Đăng Nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Quên Mật Khẩu
Đăng ký
Trang chủ
Đăng nhập
Đăng nhập iSach
Đăng nhập = Facebook
Đăng nhập = Google
Đăng ký
Tùy chỉnh (beta)
Nhật kỳ....
Ai đang online
Ai đang download gì?
Top đọc nhiều
Top download nhiều
Top mới cập nhật
Top truyện chưa có ảnh bìa
Truyện chưa đầy đủ
Danh sách phú ông
Danh sách phú ông trẻ
Trợ giúp
Download ebook mẫu
Đăng ký / Đăng nhập
Các vấn đề về gạo
Hướng dẫn download ebook
Hướng dẫn tải ebook về iPhone
Hướng dẫn tải ebook về Kindle
Hướng dẫn upload ảnh bìa
Quy định ảnh bìa chuẩn
Hướng dẫn sửa nội dung sai
Quy định quyền đọc & download
Cách sử dụng QR Code
Truyện
Truyện Ngẫu Nhiên
Giới Thiệu Truyện Tiêu Biểu
Truyện Đọc Nhiều
Danh Mục Truyện
Kiếm Hiệp
Tiên Hiệp
Tuổi Học Trò
Cổ Tích
Truyện Ngắn
Truyện Cười
Kinh Dị
Tiểu Thuyết
Ngôn Tình
Trinh Thám
Trung Hoa
Nghệ Thuật Sống
Phong Tục Việt Nam
Việc Làm
Kỹ Năng Sống
Khoa Học
Tùy Bút
English Stories
Danh Mục Tác Giả
Kim Dung
Nguyễn Nhật Ánh
Hoàng Thu Dung
Nguyễn Ngọc Tư
Quỳnh Dao
Hồ Biểu Chánh
Cổ Long
Ngọa Long Sinh
Ngã Cật Tây Hồng Thị
Aziz Nesin
Trần Thanh Vân
Sidney Sheldon
Arthur Conan Doyle
Truyện Tranh
Sách Nói
Danh Mục Sách Nói
Đọc truyện đêm khuya
Tiểu Thuyết
Lịch Sử
Tuổi Học Trò
Đắc Nhân Tâm
Giáo Dục
Hồi Ký
Kiếm Hiệp
Lịch Sử
Tùy Bút
Tập Truyện Ngắn
Giáo Dục
Trung Nghị
Thu Hiền
Bá Trung
Mạnh Linh
Bạch Lý
Hướng Dương
Dương Liễu
Ngô Hồng
Ngọc Hân
Phương Minh
Shep O’Neal
Thơ
Thơ Ngẫu Nhiên
Danh Mục Thơ
Danh Mục Tác Giả
Nguyễn Bính
Hồ Xuân Hương
TTKH
Trần Đăng Khoa
Phùng Quán
Xuân Diệu
Lưu Trọng Lư
Tố Hữu
Xuân Quỳnh
Nguyễn Khoa Điềm
Vũ Hoàng Chương
Hàn Mặc Tử
Huy Cận
Bùi Giáng
Hồ Dzếnh
Trần Quốc Hoàn
Bùi Chí Vinh
Lưu Quang Vũ
Bảo Cường
Nguyên Sa
Tế Hanh
Hữu Thỉnh
Thế Lữ
Hoàng Cầm
Đỗ Trung Quân
Chế Lan Viên
Lời Nhạc
Trịnh Công Sơn
Quốc Bảo
Phạm Duy
Anh Bằng
Võ Tá Hân
Hoàng Trọng
Trầm Tử Thiêng
Lương Bằng Quang
Song Ngọc
Hoàng Thi Thơ
Trần Thiện Thanh
Thái Thịnh
Phương Uyên
Danh Mục Ca Sĩ
Khánh Ly
Cẩm Ly
Hương Lan
Như Quỳnh
Đan Trường
Lam Trường
Đàm Vĩnh Hưng
Minh Tuyết
Tuấn Ngọc
Trường Vũ
Quang Dũng
Mỹ Tâm
Bảo Yến
Nirvana
Michael Learns to Rock
Michael Jackson
M2M
Madonna
Shakira
Spice Girls
The Beatles
Elvis Presley
Elton John
Led Zeppelin
Pink Floyd
Queen
Sưu Tầm
Toán Học
Tiếng Anh
Tin Học
Âm Nhạc
Lịch Sử
Non-Fiction
Download ebook?
Chat
Bồn Lừa
ePub
A4
A5
A6
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Chương 5
N
HƯNG BỐ CHƯƠNG CÒM KHÔNG thèm đả động tới giấc mơ tung lưới Ba-tây của Bồn lừa. Thằng bé bán bong bóng hơi buồn. Nó muốn hỏi mà lại sợ. Bữa cơm trưa ở nhà Chương còm nhiều thức ăn quá, song Bồn lừa chẳng thiết. Nó đâu muốn ăn ngon. Nó chỉ muốn biết cách “làm chiêm bao thành sự thật” để nó đá bại hội tuyển quân đội Anh rửa hận giùm Vinh, Tam Lang, Rạng… Con nhà Chương còm “phiệu” rồi. Bồn lừa đã bị Quyên Tân- định chế nhạo nay bị Chương còm “phiệu”, nó ức lắm. Chả nhẽ, bố thằng Chương còm thừa thì giờ nói chuyện với con nít hay sao? Bồn lừa định bụng ăn cơm xong, nó sẽ kéo Chương còm ra ngõ, “xỉ vả” Chương còm một trận. Khốn nỗi, con nhà Chương còm ăn chậm như con gái, như con miu miu ấy. Bồn lừa quen ăn nhanh. Đến nhà Chương còm, nó là “khách” nên bắt buộc nhấm nhá theo lối ăn miu miu của Chương còm.
Bố Chương còm nhìn Bồn lừa hoài. Khiến thằng bé càng nhấm nhá kỹ lưỡng. Bố Chương còm gắp thức ăn đầy bát Bồn lừa, giục nó:
– Ăn hăng đi cháu. Ăn mạnh chạy mới nhanh, lừa bóng mới tài. Nam thực như hổ. Ăn chậm giống thằng còm, bác ghét lắm.
A, bố Chương còm còn biết Bồn lừa lừa bóng. Con nhà Chương còm không “phiệu”. Bồn lừa thấy ngon miệng. Nó nhai nhanh hơn. Bố Chương còm khen nó:
– Dũng tướng phải ăn nhanh, ăn khỏe.
Ông đã buông đũa, bóc chuối ăn tráng miệng. Ông xoa tay khuyến khích Bồn lừa:
– Đừng có làm khách nghe cậu. Ăn no căng bụng đi, rồi bác kể chuyện đá bóng cho cháu nghe.
Chương còm nói leo:
– Bố tao ngày xưa bắt “gôn” đấy. Bố tao bảo bố tao chuyên “đẻ” ra bóng, Bồn lừa ạ!
Nó lè lưỡi:
– Phải không hở, bố?
Bố Chương còm cười:
– Mày chỉ nói xấu bố thôi, con gì hư thế?
Mẹ Chương còm đùa:
– Bố con đâu có “đẻ” ra bóng. Bố chụp hụt đó.
Con Hương chẳng biết mô tê gì, cũng hỏi:
– Bố “đẻ” ra bóng hở, mẹ?
Mẹ nó gật đầu:
– Ừ, bố con “đẻ” ra bóng.
Con Hương níu vai bố:
– Bố “đẻ” ra cho em Sơn hai quả bong bóng, bố nhé!
Bồn lừa cười thích thú. Nó thèm không khí vui đùa ở nhà Chương còm quá. Tự dưng, lòng nó nao nao sau nụ cười hồn nhiên. Tối nay, nó phải bảo bố nó, mẹ nó “chịu khó”. Cứ chịu khó là hết nghèo. Bố Chương còm nói không sai đâu. Ông lại giục Bồn lừa:
– Ăn nữa đi, cháu…
– Cháu no rồi ạ!
– Ăn chuối “đét xe “.
– Cháu no rồi ạ!
– Cậu làm khách à?
Bồn lừa đành ăn thêm trái chuối. Bố Chương còm kéo nó ra “xa lông” ngồi uống nước. Bồn lừa lúng túng. Lần đầu tiên nó được “đối đãi” như người lớn. Nó đã từng đến nhà Chương còm nhiều bận nhưng bố Chương còm coi nó giống Chương còm thôi. Hôm nay, ông đưa nó lên hàng “quý khách “. Ông rút điếu Pall Mall, bật lửa mồi thuốc:
– Ai đặt tên cho cháu là Bồn lừa?
Bồn lừa xuýt làm rơi chén nước trà. Nó ngượng nghịu:
– Thưa bác, tụi bạn cháu.
– Cháu lừa bóng giỏi lắm, hả?
Chương còm ca ngợi bạn:
– Nó là Bồn số dzách đấy, bố ơi! Nó lừa bóng, Thành Được toát mồ hôi mà không giành được bóng.
Bố Chương còm nhìn khói thuốc:
– Ngày xưa, bằng tuổi cháu, bác ham đá bóng lắm.
Ông gạt tàn thuốc:
– Bác đá dở ẹt. Đi “a văng xăng” hễ có bóng là bác ngã. Đi “en gốt” cũng vậy. Đội bóng đuổi bác về bắt “gôn“. Bác toàn chụp hụt. Bạn bè chế bác là “thằng đẻ ra bóng “. Bác tức quá, không thèm đá bóng nữa.
Ông dập thuốc đi. Đôi mắt ông long lanh. Kỷ niệm của những ngày xưa còn bé hiện về chập chờn trong đôi mắt ông, trong lời nói dịu dàng của ông:
– Nhưng bác ham coi đá bóng lắm. Bác đã trốn nhà hai ngày đi theo đội bóng huyện nhà sang huyện khác đấu tranh giải. Ông nội của Chương còm phải đi kiếm bác, lôi bác về, đánh nhừ tử và xích chân bác lại. Lớn lên, bác mơ ước làm ông bầu của đội bóng tròn trứ danh. Hồi bác dạy học ở Hòa-hảo, bác đã làm bầu đội bóng của trường. Chủ nhật nào bác cũng đưa đội bóng đi đấu giao hữu. Tiền lương của bác, bác bao đội bóng đi xe, đi đò và giải khát hết trơn. Được cái sướng là hưởng nỗi say sưa của ông bầu khi đội nhà thắng và nỗi buồn khi đội nhà bại.
Ông gật gù:
– Bác không có thiên tài bóng tròn. Miền Nam mới nhiều thiên tài bóng tròn. À, cháu Bồn…
Ông mỉm cười:
– Bồn lừa!
Bồn lừa sáng rực đôi mắt.
– Cháu đã đọc truyện “Phiến đá thần” chưa?
Bồn lừa chưa kịp đáp. Thì Chương còm đã liến láu:
– Nó chưa đọc đâu, cả con nữa. Bố kể chuyện đó đi.
Bồn lừa thộn mặt ra. Nó không hiểu tại sao đáng nói chuyện bóng tròn, bố Chương còm lại tính kể chuyện “Phiến đá thần“. Bồn lừa chỉ nóng lòng nghe cách làm cho chiêm bao thành sự thật.
– Trên ngọn núi kia có một phiến đá thần. Thuở tác giả còn bé bằng cháu ấy, Bồn lừa ạ, thầy giáo của ông ta kể rằng, hễ ai lên được ngọn núi là thấy phiến đá thần. Soi mình vào phiến đá thì tương lai hiện ra, mình có thể biết sau này mình tài giỏi hay ngu dốt.
Bố Chương còm hỏi Bồn lừa:
– Cháu muốn biết sau này cháu đá bóng có giỏi không hả, Bồn lừa?
Bồn lừa lí nhí đáp:
– Dạ…
Bố chương còm vươn vai.
– Dễ ợt.
Bồn lừa chớp mắt lia lịa. Tim nó đập thình thịch. Nó nuốt nước bọt ừng ực:
– Thưa bác, làm thế nào để biết được ạ?
Bố chương còm gật gù:
– Lớn khôn, tác giả mới vỡ lẽ, phiến đá thần là sự “chăm chỉ học hành, dùi mài kinh sử“. Ai chăm học, người ấy được soi mặt mình vào phiến đá thần và thấy tương lai mình. Sự thật ví như phiến đá thần mà chiêm bao ví như sự chăm chỉ, tôi luyện. Nếu cháu có lòng tin, chăm chỉ, tôi luyện thì giấc chiêm bao tung lưới Ba-tây của cháu nhất định phải thành sự thật.
Bồn lừa sướng rên mé đìu hiu. Giấc chiêm bao chập chờn trong đầu óc nó. Bây giờ, giá mà được nhắm mắt, chắc chắn, nó nhớ hết từ đầu tới cuối gỉấc chiêm bao hôm nào.
– Thưa bác…
– Gì, hả cháu?
– Nhà cháu nghèo lắm.
– Ai không có một lần nghèo. Nhưng rất nhiều người giầu lại nghèo mơ mộng. Cháu là đứa bé mơ mộng nhất nước, vậy cháu đâu có nghèo. Cố gắng tập luyện, tin tưởng ngày mai, cháu sẽ đá bại đội bóng tròn Ba-tây.
– Cháu đi bán bong bóng.
– Pelé hơn gì cháu?
– Bố cháu làm nghề soát vé xi nê.
– Bác từng đi giữ xe đạp, bán thuốc sơn đông mãi võ thì sao? Pelé cũng luyện bóng tròn bằng lon sữa bò trên vỉa hè, cháu ạ!
– Bác chắc cháu đá hay hơn Pelé, hả, bác?
– Hơn mà.
– Sao bác biết?
– Tại cháu mơ mộng. Cháu dám nghĩ cháu “qua mặt” Pelé, đá bại Ba-tây thì cháu sẽ “qua mặt” Pelé. Người tầm thường không bao giờ dám nghĩ mình sẽ làm hay hơn kẻ tài giỏi vượt bực, mà chỉ ao ước bằng hay kém một tí. Cháu là đứa trẻ phi thường. Bác ước mong được gặp hàng triệu đứa trẻ phi thường như cháu. Đất nước ta sau này rạng rỡ là do những đứa trẻ phi thường. Cháu đừng thèm để ý chuyện nghèo. Lịch sử không chọn bàn tay nghèo hay giàu trao gửi đâu. Cháu biết không, phần đông những người làm nên lịch sử đều là những người nghèo…
Bố Chương còm quên khuấy mất Bồn lừa là thằng nhóc con. Ông thao thao nói, cơ hồ nói với người bạn cùng chí hướng. Ông đi xa giấc mơ của Bồn lừa rồi. Nó không hiểu gì nữa. Chương còm cũng không hiểu gì. Nó ngáp dài:
– Bố nói lung lung quá.
Bố Chương còm cười:
– Vậy hai con lên lầu ngủ đi!
Chương còm cầm tay Bồn lừa, lôi thằng bạn lên lầu. Bố Chương còm dặn với:
– Nhớ dậy sớm đấy. Dậy muộn tao đi coi một mình à…
Hai đứa đã leo cầu thang, Bố Chương còm nhìn sau lưng Bồn lừa, gọi giật:
– Bồn lừa ơi?
– Dạ.
– Giấc mơ của cháu nhất định thành sự thật.
Bồn lừa không đáp, nhưng tiếng nói của trái tim nó bảo với nó rằng “Đúng đấy, Bồn lừa ạ! Giấc mơ của mày nhất định thành sự thật“. Bồn lừa đã mơ hồ nghe thấy. Và nó vừa đặt mình là chiêm bao luôn. Lần này, Bồn lừa chiêm bao đội bóng của nó đá bại hết các đội bóng nhà nghề trên thế giới. Nó chiêm bao đội bóng của nó vào chung kết giải túc cầu thế giới, hạ vô địch Anh quốc 6 bàn không gỡ. Chương còm “tập sự” chiêm bao. Nó không thấy Pelé sút súng đồng và bóng dính chặt trong đôi tay nhựa của nó. Mà chỉ thấy hội tuyển Sài-gòn cho hội tuyển quân đội Anh nhặt bóng hàng rổ.
Bồn lừa vỗ đét một cái vô đùi Chương còm:
– Thú quá xá!
Chương còm xuýt xoa:
– Thú cái củ kiệu, mày phát ông đau thấy mồ…
– Tao lại vừa chiêm bao.
– Tụi mình hạ Ba-tây, hở?
– Ừa.
– Tao bắt gôn “mả” không?
– Số dzách.
– Mày “qua mặt” thằng Pelé chứ?
– Nó sức mấy mà lừa banh bằng tao.
– Nó “thuốc” nào sút lọt lưới tao nổi. Tay ông có nhựa “mít sơ lanh “mờ lỵ. Thôi ngủ đi, cho mắt nó “phẻ”, lát coi Vinh lừa, Rạng bắt.
Hai đứa trẻ nhắm mắt. Có tiếng thở đều đều. Chúng nó đã ngủ. Giấc chiêm bao tung lưới Ba-tây ru chúng nó ngủ. “Ngủ đi, Bồn lừa, giấc chiêm bao của mày nhất định sẽ thành sự thật“.
Chương trước
Mục lục
Chương sau
Bồn Lừa
Duyên Anh
Bồn Lừa - Duyên Anh
https://isach.info/story.php?story=bon_lua__duyen_anh