìn cơ thể ướt nhẹp mềm mại trong vòng tay.
“Đứng càng cao, rơi càng nặng. Tôi đã hiểu ý của chị”.
Nói xong, Mộc Duệ Thần buông tay. Nước lại bắn tung tóe.
Trong cả khu nhà vang vọng tiếng thét như cá heo của Ngải Ái.
“Cứu… cứu tôi! Á!”
Hụp hụp.
Nếu thời gian có thể quay trở lại, đúng vào cái ngày sinh nhật mười bảy tuổi. Tôi nhất định sẽ không về nhà, vĩnh viễn không bao giờ về nhà cũng được.
Ọc… ọc… ọc…
Chỉ cần không phải gặp thằng nhóc ác ôn đáng ghê tởm là cậu, tôi sẽ không phải chịu cảnh ngược đãi thảm thương thế này.
Mộc Duệ Thần cậu thấy chán chường, hết trò để chơi nên mới dùng cách này để làm cho tôi phải phục tùng ông-trời-con cậu sao?
Mộc Duệ Thần… Ọc ọc ọc… Bà mẹ này rất ghét cậu!
“Hộc!”. Ngải Ái bò tới cạnh bồn tắm, thở nhẹ.
“Định giết tôi ư? Còn sớm quá đấy. Chị đây tuyệt đối sẽ không chết trong bồn tắm. Mộc Duệ Thần. Nghe cho rõ đây. Tôi là mẹ cậu”.
“Thế sao…?” Mặt Mộc Duệ Thần tối đen, nheo mắt nhìn Ngải Ái chằm chằm. “Chị thật cứng đầu”.
Cậu cúi người, ghé sát vào mặt cô rồi giơ tay kéo Ngải Ái đang ngập trong nước lên.
Những dòng nước dọc theo tóc, quần áo, làn da như những dòng suối nhỏ chảy xuống người Mộc Duệ Thần.
Gương mặt Mộc Duệ Thần gần sát, đôi mắt lóe lên tia giận dữ.
“Cậu… cậu định làm gì?”. Hơi hối hận với những phát ngôn lúc nãy, Ngải Ái theo phản xả rụt vai lại. “Vẻ mặt cậu… như muốn giết chết tôi.
Khóe miệng cậu dần cong lên, dường như có thể thấy cậu đang cười.
“Sao chị biết tôi muốn giết chị?”. Giọng nói trong trẻo có chút khàn khàn, Mộc Duệ Thần hơi khép mắt lại. “Nhưng nhìn chị sợ hãi như thế này tôi rất thích”.
28.
ĐỦ LOẠI SẸO
“Giết người là phạm pháp đấy”.
Ngải Ái giơ tay đẩy Mộc Duệ Thần ra, nhìn qua bên cạnh rồi xích xích qua.
Thằng nhóc chết tiệt. Nó đứng như thế có gần quá không?
“Nếu không có gì thay đổi, tối nay rất có thể vết thương của tôi do ngâm nước mà bị nhiễm lạnh”. Mộc Duệ Thần lạnh lùng chỉ tay lên ngực. “Chị mau chóng giải quyết đi. Đây chẳng phải là do chị ban tặng sao?”
Cô nhìn qua, đúng như cậu ta nói. Chiếc áo sơ mi cậu ta đang mặc ướt nhẹp có thể nhìn thấy lớn băng gạc bên trọng bị thấm ra ngoài một mảng màu hồng nhạt”.
Vết thương chưa lành hẳn lại bị rướm máu rồi sao?
Ngải Ái hoảng hốt, kéo tay Mộc Duệ Thần:
“Đi theo tôi, để tôi thay băng cho cậu”.
Mộc Duệ Thần buông cô ra, tỏ vẻ mệt mỏi:
“Đừng phiền phức. Thay luôn ở đây”.
Hai tay giơ cao, chiếc áo sơ mi bị quăng phạch xuống đất. Trên cơ thể cao gầy có lớp băng gạc nhìn gầy gò nhưng mạnh mẽ, da trắng như tuyết, còn đẹp hơn cả con gái, Mộc Duệ Thần trơ mắt nhìn Mộc Duệ Thần đang từng bước đi tới gàn mình.
“Nhìn cái gì mà nhìn. Còn không lo đi lấy thuốc”.
Nghe Mộc Duệ Thần ra lệnh, Ngải Ái mới bừng tỉnh, vuốt vuốt mũi, chạy ra ngoài phòng tắm lấy hòm thuốc trở vào lại, đỡ cậu nhóc ngồi xuống ghế, cầm kéo cắt lớp băng gạc trên người.
Cô cắt gỡ lớp băng gạc tới phía sau lưng thì giật mình mất mấy giây, tay chân cũng đơ ra.
Sẹo!
Đủ loại sẹo!
Nhỏ lớn, tròn, mảnh,…
Lồi lõm đủ cả đầy trên lưng Mộc Duệ Thần, có dài có ngắn, nổi bật trên làn da trắng bóc càng làm cho người khác phải rùng mình.
Lần trước do vội quá nên cô chưa nhìn sau lưng thằng nhóc, bây giờ thấy rồi mới nổi hết cả da gà.
“Đây… Sao lại…”. Tay cô sờ lên lưng thằng nhóc. “Sao trên lưng cậu có nhiều sẹo thế này?”
29.
TẮM CHO TÔI
Mộc Duệ Thần ôm đầu không nói gì.
“Mộc Duệ Thần, rốt cuộc cậu đã phải trải qua những gì?”
Tay cô vuốt ve lên những vết sẹo lồi lõm, trong lòng thấy chua xót. “ Không… thể nói cho tôi biết sao…”
Thằng nhóc chỉ mới mười ba tuổi, làm sao có thể chịu đựng được những vết thương đáng sợ như thế, rốt cuộc ai lại có thể tàn nhẫn tra tấn thằng nhóc đến như thế?
“Chỉ vài vết sẹo nhỏ. Đừng chuyện bé xe ra to”.
Giọng nói rất bình tĩnh làm cho Ngải Ái cũng phải ngẩng đầu lên.
Mộc Duệ Thần có thể cảm nhận được bàn tay mềm mại của Ngải Ái đang dừng lại trên lưng mình. Trong lòng cậu xuất hiện một cảm giác lạ lùng.
Vốn dĩ cậu rất ghét bị người khác đụng vào người, nhưng giọng nói lại trở lên nhẹ nhàng:
“Đừng có sợ. Băng nhanh đi”.
Ngải Ái run run tay gỡ băng gạc ra.
“Nhà không có thuốc tê, cậu cố chịu nhé. Sẽ rất đau đấy”.
Mộc Duệ Thần khép mắt xuống, gật đầu dưới ánh đèn:
“Ừ!”
Ái Ái, nếu sợ đau, Mộc Duệ Thần này có lẽ đã không sống được tới ngày hôm nay.
Nếu Mộc Duệ Thần thật sự biết tới đau đớn thì sau này cậu đã chẳng lựa chọn cách làm đau cô.
Một lần… Rồi lại một lần…
*
Ngón tay Ngải Ái nhẹ nhàng băng bó vết thương cho Mộc Duệ Thần, thắt nơ xong thở phào một cá, giơ tay thấm những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán.
Mộc Duệ Thần giơ tay tháo nịt ra. Soạt. Cậu nhanh chóng cởi quần jean ra.
Quần jean rơi xuống đất, trên người Mộc Duệ Thần chỉ còn độc quần lót đứng trước mặt Ngải Ái.
“Bắt đầu đi”. Giọng nói khá bình tĩnh.
“Thằng quỷ. Đùng một cái cởi quần ra làm gì?”
Ngải Ái ré lê, quay mặt sang chỗ khác. Bắt đầu cái gì mà bắt đầu. Đúng là trẻ con không biết xấu hổ.
“Chị ngượng cái gì? Lúc nãy chẳng phải chị vênh mặt nói mình là người giám hộ của tôi sao?”. Mộc Duệ Thần khinh thường nói, hai tay lại đặt lên hông. “Giúp tôi tắm”.
Chống lại mệnh lệnh của cậu ta không được, Ngải Ái quay mặt qua chỗ khác để không phải nhìn thấy thằng nhóc đang cởi quần lót, má ửng hồng: “Tất nhiên rồi. Tôi không những là người giám hộ của cậu mà còn là mẹ cậu đấy”.
Cố làm bộ bình tĩnh.
“Ok, ok. Để tôi tắm cho cậu. Cậu ngồi xuống đi, tôi gội đầu cho cậu trước”.
Cậu vừa ngồi vào trong bồn tắm, Ngải Ái liền chạy tới sau lưng giúp cậu gội đầu.
Những sợi tóc mềm mại tròn lòng bàn tay cô.
Một mùi thơm nhàn nhạt lan tỏa khắp phòng tắm hòa quyện trong làn hơi mỏng.
Trong phòng tắm mờ mịt hơi nước chẳng thể giấu đi gương mặt ngượng ngùng và bất an của Ngải Ái.
30
TÔI SẼ BẢO VỆ CẬU
Ngải Ái cấp tốc gội đầu cho Mộc Duệ Thần xong, cầm khăn ướt lau nhẹ trên người cậu, tránh khỏi vết thương nãy giờ mắc công băng bó, tránh tình trạng “kiếm củi ba năm thiêu một giờ”.
“A!”.
Ngải Ái nhìn thấy trên sống lưng của Mộc Duệ Thần có một vết sẹo rõ to nên đặt tay vuốt ve mấy cái, nhẹ nhàng hỏi:
“Chỗ này sao lại bị thương?”
Cả người Mộc Duệ Thần cứng đờ khi được bàn tay mềm mại của Ngải Ái vuốt ve. Cậu không quay đầu lại, nghiêm giọng nói:
“Đừng nhiều lời!”
Ngải Ái trừng mắt nhìn cậu rồi tiếp tục chà lưng.
“A!”
Ngải Ái rất muốn biết về vết thương đó.
“Không thể nói cho tôi biết được à? Tại sao tất cả các vết sẹo đều tập trung trên lưng cậu?”.
Cô cầm khăn lau những sợi tóc nhỏ nước.
Một lúc sau, Một Duệ Thần giương mắt nói:
“Ở sau lưng thì có thể che dấu được và họ sẽ không thấy”.
“Họ là ai? Họ sẽ không thấy là sao?”
“Để lộ yếu đuối đồng nghĩa với việc tự tìm tới cái chết”.
Mộc Duệ Thần bình tĩnh nói nhưng với vẻ trẻ con hiện hữu trên gương mặt có vẻ không thích hợp cho lắm.
“Những người đó là ai?”
“Không liên quan tới chị”
“Hả!”. Ngải Ái lại tiếp tục chà lưng.
Cúi đầu nhìn Mộc Duệ Thần, cô có thể hiểu được nếu cậu ta đã không muốn nói thì cô có hỏi bất kỳ điều gì cậu ta cũng sẽ không trả lời.
“Mộc Duệ Thần!”
Ngải Ái đột nhiên gọi tên Mộc Duệ Thần, giọng nói nghiêm túc.
“Sao?”. Cậu trả lời, có chút không kiên nhẫn.
“À… à, có câu này…”. Ngải Ái di ngón tay trên lưng Mộc Duệ Thần. “Những vết thương này chỉ là trong quá khứ mà thôi”.
Cô dừng lại, từ sau lưng ôm thằng nhóc vào lòng:
“Nếu chúng ta đã ở chung với nhau. Tôi sẽ không làm cho cậu bị thương. Sau này tôi sẽ bảo vệ cậu”.
Mộc Duệ Thần quay đầu lại nhìn chằm chằm Ngải Ái một lúc rất lâu.
Ánh mắt hàm chứa sự ngập ngừng và hoảng hốt.
(Về Mộc Mộc, thân phận của thằng nhóc cũng không đơn giản đâu nha
) Lời tác giả.
31.
CHỊ KHÔNG PHẢI KHẨU VỊ CỦA TÔI
Cậu giơ tay, nhẹ nhàng đẩy cô ra.
“Tôi nghĩ là tôi đã sai khi nói chúng ta giống nhau. Thật ra có chỗ không giống?”
“Chỗ nào không giống?”. Ngải Ái cười khẽ. Phải chăng nó sẽ cảm ơn cô.
Nhưng ngón tay lại đưa tới trước ngực cô nhấn nhấn.
Một. Hai. Ba
Lại còn nhấn ba cái.
“Cái của chị… mềm hơn của tôi”.
Thằng quỷ sứ đáng chết này!
Nhận ra cô đang bị thằng nhóc giả bộ ngây thơ này sàm sỡ, Ngải Ái vung khăn bông lên.
Nhưng khi nhìn thấy đôi mắt lạnh nhạt kia, cô liền thu khăn lại.
“Thù này tôi sẽ nhớ kỹ trong lòng. Khi nào vết thương của cậu lành hẳn tôi sẽ trả thù”.
“Không ngại!” Mộc Duệ Thần đột nhiên đứng lên nhìn thằng vào Ngải Ái. “Chị muốn trả thù thì cứ trả thù đi”.
Da thịt trắng nõn, tay chân thon gầy, trước ngực còn có hai điểm nho nhỏ màu hồng…
Quoa! Đây chẳng phải là tiểu thụ tuyệt sắc sao? [Ngải Ái đang nghĩ tới đam mỹ =.=. Thôi đi cô! Thằng nhóc còn nhỏ nên gầy gò thế thôi cô].
Ngải Ái lấy tay che kín mặt, không nhìn thằng nhóc bằng ánh mắt như hổ như sói nữa để ngăn ngừa bản thân trở thành sắc nữ và động lòng với thằng nhóc.
“A!”. Lại kêu lên.
“Lần này thì gì đây?” Mộc Duệ Thân tức giận nói.
“Tôi giúp cậu tắm ở trên rồi”. Ngải Ái cười hắc hắc. “Ở dưới cậu tự tắm đi”.
“Sao mặt chị lại đỏ vậy?”. Mộc Duệ Thần nhíu mày. “Tôi chẳng phải đã nói với chị rồi sao? Chị không phải khẩu vị của tôi. Tắm cho tôi đi”.
Có thể nói thế này. Không kiêu ngạo không phải Mộc Duệ Thần.
Ngải Ái trừng mắt đập đập tay lên thành bồn tắm, giận dữ nói:
“Được được. Con trai, ngồi xuống mẹ tắm cho”.
Mộc Duệ Thần hừ lạnh một tiếng, vừa ngồi xuống, bàn tay của Ngải Ái đã chà xát trên đùi cậu:
“Ngoan, đừng lộn xộn. Mẹ sẽ tắm cho con”.
Cô vọc nước vào đùi thằng nhóc, còn lấy sữa tắm xoa lên rồi không ngừng chà xát.
Không gian yên tĩnh chỉ có tiếng nước soàn soạt.
Ngải Ái không quay đầu lại, nghiêm túc tắm cho cậu.
Đúng lúc có tiếng hít thở của người nào đó, có vẻ như khá nặng nề…
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Dịu Dàng Yêu Em
Thiển Mạc Mặc
Dịu Dàng Yêu Em - Thiển Mạc Mặc
https://isach.info/story.php?story=diu_dang_yeu_em__thien_mac_mac