Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Cưới Ma
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 6: Người Bạn Gái
C
ó lần Lục Lục cái nhau rất to với Chu Xung, sau đó cô tức quá bỏ đi. Ra khỏi nhà, cô không biết đi đâu, đành gọi điện kể lể với cô bạn thân Hồ Tiểu Quân. Tiểu Quân vốn là độc giả yêu thích đọc blog của Lục Lục, rất nhiệt tình, ngày nào cũng nhắn tin cho cô. Lục Lục hay viết về đề tài phụ nữ.
Mẩu chuyện dí dỏm “World of Warcarft” khiến Tiểu Quân rất mê, từ đó hai người quen nhau và trở thành bạn thân. Tiểu Quân làm việc ở một nhà trẻ ở thủ đô, ngoại hình ưa nhìn hơn Lục Lục. Cô có khuôn mặt nhỏ với đôi mắt nhỏ, cánh mũi nhỏ, đôi môi nhỏ, rất cân đối. Tính cách Tiểu Quân hơi ngây thơ nũng nịu, dễ khiến các chàng trai mê mẩn. Bạn trai của Hồ Tiêu Quân là Trường Thành, cao to đẹp trai, sau khi du học ở Pháp về liền mở một công ty quảng cáo, thu nhập trung bình nhưng dù sao cũng là hàng “ông chủ”. Anh họ Cát, nhưng rất ít người biết, kể cả các bạn của Tiểu Quân cũng vậy, mọi người đều quen gọi anh là Trường Thành. Hồ Tiểu Quân giống Lục Lục ở chỗ bị cha mẹ thúc giục chuyện lập gia đình.Cô cũng nhờ mạng “Lưới tình” kết nối rồi quen Trường Thành. Lục Lục cũng biết một số chuyện lãng mạn của cặp đôi này: Trường Thành rất yêu Tiểu Quân, với anh, cô như bông hoa tuyết giữa mùa hè. Có lần Tiểu Quân đi công tác xa, Trường Thành ra ga tiễn cô. Cả hai cùng vào nhà ga, rồi lên hẳn trên tàu, cho đến khi tàu sắp chuyển banh Trường Thành mới bịn rịn đi xuống. Tàu xình xịch chuyển bánh, Tiểu Quân ngồi nhìn màn đêm qua ô cửa sổ, lòng thấy rất trống vắng, cô đơn. Cô không muốn xa anh.
Tàu rời xa thành phố, Tiểu Quân buồn bã đang định nằm xuống giường ngủ một giấc thì bỗng nhiên… một khuôn mặt quen thuộc, tươi cười, xuất hiện trước mặt cô khiến cô sửng sốt – Trường Thành! Thì ra anh đã vạch kế hoạch từ trước là sẽ đi với cô chuyến này, cũng đã mua sẵn vé tàu, nhưng không nói cho Tiểu Quân biết. Anh muốn dành cho cô một niềm vui bất ngờ.
Lục Lục rất ngưỡng mộ tình cảm lãng mạn của họ. Nếu so sánh với chuyện tình cảm của mình, cô có cảm giác giữa cô và Chu Xung không thể gọi là tình yêu mà chỉ là góp gạo thổi cơm chung mà thôi.
Nhận được điện thoại của Lục Lục, Tiểu Quân hẹn cô ra một quán cà phê trò chuyện.
Trời quang đãng sáng sủa, con phố nhỏ ngoài kia, khách bộ hành đang thong dong thả bước.
Tiểu Quân nói: “Sống với ca sĩ thật hạnh phúc, ngày ngày được nghe anh ấy hát.”
Lục Lục nói: “Nhưng anh ấy đâu phải con ve sầu! Thực ra thì những gì tốt đẹp nhất của mình, anh ấy đều dành cho công chúng, những gì dở nhất thì quẳng cho tớ… Anh ấy cực nóng tính, luôn cho rằng phải hung dữ nóng tính như thế thì mới là đàn ông. Tớ không sao chịu nổi nữa.”
“Hai người gắn bó được bao lâu rồi?”
“Hơn một năm.”
“Coi như vợ chồng thật rồi, sao phải to tiếng với nhau làm gì nữa!”
Lục Lục giọng ấm ức: “Với những thứ thuộc về vật chất, tớ yêu cầu rất thấp. Đời tớ có thể không có gì cả, nhưng nhất định phải có một tình yêu sôi nổi mãnh liệt. Nếu không, sống cũng bằng thừa.”
Tiểu Quân cười khanh khách: “Nếu so với cậu thì xem ra tớ đã già mất rồi! Điều tớ quan tâm nhất hiện nay là, liệu tớ và Trường Thành có thể mạnh khỏe chung sống đến già hay không.” Nói đến đây, Tiểu Quân bỗng tuôn ra một câu hơi bất ngờ: “Người ta có câu: không cầu cùng sinh một ngày, chỉ cầu được chết chung một ngày. Nói là vậy, thực ra không thể có một đôi nào thực hiện được điều này. Đôi lúc tớ cũng lẩn thẩn nghĩ ngợi, liệu mình và Trường Thành ai sẽ chết trước. Tớ mong mình sẽ chết trước. Chứ nếu anh ấy chết trước thì tớ sẽ không sao chịu đựng nỗi đau khổ và cô đơn… tớ rất mâu thuẫn với mình.”
Lục Lục nói: “Cậu nói lan man xa xôi quá rồi đấy!”
Tiểu Quân nói: “Nếu so với khái niệm sinh ly tử biệt đớn đau, thì việc cậu và Chu Xung thỉnh thoảng to tiếng với nhau chỉ là chuyện nhỏ bằng cái móng tay!” Lời khuyên này quả là có tác dụng, Lục Lục bỗng trào dâng trong lòng một niềm thương cảm ấm áp, nhưng lúc này mà quay về thì mất mặt quá. Cô lại bảo Tiểu Quân cùng mình đi dạo phố.
Mỗi khi không vui, Lục Lục thường thích đi shopping nhưng chỉ để ngắm. Cô tiêu pha khá dè xẻn, chỉ muốn mua đồ giảm giá; có lần cô đi cả ngày mà không mua nổi một cái áo. Hôm đó Tiểu Quân đi theo Lục Lục, nhưng Lục Lục lại chẳng mua gì, còn Tiểu Quân thì mua được một lô áo quần.
Lục Lục nói: “Cậu tiêu tiền như nước, nhỉ?”
“Ừ, mình nghiện mua sắm!”
“Trường Thành chiều cậu thật đấy!”
“Nếu anh ấy dẫn tớ đi, thì tớ còn mua nhiều hơn nữa.Anh ấy rất có mắt thẩm mỹ khi chọn đồ cho nữ giới.”
Nghĩ đến Chu Xung, Lục Lục lại tức anh ách.Anh ấy mới chỉ một lần đưa cô đi mua sắm nhưng lại bất hòa rồi bỏ về.
Hai cô gái chơi đến khi tối mịt rồi mới ra tàu điện ngầm để về nhà. Lục Lục thầm mong Chu Xung sẽ gọi điện cho mình, rồi cô sẽ dập máy, như thế Lục Lục sẽ chứng tỏ được “tư thế” trước mặt cô bạn thân. Nhưng di động của Lục Lục vẫn không hề đổ chuông.
Lục Lục xuống ga trước Tiểu Quân, cô nói: “Cậu vào nhà tớ chơi đã, vào xem chỗ ở của bọn tớ.”
Tiểu Quân nói: “Thôi! Nghe nói Chu Xung của cậu rất đẹp trai, tớ sợ mình sẽ yêu anh ấy mất!”
Lục Lục nói: “Thế thì ta đổi, để Trường Thành dẫn tớ đi mua sắm được không?”
Khuôn mặt Tiểu Quân tràn trề hạnh phúc, trước khi cửa toa xe đóng lại, cô còn kịp buông hai chữ: “Không được!”
Tàu chuyển bánh, mỗi lúc một nhanh, rồi mất hút trong đường hầm u tối. Tàu dừng, hành khách đổ xuống, ai cũng nhanh chóng ra khỏi nhà ga. Chỉ còn một mình Lục Lục đứng đó, cô nhìn quanh bốn phía mong thấy bóng Chu Xung. Nhưng không có.
Cô bước những bước nặng nề trở về trước cửa nhà, đứng nhìn lên gác.Có ánh đèn. Cô lên cầu thang rồi đi đến trước cửa, lấy chìa khóa ra, nhẹ nhàng mở cửa, bước vào… Lúc này cô rất mong Chu Xung đang đứng sẵn ở cửa chờ cô, rồi ôm choàng lấy cô ghì chặt. Nhưng tất cả vẫn trống vắng. Cô đặt túi xách xuống, vẻ mặt thản nhiên bước sang phòng ngủ. Ánh mắt Lục Lục tìm kiếm xem Chu Xung đang ở đâu. Hình như ngoài ban công có bóng người. Đúng, Chu Xung đang đứng ở ban công, liên tục rít thuốc lá. Lục Lục bước vào phòng ngủ, nằm vật lên giường. Cả căn nhà chìm vào yên tĩnh.
Cô đợi Chu Xung quay vào, chỉ cần anh vuốt nhẹ lên má cô một cái cũng được, nhưng không hề nghe thấy bước chân anh.
Cô cứ thế nằm vài phút, không chịu nổi nữa, bèn ngồi phắt dậy, bước bình bịch ra ban công, giật phăng điếu thuốc trên môi anh, rồi nhìn chằm chằm giận dữ.
Chu Xung đưa tay lên nắn đôi vai Lục Lục, và chỉ nói độc một câu: “Hãy nhớ: lần sau bỏ đi thì đừng đi xa như thế.” Lục Lục ôm choàng lấy anh rồi òa khóc.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Cưới Ma
Chu Đức Đông
Cưới Ma - Chu Đức Đông
https://isach.info/story.php?story=cuoi_ma__chu_duc_dong