Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Chỉ Lấy Vợ 9X
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 6: Lệ Dương Vào Bếp Và Năng Khiếu Hài
" A
i, ai vậy anh Nhiên? Mới sáng mà gào la hét inh ỏi thế? " Vân vẫn nằm trên ghế và làu bàu. Tôi chỉ còn biết lạy chúa mà thôi. Lệ Dương thì vẫn nhảy lên như cào cào.
" Anh quá đáng lắm, lừa dối em, anh … anh …?"
" Không phải, anh … anh … "
" Anh làm sao? Còn chối nữa …" Lệ Dương vùng vằng quay người đi.
" Trời ơi cái con nhỏ này, gì mà mới sáng ra cứ la hét hoài zậy. Ai lừa ai chứ, chị hả, chị là em gái anh Nhiên, đêm qua đi chơi khuya không dám về nhà nên qua đây. Em thấy hông, anh này anh ý tệ lắm ý, cái giường anh ấy còn không cho đấy, bắt chị nằm ê ẩm trên ghế sofa đây này ". Vân uể oải ngồi gượng dậy ra giọng phàn nàn rồi lại ngã cái uỵch xuống ghế, tôi chỉ còn biết tròn mắt lên nghe. Trong khi đó, Lệ Dương cứ che miệng cười tủm tỉm:" Thôi, cũng gần sáng rồi, chị nghỉ đi không mệt ha. Em xin lỗi vì hiểu nhầm chị ha ". Trời cái giọng nịnh nọt ngọt ngào dễ sợ mà thiên thần của tôi gửi lại Vân.
" Anh đi với em đi?"
" Gì cơ? Mới hơn 4h sáng mà "
"…". Mặt Lệ Dương xị xuống. …
" Ôi, chết thật. Anh xin lỗi mà. Chờ anh thay đồ nhé. Anh cũng tò mò cảnh bình minh mà hihi ".
" Dạ."… Cô ấy thật ngoan.
o O o
Hơn 4h30 sáng, chúng tôi đã đến cánh đồng cỏ lau cách quán café Petite Fille vài chục mét.
Sắc đỏ và vàng quyện vào nhau rực rỡ cả một vùng. Lệ Dương chỉ biết chạy hay sao đấy, tôi thấy đôi chân non đó chẳng bao giờ nghỉ suốt từ lúc tới đây cả. Quả thật, cảnh binh minh khiến tôi thích hơn là chiều buông. Cảm giác khoan khoái, dễ chịu của không khí, mùi thơm ngai ngái từ đám cỏ non còn ươn ướt sương này. Gió nhẹ, nhưng tôi thấy se se lạnh. Còn Lệ Dương ư, cô ấy hát, bứt cỏ và đứng ở tít đằng xa. Gió đẩy tiếng hát của cô ấy về phía tai tôi nghe rất lạ: nhẹ nhàng, bay bổng, cuốn hút tôi một cách lạ kì. Tôi bỗng nhớ tiếng piano của nàng, hi vọng một ngày không xa nào đó, tiếng đàn và tiếng hát của thiên thần Lệ Dương sẽ tung bay, tràn ngập trong căn phòng yêu thương. Tôi nhắm mắt, hít thật sâu … giấc mơ về mái ấm gia đình hiện lên rõ nét. Tôi yêu Lệ Dương biết chừng nào!
"…bóng tối sẽ không là chi,
niềm đau sẽ không là gì,
nếu được yêu anh,đến hơi thở sau cùng,
thì em sẽ lấy trái tim ra che ánh nắng mặt trời......
thế giới sẽ không là chi,
tận thế sẽ không là gì,
nếu được bên nhau,mà trái tim vẫn còn
thì em sẽ hóa giấc mơ để gặp anh từng đêm... "
" Anh! Đứng cũng ngủ được à." Lệ Dương nè lưỡi trêu trọc, rồi tiến lại phía tôi với đầy hoa và cỏ dại trong tay.
" Không! Anh đang mơ "
" Thì đúng rồi ngủ mới mơ chứ bộ "
" Ngố quá. Lại đây anh bảo ". Lệ Dương chạy thẳng tới phía tôi khi hai cánh tay của người đàn ông đang mở rộng đón lấy. Tôi bế cô ấy lên cao, xoay xoay vòng tròn theo tiếng cười giòn tan. Tôi tin, tôi sẽ hạnh phúc khi có Lệ Dương, và cô ấy cũng vậy.
" Chóng mặt quá à. Cho em xuống đi mà ".
"Không. " …
Chúng tôi lại cười. Không gian đấy, cây cỏ này, những bông hoa dại kia cũng như đang bừng tỉnh, hạnh phúc chào ngày mới sau một đêm dài …
Cô ấy nằm xuống cỏ mềm và gối đầu lên chân tôi, tay vẫn bứt bứt cọng cỏ dại.
" Ngày mai, em sẽ đi đăng kí lớp học thiết kế thời trang anh à!"
" Sao không đăng kí lớp học làm trợ lý ý. Hôm trước chẳng nói thế còn gì?"
" Nhưng em thích ngành kia. Từ nhỏ, dù mẹ cho học đàn học hát, nhưng em vẫn trốn đi học may đấy. Em muốn thiết kế, em muốn những thiết kế của mình sẽ tôn lên được vẻ đẹp của người phụ nữ,… Em muốn … muốn thỏa niềm đam mê. Hì. Đừng nghĩ em viển vông đấy, nghe hông, đồ đáng ghét? "
" Không. Nghe em nói, anh thích lắm. Nói cho em nghe nha, mẹ anh cũng là một nhà thiết kế có tên tuổi trong các show diễn thời trang lắm đấy. Muốn gặp thì chờ vài hôm nữa đi…"
" Sao lại vài hôm nữa vậy. Nghe anh nói, hấp dẫn ghê ".
" Mẹ anh qua Mỹ có việc được gần một tháng rồi, nên anh phải ở nhà, ăn cơm tiệm đấy thôi. Thương chưa? "
" Thương ghê. Nếu hoàng tử không chê để công chúa ta đây trổ tài nấu nướng. Hehe? "
" Thật hông? Ngay hôm nay nha! "
" Thẳng tiến về nhà … "
Khổ thân tôi, tôi đang rất lo lắng, về nhà rồi sẽ sao đây nếu Vân còn nằm ngủ ở ghế sofa đó. Mà Vân không còn đó, tôi cũng sẽ rất lo lắng … Cùng lắm là nói thẳng sự thật, chúng tôi trong sạch mà. Tôi nhún vai.
Không như tôi nghĩ, Vân đang hì hục nấu đồ ăn sáng. Mùi thơm của mắm tôm và gừng làm mũi tôi ngứa ngáy. Lệ Dương đã chạy thẳng vào bếp phụ Vân làm đồ ăn. Món bún thang làm tôi nhớ những năm về trước, hẳn là Vân có ý gì? Tôi ngẫm bụng rồi vào trong.
" Vân khéo tay quá à. Mùi thơm lan ra tận cổng đấy ".
"Anh khéo nói chứ, không phải mùi thơm do món em làm, mà là mùi của mắm tôm ".
Cả ba cười phá … Bữa ăn sáng cũng xong xuôi trong sự thấp thỏm của tôi khi Lệ Dương và Vân trò chuyện về vấn đề sáng nay, tôi cũng công nhận Vân diễn quá đạt, nhưng thật lòng mà nói, tôi đang rất lo lắng cho những ngày về sau của Vân?
Vân nói chuyện riêng với tôi để Lệ Dương rửa bát đũa trong nhà. Cô ấy nói phải về để kịp ra phiên tòa li dị vào sáng nay và sẽ sang Singapore sống, làm việc cùng chị gái. Tôi chỉ mong cho cô ấy luôn bình tĩnh và gặp nhiều may mắn. Tôi thấy đôi mắt ngân ngấn nước của Vân, cái ôm chúng tôi dành cho nhau trong sự an ủi. Cô ấy lặng lẽ lên chiếc taxi, ngoái đầu lại và cánh tay bé nhỏ vẫn đưa lên vẫy vẫy …
Thiên thần của tôi vẫn là cái giọng lanh lảnh:" Này thì xoong thủng, chảo thủng, vô đây, vô đây, chị tắm cho mấy mi, là lá la … ".
" Chị Vân về sớm vậy anh? Sao anh không bảo ở lại, trưa nay sẽ thưởng thức những món do chính tay em làm. Ghét …"
"Uhm! Chị ấy bận công chuyện mà. Mình anh thưởng thức là được rồi, mà này em biết nấu không đấy. Haha "
o O o
" Anh! Ra khều hến cho em? "
" Trời! Anh nào biết làm những thứ đó!"
"Không biết thì ra đây em chỉ, nhiều lắm, em làm hổng có hết à …"
" Vậy coi như cơm em nấu nhưng công của anh đấy nha "
Và bạn thử tưởng tượng tôi đã phải làm hến như thế nào chứ? Đưa con hến lên trước mặt, lấy tăm khều ra như khều ốc. Một kg hến chứ ít à?
"Em! Làm gì nữa thế, làm xong bữa ăn trưa rồi online với ai thì online "
"Uhm! Em đang coi hướng dẫn trên mạng xem các bước chế biến mà "
Và đó cũng là bữa ăn đầu tiên trong đời của tôi do bàn tay của một người phụ nữ khác nấu mà không phải là mẹ. Màu sắc và cách trang trí rất hấp dẫn, mùi vị cực kì ổn, nhưng món nào món lấy thì thừa phải cả nửa. Và lý do rất hợp lý là trên mạng hướng dẫn món ăn dùng cho cả đại gia đình, còn chúng tôi – hai cái dạ dày nhỏ xíu.
" Sau này mình mà ở chung là phải hòa thuận đấy nha ". Tôi vừa ăn trái cây vừa hí hửng với bộ phim hoạt hình " Tom và Jerry "
" Vậy anh nghĩ mình oánh nhau suốt ngày à. Cũng hay, vui cửa vui nhà lắm đây "
" Vậy anh sẽ là mèo ". Tôi nói xong mà đần mặt.
" Haha ". Lệ Dương cười đến mức té cả xuống sàn nhà. Cô ấy gượng người dậy nằm lại lên ghế vẫn không thôi cười ha hả:" Mr.Tom ngốc nghếch ". Và ngay lập tức hôm sau, số liên lạc của tôi đã được cô ấy rename thành:" Mr.Tom ".
o O o
"Em đánh cờ kiểu gì mà đường lối đi lung tung quá vậy?"
"Không đi lung tung thì anh ăn mất à. Nêu nêu …"
" Phải đi bài bản giống anh như đi siêu thị thế này này, hiểu không?"
" Nhưng em thích đi lung tung như đi chợ cơ…"
" Ồ! Người đi siêu thị đã thua rồi, aha. Và em xin kể cho Mr.Tom nghe một câu chuyện cực kì là "siêu đau bụng " nhé:" Một ông thầy dạy võ rất giỏi đi chợ về thì mặt mũi te tua máu. Đám học trò lo lắng hỏi han, đố Mr.Tom biết vì sao?". Tôi xị mặt làm bộ dỗi và lắc đầu." Đúng là Mr. Tom ngốc nghếch, ông ta đã đánh nhau với các bà bán hàng thịt, mà họ đánh nhau thì đánh lung tung chẳng có bài bản gì cả … haha ".
Tôi và Lệ Dương ôm bụng cười dường như muốn méo cả mặt.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chỉ Lấy Vợ 9X
Lâm Phương Lam
Chỉ Lấy Vợ 9X - Lâm Phương Lam
https://isach.info/story.php?story=chi_lay_vo_9x__lam_phuong_lam